Chương 61: Chỉ muốn cùng em đến lớp

"Ai, hôm nay tiểu tử kia rốt cuộc đã nói gì với anh vậy?" Hạ Thiêm ngồi ở trên giường, từ từ nhắm hai mắt, một bên hưởng thụ Calle phục vụ, một bên lười biếng hỏi.

"Không có gì." Cảm thấy tóc cậu đã khô, Calle lấy xuống khăn lông rồi dùng chính bàn tay khô ráo của mình mà xoa xoa tóc cậu. Ừ, đúng là khô rồi.

Lắc lắc đầu, Hạ Thiêm vẻ mặt tò mò, cậu thật sự muốn biết a, "Calle, kể cho tôi nghe đi."

Con người chính là kỳ quái như thế, đối với thứ chính mình không biết liền sẽ tìm hiểu cho bằng được, nếu không liền cảm thấy khó chịu. Đối với bát quái hải tặc mà nói, loại thiên tính này càng bị phóng đại. Nói dễ nghe một chút là lòng hiếu học, nói khó nghe chính là quá bát quái.

"Lời nói bí mật của tiểu bằng hữu mà em cũng cũng muốn nghe, sao em lại ấu trĩ như thế a." Calle tự cho là giọng nói của mình thập phần sủng nịch, còn dùng sức nhéo nhéo khuôn mặt trắng nõn của cậu, làm xong này đó mới cầm lấy khăn lông xoay người đi vào phòng tắm.

Lưu lại Hạ Thiêm bụm mặt, nghĩ, không phải là ấu trĩ thôi sao? Ấu trĩ thì ấu trĩ, dữ như vậy làm gì?(╯‵□′)╯

Mặt không biểu tình, thần sắc lạnh băng nói ra những lời này, người bình thường đều sẽ không cảm thấy sự cưng chiều, vừa vặn Hạ Thiêm chính là một người bình thường. Cho nên khi Calle bước ra thì phát hiện Hạ Thiêm ngay cả đầu cũng không muốn nâng lên liếc hắn một cái, vô luận hắn nói cái gì thì cậu cũng mặc hắn lầm bầm lầu bầu, một câu đều không để ý tới, chính mình chơi quang não.

Tiểu Thiêm của hắn làm sao vậy? Chẳng lẽ là đang trách hắn không chịu kể những lời tiểu gia hỏa nói sao? Calle có chút khó hiểu, bất quá Hạ Thiêm thường xuyên giận dỗi, hắn cũng đã quen.

Chơi quang não trong chốc lát, Hạ Thiêm cũng cảm thấy không thú vị nên trực tiếp đóng quang não nằm xuống. Hừ, Calle người này cư nhiên không nói, ai, chính mình một người chơi cũng thực nhàm chán, không bằng đi ngủ sớm một chút. Cậu sẽ không thừa nhận chính mình ngạo kiều đâu, cậu chỉ cảm thấy sau khi sống lại chỉ số IQ cùng EQ tựa hồ xảy ra chút vấn đề mà thôi.

Thấy Hạ Thiêm nằm xuống, Calle cũng nhanh chóng tắt quang não, thu thập một chút rồi nằm xuống theo.

Đợi thật lâu cũng không nghe thấy tiếng hô hấp của cậu ngược lại Hạ Thiêm còn lăn qua lộn lại, vẫn luôn cử động không ngừng. Duỗi tay, Calle trực tiếp đem Hạ Thiêm cố định ở trong ngực, xoa xoa đầu cậu, thanh âm mang theo tia buồn ngủ vang lên, "Ngủ đi, không nên cử động nữa. Ngoan~"

Ngoan cái đầu anh, Calle ngu xuẩn, mau thả tui ra!! Hạ Thiêm nhắm hai mắt, tiểu ác ma trong đầu cây đinh ba, một bên phe phẩy cái đuôi một bên múa may đồ vật trên tay. Chìm đắm trong sự bổ não của mình, Hạ Thiêm nhanh chóng rơi vào cảnh trong mơ.

Calle một bên ôm sát Hạ Thiêm, bạn đời mềm mại ở trong ngực mà chính mình lại không thể làm gì, quả thật là sự thống khổ ngọt ngào.

Ngày hôm sau, buổi sáng Hạ Thiêm có lớp, vẫn là Calle đưa cậu tới trường học.

Đối với hành động nhất định phải đưa cậu đến khu dạy học của Calle, Hạ Thiêm đã tiếp nhận rồi, hơn nữa còn có thể hoàn mỹ bỏ qua đánh giá của mọi người xung quanh, một bên nói chuyện phiếm một bên cùng Calle đi 'dạo' nửa vòng trường. Muốn xem thì xem đi, dù sao bọn họ không quen biết mình. Nhận thức thì thế nào, qua mấy năm liền không còn người nhớ rõ.

Thật nhanh liền đi hết đoạn đường không dài không ngắn, Hạ Thiêm hướng Calle vẫy vẫy tay rồi lên tiếng, "Tới nới rồi, chào a." Nói xong liền đi vào trong.

Vừa đi chưa được mấy bước, Hạ Thiêm liền phát hiện nam nhân kia vẫn còn đi theo bên cạnh mình. Cậu nghi hoặc nhìn nhìn Calle, dừng bước lại, "Sao anh lại đi theo tôi? Tôi phải đi học!"

"Anh đi với em." Calle cũng dừng bước chân, vẻ mặt bình tĩnh tựa như những lời này không phải do hắn nói ra.

Hắn chuẩn bị sẽ phải rời khỏi liên bang, hiện tại có thể ở chung với tiểu Thiêm bao nhiêu liền nhiều bấy nhiêu, bằng không chờ đến lúc được trở về sẽ là rất lâu về sau. Thật ra hắn vẫn rất muốn mang tiểu Thiêm đi cùng, chỉ là vùng viên giới quá nguy hiểm, Liên Bang Đế Tinh vẫn tương đối an toàn.

"Anh muốn đi học với tôi?" Đây là cái tật xấu gì vậy? Định ôn lại cảm giác ngây ngốc trong trường học sao?? Hạ Thiêm ở trong lòng thoát tuyến, cũng không có cách nào ngăn cản nên đành phải nói, "Được rồi, cùng nhau đi thôi."

Anh vui vẻ là được rồi, dù sao thì trường học cũng không hạn chế người khác tiến vào nghe giảng. Hạ Thiêm nhún nhún vai, tiếp tục đi phía trước đi đến.

Sau khi đi vào phòng học, Hạ Thiêm nhìn chung quanh một vòng, từ trong đám người phân bố ngồi rải rác tìm được Thang-Nguyên-đã biến-thành-người-gầy. Thang Nguyên giảm cân xong liền có chút khó tìm a. Hạ Thiêm một bên cảm khái trong lòng, một bên mang theo Calle đi qua, ngồi xuống.

"Tiểu Điềm Điềm, cậu đã đến rồi nha." Thang Nguyên nghe được động tĩnh bên cạnh liền ngừng tay chọt quang não, quay đầu hướng Hạ Thiêm nhìn lại, "A, thượng tướng đại nhân cũng tới đây?"

Thời điểm thấy Calle Thang Nguyên còn hơi ngạc nhiên, bất quá lại nghĩ đến việc Calle cùng Hạ Thiêm đều đã là bạn đời, cậu liền cảm thấy hai người bọn họ ngẫu nhiên cùng nhau tham dự khóa học cũng không sao, chỉ là đáng tiếc hôm nay lại không thể nếm tay nghề của tiểu Điềm Điềm.

Sau khi chào hỏi lẫn nhau, khóa học vừa vặn bắt đầu, Thang Nguyên cũng không giống thường ngày lải nhải nói mà giống như thỉnh thoảng lại phát ngốc.

Chương trình học cũng không quá khô khan, Hạ Thiêm cũng nỗ lực tưởng tập trung tinh lực để nghe giảng bài. Thế nhưng, không còn cách nào, cậu cảm thấy tầm mắt của Calle vẫn luôn tập trung trên người mình, khiến cậu thật sự là vô pháp tập trung chú ý. Điều này làm cho Hạ Thiêm cực khổ não, anh nói anh muốn đi học chung thì thôi đi, anh còn luôn nhìn tui, đây là có ý tứ gì hả?! Một lát sau, Hạ Thiêm rốt cuộc không thể nhịn được nữa, quay đầu, hung hăng mà trừng mắt nhìn nam nhân nào đó, hạ giọng nói, "Nhìn cái gì mà nhìn, đừng có nhìn tôi, nhìn lên trên kìa."

Suy nghĩ một chút, Calle nghiêm túc gật gật đầu, đem tầm mắt chuyển qua hình ảnh cấu tạo của cơ giáp đang được chiếu trên bục giảng.

Hạ Thiêm vừa lòng quay đầu lại, cậu rốt cuộc có thể an tâm nghe giảng bài rồi~

Vừa mới đem lực chú ý dời lên mẫu cơ giáp ví dụ vô cùng quen thuộc, Hạ Thiêm liền cảm nhận được tầm mắt quen thuộc kia, khóe miệng giật một cái. Quay đầu lại, Hạ Thiêm nhìn vị thượng tướng dùng biểu tình nhất thành bất biến (Editor: biểu tình không thay đổi) nhìn chằm chằm mình, tận lực đè thấp thanh âm tràn đầy bất đắc dĩ, "Thượng tướng đại nhân, ngài như vậy thật không lễ phép. Không nên nhìn chằm chằm vào một người, ngài không biết sao? Lễ nghi của ngài đâu?"

Lễ nghi bị Trùng tộc ăn sạch rồi sao? Chỉ số thông minh của anh đâu? Anh còn biết xấu hổ hay không? Hơn nữa vẫn là cái bộ dáng kia, anh cho rằng mình đang nhìn phạm nhân sao? →_→

Mặc kệ Hạ Thiêm suy nghĩ thế nào trong lòng, Calle đều coi như không biết. Bạn lữ của mình thì không thể nhìn sao? Duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt tức giận của tiểu Thiêm rồi hắn một lần nữa đem tầm mắt chuyển lên trên hình chiếu cơ giáp.

Đập rớt cái tay tác quái kia, Hạ Thiêm quyết định xem nhẹ người này, khẳng định là đầu óc của cậu bị hỏng rồi, nếu không tại sao lại cùng một người như vậy so đo. Thật là không dễ dàng, loại sự tình cùng Calle xuất hiện chung ở phòng học này cậu sẽ không cho phép phát sinh lần thứ hai!!

Ở bên cạnh xuất thần chứng kiến hết thảy, Thang Nguyên có chút ưu thương. Khi nào cậu và Ethan mới có thể trở thành bạn đời đây? Nhìn xem tiểu Điềm Điềm ân ái như thế, gần đây Ethan lại giống như có việc vội vàng, con đường theo đuổi của cậu còn rất dài rất dài.

Đương nhiên, người chứng kiến một màn này không chỉ có Thang Nguyên mà còn có rất nhiều người trộm nhìn Calle, trong đó có Dosari và Ager. Bất quá tâm tư của hai người này một cái hướng nam cái kia hướng bắc (Editor: ý nói hai suy nghĩa hoàn toàn khác nhau). Dosari suy nghĩ cái gì, thực rõ ràng, bàn tay dùng sức nắm chặt đã bại lộ ra tâm tình của nó.

Còn Ager nhìn một màn này lại có chút khổ sở. Nếu hắn hảo hảo nắm chắc cơ hội, nói không chừng hiện tại mọi chuyện sẽ không liên quan đến Calle. Thượng tướng thì thế nào chứ, bộ dáng lạnh như băng, vừa nhìn liền biết sẽ không đối xử tốt với Hạ Thiêm.

"Nói đến cơ giáp, chúng ta không thể không đề cập đến Chiến Thần của liên bang. Trên bục, lão nhân tóc bạc trắng lại thay đổi hình ảnh cơ giáp khác. Thân máy màu ám kim (vàng đậm), nhìn không ra linh kiện thuộc thời kỳ nào, Chiến Thần liền như vậy bay trong vũ trụ lộng lẫy cùng Trùng tộc chiến đấu kịch liệt.

Thời điểm nói xong, lão nhân trên bục không dấu vết nhìn mà Calle vài lần, lại tiếp tục nói, "Cơ giáp thần bí nhất cũng là cường đại nhất liên bang này đến từ gia tộc Felids, Mọi người chỉ biết nó do một người nào đó trong gia tộc nghiên cứu chế tạo chứ không biết tên người kia, càng không biết đài cơ giáp này được dùng dạng hệ thống gì, tài liệu linh kiện gì. Chúng ta chỉ biết, chỉ có nhân tài được cơ giáp nhận định giá trị vũ lực cùng tinh thần lực cường đại mới có thể khống chế nó. Tên của nó, Chiến Thần, đúng như tên, 'bách chiến bách thắng' là câu ngạn ngữ Hoa Hạ dùng để hình dùng chính xác nhất. Đây là tất cả thông tin, nếu mọi người muốn biết thêm gì khác thì ta đành bất lực. Tuy nhiên, hiện tại mọi người có thể hỏi chủ nhân của nó một chút."

Nghe xong, Hạ Thiêm quay đầu nhìn thoáng qua Calle. Người sở hữu còn không phải là Calle sao? Mọi người trong phòng học nhận ra hắn cũng bắt đầu đem tầm mắt tập trung hướng tới.

Cảm nhận được không ít tầm mắt hướng về phía mình, Calle vẫn bình tĩnh như cũ, còn nhân tiện xoa xoa đầu Hạ Thiêm, "Về nhà anh dẫn em đi xem." Giọng nói của hắn không cao không thấp, chỉ có người ngồi gần xung quanh mới nghe được .

Mà vị lão nhân trên đài kia dùng nửa đời người để nghiên cứu cơ giáp vẫn luôn trộm đánh giá Calle. Vốn tưởng hắn sẽ có chút biểu tình gì đó, lại từ khẩu hình miệng nhận ra câu 'dẫn em đi xem', biểu tình cũa lão nhân trong nháy mắt có chút vặn vẹo. Người trẻ tuổi hiện tại đều là như vậy sao? Tú ân ái liền không nói, việc cho người yêu xem cơ giáp tốt sao?

Một số bạn học ngồi gần cũng nghe thấy, bọn họ thật ra cũng không muốn điểm chú ý của mình lệch khỏi quỹ đạo 'Chiến Thần', thế nhưng trong lời nói, hai chữ 'về nhà' đủ để bọn họ suy nghĩ miên man cả ngày.

Trong phòng học đều là quân giáo sinh, ngoại trừ hệ duy tu chế tạo còn có một ít là hệ cơ giáp. Mặc dù biết chính mình và Calle cùng ngồi trong phóng học nhưng bọn họ cũng không dám thả tin tức gì ra ngoài. Luật bảo hộ tin tức bạn đời của quân nhân ở liên bang rất nghiêm khắc, bọn họ cũng không muốn vô tình vi phạm một điều trong đó.

Hạ Thiêm do cũng biết cho dù cậu và Calle xuất hiện cùng nhau trong trường thì tin tức về cậu cũng sẽ không bị bại lộ quá nhiều cho nên cậu mới có thể mặc kệ hành vi này kia của Calle. Cậu cũng sẽ không để thời điểm bản thân trở về Duyên Thạch bị đem ra bát quái, hơn nữa cậu cũng sẽ không ngốc ở liên bang lâu.

Tiếp tục tập trung vào bài giảng, thời gian chậm rãi trôi qua. Sống hơn phân nửa đời người, Hạ Thiêm thập phần hiểu biết đạo lý này, bằng không cậu sẽ không đi nếm thử thứ gọi là luyến ái. Nhắc tới nó, cảm giác như chỉ số thông minh của cậu bị kéo thấp xuống, cảm giác như... Ân, cậu hình như... không cảm giác được gì... Chắc vậy, Hạ Thiêm chỉ có thể tự mạnh mẽ an ủi bản thân.

Khóa học buổi sáng hôm nay trôi qua hết sức thong thả, trong mắt Hạ Thiêm, thời gian hôm nay so với ngày trước chắc chắn chậm hơn vài lần. Tổng cảm thấy bản thân luôn phải chịu dựng ánh mắt của toàn bộ phòng học, bao gồm cả vị lão nhân kia trên đài tự cho là tầm mắt của mình không dấu vết. Đương nhiên, tất cả đều do cậu nghĩ. Hạ Thiêm cậu vẫn rất tự hiểu phân lượng của bản thân, những người này không phải nhìn mình mà là nhìn Calle ngồi bên cạnh.

Vừa tan học, Calle liền lôi kéo Hạ Thiêm từ cửa sau đi khỏi phòng học.

"Đi nhanh như vậy làm gì a?" Hạ Thiêm có chút không thể hiểu được, bất quá cậu vẫn là bị bắt đi theo Calle ra ngoài, cuối cùng chỉ kịp quay đầu hướng Thang Nguyên vẫy vẫy tay.

Lúc này, lão nhân vừa mới một bước ra khỏi phòng học, tức giận đến mức tóc bạc đều phải dựng thẳng lên. Cái tên Calle này, vừa thấy lão liền trốn, còn không phải chỉ là muốn kiểm tra cho Chiến Thần như thường lệ sao? Cơ hội nho nhỏ này cũng không chừa cho lão sư dạy hắn tám năm, gia hỏa này thật sự là quá không biết tôn trọng lão sư, quan trọng nhất chính là còn không chịu chào lão một tiếng!!

.

Editor: Thái độ của thượng tướng lồi lõm kinh khủng. Ngoại trừ ngọt ngào với tiểu Thiêm, còn lại cục súc với thế giới =)))