Chương 32

Vì để có tự do đến giúp Ninh Tử Mạn, cũng là vì không muốn mình bị nhốt, Tả Hi tạm thời rời khỏi biệt thự. Trước khi đi cô còn lải nhải với nhân ngư một đống lời nhàm chán, đại khái nội dung chủ yếu Ninh Tử Mạn có bao nhiêu khuyết điểm, còn cái gì mà cưng phải chiều cô ấy mọi thứ, đương nhiên mấy cái này chỉ chiếm nội dung 1/10 câu chuyện, 9/10 còn lại Tả Hi luôn nói đến đi rồi mình sẽ nhớ nhân ngư như thế nào, nếu thấy Ninh Tử Mạn đối xử với nàng không tốt thì đi tìm mình.

Rốt cuộc đến lần thứ năm nhân ngư cũng lộ ra biểu tình khổ sở cầu cứu, Ninh Tử Mạn không chịu nổi liền đem Tả Hi đuổi ra ngoài, giúp cô xách hành lí, ném ra ngoài cho cô ấy. Trước khi đi khỏi, Tả Hi còn ôm chặt Ninh Tử Mạn, thì thầm bên tai cô rồi hôn nhẹ một cái.

“Này, mình đi đây, mình sẽ nhanh chóng về đây giúp bồ tìm cách giải quyết, trong khoảng thời gian này bồ nhất định phải cố gắng. Ninh Tử Mạn nghe cho kỹ phải bảo vệ tốt chính bồ, còn có tiểu thiên sứ nữa.” Tả Hi khó có một lần nghiêm túc nhắc nhở, thấy cô vỗ vai mình, xoay người đi, Ninh Tử Mạn chà chà cái tai bị cô hôn lên, có chút khổ sở cười một cái. Thời hạn Trần Diệp cho cô… chỉ còn lại 2 ngày cuối cùng.

Ninh Tử mạn quay về biệt thự, lần nữa xuống tầng ngầm, hiện tại cô không cần phải đến sở nghiên cứu nữa, có thể cả ngày ở cùng nhân ngư. Nhưng mà khi Tả Hi ở đây mình còn có thể miễn cưỡng vui cười, nhưng khi Tả Hi đi rồi, thì mình như là mất đi định kiến, Ninh Tử Mạn không biết mình nên làm gì để bảo vệ tốt cho nhân ngư, còn Tả Hi thì có cách gì để bảo vệ các nàng.

Dù cho Ninh Tử Mạn đã nói, nhân ngư không quen với những thứ khác ở sở nghiên cứu, chỉ có thể ở lại đây, cũng chỉ cho phép Trần Diệp mang vệ sĩ riêng của hắn sang đây, không thể biết được bản chất muốn nghiên cứu của Trần Diệp sẽ làm ra cái gì với nhân ngư, mỗi lần nghĩ đến Ninh Tử Mạn luôn có cảm giác sợ hãi. Huống chi cô tới giờ cũng không biết nên nói với nhân ngư thế nào, chính mình không có cách nào bảo vệ cho nàng, không còn cách nào ngăn cản những kẻ đó làm đau nàng, nghĩ đến đây, Ninh Tử Mạn hối hận không ngừng, nếu như sớm biết, cô nên thả nhân ngư về lại đại dương.

“Mạn Mạn, chị đang khó chịu hả? Bởi vì Tả Hi đi.” nhân ngư mấy ngày nay cũng đã nói chuyện lưu loát hơn, cũng nhớ được tên Tả Hi, đương nhiên cũng là do Tả Hi ngày đêm không ngừng lải nhải bên tai nàng nói là quan hệ với cô. Thấy nhân ngư từ trong nước bơi qua đây, vẫy đuôi xem mình. Đôi mắt thuần túy như biển, Ninh Tử Mạn lẳng lặng nhìn, không biết làm sao đột nhiên nghĩ đến Trần Diệp từng giải phẫu qua các loài cá.

Cô nhớ rất rõ, Trần Diệp làm sao đem một loài cá quý hiếm để lên bàn giải phẫu, móc mắt cá ra. Nghĩ đến cảnh đó, thân thể Ninh Tử Mạn run rẩy, cô tiến lên ôm lấy nhân ngư, không ngừng đem nàng dấu trong lòng mình.

“Trạm Lam, xin lỗi…. xin lỗi… chị không bảo vệ tốt cho em, có kẻ muốn đến đây cướp em đi, làm bây giờ? Chị…. nên làm gì mới được đây?” Ninh Tử Mạn run run âm thanh cũng run rẩy theo, đôi mắt cô trống rỗng nhìn nhân ngư, bởi vì cả đêm không ngủ được mà khuôn mặt vô cùng tiều tụy. Nhân ngư kỳ thực đã sớm thấy Ninh Tử Mạn không ổn, dường như từ sau tối hôm qua quay về đã như vậy. Nhân ngư không biết xảy ra chuyện gì, nàng chỉ biết, Ninh Tử Mạn đang đau buồn.

Nàng không có khóc không nháo, chưa từng có hành vi kích động, lại còn không muốn rời xa mình. Nhân ngư không muốn thấy Ninh Tử Mạn như vậy, nàng sờ mặt Ninh Tử Mạn, dùng động tác ôn nhu nhất để cho cô được thoải mái.

“Đừng sợ, em sẽ không rời khỏi chị.”

“Không phải… Trạm Lam… em không biết. Có kẻ biết chuyện của em, bọn chúng muốn đem em đi nghiên cứu, chị sợ bọn chúng làm em tổn thương, lỡ như bọn chúng muốn lấy máu của em phải làm đây? Bọn chúng… bọn chúng nếu như làm cái gì khác với em thì phải làm gì đây? không được! bọn chúng không được khi dễ em!”

Ninh Tử Mạn nghĩ đến những hình ảnh kia, hận bản thân muốn chết không thể bảo vệ cho nhân ngư. Cuối cùng cô đang làm gì? chính cô đem nhân ngư về, nhưng ngay cả việc bảo vệ đơn giản nhất cũng làm không xong, Ninh Tử Mạn cô quá kém cỏi.

“Không sao đâu, đừng sợ, em.” nhân ngư nhìn Ninh Tử Mạn, chỉ mấy lời ít ỏi nhưng cũng hiểu được tình trạng, chính nàng cũng không sợ chuyện này, nhát gan cũng chỉ là sự ngụy trang của nhân ngư, khi đến lúc cần thiết, thì nhân ngư mới biểu hiện ra ngoài. Mà hiện tại, nàng cũng không thể nhìn nổi bộ dạng này của Ninh Tử Mạn.

Nhân ngư hoàn toàn không hiểu tình yêu loài người, nhưng bản năng của nàng lại nói cho nàng biết, nàng không muốn nhìn thấy Ninh Tử Mạn vì mình đau lòng, các nàng đã giao phối với nhau, mình rất thích ở bên cạnh Ninh Tử Mạn, cho dù đây không phải biển rộng gì, không có đủ loại cá tôm, nhưng có Ninh Tử Mạn, nhân ngư cũng đã cảm thấy thỏa mãn.

“Không được, sao em lại có thể không sợ được chứ? Trạm Lam, đừng gạt chị, ngay cả chị còn sợ làm em bị thương, bọn chúng…. chị không cho phép bọn chúng làm gì khiến em bị thương được.” Ninh Tử Mạn ôm chặt nhân ngư, lặp đi lặp lại một câu, tựa hồ cảm giác được cô đang hoảng loạn không thể đáp lại, nhân ngư từ từ bò lên thành hồ, dùng hai tay bế Ninh Tử Mạn lên, mang cô ngồi lên sofa, rồi đem kẹo trên bàn cho cô.

Một loạt động tác này khiến Ninh Tử Mạn ngây người, sau đó mới nhớ đến, chuyện như vậy trước đó Tả Hi đến cũng đã từng làm. Ninh Tử Mạn không ngờ được nhân ngư lại có thể học lại y chang như vậy, nhưng mà… Tả Hi an ủi, so với nhân ngư còn thực tế hơn. Nhân ngư tuy thông minh, chỉ số IQ cao hơn so với con người, có lẽ căn bản nàng không hiểu được lòng người độc ác đáng sợ, là do mình không để nàng có cơ hội đi tiếp xúc.

“Trạm Lam, xin lỗi.” Ninh Tử Mạn ăn kẹo nhân ngư đút cho, lại ném thấy cả vị đắng. Cô ôm nhân ngư, đột nhiên có cảm giác tự giận mình. Nếu như…. tất cả những kẻ biết nhân ngư mà chết hết thì tốt rồi, như vậy sẽ không có uy hϊếp, cũng sẽ không còn ai đến cướp nhân ngư của mình nữa. Ý nghĩ như vậy trong đầu chợt lóe lên, Ninh Tử Mạn hơi kinh ngạc vì sao cô lại có ý nghĩ này.

Cô được sự giáo dục của loài người là không được làm kẻ gϊếŧ chóc hung tàn. Nhưng mà… mới vừa rồi, cô lại hy vọng Trần Diệp chết đi. Nghĩ đến khiến Ninh Tử Mạn sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh, ngay cả nội tâm âm u của chính cô cũng khiến cho cô sợ hãi. Cô đột nhiên cảm thấy mình cực kỳ dơ bẩn, căn bản không xứng với nhân ngư thuần khiết.

Không sai, nhân ngư ở trong lòng Ninh Tử Mạn, vẫn luôn thuần túy trong sáng. Nàng ăn thịt người bất quá là do thế giới của nàng đã như vậy, ăn thịt người không phải chuyện sai trái gì. Mà chính mình…. lại thực sự muốn gϊếŧ chết một người, cũng biết rõ gϊếŧ người là sai, nhưng trong lòng vẫn muốn gϊếŧ chết kẻ đang sống kia. Nếu như suy nghĩ của mình mà bị nhân ngư biết, nhân ngư có rời bỏ mình mà đi không?

Lần nữa lại rơi vào rối rắm, khiến Ninh Tử Mạn hốt hoảng nắm tay nhân ngư lại. Tay đột nhiên bị cô nắm lấy, nhân ngư dùng ánh mắt hỏi Ninh Tử Mạn, nhưng ngay sau đó, đôi môi liền bị dùng sức mà hôn lên. Nụ hôn này có chút thô lỗ, so với trước kia đều không giống nhau. Nhân ngư bị Ninh Tử Mạn đè xuống sofa, đuôi nàng bị ngồi lên không thể nhúc nhích, kỳ thật nhân ngư cũng không muốn dùng sức mạnh đẩy Ninh Tử Mạn ra. Nàng cảm thấy hiện tại Ninh Tử Mạn đang bất an, Ninh Tử Mạn đang bất an cần phải làm gì thì mới trở lại bình thường được.

“Trạm Lam, nói em là của chị, em mãi mãi cũng sẽ không rời khỏi chị, em vẫn mãi luôn ở bên chị, có đúng không?” Ninh Tử Mạn khiến nhân ngư hô hấp khó khăn, có chút vội vàng muốn có câu trả lời của nàng, nhân ngư cũng thỏa mãn cho cô.

“Ninh Tử Mạn, em là của chị, mãi mãi cũng sẽ như vậy.”

Không có gì so với lời tâm tình dễ nghe hơn, càng dễ kích khỏi tính chiếm hữu trong lòng hơn. Nhìn đuôi nhân ngư mặc dù còn chưa đủ mẫn cảm để mở ra, nhưng Ninh Tử Mạn vẫn dễ dàng tìm thấy nơi quen thuộc đó, không kịp đợi đưa ngón tay tiến vào. Lần này cô dùng cả hai ngón tay, có lẽ dũng đạo bên trong còn nhỏ hẹp phải chen vào, thấy nhân ngư nhíu mày, nhưng Ninh Tử Mạn cũng không dừng lại, cô muốn nhân ngư, hiện cũng muốn.

“Trạm Lam, Trạm Lam của chị, em biết không? Yêu là một thứ tình cảm hư ảo không có tồn tại, nó đôi khi rất nhân từ, nhưng nhiều lúc nó cũng rất tàn nhẫn. Khi không chiếm được nó thì sẽ khiến cho con người phát điên. Sau đó, nghĩ tới sắp mất đi sẽ khiến cho ta sợ. Tình yêu này mãi mãi em cũng sẽ không hiểu đúng không? nhưng không sao cả, chỉ cần em bên cạnh chị là được rồi, nhưng cái khác không đáng kể.” Ninh Tử Mạn vừa cười vừa nói, mà nhân ngư vì thấy cô nói mà lắc đầu.

Nàng không hiểu, nhưng nàng cũng không ghét cảm giác Ninh Tử Mạn để lại.

Nếu biết được có được rồi lại mất đi sẽ tàn nhẫn như vậy, thì phải giữ lấy vĩnh viễn, vậy là được rồi a!? nhân ngư nghĩ, đón nhân ngón tay của Ninh Tử Mạn khẽ ngâm theo.

Tác giả có chuyện lải nhải

Qúa kích động, quá kích động, tiếp theo chương tới sẽ vô cùng kịch liệt, chính là sẽ có đuôi cá mài b! tui biết mấy người đợi lâu rồi, tui chờ lâu lắm đó nha! lần này Ninh thô bỉ phải dùng sức, sau đó h, kết hợp cùng ngược và hentai, khiến cho nhân ngư văn bùng nổ a!! dựa theo lệ cũ, đưa xe tiếp, thời gian tiếp theo mọi người sẽ được thấy nhân ngư đó!

Mặt khác. hôm nay trên weibo có người hỏi, cá nhân tui xem hoạt hình rất nhiều, mọi người có cảm thấy đôi lúc tui viết vài câu ngu ngốc lắm hả? ha ha ha đột nhiên thấy nói vậy cũng có chút xấu hổ, bất quá tui thấy lời thoại ngu ngốc này cũng rất dữ a…. giống như cái gì nè, sai không phải tui nha, mà là thế giới này! tui muốn trở thành ma pháp thiếu nữ cứu cả thế giới! Ngươi chừng nào thì sinh ra ta vô ích hoa trong gương, trăng trong nước ảo giác! Sau lưng tổn thương là kiếm sĩ sỉ nhục! Ta muốn trở thành tân thế giới sợi tổng hợp mật! Vân vân các loại. . .

Mấy cái lời thoại này nhìn qua thì đúng là ngu thiệt, nhưng dịch từ tiếng Nhật qua thì vô cùng suất đó nha! a được rồi, lạc đề rồi.

Túm lại là, mọi người đang mong chờ diễn biến quan trọng, đuôi cá mài b sắp tới ah! văn này ha cũng rất kịch liệt không ngại nói. Đương nhiên cũng là h cuối rồi, tiếp đó là ngược cuối cùng. Các bảo bảo đợi BE BE? đợi nhắn lại cùng khen thưởng, mặt khác, về wechat văn có thể hay không khép mở tập, cái này chắc là biết lái a !. Tập hợp sẽ phải cho mỗi một wechat văn đều thêm một cái phiên ngoại, nhân ngư cùng không còn VÔ PHÁP KHẮC CHẾ loại này phần chính sẽ phải thêm rất nhiều mấy cái nói, bất quá cái này còn không biết cuối cùng xác định, đại gia cũng không cần vẫn tới hỏi gì gì đó. h sẽ có, ngược cũng sẽ có, hentai càng sẽ có.