Chương 21: Trên đường xuất phát

"Tiểu Điềm Điềm, phi thuyền đến cảng rồi." Thang Nguyên lắc lắc cánh tay Hạ Thiêm, thấy Hạ Thiêm không có phản ứng lại tiếp tục lẩm bẩm nói, "Tiểu Điềm Điềm ngủ rồi sao?"

Hạ Thiêm đột nhiên mở đôi mắt lam xanh thẳm nhìn thẳng tiểu mập mạp, khiến cho bạn nhỏ đang nhìn chằm chằm cậu hoảng sợ.

"Làm sao vậy?" Hạ Thiêm nói, không sai, cậu chính là cố ý. Trên phi thuyền quá buồn, vẫn là trêu chọc tiểu mập mạp một chút giải sầu a.

"A a a?" Thang Nguyên thối lui về sau, nhỏ giọng kêu hai tiếng, sợ hãi nhìn Hạ Thiêm. Ethan thấy được liền nắm cánh tay Thang Nguyên, nhẹ nhàng vỗ vỗ.

Tiếng kêu này không lớn không nhỏ nhưng cũng khiến những người khác trên phi thuyền chú ý tới. Ethan nhìn bốn phía, nói vài câu xin lỗi.

"Tiểu Điềm Điềm, cậu làm mình sợ!" Thang Nguyên đối với Hạ Thiêm oán giận nói.

"Không có nha." Hạ Thiêm nghiêm túc hướng Thang Nguyên nói, còn nhân tiện duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ béo đô đô.

Khuôn miệng đang chu lên tức giận của tiểu mập mạp vốn đang muốn nói cái gì thế nhưng bị Ethan đánh gãy, "Được rồi, đừng náo loạn, đi xuống thôi. Đã tới rồi."

Hạ phi hành khí xuống mới phát hiện nguyên lai đây là một cảng thuộc quân bộ.

"Oa, cảng này cũng thật xinh đẹp a." Thang Nguyên khắp nơi đánh giá một chút, cảm khái nói.

Hạ Thiêm cũng tùy tiện ngắm một chút, thiết, so với cảng dọc theo đại bản doanh căn cứ Duyên Thạch còn lớn hơn một chút, được rồi, lại lớn hơn một chút nữa. Hừ, tùy tiện liền dẫn người tới đây cũng không sợ gián điệp hử?!

Đương nhiên, quân đội cũng đã suy nghĩ cặn kẽ trước khi mang học sinh tới nơi này. Nếu đều là học sinh trường quân đội khẳng định bối cảnh gia đình đều từng điều tra qua, bằng không ngươi cho rằng tùy tiện một người liền có thể học ở trường quân đội sao? Hơn nữa mang học sinh tới nơi này còn có thể tăng cường cảm quan của học sinh đối với quân bộ. Vả lại, ngươi cho rằng đánh vào quân bộ dễ dàng vậy hả? Cho dù là biết địa phương ở nơi nào thì sao chứ? Không sai, quân bộ liên bang chính là khí phách như vậy đó.

Khi tất cả quân giáo sinh (học sinh trường quân đội) đều đến đông đủ, tất cả được tập hợp trước một chiến hạm lớn, màu bạc.

Đột nhiên có người vỗ một cái vào vai Hạ Thiêm, quay đầu nhìn lại, thì ra là Gavin.

Gavin đưa cho Hạ Thiêm một cái nút không gian cũng mang hình dáng chiếc nhẫn, nhỏ giọng nói, "Chị dâu, đây là của anh hai cho, cầm chắc nha."

Hạ Thiêm còn chưa nghĩ ra phải trả lời làm sao thì nhẫn đã bị nhét vào trong tay. Chờ cậu lấy lại tinh thần, Gavin đã biến mất bên trong đám người. Rơi vào đường cùng, Hạ Thiêm đành phải đem nút không gian mang ở trên tay, hiện tại trên ngón trỏ là nút không gian Gavin mới đưa mà trên ngón giữa là cái Phúc bá đưa buổi sáng. Trên tay đều mang nhẫn thật là không quen a.

"Hoan nghênh các vị đồng học đã đến, hiện tại các tiểu tổ đứng ngay ngắn, bắt đầu báo danh từ tổ thứ nhất, sau đó từng người đến kiểm tra rồi vào phi thuyền." Một vị chỉ huy mặc quân trang chỉ vào cửa phi thuyền nói.

Theo động tác của của vị chỉ huy này, tất cả mọi người đều hướng cửa phi thuyền nhìn, chỉ thấy nơi đó có hai hàng nhân viên quân bộ đang đứng, trên tay cầm các loại máy rà quét. Vừa vặn lúc này, một nam tử cao lớn từ bên trong đi ra.

"A, Fe... Fel..."

"Trung tướng Felids!"

"Fe cái gì mà Fe... A, là trung tướng đại nhân."

...

Nghe được âm thanh ồn ào xung quanh, Calle nhíu nhíu mày, từ trên nhìn xuống, trong đám người vô luận đông bao nhiêu, người đầu tiên thấy được vẫn là Hạ Thiêm. Ánh mắt không dừng trên người cậu bao lâu liền chuyển đi, nhìn lướt qua đám người, đối với mọi người gật đầu, sau liền đi tới chỗ nhân viên kiểm tra, "Bắt đầu đi."

Trong đám người bắt đầu truyền đến âm thanh nói chuyện nho nhỏ, "Trung tướng Felids thật là đẹp trai a.", "Nhìn qua vẫn lạnh như băng như cũ, thế nhưng vẫn hấp dẫn cực kì a"...

Hạ thiêm bị ép nghe, trong lòng bắt đầu phun tào, người giống như một tảng băng vậy mà các ngươi cũng thích, a, nông cạn, mấy người có biết anh ta phong lưu thế nào không? Nghĩ rằng anh ta sẽ nói lời âu yếm sao? Hừ, một đám người nông cạn. Một bên nghĩ một bên còn trừng mắt liếc Calle một cái, hừ, cái đồ củ cải hoa tâm!

Ù ù cạc cạc bị chụp cái mũ củ cải hoa tâm, vị trung tướng nào đó căn bản không biết trong lòng Hạ Thiêm suy nghĩ cái gì. Calle vẫn ở một bên cẩn thận quan sát quá trình nhân viên kiểm tra trên người học sinh có giấu dư linh kiện hoặc là vật phẩm vi phạm lệnh cấm hay không.

Trong đám người, Dosari cũng chú ý tới ánh mắt của Hạ Thiêm, nhưng nó lại lý giải thành, tiện nhân này cho rằng cứ thâm tình, chân thành nhìn Calle là được rồi sao? Nếu không phải độ phù hợp với Calle tới 90%, hiện tại vị hôn phu của Calle chính là nó. Calle, Calle là của nó, nó tuyệt đối không cho phép Calle cùng phế vật này ở bên nhau. Tinh thần lực cấp B thì làm sao có thể xứng đôi với Calle. Dosari dùng ánh mắt thâm tình triền miên nhìn Calle, đáng tiếc Calle từ đầu đến cuối đều không có hướng bên này liếc một cái.

Một đội lại một đội người qua kiểm tra rốt cuộc tới đội của Hạ Thiêm. Đem nút không gian trên người đều cởi ra cho nhân viên kiểm tra, lại để cho máy rà quét quét hình toàn thân liền tính đã qua bước đầu tiên.

Calle ở một bên giúp nhân viên kiểm tra nút không gian sau đó trả lại chúng cho chính chủ. Thời điểm trả cho Hạ Thiêm thấy cậu đeo vào ngón giữa, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, lại phát tiếp cho người tiếp theo.

(Editor: đeo nhẫn ngón giữa tay trái có nghĩa là bạn đã đính hôn, đeo vào tay phải nghĩa là bạn đang thầm yêu ai đó. Tác giả không ghi rõ Hạ Thiêm đeo vào tay nào, nhưng nói chung tay nào cũng thể hiện cậu có dây dưa với vị trung tướng kia =))) )

Mà nhân viên kiểm tra bên cạnh không cẩn thận nhìn thoáng qua, úc, hắn thề với trời rằng hắn giống như nhìn thấy tướng đại nhân nhếch miệng! Trung tướng đại nhân không phải là đang cười chứ? Hắn có phải hay không đang nằm mơ? Bị đồng bọn bên cạnh nhắc nhở một chút, hắn mới phát hiện đã thay đổi một tổ người khác tới kiểm tra, mang theo tâm tình không thể tin nổi liền tiếp tục công tác trên tay. Thiếu niên hồi nãy hình như có điểm giống vị hôn phu của trung tướng trên Tinh Võng nha, hắn giống như trong lúc lơ đãng phát hiện bí mật gì đó, thì ra, trung tướng Felids cũng sẽ cười~

Trong phi thuyền, đội của Hạ Thiêm được người máy dẫn vào phòng, "Đây là các nơi mọi người nghỉ ngơi đêm nay, sáng mai sẽ tới tinh cầu D3164, đến lúc đó mọi người sẽ được đưa đến trên tinh cầu. Đêm nay mọi người có thể dưỡng tinh thần một chút, chuẩn bị ngày mai bắt đầu thi đấu." Thanh âm không chút dao động cảm xúc của người máy chậm rãi vang lên, đoạn phát cho mỗi người một quyển sổ nhỏ, "Trong đây có bản đồ của phi thuyền ghi rõ khu dừng chân cùng với phòng khách, nhà ăn. Khu vực màu đỏ là địa phương cấm bước vào. Mặt khác phải lưu ý những chuyện khác, mọi người có thể tự xem sổ."

Người máy nói xong lại xoay người, đối với nữ nhân duy nhất nơi này là Lucy nói, "Nữ sĩ, theo ta đi bên này, ký túc xá của ngài được an bài ở bên này. Nữ sĩ nguyện ý tham gia thi đấu sĩ đều là rất có chí hướng, chúc ngài lần này thi đấu có thu hoạch." Người máy một bên nói một bên dẫn Lucy ra khỏi phòng.

Hướng về gian phòng gần như trống rỗng, Thang Nguyên có chút hỏng mất, "Giường cũng không có, sô pha ghế dựa cũng không có. Muốn chúng ta ngủ trên sàn nhà sao?"

"Không nha, em đi theo anh." Ethan trấn an nói, đem Thang Nguyên kéo đến một bên, ở trên cửa nhấn bản điều khiển, điểm vài cái liền có mấy người máy nhỏ đi vào, từ trong bụng lấy ra vật liệu bắt đầu đóng giường. Vài phút sau liền thấy trước mắt xuất hiện năm giường nhỏ trái phải chỉnh tề. Nói là giường nhỏ bởi vì nó quả thực chỉ đủ cho một nam tử trưởng thành nằm. Cỡ như Alan Morris nằm trên đó có điểm gian nan.

"Alan làm sao bây giờ, chẳng lẽ hắn phải ngồi ở trên giường, không được nằm xuống sao?" Thang Nguyên nháy đôi mắt, tò mò hỏi.

Ethan cười, nhéo nhéo gương mặt beo béo của Thang Nguyên, "Không vội, em nhìn tiếp."

Chỉ thấy người máy trước mọi người vòng vo chuyển, thời điểm đến trước mặt Alan liền ngừng một chút, sau đó lộc cộc lộc cộc chạy đến giường cuối cùng, tu chỉnh không lâu liền thấy giường lớn hơn. Làm xong, người máy nhỏ liền chạy tới trước mặt Ethan, dùng thanh âm đáng yêu của tiểu hài tử nói, "Xin vui lòng đánh giá chúng tôi." Nói xong, đôi mắt hồng quang còn chợt lóe chợt lóe.

"Vừa lòng vừa lòng, quá vừa lòng." Thang Nguyên thực vui vẻ đùa với tiểu người máy. Cậu rất ít khi rời Đế Tinh, đừng nói đến cưỡi quân hạm, chính là bình thường phi thuyền hành khách cũng chưa ngồi qua nên đồ vật trong phi thuyền tất cả đều khiến cậu thập phần tò mò. Tỷ như người máy lắp ráp giường trước mắt, tuy rằng cậu cũng có thể làm được, nhưng đây chính là trên quân hạm, cậu thật sự là quá kích động rồi.

Joe Grace cũng giống mập mạp tò mò kia, tả hữu đánh giá. Alan tuy rằng trưng ra khuôn mặt nghiêm túc, chính là ánh mắt cũng toát ra tò mò. Dù sao cũng là lần đầu tiên lên quân hạm, chung quy sẽ không tự chủ tìm kiếm điểm khác nhau giữa trên này và phi thuyền bình thường. Ngay cả Hạ Thiêm cũng đối phương diện này có chút tò mò. Cậu là một hải tặc, cư nhiên còn có thể lấy thân phận bình thường bước lên quân hạm, đây đúng là tiên phong a. Tóm lại không phải lấy thân phận tội phạm bước lên, có thể buông lỏng hưởng thụ lạc thú trên phi thuyền một chút. Trái lại người bình tĩnh nhất chính là Ethan, vẫn luôn cười tủm tỉm vì Thang Nguyên giải thích cái này giải thích cái kia. Ngày thường Thang Nguyên đều là vây quanh nói chuyện, hiện tại có Ethan, Hạ Thiêm đối với việc đột nhiên an tĩnh không thể quen nổi~

Sau khi tìm tòi hết các loại cơ quan thiết trí trong phòng, Thang Nguyên ở trong này cảm thấy có chút buồn chán. Chạy đến chỗ Hạ Thiêm đang cùng Joe nói chuyện phiếm hỏi, "Các cậu có muốn đi ra ngoài một chút? Trong này thật nhàm chán a, chúng ta đi đại sảnh nhìn có được hay không?"

Joe bất đắc dĩ nhìn Thang Nguyên, "Ethan đồng ý sao?"

"Đương nhiên rồi, anh ấy là kêu mình tới hỏi hai cậu có đi hay không á." Trên khuôn mặt nhỏ nhắn thể hiện bộ dáng 'không phải mình vô cớ gây rối, là Ethan cũng muốn nhìn', chân thành đến mức khiến Joe cùng Hạ Thiêm bật cười.

Cuối cùng mọi người vẫn là quyết định đi ra ngoài tham quan một chút, ngay cả Alan kiệm lời cũng đi theo, không sai, bởi vì cũng chưa ăn cơm trưa. Nghe xong hội nghị liền chạy tới đây nên chưa có ai ăn qua đâu. Hạ Thiêm đối với thức ăn trên phi thuyền không ôm chút mong đợi gì, đơn giản chính là dịch dinh dưỡng hoặc là người máy làm một ít thức ăn tổng hợp. Nhưng đã đói bụng cũng sẽ muốn ăn một chút gì đi, hơn nữa đi ra ngoài còn có thể nhìn cấu tạo bên trong quân hạm liên bang, khẳng định không sánh bằng Duyên Thạch~

Vì sao người của quân bộ cho phép mấy tiểu gia hỏa ở trên quân hạm tùy ý đi lại? Đơn giản là cảm thấy có thể ứng phó các loại sự kiện đột phát, bất quá xác thật quân bộ cũng có thực lực này, huống chi còn có trung tướng Calle Felids tọa trấn, nam nhân này tồn tại giống như thần của đế quốc, cũng không phải là vật trang trí. Phải biết rằng từ khi trung tướng Felids dẫn đội, nhân số binh lính mỗi lần đi theo đều giảm bớt một phần mười. Người phải dùng đúng địa phương, gãi đúng chỗ mới hảo a. Trưởng phòng hành chính tổng hợp của quân bộ, Lâm Vũ, chẹp một tiếng cảm khái.

---

Mẩu truyện nhỏ:

Calle: Xem ra tiểu Thiêm rất thích được mình tặng lễ vật.

Hạ Thiêm: Anh tặng cái gì? Tui không biết nha ╮(╯_╰)╭