Ngày ngày bình đạm cứ như vậy bất tri bất giác trôi qua nửa tháng. Nửa tháng này, Hạ Thiêm không phải đi học mà bị Thang Nguyên kéo đi phòng huấn luyện cơ giáp xem huấn luyện, cuối tuần thì đến gia tộc Felids. Kỳ thật Hạ Thiêm cũng không nghĩ đi thăm gia chủ Felids thường xuyên như vậy, cậu cũng không phải thật sự phải gả cho Calle Felids a, nhưng Eric gia gia luôn có phương pháp khiến cậu qua. Tuy rằng cậu luôn nghĩ không cần nhưng mỗi lần tưởng tượng đến lão nhân giống gia gia của mình, Hạ Thiêm liền không có biện pháp cự tuyệt.
Hôm nay Hạ Thiêm lại bị Felids gia gia mời làm khách, dùng lý do là 'hai ngày sau con phải đi tiểu tinh cầu thi đấu, đi khẳng định sẽ gầy, con nhất định phải lại đây bổ bổ. Hơn nữa con đi lâu như vậy, sẽ không ai bồi gia gia ta nói chuyện phiếm, gia gia tâm lý khó chịu'. Nhìn thấy tin Eric gửi tới, Hạ Thiêm thật sự khó có thể cự tuyệt.
Mà khiến cho cậu càng thêm xấu hổ chính là mỗi lần tới đưa đón đều là Calle! Chẳng lẽ anh ta rảnh lắm sao? Vì cái gì mỗi lần đều là anh ta, chính mình cũng có thể đi qua mà... Ách... Hình như cậu không biết đường...
"Tiểu Điềm Điềm, những người tham gia thi đấu sẽ được nghỉ học hai ngày, mình một lát liền phải về nhà. Cậu có về nhà không?" Thang Nguyên ngồi trên salon chơi đùa con thỏ. Kéo kéo lỗ tai, giật nhẹ cái đuôi, đem Lar gấp đến độ chạy loạn khắp nơi.
Ánh mắt đỏ bừng của thỏ nhỏ dường như nhìn về phía Hạ Thiêm cầu cứu, Lar trong lòng kêu khổ. Y ủy khuất a, làm con thỏ thật khó!!
Mà lúc này Hạ Thiêm cầm quang não nhìn mấy thứ vừa tải xuống. Từ trong suy nghĩ phục hồi lại tinh thần, không quay đầu nói, "Vậy cậu trở về đi, mình không nghĩ sẽ về nhà, hơn nữa hôm nay mình cũng có hẹn."
Thang Nguyên len lén đánh giá Hạ Thiêm, trong lòng yên lặng nghĩ, lại không trở về nhà, hơn một tháng đều chưa thấy tiểu Điềm Điềm quay về nhà bao nhiêu lần, nhất định là về nhà sẽ bị ngược đãi. Cậu còn nhớ rõ tỷ tỷ nói với mình tiểu Điềm Điềm bị người thân tính kế, tiểu Điềm Điềm thật đáng thương.
Hạ Thiêm rốt cuộc cũng liếc mắt nhìn Thang Nguyên cùng thỏ nhỏ, không nhìn không biết, vừa nhìn liền thấy Thang Nguyên dùng ánh mắt khác thường quan sát cậu, nhìn đến mức cậu sở cả tóc gáy. Thấy động tác trên tay của Thang Nguyên không giảm, vẫn như cũ lôi kéo lỗ tai cùng cái đuôi con thỏ, Hạ Thiêm lên tiếng nói, "Được rồi, đừng lăn lộn thỏ con, cậu xem cậu đã đem tai nó miết đỏ." Hiểu được ánh mắt cầu cứu của Lar, Hạ Thiêm đem thỏ nhỏ từ trên tay Thang Nguyên cầm đi, nhẹ nhàng vuốt vuốt lông trên lưng nó.
Vẫn là Hạ Thiêm tốt nhất, tiểu mập mạp này xuống tay cũng quá nặng, chờ ta khôi phục, ta muốn đánh một trận với mập mạp này, ô ô, Lar vĩ đại đau quá a. Đôi mắt con thỏ càng đỏ đặc biệt nằm trong lòng Hạ Thiêm, y càng nghĩ càng thấy ủy khuất.
"Ai nha, thực xin lỗi nha thỏ con, ta xuất thần." Thang Nguyên lấy lại tinh thần nghe được Hạ Thiêm nói, tiếp đến liền một bộ dáng nói, "Mình chỉ muốn biến nó thành một sủng vật xù xù lông, rất là đáng yêu đó!"
Hạ Thiêm bật cười lắc đầu, không có nói tiếp. Một bên ôm con thỏ, một bên tiếp tục nhìn tư liệu được chiếu trước mắt. Mà Thang Nguyên thì tại một bên như hổ rình mồi nhìn Lar, tính toán lúc nào nên đem con thỏ đi.
'Tít tít, có khách thăm, tít, nhận dạng là Felids tiên sinh, có mở cửa hay không?' Âm thanh không có cảm tình của máy móc quanh quẩn vang lên trong phòng khách.
"Di, nguyên lai cậu có hẹn với trung tướng Felids nha, bất quá trung tướng đối với cậu thật tốt, mỗi lần đều là ngài ấy tới đón cậu." Thang Nguyên nói thầm.
Không để ý đến Thang Nguyên, Hạ Thiêm hiện tại đang buồn bực, Calle như thế nào lại tới đây, không phải một lát nữa mới đến sao?
"Mở cửa." Ôm con thỏ trong tay có chút mạnh, Lar kỉ kỉ kêu hai tiếng. Hạ Thiêm tỏ vẻ chính mình thấy Calle xác thật tương đối khẩn trương. Không phải bởi vì cái gì khác mà vì mạch não hai người thật sự không khớp. Mấy người có thể tưởng tượng một cái mặt không biểu tình, thậm chí là sắc mặt lạnh băng, nói lời âu yếm không? Hơn nữa, mấy người sẽ không có cơ hội giải thích cái gì vì sẽ bị nghĩ thẹn thùng...
Nhìn thấy cửa tự động mở ra, Calle liền trực tiếp đi vào.
Lúc này Hạ Thiêm cũng vừa đem quang não đóng lại, đang muốn đứng lên, không nghĩ tới thỏ nhỏ bắt lấy cổ áo cậu không buông. Rơi vào đường cùng cậu đành phải đem con thỏ bế lên, lại dùng ngón tay điểm điểm đầu nó. Lar thè cái lưỡi nhỏ hồng hồng, kỉ kỉ kỉ kêu lên thập phần có tiết tấu. Hừ, mập mạp vẫn luôn nhìn ta, ta không thể lại làm hắn đắc thủ, liền miễn cưỡng đi theo ngươi một chuyến đi. Lại nói, là một nửa thân nhân của ngươi, ta cũng phải đi nhìn xem một nửa kia của ngươi là cái dạng gì.
Vô luận như thế nào có tiết tấu, Hạ Thiêm đều nghe không hiểu con thỏ kêu gì, cậu vẫn luôn cảm thấy này con thỏ này muốn thành tinh. "Ngoan, đừng làm nũng, ta mang ngươi ra ngoài một chút ha." Hạ Thiêm xoa xoa đầu thỏ nhỏ.
"Trung tướng Felids, buổi chiều hảo." Thang Nguyên thấy không thể làm gì con thỏ nữa liền đem tầm mắt hướng về phía Calle, hưng phấn chào hỏi. Tuy rằng cậu ở cùng Hạ Thiêm nên không ít lần gặp trung tướng đại nhân nhưng đây chính là người sở hữu Chiến Thần a, cậu như thế nào không phấn khích được chứ.
Calle trước sau một mặt không biểu tình đối với Thang Nguyên gật gật đầu, "Buổi chiều hảo."
Vì phòng ngừa Thang Nguyên trong chốc lát hướng Calle thao thao bất tuyệt biểu đạt sự sùng bái, Hạ Thiêm vội vàng nói, "Chúng ta hiện tại liền đi thôi." Lại quay đầu về phía Thang Nguyên nói, "Mình đi trước nga." Nói xong, duỗi tay sờ sờ đầu Thang Nguyên, bước nhanh ra khỏi ký túc xá. Lúc trước có vài lần Thang Nguyên đều hướng Calle biểu đạt sự sùng bái không dưới nửa canh giờ, cảm giác đó thực sự là khó chịu. Cũng không biết cậu ấy sao lại có thể đối với gương mặt không biểu tình kia nói lâu như vậy.
Nếu Hạ Thiêm đã đi rồi như vậy Calle cũng không có ý định ở lại chỗ này. Đối với rất nhiều sự tình, cảm xúc của hắn xác thật không có bao nhiêu dao động. Nhưng bạn cùng phòng của tiểu Thiêm tán gẫu hơi bị nhiều, hắn vẫn nên đi trước đi.
Thang Nguyên vẻ mặt lờ mờ bị lưu lại, sờ sờ mái tóc đã trở nên lộn xộn, nỉ non nói: "Như thế nào không ngồi một lát, gấp cái gì nha. Ai, quả nhiên nói chuyện luyến ái chính là không giống nhau." Lầm bầm lầu bầu đưa ra kết luận, Thang Nguyên nhún vai, lại cảm khái Hạ Thiêm cùng Calle thật ân ái.
Đi không bao lâu liền tới cổng trường học. Đừng hỏi Hạ Thiêm vì cái gì tốc độ lại nhanh như vậy, cùng lần đầu tiên quả thực không thể so sánh. Đó là bởi vì cùng Calle một đường sóng vai bị người chỉ chỉ trỏ trỏ gì đó thật là khó tiếp thu quá rồi.
Hai tuần trước họ còn đi từ từ, sau đó bị bạn học trong trường chụp hình lại và đăng lên Tinh Võng, còn ghi chú 'Hôm nay trong trường học thấy trung tướng Felids cùng một người giống như vị hôn phu tản bộ, a a a, trung tướng Felids thật sự rất tuấn tú a, thanh máu đã không còn'. Sau đó phía dưới có một đống bình luận, 'Ta cũng thấy được, đúng là trung tướng Felids nha', 'Ta cũng vậy a, trung tướng nhà ta trước sau vẫn là một mặt băng sơn', 'Hắc hắc, các ngươi cũng không có thông minh như ta. Ta giả bộ làm người qua đường, lệnh quang não chụp trộm trung tướng 360 không góc chết nhé'.
Những cái này cũng không tính gì, quan trọng nhất chính là, cư nhiên rất nhiều người bình luận 'Tuy rằng nhìn qua trung tướng vẫn lạnh như băng, nhưng các ngươi nhìn ánh mắt trung tướng nhìn vị hôn phu xem, cỡ nào ôn nhu, đây chính là tình yêu a', 'Trộm nói cho các ngươi, ta nghe được trung tướng nói lời âu yếm với vị hôn phu', 'Kỳ thật ta với vị hôn phu của trung tướng là bạn học'... Ngã ngửa, Hạ Thiêm thật sự thập phần phẫn nộ, bởi vì cậu thấy được 'Vị hôn phu thực đáng yêu nha', '+1', '+2', '+ liên bang'... Bọn họ bị mù mắt, Hạ Thiêm an ủi mình như vậy.
Về sau mỗi lần đều bị truyền tới Tinh Võng, tuy rằng mọi người trên Tinh Võng thập phần có đạo đức không có đem tư liệu chi tiết của Hạ Thiêm đăng lên, thế nhưng hình ảnh toàn bộ đều từ các hướng, những người quen cậu đều sẽ biết hết có được không? Cái này về sau cậu ở Duyên Thạch lăn lộn như thế nào, cho rằng cậu sẽ luôn ở trong phòng thí nghiệm hoặc phòng sửa chữa, kia cũng không thể không ra khỏi cửa đi! Biển cả sao trời mênh mông của cậu, kim tệ mỹ nhân của cậu... Nghĩ đến đây, Hạ Thiêm ngồi trên salon của phi hành khí liền hung hăng liếc Calle đang xem quang não, cùng lúc đó Calle cũng nhìn lại đây. Hạ Thiêm xấu hổ quay đầu đi, ôm thỏ con nằm ở trên salon nhắm mắt lại, cậu gì cũng không có làm, ha hả ha ha.
Không qua bao lâu, Hạ Thiêm lại trộm mở to mắt liền bị Calle đột nhiên xuất hiện ở trước mặt dọa hỏng.
Calle cầm một chén nước, "Tiểu Thiêm, em muốn uống nước sao?" Vừa nãy tiểu Thiêm trộm nhìn hắn, có phải hay không do khát nước?
"Ân ân." Hạ Thiêm vội vàng gật đầu, người này sẽ không phát hiện cậu trừng hắn đi, cần nhanh che giấu. Tiếp nhận nước trên tay Calle, cậu liền ngửa đầu trực tiếp uống hết. Phụt một tiếng, Hạ Thiêm vội vàng buông ly bịt miệng nhưng vẫn có một ít chất lỏng dọc theo ống tay áo cùng lòng bàn tay cậu chảy xuống.
"Cái này là thứ gì, thiệt là khó uống." Hạ Thiêm hàm hồ nói.
"Đây là nước được thêm vào lam quả, đối với tinh thần lực có lợi." Calle dùng tay giúp Hạ Thiêm lau đi nước chảy xuống khóe miệng. Đừng hỏi hắn vì sao không dùng khăn giấy hoặc cái khác, hắn thích trực tiếp tiếp xúc, không sai, hắn chính là cố tình
(Editor: boi tâm cơ voãi =))) )Hạ Thiêm khoát tay áo, ý bảo Calle không cần lau, dùng sức như vậy là muốn đem cậu miết đỏ hử. "Thứ này không phải thực hiếm sao? Anh làm sao có a?" Nghĩ vậy, Hạ Thiêm chạy dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ vài giọt nước còn lại trên tay. Thứ này quá quý, đời trước đi chợ đêm liền gặp qua hai lần, mỗi lần đều thấy nó được bán ra với giá trên trời.
Nhìn cái cằm hồng hồng của Hạ Thiêm, ngón tay Calle không tự chủ nắn vuốt nhưng lực tay quá lớn, đều đỏ, mặt của tiểu Thiêm thật nộn. Trong giây lát lại thấy Hạ Thiêm vươn cái lưỡi hồng hồng liếʍ liếʍ mu bàn tay, Calle có điểm miệng khô lưỡi nóng, "Đừng liếʍ, anh còn rất nhiều."
"Di?" Hạ Thiêm ngẩng đầu, dùng ánh mắt thổ hào nhìn Calle. Con thỏ nguyên bản nằm trong lòng Hạ Thiêm cũng ngẩng đầu, dùng đội mắt như hồng ngọc đánh giá Calle, tự hỏi có nên lén trộm lam quả hay không.
Calle ngồi xuống bên người Hạ Thiêm, lại cầm lấy cái ly trên bàn trước mặt đổ thêm nước. "Đây là nước bình thường, em uống đi."
Hạ Thiêm nhận ly nước, tiếp tục dùng ánh mắt ham học hỏi nhìn Calle.
"Có một lần đối chiến cùng Trùng tộc, đánh tới một tiểu tinh cầu phụ cận, lúc bị Trùng tộc bức tới tiểu tinh cầu liền phát hiện loại quả này trên đó. Sau khi đem Trùng tộc đánh đuổi anh liền mang theo mấy cây trở về, mẹ anh liền trồng được nó." Calle đơn giản tự thuật.
"Không phải nói loại quả này ở tinh cầu khác đều không sống được sao?" Hạ Thiêm rất có hứng thú hỏi Calle.
Calle duỗi tay sờ sờ đầu Hạ Thiêm, đôi mắt này khả ái quá chừng, "Anh là trực tiếp đem một khối cây mang về cùng với mảng lớn thổ nhưỡng."
Hạ Thiêm suy nghĩ một chút cái hình ảnh kia, gì chứ Calle thì có thể lắm nha. Về phần sờ đầu?? Ha hả, cậu tỏ vẻ trải qua một tháng hứng chịu cậu đã minh bạch vô luận thế nào cũng không thể ngăn cản. Chỉ cần Calle muốn thì sẽ vận dụng đầu óc làm cho bằng được. Không cho sờ, đó chính là ở thẹn thùng, bằng không chính là kiêu ngạo! Mà cậu chỉ có thể chịu đựng. Khụ khụ, quên đi, Hạ Thiêm nhanh truy vấn, "Cái tinh cầu kia ở nơi nào a?"
"Đã bị Trùng tộc bao vây, lần trước chỉ là ngẫu nhiên bị Trùng tộc đưa tới mà thôi."
Nghe thấy tin tức này, Hạ Thiêm có chút uể oải, chưa từ bỏ ý định lại hỏi, "Vậy anh còn giữ tọa độ không?" Thứ này đối với việc khôi phục tinh thần lực của cậu có tác dụng rất lớn, hơn nữa, cầm đi bán cũng không tồi nha.
Calle tựa hồ nhìn thấu ý đồ của Hạ Thiêm, lại lần nữa sờ sờ đầu cậu, "Ngoan, nơi đó quá nguy hiểm, không cần nghĩ nhiều, trong nhà cũng không thiếu."
Lar đem hai cái lỗ tai bự che đi đôi mắt, thật là đau mắt hết sức, y muốn chuẩn bị của hồi môn đem Hạ Thiêm nhanh chóng gả đi. Chế tạo sư cơ giáp dành riêng cho Duyên Thạch đã không còn, Lar vĩ đại anh minh thần võ hảo ủy khuất~