Về đến phòng, Hạ Thiêm kéo ra ghế dựa ngồi xuống, chống đầu tự hỏi vừa nãy bản thân đã làm cái gì, rốt cuộc cậu tại sao lại làm ra hành động như vậy, này, này thập phần không khoa học!
Một mình ở trong phòng ngây người trong chốc lát, Hạ Thiêm liền nghe được tiếng đập cửa ba lần sau đó thấy Phúc bá ôm con thỏ đi đến, "Thiếu gia, thỏ con rất nhớ cháu nha."
Hạ Thiêm điều chỉnh lại biểu tình nhìn Phúc Bổn Tư rồi đưa mắt hướng tiểu gia hỏa trắng trắng trong lòng ông.
Gặp được Hạ Thiêm, Lar bật người như viên đạn nhảy lên bàn sách của cậu, móng vuốt xù lông gãi gãi lên cánh tay đang chống đầu của Hạ Thiêm. Nghe nói Hạ Thiêm bị Trùng tộc công kích nên hôn mê bất tỉnh, hù chết y, khiến y ăn không ngon ngủ không yên vẫn luôn lo lắng cho cậu, bây giờ thấy người y mới yên tâm.
Bộ dáng thỏ nhỏ trắng như tuyết vươn móng vuốt thực khả ái, Hạ Thiêm một bên chống đầu một bên duỗi tay còn lại nhẹ nhàng nhéo nhéo phần thịt dày trên móng vuốt, lắc lắc, quơ quơ.
Nhìn hành động của Hạ Thiêm, Phúc Bổn Tư cười cười, bộ dáng thiếu gia trêu đùa con thỏ giống như đứa nhỏ chưa lớn. Đáng tiếc thiếu gia đáng yêu như vậy lại không thể sống ở gia tộc Rhine, ai, dọn ra ngoài cũng tốt, vẫn tốt hơn là bị những người khác nhìn chằm chằm giám thị. Hơn mười phút trước gia tộc Felids gửi thông tin nói muốn ngày mai thiếu gia dọn về bên đó, như vậy cũng tốt, trung tướng Felids có vẻ rất thích thiếu gia, nhất định có thể bảo vệ thiếu gia thật tốt.
Đợi một người một thỏ náo loạn hồi lâu, Phúc Bổn Tư mới nhớ tới điều ông muốn nói, "Thiếu gia, cháu thu thập một chút đồ quan trọng đi, bằng không ngày mai sẽ dọn không kịp."
"Hở? Tại sao phải dọn đồ?" Hạ Thiêm thuận tay bế con thỏ lên, một tay vuốt vuốt lông trên lưng thỏ nhỏ, một bên kỳ quái nhìn về phía Phúc bá.
Phúc Bổn Tư trả lời, "Trung tướng Felids muốn cháu dọn qua kia ở. Hơn nữa chuyện cháu giải phẫu cũng truyền tới tai mấy lão nhân thế hệ trước, trước đó không lâu quyền kế thừa cũng bị bọn họ tước đoạt, chắc chắn không lâu sau bọn họ sẽ bắt cháu dọn ra khỏi chủ trạch."
Nghe hiểu mấy câu sau nhưng câu đầu lại nghe không hiểu, Hạ Thiêm thắc mắc đầu đầy hỏi, "Cho dù mất đi quyền thừa kế thì cháu tại sao phải dọn qua gia tộc Felids? Cháu ở một mình bên ngoài không được sao? Chưa kết hôn liền dọn qua ở sẽ bị đàm tiếu đi?" Hạ Thiêm thất thần nói, tay cũng dần dần sờ đến lỗ tai của thỏ nhỏ, dùng sức xoa xoa, ân, cái lổ tai mềm như bông vậy~
"Cháu đã kết hôn với trung tướng Felids rồi, dọn qua đó ở cũng là bình thường, không cần lo lắng lời ra tiếng vào bên ngoài. Mà đã là người của gia tộc Felids thì cho dù dọn đi nơi nào, người bên ngoài cũng không dám lộn xộn." Phúc Bổn Tư một bên nói một bên tán đồng gật đầu.
Động tác xoa lỗ tai con thỏ đột nhiên dừng lại, Hạ Thiêm kinh ngạc nhìn về phía Phúc bá, "Cái gì? Ngài nói cháu cùng Calle kết hôn?" Nói xong, Hạ Thiêm còn tưởng nói giỡn nên nói tiếp, "Sao có thể, cháu làm sao ngay cả bản thân kết hôn cũng không biết chứ?" Nhún vai, cúi đầu, thần sắc không rõ dùng tay vuốt lưng con thỏ.
Lar nghe được hai chữ 'kết hôn' liền dựng lên hai cái tai dài. Y chính là từ Phúc Bổn Tư biết được Hạ Thiêm cùng thượng tướng Felids, à không bây giờ vẫn còn là trung tướng, đã kết hôn. Chả biết sau khi nghe xong Hạ Thiêm có thể tiếp thu không, nghe Phúc Bổn Tư nói bọn họ rất ân ái nha, trung tướng Felids còn canh giữ ở phòng cách ly mấy ngày đó!
Phúc Bổn Tư có chút khẩn trương, ngày đó ông tự mình quyết định, thiếu gia sẽ không vui đi? Ông quên mất thiếu gia còn chưa biết chuyện này, lúc ấy thời gian gấp gáp, chỉ có cách đó mới giữ được thiếu gia a, "Thời điểm cháu hôn mê bất tỉnh, ta tự ý quyết định chuyện này. Thực xin lỗi, thiếu gia."
"Cháu biết người nhất định có nguyên nhân bất đắc dĩ nên mới có thể làm như vậy, không cần tự trách." Hạ thiêm có chút tức giận, trầm mặc một hồi, đem con thỏ để lại trên bàn, lại nghĩ đến Phúc bá sẽ không vô duyên vô cớ quyết định liền mở miệng nói.
Phúc Bổn Tư bất đắc dĩ mở miệng giải thích chân tướng, "Thiếu gia lúc ấy hôn mê bất tỉnh thời gian quá lâu nên các nhân viên nghiên cứu Trùng tộc muốn đem thiếu gia đi làm thí nghiệm. Trung tướng Felids hết kéo dài thời gian rồi lại kéo dài, cuối cùng nghĩ đến quân bộ có quy định không thể thí nghiệm trên người bạn đời của quân nhân có quân hàm trung tá trở lên nên thủ tục kết hôn cứ như vậy được hoàn thành." Nói xong, Phúc Bổn Tư áy náy nhìn Hạ Thiêm.
"Kết thì kết đi, không có gì, Phúc bá không cần suy nghĩ quá nhiều, cháu đi dọn đồ đây." Nhìn biểu tình áy náy kia, Hạ Thiêm xua xua tay cho Phúc Bổn Tư đi ra. Ai, cậu sao lại xui xẻo như vậy a, cậu cần được yên tĩnh một chút. Từng dòng suy nghĩ không ngừng chuyển động trong đầu, nghe được tin tức này, cậu cư nhiên cảm thấy có một tia ngọt ngào? Từ từ? Ngọt ngào? Hạ Thiêm bị ý nghĩ của chính mình dọa ngốc tại chỗ, biểu tình quỷ dị đầy mặt.
"Thiếu gia dọn đồ đi, ta đi ra ngoài trước." Phúc Bổn Tư vô pháp từ biểu tình vặn vẹo trên mặt cậu nhìn ra cái gì liền nói mình đi trước, xoay người ra khỏi phòng rồi tay đóng cửa lại. Cũng không biết ông quyết định như thế là tốt hay xấu, chiếu theo biểu hiện của trung tướng Felids, kết hôn sớm một chút cũng không có gì đi, chính là thiếu gia còn nhỏ, không thích hợp làm mấy chuyện kia kia sớm a~
Nghe được tiếng đóng cửa, Hạ Thiêm đứng lên đi đến mép giường, thẳng tắp ngã xuống trên giường. Kết hôn? Đây là trời cao đang nói giỡn với cậu sao? Chẳng lẽ muốn cậu bắt chước cổ nhân Hoa Hạ Bạch nương tử lấy thân báo đáp? Không phải đời trước Calle còn cứu cậu và Lar một mạng sao? Việc lấy thân báo đáp quá không phù hợp khoa học phát triển hiện tại a, không bằng nhường cho Lar đi! Hạ Thiêm hỏng mất gãi gãi tóc. Cậu đời trước giữ mình trong sạch độc thân cả đời, sống lại đời này cậu cũng không muốn bị người áp a. Nếu không phải trên Duyên Thạch đều là nam nhân cao to, nói không chừng đời trước cậu sẽ không độc thân đâu!!
Hạ Thiêm đắm chìm trong ảo tưởng đời trước, hải tặc tự do a~ Tuy rằng mạch não có đôi khi co rút, tuy rằng đời trước chân bị thọt, tuy rằng đời trước là một đại thúc, thế nhưng cảm giác tự do không vướng bận thật sự không có biện pháp thay thế được.
Lar tựa hồ nhìn thấu phiền não của Hạ Thiêm liền nhảy đến trên giường, dùng đầu cọ cọ ngực cậu, ai nha, đừng buồn rầu, ta thấy ngươi cùng Calle Felids rất xứng đôi nha, kết hôn cũng đã kết hôn, giờ sinh thêm vài đứa bé cho mấy hải tặc chúng ta thì tốt rồi, nói không chừng còn có thể bồi dưỡng một hải tặc nhí á.
Hạ thiêm đương nhiên nghe không hiểu con thỏ líu ríu cái gì, hung hăng xoa xoa nó, "Nếu ta cũng như ngươi là thỏ thì tốt rồi, không có phiền não, cả ngày chỉ có biết ăn cà rốt thôi!"
"Chi chi chi, kỉ kỉ kỉ" Ai nói ta cả ngày chỉ biết ăn, hừ, xem ngươi vừa trở về tâm tình lại không tốt, ta đây không so đo với ngươi.
Thấy con thỏ theo thường lệ trợn trắng mắt, Hạ Thiêm buông nó ra, đứng dậy đi tắm rửa thuận tiên đem phiền não rửa đi. Về phần thu dọn đồ đạc? Đó là cái gì? Hạ Thiêm đã đem chuyện này ném ra khỏi đầu.
Một đêm ngủ ngon, rốt cuộc rời khỏi phòng cách lý có mùi kỳ quái kia, tuy rằng phiền não quấn thân nhưng Hạ Thiêm vẫn như cũ ngũ rất ngon, ngay cả sáng sớm Phúc Bổn Tư gõ cửa tiến vào cũng không phát hiện.
Chờ Hạ Thiêm tự động tỉnh lại đã không biết đến mấy giờ. Cậu ngồi dậy, duỗi người, tự do thật tốt. Thả chân xuống mang giày, đi đến bên cửa sổ, đem bức màn kéo ra, ngoài cửa sổ tia nắng rực rỡ a, người của liên bang tạo ra mặt trời không sai. Đứng bên cửa sổ, Hạ Thiêm còn nghe được âm thanh sàn sạt của lá cây phiêu động bên ngoài.
Đánh răng rửa mặt xong, thấy con thỏ còn cuộn mình ngủ, Hạ Thiêm đi tới, hai tay bế nó lên cao, "Đồ lười này còn ngủ sao?"
Lar đang mơ thấy mình là hải tặc nổi danh trong lịch sử liền hoảng sợ giựt mình tỉnh lại, đôi mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Hạ Thiêm, thân thể nguyên bản thả lỏng cũng biến thành buộc chặt, lỗ tai cao cao dựng thẳng lên. Hạ Thiêm gia hỏa này ngủ no đủ rồi, mắc mớ gì quấy nhiễu nhân gia a?!
"Được rồi, thỏ con ngoan, đừng nóng giận, chúng ta đi ăn sáng nha." Thấy con thỏ sinh khí, Hạ Thiêm đem nó ôm vào trong lòng ngực, vuốt lông trấn an nó.
Ôm con thỏ đi xuống phòng khách, lúc này ở đó một người đáng ghét cũng không có, Hạ Thiêm tự tại ngồi vào xuống ghế sa lon ôm thỏ nhỏ chơi đùa.
Quản gia không hổ là tồn tại xuất quỷ nhập thần, Phúc Bổn Tư làm tròn bổn phận xuất hiện trước mặt Hạ Thiêm, hỏi, "Thiếu gia, buổi sáng tốt lành. Ta đã gọi người làm bữa sáng, cháu hiện tại muốn dùng không?"
"Được nha." Tâm tình của Hạ Thiêm hôm nay có chút vui vẻ, ngay cả chính cậu cũng không biết vì sao vui vẻ như vậy, đại khái cậu rốt cuộc cũng được rời khỏi cái địa phương giam giữ này, có thể hảo hảo mà ăn, ngủ. Còn có một nguyên nhân... nhưng cậu sẽ không thừa nhận là bởi vì nguyên nhân này...
(Editor: Cưng hông thừa nhận nhưng ai ai cũng biết nhé =))) Mọi người có đoán được nguyên nhân này hông~)"Đem tiểu Lar giao cho ta đi, nó cũng nên ăn cái gì đó." Phúc Bổn Tư vừa nói vừa tiếp nhận con thỏ.
Chờ Hạ Thiêm cùng thỏ Lar đều ăn xong bữa sáng, Phúc Bổn Tư đứng ở một bên bắt đầu thông báo những chuyện cần làm hôm nay. "Thiếu gia, trung tướng Felids nói 10 sẽ tới đón cháu, hiện tại đã là 9 giờ 40."
"Nhanh như vậy?"
"Đúng vậy, trung tướng nói muốn đón ngài cùng đi ăn trưa nên hơi sớm." Phúc Bổn Tư hiền lành cười, hôm nay ông có loại cảm giác gả con đi, vừa vui vừa luyến tiếc. Tạm dừng một chút lại tiếp tục nói, "Của hồi môn của cháu ta đã chuyển đi trước mấy ngày trên danh nghĩa của cháu, cháu không cần buồn." Tuy rằng chưa cử hành hôn lễ chính thức nhưng mấy thứ của hồi môn này chuyển sớm một chút cho xong việc, nhiều khi chần chờ lại phát sinh biến cố.
"Của hồi môn?" Hạ Thiêm một bên dùng tay đùa với thỏ nhỏ, một bên tò mò nhìn Phúc Bổn Tư. Cậu thế mà còn có loại đồ cưới này? Hơn nữa của hồi môn ba chữ này cũng quá xấu hổ đi. Chẳng lẽ cậu liền tính thành gả qua đó? Không nên nhắc lại thực tế cậu đã kết hôn!!
Phúc Bổn Tư tiếp tục dùng khuôn mặt hiền lành, giọng hòa ái nói, "Những thứ này là lão chủ nhân đã sớm an bài tốt. Cháu không cần lo lắng, lão chủ nhân mong muốn cháu thật vui vẻ." Giúp cháu không bị khi dễ khi về nhà bên kia.
"Ông nội? Ông nội an bài? Làm sao sẽ..." Hạ Thiêm hết sức kinh ngạc, nguyên lai ông nội của cậu an bài những thứ này?
Nhìn biểu tình giật mình của Hạ Thiêm, hốc mắt của Phúc Bổn Tư có chút ướŧ áŧ, "Đúng vậy, lão chủ nhân đã sớm an bài những thứ này, chỉ cần thời điểm vừa đến, ta liền sẽ đem yêu cầu làm tốt." Nếu thiếu gia kế thừa gia tộc Rhine, một phần đồ này sẽ là sính lễ nghênh thú người khác. Lão chủ nhân hiểu rõ tính cách của thiếu gia, vẫn cảm thấy có người bảo hộ cậu tốt hơn nên chuẩn bị phần của hồi môn này càng thêm phong phú phòng ngừa thiếu gia ngây thơ thật sự gả qua nhà người ta.
Ánh mặt của Hạ Thiêm có chút hoảng hốt, trong lòng nhớ đến ông của mình. Ông nội cho dù đã qua đời cũng không quên cấp an bài tốt nhất cho cậu. Một lát sau, tựa hồ lại nghĩ tới cái gì, Hạ Thiêm tiếp tục hỏi, "Cháu rời khỏi đây vậy Phúc bá làm sao bây giờ?"
"Phúc bá già rồi, cũng nên nghỉ ngơi. Hiện tại đã bồi dưỡng quản gia đời kế tiếp, chờ thêm mấy năm nữa gia tộc Rhine không cần ta nữa." Ở gia tộc Rhine làm quản gia cả đời, biết quá nhiều chuyện tình, không thể tục đi theo thiếu gia, chỉ có thể tìm một chỗ an tĩnh mà dưỡng lão.
---
Mẩu chuyện nhỏ:
Phúc Bổn Tư: Thiếu gia nhất định phải thật vui vẻ.
Hạ Thiêm: Vì sao khi nghe được tin kết hôn ta không nổi giận? Vì sao ta không tức giận cường bạo?? Thật không khoa học!
Tác giả: Bởi vì ngươi bắt đầu thích bạn đời nhà ngươi~