Ngày hôm sau, buổi sáng 9 giờ, Hạ Thiêm ôm thỏ nhỏ từ trên phi hành khí bước xuống, Calle cũng đi theo phía sau. Tối hôm qua ở gia tộc Felids ngây ngốc đến quá muộn, trước kia còn có thể dùng cớ 'con thỏ ở ký túc xá không ai cho ăn' nay cũng không tiện dùng. Ai bảo cậu ôm con thỏ đi cùng chớ, hơn nữa bọn họ cũng quá nhiệt tình, thế là bị bắt ngủ lại.
"Tôi tự trở về được, không cần đưa nữa." Hạ Thiêm xoay người hướng Calle nói.
Calle lắc đầu, hắn nhớ rõ có người nói qua không tiễn người trong lòng tới cửa sẽ lưu lại ấn tượng xấu, như vậy liền không ổn chút nào, "Anh đưa em đi, vừa vặn có thể đi dạo một chút."
Hạ Thiêm nhìn thẳng Calle hy vọng hắn có thể thay đổi chủ ý. 1,2,3,... 60... được rồi, cậu thua.
"Vậy được rồi, đi thôi." Tuy trên mặt Hạ Thiêm thập phần bình tĩnh, chính là nội tâm lại luống cuống không thôi. Cứ như vậy một đường trở về không biết ngày mai trên Tinh Võng sẽ đăng cái gì nữa! Là 'Trung tướng đưa vị hôn phu một đêm không về?' ? Một chút ham muốn lướt Tinh Võng của cậu đã bị rút sạch.
Quả nhiên là Tiểu Thiêm thẹn thùng, xem ra mấy người trong quân đội đều nói đúng, Calle yên lặng nghĩ. Đồng thời tiến lên một bước đứng bên cạnh Hạ Thiêm, hai người cùng nhau sóng vai đi tới.
Gió nhẹ lướt qua, mang đến một trận mát lạnh.
Không lâu sau liền đến cửa ký túc xá, Hạ Thiêm nhìn Calle lễ phép nói, "Anh muốn vào ngồi một chút không?"
"Không cần, anh còn có việc phải đi." Calle chuyên chú nhìn hai tròng mắt màu xanh ngọc của Hạ Thiêm, thật xinh đẹp, giống như trong đó có giấu một bầu trời mỹ lệ.
"Kia... Tạm biệt?" Hạ Thiêm bị nhìn đến không thoải mái. Ánh mắt của Calle có chứa ý tứ xâm lược quá nặng, thật khiến người ta mất hứng.
Calle không hề động, một lát sau lên tiếng nói, "Khi thi đấu nhất định phải chú ý an toàn, có khả năng sẽ phát sinh rất nhiều chuyện ngoài ý muốn. Em phải nghe lời, không nên tùy hứng có biết không?"
"Đã biết." Hạ Thiêm ngoan ngoãn gật đầu nói, ôm con thỏ thuận tiện gãi gãi lòng bàn tay nó, trong lòng lại phun tào nghĩ, còn cần anh dạy sao, những gì tui đã trải qua còn nhiều hơn anh á.
"Ai." Thật muốn khóa em ở nhà, nơi nào cũng không cho đi. Calle thở dài một hơi, cách con thỏ nhẹ nhàng ôm lấy Hạ Thiêm, hơi hơi dùng sức ấn đầu cậu, lại cúi đầu ở cái trán của cậu hôn một chút, "Ngoan, phải nhớ kỹ lời anh nói, anh đi trước."
(Editor: Không nhịn được phải chen vào. XXX, chưa cưới mà du͙© vọиɠ chiếm hữu của anh thặc cao ╮
(╯▽╰
)╭
)Âm thanh trầm thấp từ tính vang lên bên tai Hạ Thiêm, một chữ lại một chữ chui vào đầu cậu. Độ ấm của đôi tay không đợi cậu phản ứng kịp đã biến mất. Mà trong đầu Hạ Thiêm lúc này vẫn còn quanh quẩn cái từ 'ngoan' kia.
Lar một lần nữa dùng hai cái lỗ tai thật dài của mình che đi hai mắt đo đỏ, đương nhiên vẫn chừa lại cái khe hở để nhìn lén, tấm tắc, Hạ Thiêm thật khờ a, bị hôn trộm mà còn không có phản ứng, mùa xuân sắp tới rồi, mùa giao phối cũng sắp tới rồi... Hoàn hảo chính mình còn chưa có thành niên, không cần chịu đựng tàn phá.
(Editor: Tự nhiên nhớ đến một câu trong phim, "Mùa xuân đã tới, các loài động vật bắt đầu đi tìm bạn tình để giao phối" ~(‾▿
‾~) )Calle thả tay xuống xoay người rời đi, bóng lưng trong tia nắng ban sớm có vẻ thập phần cao lớn.
Nhìn bóng dáng Calle đi xa, Hạ Thiêm một tay ôm thỏ, tay kia sờ sờ cái trán vừa bị hôn qua, trong lòng tràn ngập thứ cảm xúc không tên, một chút bình tĩnh cũng có chút bực mình. Đối với một người chưa bao giờ yêu đương như Hạ Thiêm tí bàng hoàng cũng không có. Loại cảm giác này lại có điểm thích lại có điểm chán ghét...
Từ từ, hắn hôn chính mình?
Lưu manh!!!!
Hừ, không biết xấu hổ. Cư nhiên hôn mình xong liền xoay người đi mất! Cậu không phải oán giận Calle rời đi, khẳng định không phải!!!
... Thật là hỏng bét mà. Không được, không thể nghĩ quá nhiều. Mình không có khả năng lưu lại liên bang chờ người tàn phá, tự do mới là quan trọng nhất. Hạ Thiêm vỗ vỗ gương mặt của mình. Không thể bị mê hoặc, hết thảy đều là biểu hiện giả dối, hết thảy đều là ảo giác.
Càng nghĩ như vậy, trong đầu Hạ Thiêm lại bắt đầu không tự giác nhớ đến gương mặt lạnh như băng của Calle, còn có cặp mắt không có độ ấm kia.
"Xong rồi xong rồi, chính mình khẳng định là điên rồi." Hạ Thiêm một bên nỉ non một bên ôm thỏ nhỏ chạy chậm về phòng, mà con thỏ bị cánh tay siết quá chặc vẫn luôn giãy giụa.
Thẳng đến khi trở lại phòng Lar mới từ trên cánh tay Hạ Thiêm trốn xuống đất. Nhân loại đối đãi với sủng vật thật là đáng sợ, về sau phải hảo hảo đối đãi những vật nhỏ này a. Ta sắp bị bọn họ ngược đãi chết.
Hạ thiêm đi tới bên bàn đọc sách, kéo ghế dựa, ngồi xuống, mở quang não đọc sách. Không bao lâu, Hạ Thiêm lại đột nhiên vỗ vỗ đầu chính mình, thu màn hình quang não nửa ghé vào trên bàn, cầm lấy bút lại xé trang giấy bắt đầu tô tô vẽ vẽ. Xoạt xoạt liền vẽ ra một nửa cơ giáp, dùng sức phát vài nét rồi đứng lên đi tới bên giường nằm xuống.
Không lâu sau trên giường truyền đến tiếng hít thở đều đều.
Nằm ở trên giường nhìn Hạ Thiêm mân mê tới mân mê đi rốt cuộc cũng ngủ, Lar chi chi hai tiếng, bạch quang chợt lóe liền biến thành một tiểu thiếu niên tóc bạc, mắt ngọc mày ngài như hoa sen mới nở, hai mắt như hồng ngọc nhìn Hạ Thiêm. Vươn đôi tay trắng nõn giúp Hạ Thiêm đắp chăn sau đó đứng lên đi tới bên bàn đọc sách, cầm lấy bức tranh Hạ Thiêm đã vẽ nhìn, đồng thời lắc lắc đầu. Không đứng lên không biết, vừa đứng lên mới phát hiện, Lar đúng là chưa thành niên, cái thân cao này đại khái một thước năm cũng không đến đi.
(Một thước bằng 1/3m, tức là 33,3 cm)Không biết qua bao lâu Hạ Thiêm rốt cuộc tỉnh ngủ, ở trên giường lười biếng duỗi cái eo liền sờ tới một thứ lông xù xù. Quay đầu nhìn lại, nguyên lai con thỏ nhỏ đã cuốn thành một đoàn ở bên cạnh, nhắm mặt đôi mắt ngày thường vẫn mở to. Hạ Thiêm đem chăn đơn nhẹ nhàng đắp lên người nó, còn cố ý chừa ra cái đầu nhỏ. Tiếp theo lại đi WC rửa mặt một chút rồi xuống lầu. Giữa trưa không có ăn nên hiện tại có điểm đói bụng.
Xuống lầu, vừa mới chuẩn bị nấu cơm liền nghe được tiếng Thang Nguyên trở về. Không quá vài giây, Thang Nguyên liền vọt vào phòng bếp nói với cậu "Nấu nhiều một chút!", Hạ Thiêm ở trong lòng nghĩ, tiểu mập mạp này như thế nào mỗi lần đều trở về trùng hợp như vậy? Lần nào cũng ngay lúc chuẩn bị nấu cơm hoặc đã nấu cơm xong mà xuất hiện.
Tiểu mập mạp dựa vào cửa, có chút kích động nói, "Tiểu Điềm Điềm, ngày mai sẽ xuất phát, cậu có khẩn trương hay không?"
"Không khẩn trương." Hạ Thiêm đã lệnh người máy tự động nấu cơm, hiện đang mở tủ lạnh chọn đồ ăn.
"Mình thật khẩn trương a, lần đầu tiên đi chiến đấu thực địa đó." Trong mắt Thang Nguyên lấp lánh ngôi sao nhỏ, bắt đầu ảo tưởng sự tình sắp tới.
Cầm lên một loại cá hình dạng kỳ quái, Hạ Thiêm một bên nhìn kỹ một bên nói, "Cũng không phải chúng ta chiến đấu, chúng ta là ở lại phi thuyền nhỏ kiểm tra và sửa chữa cơ giáp."
"A, cậu đừng đả kích mình được không, tuy rằng chúng ta chỉ là nhân viên hậu trường nhưng mình cũng ảo tưởng mở ra cơ giáp chiến đấu a!" Tiểu mập mạp bĩu môi oán giận nói.
"Ảo tưởng mà thôi, cùng hiện thực chênh lệch quá lớn. Được rồi, đêm nay ăn cá đi." Hạ Thiêm một bên nói, một bên vui sướиɠ định ra bữa tối đêm nay. Tiểu mập mạp không biết từ nơi nào mua được cá, mà cá này hình như là đặc sản của tiểu tinh cầu nào đó thuộc đế quốc Tarot, đặc điểm chính là thịt mềm và nhỏ. "Ai, Thang Nguyên, con cá này cậu mua ở đâu?" Giống cá này cũng quý lắm nha, vận chuyển rất khó.
"Hở? Mình không biết a, hình như là Ethan chuẩn bị cho mình." Thang Nguyên lắc lắc đầu, vẻ mặt 'cái đồ chơi này mình không biết'.
Hạ Thiêm cầm cá liếc nhìn Thang Nguyên rồi cũng lắc đầu theo. Gia hỏa này cùng Ethan tuyệt đối có một chân!
Ăn cơm xong không bao lâu, Hạ Thiêm đã bị Thang Nguyên đuổi về phòng ngủ, mỹ danh rằng dưỡng tốt tinh thần ngày mai xuất phát.
Trở lại phòng, Hạ Thiêm nhìn con thỏ còn đang ngủ, đột nhiên nhớ tới ngày mai đi rồi, con thỏ liền không ai chiếu cố! Đây là cái vấn đề lớn a.
Tích tích tích, ngay thời điểm Hạ Thiêm nghĩ con thỏ phải làm sao bây giờ, Phúc Bổn Tư gửi tới thông tin yêu cầu. Linh quang chợt lóe, ai, có thể nhờ Phúc bá nuôi giùm nha.
Kết nối thỉnh cầu, gương mặt hòa ái của Phúc Bổn Tư xuất hiện giữa không trung.
"Thiếu gia buổi tối hảo."
"Buổi tối hảo nha, Phúc bá." Hạ Thiêm cười tủm tỉm nhìn Phúc bá.
"Ngày mai thiếu gia đi thực chiến ở tiểu tinh cầu, thiếu gia của ta rốt cục trưởng thành." Phúc Bổn Tư vui mừng nhìn Hạ Thiêm, trong đầu liền nhớ tới lão chủ nhân. Lão chủ nhân, tiểu thiếu gia đã có thể đi tác chiến, ngài mà biết nhất định sẽ thập phần vui vẻ đi.
"Đúng rồi, Phúc bá, kia có thể hay không làm phiền ngài giúp ta chiếu cố con thỏ một chút." Hạ Thiêm chỉ chỉ thỏ nhỏ đang cuộn thành một đoàn ở trên giường, thấy nó đã mở mắt liền dứt khoát đi qua đem nó ôm lên cho Phúc Bổn Tư xem.
"Đương nhiên có thể, ngày mai ta cũng muốn đi tiễn cháu, vừa vặn cháu có thể đưa cho ta."
"Tốt nha, cám ơn Phúc bá." Hạ Thiêm xoa xoa lỗ tai con thỏ, cười hì hì nói, "Tiểu Lar, ngươi cần phải nghe lời Phúc ba đó, không được cáu kỉnh loạn xé đồ vật biết không?"
Lar cao lãnh trợn trắng mắt nhìn Hạ Thiêm, rõ ràng là nhân loại ngu xuẩn các ngươi lăn qua lăn lại một thú nhân như ta có được hay không!
"Nó thật đáng yêu, còn biết trợn trắng mắt." Hạ Thiêm hướng Phúc Bổn Tư nói, còn nắm lên móng vuốt nhỏ của con thỏ đối với Phúc bá quơ quơ.
"Thiếu gia thích là tốt rồi." Phúc Bổn Tư nhìn Hạ Thiêm đùa giỡn con thỏ một hồi, đột nhiên lên tiếng hỏi, "Thiếu gia cùng trung tướng Felids ở chung thế nào?" Nhịn thật lâu rốt cuộc cũng hỏi, ông thật sự thập phần quan tâm chuyện này, ngày hôm qua quang não định vị thiếu gia ở lại gia tộc Felids, chẳng lẽ...
Hạ Thiêm không biết Phúc Bổn Tư trong đầu bổ não thứ gì, nghe được vấn đề này có chút khó trả lời. Phúc Bổn Tư giống như ông nội đã qua đời. Trước mặt Phúc bá, cậu vẫn luôn là một thiếu gia ngây thơ. Hiện tại trưởng bối hỏi cậu cùng Calle ở chung thế nào, cậu như thế nào mở miệng a. Cúi đầu, nhẹ nhàng xoa xoa con thỏ, một bộ dáng không biết phải nói làm sao.
Chẳng lẽ muốn cậu nói chính mình không nghĩ sẽ gả cho Calle Felids? Không quan tâm đến việc cưới này nọ? Mặc kệ thế nào mình đều nhất định phải làm một hải tặc khét tiếng? Cậu nói không nên lời a, nói ra Phúc bá sẽ nghĩ gì. Thiếu gia của ta như thế nào lại không ngoan, như thế nào không nghe lời cư nhiên muốn làm hải tặc? Vẫn là sau này bắt cóc Phúc bá rồi chậm rãi xoay chuyển tư tưởng đi.
Phúc Bản Tư nhìn ra Hạ Thiêm do dự, lại nhìn thấy động tác xoa con thỏ của Hạ Thiêm tưởng Hạ Thiêm ngượng ngùng mở miệng, trong lòng đã bổ ra vở kịch yêu nhau giữa thiếu gia và Calle. Ai, thiếu gia sẽ phải gả đi, nên chuẩn bị tốt của hồi môn a. Yên lặng tự hỏi danh sách của hồi môn, đem những thứ có giá trị đều nghĩ tới một lần rồi lên tiếng nói, "Như vậy cũng tốt. Thiếu gia nên nghỉ ngơi sớm một chút."
"Ân? Ngủ ngon." Hạ Thiêm có điểm không hiểu. Như vậy? Như vậy hở?? Lại ngẩng đầu đã thấy Phúc Bổn Tư đóng máy truyền tin. Hạ Thiêm trong lòng buồn bực, Phúc bá vội cái gì sao? Thế nào đóng máy truyền tin gấp như vậy?
Mà bên kia Phúc Bổn Tư đã bắt đầu bắt tay chuẩn bị của hồi môn.
(Editor: Tội~ Ai cũng có suy nghĩ nhanh gả ẻm đi =))) )