Chương 16: Kế hoạch dụ dỗ con trai của pháo hôi

“Đại khái chính là như vậy.” Phó Tri Lễ vô tình ngước mắt lên, nhìn thấy Lương Kính Duyên đang chăm chú nhìn mình: “Sao chú cứ nhìn mặt tôi hoài vậy?”

"Tôi đang lắng nghe cậu nói."

Dù sao Phó Tri Lễ cũng vẫn còn quá trẻ, nên khi hắn đối mặt với những người có ý xấu trong ban quản trị, hắn luôn không có chút kiềm chế nào và khi hắn ở trước mặt Lương Kính Duyên cũng vậy, chỉ là cho dù Lương Kính Duyên không đồng ý, y cũng sẽ không ép Phó Tri Lễ theo kiểu giễu cợt vị giám đốc trẻ, như mấy ông già hôi hám kia trong công ty.

"Mặc dù chúng ta vẫn có lợi thế áp đảo trên thị trường máy chơi game, nhưng những lợi thế này cuối cùng rồi cũng sẽ suy kiệt, nên đừng đợi đến khi toàn bộ thị trường suy yếu rồi mới bỏ cuộc, đó là một vũng lầy, nếu không cẩn thận có thể lôi kéo cả đoàn thể chết cùng. Và bản thân tôi cũng không vui gì, khi phải cùng một đám bắt chước chết chung." Phó Tri Lễ đưa tài liệu cho Lương Kính Duyên: "Với lại, tháng trước tôi đã đàm phán thỏa đáng hợp tác với AGIC, chúng ta có thể hợp tác với sản phẩm mới của series N và AGIC, trong đó phong cách thiết kế của AGIC đều là những bản mới nhất trong những năm gần đây và tôi cũng đã nghĩ qua, không chỉ máy chơi game, các thiết bị điện tử của chúng ta có thể được nâng lên từ từ theo từng hành trình. Chứ phong cách của cha đã lỗi thời từ lâu, nhưng ông ấy vẫn cứ bảo thủ và không chịu thay đổi.”

Phó Tri Lễ càng nói, càng hưng phấn, đôi mắt hắn lấp lánh, giống như Phó Viễn của nhiều năm trước khi còn ở cùng một chỗ với Lương Kính Duyên, ông ta cũng đã từng khua tay múa chân thoải mái nói về kế hoạch vĩ đại cho tương lai, Lương Kính Duyên im lặng nhìn chàng trai trẻ tỏa sáng này, dám nghĩ, dám làm, có tham vọng và thích phiêu lưu. Có thể nói tất cả những từ ngữ xa xỉ đối với người bình thường, đối với hai cha con nhà này điều giống như là điều gì đó rất tự nhiên. Tính cách của Phó Tri Lễ giống hệt Phó Viễn. Có lẽ Phó Tri Lễ sẽ là người đặt dấu chấm hết cho huyền thoại một thời như truyền thông đã nói.

Tuy nhiên, Lương Kính Duyên vẫn tin rằng rằng Phó Tri Lễ sẽ là người tạo ra huyền thoại mới tiếp theo.

“Có lẽ ông ấy đã thực sự mệt mỏi rồi” Phó Tri Lễ chống cằm đùa giỡn nhìn lại Lương Kính Duyên còn đang lắng nghe mình phát biểu: "Tôi nhìn ra được ông ấy muốn làm xong loạt X sau đó quăng lên, đến lúc đó VS cũng không dễ xử lý giống như bây giờ, Tri Ngôn và Tri Ân cũng có quan điểm giống tôi, chú cảm thấy sao, chú Lương? ”

“Tôi rất đồng ý với quyết định của cậu.” Lúc Lương Kính Duyên cười, khóe mắt khó tránh khỏi có vài nếp nhăn nông, nhưng lông mày vẫn ôn hòa: “Tôi tin đây là một cơ hội tốt.”

"Tôi nghĩ mình sẽ phải đến Quảng Hồng. Tôi luôn cảm thấy thái độ bất ngờ thay đổi của Lâm Hồng Gia đối với chúng ta thật kỳ lạ." Phó Tri Lễ không hề hay biết trong "Thỏa thuận" lần này có điều gì đó rất mập mờ: “Chú hãy khiến cho Quảng Hồng phải dốc toàn lực cho việc công khai về sau."

"Ừm."

“Có nên khen ngợi tôi không?”

Lương Kính Duyên vô thức ngẩng đầu lên và chạm vào đầu Phó Tri Lễ, sau đó sững sờ giữa không trung. Phó Tri Lễ không còn là một đứa trẻ nữa và kể từ khi mối quan hệ của Lương Kính Duyên với Phó Viễn bị phát hiện, hai anh em Phó Tri Lễ và Phó Tri Ngôn thực sự đã không còn tôn trọng Lương Kính Duyên chút nào. Có lần Lương Kính Duyên muốn giơ tay xoa đầu Phó Tri Lễ nhưng Phó Tri Lễ đã thô bạo xua tay và ra lệnh cho y từ nay về sau không được chạm vào đầu mình, chính vì vậy, về sau Lương Kính Duyên cũng rất giữ khuôn phép, không còn có hành vi thân mật quá đáng nào với Phó Tri Lễ nữa.