Chương 17 (H)

Nhân ngư vốn không phải là con người, cho dù là nàng không khác gì con người, nhưng ở vài phương diện khác thì vẫn không thể giống hoàn toàn được. Ninh Tử Mạn chưa từng nghĩ trong thân thể nhân ngư lại có cảm giác này, so với của con người thì bên trong chật hẹp hơn rất nhiều, vách thịt bên trong ngoài nhăn nhúm còn có một lớp vảy sừng mềm mại rất thoải mái.

Những mảnh vảy sừng mọc khắp mọi nơi, bất kỳ chỗ nào cũng có thể chạm vào, không hề đâm vào tay, mà còn vô cùng mềm mại. Bọn chúng như những hạt châu mềm, bám chặt vào ngón tay mình, khiến Ninh Tử Mạn cảm giác áp bách kì lạ từ ngón tay truyền đến bụng dưới, như đang đốt cháy xương của ngón tay, nhưng lại bị sức ép không bình thường này khiến cô vô cùng thoải mái.

“Trạm Lam, thật kỳ lạ, tôi rõ ràng không nên làm như vậy, nhưng tôi không dừng được, cô sẽ không giận tôi chứ, có đúng không?” Ninh Tử Mạn rốt cuộc cũng không biết mình đang làm gì, chỉ như vậy lại lần nữa xảy ra quan hệ với nhân ngư, hơn nữa còn muốn lần đầu tiên của nhân ngư. Mặc dù nhân ngư không có cái gọi là xử nữ, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên nàng giao phối. Nghĩ đến những hành động vô sỉ của mình trước kia, Ninh Tử Mạn cảm thấy mình không khác gì mấy tên biếи ŧɦái.

“Sẽ không giận… Ninh Tử Mạn… thoải mái.” nhân ngư thở dốc không giữ vững được, còn phập phồng thêm âm thanh đứt quãng. Theo bản năng động vật, nàng dẫn Ninh Tử Mạn tiến vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình, sau đó chính nhân ngư cũng không biết rõ. Thân thể nhân ngư nhạy cảm rất cao, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác giao phối, càng khiến nhân ngư thấy mới lạ điên cuồng.

Ngón tay Ninh Tử mạn thon dài, không ngừng khuấy đảo trong thân thể mình, mỗi lần lại kí©h thí©ɧ những vảy sừng bên trong đó, nhân ngư cảm thấy cả người như mềm nhũn ra, cảm giác này khiến thân thể nhân ngư sắp không chống nổi, nàng vội đung đưa cái đuôi dài, vô lực ngã về phía sau, Ninh Tử Mạn cũng thuận thế theo nàng, chậm rãi ngã vào hồ nước.

Nháy mắt nước cũng không ngập hết người, mang đến từng đợt cảm giác mát rượi, khiến cho đầu óc Ninh Tử Mạn thêm thanh tỉnh. Cô biết mình đang cùng nhân ngư làm gì, nhưng không hiểu vì sao mình lại nổi lên ý nghĩ đó. Có lẽ nếu đã bắt đầu thì cô sẽ dừng lại nửa đường, mọi chuyện cũng chả được ích gì. Huống chi, Ninh Tử Mạn cảm thấy nhân ngư cũng đang vui sướиɠ, nàng không ghét mình làm như vậy, không ghét con người của loài người chỉ biết chưa quá một tháng, còn cùng cô giao phối.

Ở trong nước, nhân ngư có thể tự do hô hấp, nhưng Ninh Tử Mạn thì lại không được, nhưng trong chốc lát, cô liền có cảm giác khó thở, nhân ngư nhìn ra cô khó chịu, liền hôn lên môi cô. Đây không phải là lần đầu các nàng hôn nhau, nhưng đây là nụ hôn thân mật nóng bỏng lần đầu tiên, còn là ở trong nước.

Môi nhân ngư mát và mềm, mỗi lần tiếp xúc một ít rồi lại dừng, thì đến lúc này đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì. Nụ hôn nóng bỏng không cần diễn thử cái gì, bất ngờ xảy ra, rồi cũng phải rầm rầm rộ rộ tạm biệt. Miệng lưỡi quấn lấy nhau như đã lâu mới tìm được đồng loại, đầu lưỡi các nàng chèn ép lẫn nhau, khıêυ khí©h vị trí mềm mại trên mỗi tấc môi, giống thương lang dã thú đói khát tham lam, hấp thụ, nuốt, lưu luyến.

Ninh Tử Mạn tách hai chân ra kẹp chặt cái đuôi không ngừng đong đưa của nhân ngư, đưa nàng chậm rãi hướng đến bờ hồ bơi tới, để nửa người nàng tựa lên bờ hồ. Lần này được khôi phục lại hô hấp động tác của Ninh Tử Mạn cũng thuận lợi hơn. Cô vội vã tự trút hết quần áo trên người mình, lần nữa cùng nhân ngư dán chặt vào. Thân thể nhân ngư lạnh còn trơn trượt, Ninh Tử Mạn dùng ngực mình chèn ép lên bộ ngực đầy đặn đang dựng thẳng của nhân ngư, được như ý lền nghe thấy âm thanh dễ nghe của nhân ngư.

‘Trạm Lam, em biết chúng ta đang làm gì không?” Ninh Tử Mạn dùng hai tay nâng mặt nhân ngư lên, có lẽ còn đang động tình, gò má nàng trắng nõn cũng ửng hồng, nhìn qua càng giống như là con người. Con người bình thường mờ mịt cũng sáng hơn rất nhiều, con ngươi như ánh sao trong dải ngân hà còn có hình bóng mình bên trong, chuyên chú khiến lòng người phát hoảng.

Lúc này, Ninh Tử Mạn cảm thấy tim mình như bị ánh mắt nhân ngư xuyên qua. Nàng nhìn mình, trong mắt chỉ có mình, tựa như thế giới này đối với nàng mà nói chỉ có ba chữ Ninh Tử Mạn. Có lẽ do trước kia không muốn thừa nhận, nhưng bây giờ, Ninh Tử Mạn không thể không đối diện với vấn đề mà mình luôn trốn tránh từ trước đến giờ.

Cô, thích Trạm Lam, thích nhân ngư mình đã mang về, là sinh vật xinh đẹp trên đời này không có thứ nào sánh kịp.

“Ninh Tử Mạn, tôi biết.” nhân ngư biết Ninh Tử Mạn đang hỏi cái gì, cũng cảm giác được ánh mắt cô mình đã thay đổi. Nghe nhân ngư nghiêm túc nói ra mấy chữ này, cách phát âm kém cỏi còn miễn cưỡng cũng không thể làm hỏng được, Đối với khuôn mặt nghiêm túc của nhân ngư, Ninh Tử Mạn cười, cưng chiều hôn lên trán nàng.

“Em biết chúng ta đang giao phối, đúng không? Mặc dù chị không phải giống đực, nhưng chị cũng có thể cho em rất nhiều vui vẻ. Có thích chị vừa rồi đυ.ng em như vậy không? Chỗ này có thoải mái không?” Ninh Tử Mạn vừa nói vừa đưa tay thò vào bên trong người nhân ngư. Lần này cũng không chỉ tiến vào đơn giản, mà còn dùng ngón tay chèn ép lên hạch châu bên ngoài của nhân ngư.

“A… Linh… Ninh Tử Mạn…” bởi vì quá thoải mái, âm thanh của nhân ngư cũng không còn chính xác, đuôi cá của nàng không được giúp, từ eo xuống đuôi không ngừng run rẩy. Cảm thấy nàng lại muốn lộn xộn, thiếu chút là rơi vào trong nước, Ninh Tử Mạn đưa tay trái thò xuống dưới chống lại, sờ cái đuôi của nàng, ở bên lại tiếp tục xoa nắn.

“Ngoan một chút, không cho vẫy đuôi loạn xạ, nếu thoải mái không chịu nổi, thì mau ôm chặt chị.”

Tác giả có lời lải nhải

Khụ khụ, hôm qua dừng một ngày, hôm nay tiếp tục đổi mới, mọi người có thấy chiếc xe mới mở hôm nay có tốt hơn là chúng ta phải từ từ đến trạm xe không, vốn muốn nói np và nhân ngư thay phiên nhau đổi mới, nhưng đột nhiên nghĩ đến, nếu tui viết 3 chương h này…. không phải là dùng hết sáu ngày để đổi mới sao? có phải ngược quá không? cho nên mọi người thích tui viết thay phiên như vậy hay là cho lên chạy nhanh như gió lốc tất cả? rồi đổi mới cái khác? ừ, tối nay mọi người quyết định đi. quyết định xong, lần sau nhớ chọn cho nhiều nha.

Tiếp theo, chương này tiểu nhân ngư vô cùng thụ, Ninh đại thô bỉ của tui rốt cuộc cùng tìm về địa vị công của mình, vượt qua hoan hô! vì vậy, tiểu nhân ngư của mấy người bị ăn rồi, em gái nhỏ cũng bị ăn luôn, ngực ngực cũng bị ăn nốt, chương sau cái đuôi cùng sẽ bị ăn hết. Cảm giác tấm hình này vô cùng phù hợp với tiểu nhân ngư.Tự Dưỡng Pháp Tắc - Chương 17 (H)

Ha ha, tiểu nhân ngư sắp bị Ninh thô bị ăn sạch sẽ. Tui chỉ muốn nói, mặc dù tui không thích ăn cá ghét ăn cá, nhưng có tiểu nhân ngư như vậy, thì tui cũng muốn có một mâm, tui nguyện ý bỏ ra 50 đồng! không thể nhiều hơn!!!

Vậy thì chương này tao khí với h, phối với đồ ăn là âm nhạc mang giai điệu tao khí, hiệu quả sẽ cao hơn, cảm giác có nhạc hài hòa, hoàn toàn có thể tưởng tượng được tiểu nhân ngư và Ninh thô bỉ đang hôn nhau.

https://soundcloud.com/po-roro-2/eros

Ngoài ra, lúc trước có người hỏi tui có xem phim huyền thoại biển xanh chưa, khụ khụ… bảo bảo không có xem phim Hàn nên không có biết nha ╮(╯▽╰)╭

Cuối cùng, nếu bảo bảo thích chạy như gió lốc tiếp tục, nhớ like và nhắn lại động viên cho Lam nha, gần đây tui hay quên thêm màu cho phần lải nhải, về phần vì sao quên, đại khái là do lảm nhảm nhiều đó mà…