Chương 19

Bên trong hộp là một cái hộp trái tim nhỏ làm bằng bìa cứng cùng thêm một cái hộp nhỏ nữa ở bên cạnh. Mình lấy cái hộp nhỏ kia ra trước, bên trong là những viên socola nhỏ hình … chữ nhật. Mình cầm 1 viên lên ăn thử. Cảm nhận đầu tiên của mình đó là cái món này chắc chắn là nhỏ tự tay làm vì nó hơi bị ngọt so với quy định và nó không được ngon như socola mua ngoài quán. Nhưng mà tự làm thì như thế này là ngon rồi chắc nhỏ này có vẻ kì công đấy. Mình gói lại vào rồi cầm cái hộp trái tim lên lắc nhẹ, có cái gì đó bên trong này. Lần mò mãi mình mới mở được cái hộp này ra. Bên trong là một cái thiệp hình trái tim vừa khít cái hộp luôn, bên dưới thiệp thì là những trái tim nhỏ được nhỏ xếp cẩn thận. Mình đang đọc tấm thiệp của nhỏ thì có tiếng thằng Thắng ngoài cửa :

– Ngủ chưa ? Dậy tao bảo ?

– Gì đấy ? Nói đi xem nào ?

– Mở cửa đi ! Có chuyện gấp.

– Từ từ !

Mình vội vàng lấy cái chăn phủ hết lên đống quà của nhỏ rồi chạy ra mở cửa cho thằng Thắng.

– Đang quay dở ak mà lâu thế ?

– Uh ! Bảo gì ?

– Vứt tao mượn con chuột tao đánh nốt trận LOL. Chuột tao hết pin rồi giờ đi mua ngại lắm.

– Đậu xanh ! Thế tao chơi bằng cái gì ?

– Mượn một tý thôi. Combat nốt rồi tao trả. Nhanh lên.

– Nhớ đấy !

Rồi mình vào giường lấy chuột ra cho nó mượn. Thế éo nào mà chân mình vướng vào cái chăn rồi nó bị co lên hở ra là cái hộp socola của nhỏ.

– Ê ! Hộp gì trên giường thế ? Ba con sói ak ?

– Không có gì ! Cầm lấy rồi về đi. Mình kéo vội cái chăn rồi mang chuột ra cho nó.

– Mịa chắc lại có đồ ăn giấu anh em đây. Thôi kệ cha mày tao về combat.

– Éo có đâu mà giấu ! Next đi không tiễn.

Nó vừa đi về thì mình lật cái chăn lên thế éo nào mà nó quay sang luôn

– Đậu xanh ! Đưa nốt cái đầu cắm đây không thì dùng sao được ?

Thế là nó nhìn thấy cái hộp quà của nhỏ. Lần này thì nó không đứng ở ngoài nữa mà đi thẳng vào trong phòng mình cầm cái hộp lên.

– Ghê đây nha ! Có socola mà giấu đây. Khai mau trước khi tao gọi cả xóm sang khai thác.

– Đậu. Khai cái éo j chứ ?

– Con nào tặng thế ? Con bé hôm trước ngủ trong phòng mày ak ?

– Con cái cc . Con đấy là bạn thôi. Cầm lấy rồi té đi. Mình đưa cái đầu cắm chuột cho nó.

– Cho tao thử 1 miếng nhớ ! rồi chưa để mình trả lời nó cầm luôn một viên lên ăn thử.

– Sao làm gì mà mặt mày biểu cảm thế ?

– Ngon ! Cho tao thêm ít nữa về tý đánh cho nó thăng hoa. Rồi nó dốc hết 1/2 hộp socola của mình vào tay rồi chạy biến về phòng. Mình chỉ kịp thốt lên :” VL thằng chó !”

Lúc này thì mình không ngủ được nữa, ngồi nhìn cái hộp socola mà thấy tiếc hùi hụt. Mình gói gém hết mọi thứ lại rồi để vào trong tủ chỉ để lại hộp socola ở ngoài vừa xem CSDN vừa nhâm nhi.

……….

Vừa nghỉ tết lên thế nên là thằng nào cũng rủng rỉnh tiền và mình thì cũng không phải là ngoại lệ. Trước tết đi cùng bố cũng cá kiếm được 7-8 lít cộng thêm tiền mừng tuổi của mọi người và số tiền dư ra từ cái học bổng tổng cộng lại mình cũng được 2 củ. Dự định của mình là sẽ lên đời máy nhưng mình chưa biết là nên mua máy gì. Ngồi nghe mấy thằng tư vấn mà con nào cũng thích con nào cũng muốn mua. Nào là S3 IP4 4s … cơ mà mình thì liệu không đủ sức mua mấy con đó nên quyết định chọn S2 cho nó hợp lí. Một phần vì mình nghe chúng nó bảo IP thì khá là khó dùng hơn SS mà giá IP thì cũng chát hơn SS nhiều. Vấn đề khó nhất vẫn là tìm được chỗ bán uy tín và đảm bảo chất lượng. Cầm tiền trong người càng lâu thì mình lại càng nhanh tiêu hết nên mình muốn cho nó bay thật nhanh tránh trường hợp tiêu hết tiền.



Buổi day đầu tiên của năm mới cho nhỏ trời mưa. Vì chủ quan không mang áo mưa nên đạp xe được đến nhà nhỏ thì người mình cũng ẩm ướt hết cả. Nhỏ mở cửa cho mình thấy mình như vậy thì chạy vào nhà tắm rồi cầm ra cho mình cái khăn để lau cho khô.

– Anh cảm ơn !

– Không có gì đâu anh ! Mà anh từ từ hãy lên nhà nhé. Nhỏ cười rồi chạy biến lên nhà, trước khi lên đến nơi nhỏ không quên dặn mình khóa cửa cẩn thận.

Mọi ngày đến dạy thì mình cứ thế là vào thôi nhưng hôm nay thấy cửa phòng nhỏ đóng nên mình lịch sự gõ cửa.

– Đợi em tý.

– Uh. Được rồi. Nhanh lên đấy.

Đứng ngoài đợi nhỏ phải mất tầm 10p thì nhỏ mới chịu mở cửa .

– Làm gì mà lâu thế ? Anh đợi mỏi hết chân rồi đây này.

– Em mới ngủ dậy nên phòng hơi bừa vừa nãy em dọn lại thôi.

– Uầy ! Ghê vậy ? Mọi ngày em có chịu đâu mà hôm nay chăm vậy.

– Kệ em. Đồ đáng ghét.

Trêu chọc nhỏ một lúc rồi thì cũng bắt đầu buổi học. Trong lúc ngồi nghỉ giải lao mình tranh thủ mượn điện thoại của nhỏ để lên mạng tham khảo giá với một số chỗ bán điện thoại.

– Anh …

– Hử ? Gì đấy ? Mình vẫn cắm đầu vào màn hình điện thoại.

– Cái món quà hôm trước anh mở chưa ?

– Anh mở rồi ! Sao thế ?

– Thế anh thấy thế nào ?

– Uhm. Nói chung là không phải vào bệnh viện là được rồi.

– Đồ đểu mà. Thế lần sau em làm tiếp nhớ !

– Thôi khỏi cho anh xin đi. Giờ vào học nào. Mình trả nhỏ điện thoại rồi lại bắt đầu giảng bài cho nhỏ. Nhưng có vẻ như nhỏ không chịu tiếp tục học nữa. Nhỏ cầm điện thoại lên xem xét một lúc rồi hỏi mình

– Làm sao mà xin chứ ? Mà anh định mua điện thoại ak ?

– Uhm. Dùng đen trắng mãi cũng chán rồi mua sờ mát phôn để đổi gió.

– Èo ! Mà anh mua của em không em bán cho. Hehe. Nhỏ giơ giơ cái điện thoại trước mặt mình dụ dỗ.

– Không phải khoe. Cướp luôn giờ chứ không phải mua đâu.

– Vào đây mà cướp này ! Động vào em oánh chít. Hehe

– Èo. Thôi tập trung vào học đi nào. Lan man quá rồi đấy.

Dạy cho nhỏ xong mình đi về thấy trời vẫn còn sáng nên lại thong dong cái xe đạp đi lượn phố. Thời tiết vừa tết ra nên trời vẫn còn hơi hơi se lạnh mà lúc chiều lại còn mưa thế cơ mà mấy chị em vẫn diện quần ngắn hết mức có thể để mà phô ra những cặp giò trắng muốt. Mình đi lượn đến một cửa hàng bán điện thoại cũng khá là to nên quyết định dựng xe vào để xem thử. Vừa mở cửa bước vào đã gặp một anh nhân viên tiến về phía mình hỏi han các kiểu. Mình thì cũng khá mù về điện thoại cảm ứng nên chỉ ậm ừ rồi đi ngắm. Nhìn vào mấy bảng giá mà cứ giật mình liên tục vì giá chát vãi đạn. Đi một hồi thì mình quyết định đi về vì cái ví tiền của mình không cho phép mua được những con điện thoại như vậy. Tối về phòng cơm nước xong xuôi các kiểu thì mình ngồi lướt web xem đánh giá điện thoại các kiểu. Rồi điện thoại mình rung lên báo có tin nhắn từ nhỏ :

– Anh muốn mua điện thoại ak ? Anh định mua con nào chưa ?

– Uh. Cơ mà anh không mua của em đâu để mà dùng đi.

– Dở ak. Em có chị đi XKLD ở bên Hàn. Nếu anh muốn mua con gì thì để em hỏi chị em cho. Điện thoại bên ý nó rẻ với cả chất lượng cũng tốt mà.

– Thế ak. Thế hỏi cho anh con s2 giống của em thì bao nhiêu ?

– Vâng. Để em hỏi luôn cho. hihi. Mà vụ này em có được cái gì không đấy ?

– Cứ biết hỏi đi đã. Chưa gì đã đòi hoa hồng là sao. Chắc gì anh đã mua.

– Èo. Đồ ki bo. E học đây tý em hỏi cho.

– Được rồi. Học đi

……

Những buổi học trước tết thì vô vị và nhàm chán đến chừng nào thì giờ đây sau khi nghỉ tết xong mình phải lao đầu vào học để chuẩn bị cho những buổi kiểm tra giữa học phần của các môn chuyên ngành cũng như những môn cơ sở mà căng nhất vẫn là mấy môn Nguyên lí, đường lối, … Thầy cô dậy thì buồn ngủ, kiến thức thì dài nên nó vẫn là ác mộng với mấy thằng con trai lười học. Mình thì cũng không ngoại lệ, đề cương có 20 câu mình ngồi đọc một lúc mà hoa hết cả mắt. Quyết định không đọc nữa lên giường đi ngủ mặc kệ ngày mai ra sao. Và cái quyết định đi ngủ đó của mình dẫn tới việc mình trượt GHP môn nguyên lí còn đường lối thì may mắn qua với số điểm vừa đủ. May thay còn có 2 thằng Bình với thằng B trượt cùng mình nên cũng thấy an ủi phần nào.

– Chúng mày thấy tao trượt nên trượt cùng tao ak ! Mình troll 2 thằng bọn nó.

– Đậu xanh hôm trước tao học lệch cmn tủ. Tao mà vào đề của mày với thằng B thì ngon rồi. Thăng Bình nói giọng ấm ức.

– Làm như ngon ăn lắm đấy. Mà thằng C hôm trước bảo học mà sao vẫn tạch thế ?

– Mịa ! Hôm trước ngồi đọc được mấy câu xong buồn ngủ đi ngủ luôn. Hôm sau nó vào câu chưa đọc. Đắng long !

– Vãi đạn ! Thôi hôm nào đi thi lại cùng ae cho vui !

– Haizzz ! Đi ra trà đá đi. Mình rủ 2 thằng ra quán trà đá.

– Mày bao đấy nhớ tao éo mang tiền đâu. Thằng B nói.

– Tao cũng thế. Mày bao đi hôm khác tao bao. hehe.

– Biết thế. Mịa 2 thằng lom zom này.

……

– Hôm trước em hỏi chị em rồi. Khoảng 1tr8 anh ak ! Nhỏ nói với mình lúc giải lao.

– Uhm ! Thế có gửi về được ngay không hay như thế nào ?

– Chị em bảo là nếu gửi về ngay thì mất thêm 600k còn không thì để cuối tháng 3 có bạn chị ý về chị ý gửi cho.

– Uhm ! Để anh xem thế nào đã. Giờ học tiếp đi. Sắp thi đến nơi rồi đấy.

– Èo ! Mà anh biết mai là ngày gì không ? Nhỏ hỏi ý mình. Dù biết mai là 8.3 nhưng mình vẫn giả ngu.

– Ngày gì chứ ? Anh không biết.

– Anh giả vờ hay không biết thật đấy.

– Anh không biết thật. Ngày gì nói anh nghe.

– Thôi không nói nữa. Chán anh quá đi.

Nhìn mặt nhỏ thoáng có vẻ thất vọng nhưng nhanh chóng qua đi nhỏ lại lấy lại khuôn mặt tươi cười nghịch ngợm như mọi ngày mỗi khi mình lấy mấy cái ví dụ về hình không gian cho nhỏ.

…..

Ngày hôm sau mình tổ chức 8.3 cho mấy đứa con gái. Lớp có 8 đứa nên cũng chỉ mua cho mỗi đứa 1 bông hoa hồng rồi mua bánh kẹo về ăn liên hoan ngọt chứ cũng không làm to như mấy lớp khác. Nhìn cái lớp bên khoa hóa môi trường chúng nó toàn con gái có mấy thằng con trai mà thấy tội cho mấy thằng đó vào mấy ngày như thế này kinh khủng. Chiều hôm đó sau khi ngủ dậy ngồi lướt fb thì mình chợt thấy trên trang fb cá nhân nhỏ đăng một cái ảnh đang ôm 1 con gấu bông rõ to rồi còn tag tên một đứa khác nữa vào. Mình click vào fb của cái đứa đc tag thì hiện ra là fb của một thằng nào đó mình méo biết. Chả hiểu được sau khi thấy thế mình lại cầm điện thoại lên nhắn tin cho nhỏ : ” Chúc em 8.3 vui vẻ bên người mình yêu ” . Một lúc sau thì nhỏ nhắn lại

– Anh cũng nhớ ngày này cơ ak ? Sao hôm trước em hỏi thì anh nói không biết ?

– Ờ thì mới lên fb nên mới biết thôi chứ anh có biết đâu ! Mà con gấu to đấy !

– Bạn em tặng thôi ! Anh ghen ak ?

– Không ! Anh nói thế thôi chứ anh làm sao có quyền được ghen chứ

– Èo ! Không nói chuyện với anh nữa em bận rồi.

Sau này mình mới biết là hôm đó lúc nhỏ hỏi ý mình thì mình cứ giả ngu nên hôm sau khi được tặng con gấu đó nhỏ mới nhận rồi cố tình up lên fb để cho mình thấy được để xem phản ứng của mình với nhỏ ra sao và nhỏ đã thành công trong việc đó. Hôm đó quả thực là mình đã ghen nhưng lúc đó mình chưa nhận ra chỉ khi nhỏ nói với mình điều này.