Chương 26: Hạ Vân thành

Về đến phòng nàng liền kêu ra Tử Đằng giúp nàng chia linh thạch vào túi trữ vật. Ôm chúng cất đi mới than thở:

" Cha a, con gái cuối cùng vẫn bần cùng đến phải bán đan dược cha luyện chế."

Thời gian nhanh chóng trôi đi, năm ngày họ liền đã muốn đến Hạ Vân thành. Mấy ngày trên thuyền nàng chủ yếu ở trong phòng nhưng vẫn chú ý đến Tiểu Á và Tạ Ngọc ngày càng trở lên thân thiết. Đôi khi nàng cũng sẽ ra nói chuyện cùng họ, mỗi lần Tạ Ngọc vẫn đều chăm chú nhìn nàng.

" Ngươi nhìn ta cái gì?" Nàng không ngại liền hỏi.

Tạ Ngọc nhìn nàng đáp:

" Ta nhìn ngươi cốt cách liền rất tốt. Ngươi là người luyện qua võ?"

Chung Ly cũng không giấu diếm đáp:

" Là, ta biết chút quyền cước. Ngươi còn gì muốn hỏi sao?"

Tạ Ngọc thấy nàng dứt khoát như vậy cười nói muốn có cơ hội cùng nàng luận bàn.

" Ngươi là cái đã bắt đầu tu luyện còn muốn đấu với ta một cái phàm nhân?"

" Không phải, ta cũng chỉ vừa mới tu luyện, vẫn là cái luyện khí giai đoạn đầu. Ta cảm giác ngươi rất không tồi, có hứng thú luận bàn sao?"

" Không hứng." Dứt khoát trả lời liền quay về phòng để lại phía sau hai người muốn nói lại thôi.

———

Ra khỏi pháp thuyền liền đã là Hạ Vân thành, Chung Ly quyết định ở lại nghỉ ngơi một chút rồi mới tiếp tục lên đường. Lần này có thêm một cái đuôi, vì Tạ Ngọc cùng chung đích đến với các nàng liền mạnh mẽ ra nhập tiểu tổ đội. Chung Ly thấy vậy cũng không từ chối, hắn có chân tự đi, nàng có thể ngăn cản sao?

Đến trước cổng thành đã có rất đông tiểu hài tử tranh giành mời chào. Liếc mắt nhìn Tiểu Á thấy hắn ngoan ngoãn cúi đầu nàng liền chọn một cái trông có vẻ thành thật hài tử dẫn đường. Nữ hài vui mừng dẫn mấy người đến tiểu cửa tiệm mua bản đồ sau đó dẫn các nàng đến nơi thuê nhà.

" Cố chủ, ta tên gọi Yến Yến, người có bất cứ điều gì muốn biết đều có thể căn dặn ta, ta liền ở gần đây."

Nghe vậy Chung Ly gật đầu ném cho Yến Yến vài viên linh thạch liền bước vào sân. Sân này nàng thuê cũng không rẻ, giá hàng thành trì này quả nhiên cao hơn Triết Viễn thành. Hai cái trùng theo đuôi một đường nhìn nàng lại mua bản đồ lại đi thuê sân đều yên lặng, thấy nàng tiến vào cũng bước theo đến.

Dùng linh thạch thuê sân quả nhiên tốt hơn hẳn, có một cái có tu vi đi bên người liền không còn bị coi thường xua đuổi, mua sắm gì cũng có thể nhanh chóng. Tạ Ngọc lúc này đi đến bên nàng nói:

" Chúng ta đi ăn uống gì trước, nghỉ ngơi trên thuyền liền đã cả buổi, mồm miệng ta nhạt nhẽo thật sự."

Chung Ly nghe vậy cũng không có ý kiến, gọi Yến Yến lại dẫn mấy người đến tửu lầu ăn ngon nhất thành. Đứng trước biển hiệu đề Vãn Tiên Lâu, thấy quả thực có duyên, tửu lầu này mở còn thực nhiều nơi, ở Hạ Vân thành nhìn có vẻ trang hoàng và rộng rãi hơn chi nhánh Triết Viễn.

Nhóm người vào ngồi xuống liền nhanh chóng gọi đầy một bàn đồ ăn còn có linh rượu. Linh rượu nàng không uống, kiếp trước tửu lượng liền đã kém, kiếp này liền thực sự không muốn thử, say lăn ra liền rất mất mặt.

Đồ ăn mùi vị rất tốt, ba cái đều ăn đến no căng bụng. Tiểu Á thử một chút linh tửu liền đã mặt đỏ bừng bừng, Tạ Ngọc còn phải dìu hắn trở về. Bữa này Tạ Ngọc mời, Chung Ly cũng không có từ chối. Nàng là người khách sáo sao? Tất nhiên không.

Trở về sân Chung Ly tắm rửa một chút rồi mới ngủ, Tiểu Á sớm đã ngáy khò khò từ tửu lầu, bị ném về giường cũng không trở mình một cái. Phòng bên Tạ Ngọc có vẻ vẫn thức, đèn vẫn còn sáng.

" Hắn là cái tu luyện người còn quan tâm chút giấc ngủ hay sao." Không để ý đến hắn nàng ném ra A Lân rồi ôm chăn đi ngủ. Trẻ nhỏ ngủ đủ giấc mới có thể trường cao. Nàng bây giờ chiều cao có chút hơi khiêm tốn, chỉ có Tử Đằng yêu thương nàng, vẫn luôn để dáng vẻ lùn hơn một đầu ở cạnh nàng.

———

Sáng hôm sau mấy người liền đi dạo xung quanh thành, bản đồ hôm qua Chung Ly mua sắm đã thể hiện tác dụng. Hạ Vân thành dân cư tương đối đơn giản, hầu hết đều là có tu luyện người, phàm nhân chỉ chiếm một phần nhỏ. Nàng muốn đến hỏi thăm truyền tống trận liền dẫn đầu đi trước. Nơi đặt truyền tống trận trong thành trì quản lý rất nghiêm ngặt, Tạ Ngọc liền thay mấy người lên hỏi.

Truyền tống trận đến Tây Dương thành bây giờ đều đang rất đông đúc, góp đủ số mở ra rất nhanh nhưng sau khi truyền tống đi cần bảo trì trận pháp tròn một ngày mới có thể tiếp tục. Lượt hôm nay rất nhanh đã gom đủ số rời đi. Chung Ly ban đầu cũng có ý ngồi truyền tống thẳng đến Tây Dương thành nhưng được Tạ Ngọc cho biết truyền tống cự ly xa phàm nhân thân thể là không chịu đựng được. Trận pháp đến thẳng Tây Dương thành ít cũng phải luyện khí hậu kỳ mới dám ngồi. Vậy nên các nàng mấy cái vẫn là vứt ý nghĩ này đi.

" Nếu truyền tống cự ly xa không được chúng ta muốn ngồi pháp thuyền tiếp sao?" Tiểu Á có chút e ngại hỏi. Hắn sử dụng đan dược Tử Ngọc đưa rất nhanh liền tốt lên nhưng mấy ngày trên thuyền tinh thần đều không được vui.

Chung Ly nghĩ nghĩ chút nói:

" Cự ly gần chúng ta hẳn là có thể, trước đây ta đã từng thử qua, cảm giác vẫn rất tốt" Ở cổ chiến trường với cha nàng vẫn thường dùng truyền tống trận cỡ nhỏ để đi lại.

Tạ Ngọc nghe vậy cũng đồng ý:

" Liền quyết định vậy đi, chúng ta trước mắt đi tới sẽ là Cảnh Xuân thành, không có ý kiến gì chứ?"

" Hảo"...

" Tốt các ngươi cùng ta đi đến."

Ba người tiến vào truyền tống khu vực muốn mua vé, được báo cho truyền tống trận đi Cảnh Xuân thành vừa mới gom đủ rời đi.

Tạ Ngọc nghe vậy liền hỏi:

" Trưởng quầy đợt tiếp theo muốn đợi đến bao lâu?"

" Rất nhanh, nhu cầu bây giờ rất cao, ngày mai hẳn là có thể truyền tống đi."

Tạ Ngọc nhìn hai người hỏi ý kiến, thấy các nàng đều đồng ý mới quay ra nói tiếp:

" Vậy cho ta ba vé."

" Hảo, tổng cộng 6000 linh thạch."

Tạ Ngọc không chớp mắt thanh toán, cầm lấy ba cái lệnh bài rồi ý chỉ họ rời đi. Tiểu Á nghe giá lại thấy hắn dứt khoát thanh toán càng là sững sờ. Chung Ly liền khác, cũng không có ý kiến, trở về tất nhiên sẽ trả lại hắn. Truyền tống trận trở lượng lớn người vẫn luôn tiêu hao rất nhiều linh thạch, còn là loại được xây dựng trong thành trì giá cả tất nhiên không thể thấp.

Nàng và Tiểu Á trước mắt không có gì muốn mua liền về sân trước, Tử Ngọc có chút đồ cần mua sắm liền để hắn đi dạo một mình. Trở lại sân Tiểu Á có chút nặng nề nhìn nàng:

" Linh thạch ngày càng nhiều, không biết đến khi nào ta mới có thể trả lại!"

Chung Ly vỗ vai hắn kêu:

" Yên tâm đi ngươi, ta sẽ trả, sau này không thể ngươi liền bán mình cho ta gán nợ. Thấy sao?"

Tiểu Á nghe vậy trố mắt nhìn nàng:

" Ngươi... A Ly ngươi học xấu, ngươi là muốn...?"

" Muốn cái gì, tất nhiên là muốn ngươi nấu cơm giặt quần áo, gọi tắt là chân sai vặt được chứ?" Vừa nói vừa tát đầu hắn một cái.

Tiểu Á xoa xoa đầu uỷ khuất nói:

" Đã biết, sau này ta sẽ chăm chỉ nấu cơm."

Chung Ly nghe vậy mới hài lòng trở về phòng, tận hưởng thời gian chưa tu luyện lười biếng. Nằm nghỉ một lúc thì nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài biết Tạ Ngọc đã về. Nàng cũng đứng dậy đi đến, giao cho hắn một túi linh thạch nói:

" Đây là linh thạch chi trả vé truyền tống trận của hai chúng ta, ngươi cầm lấy."

Tạ Ngọc cũng không chối từ nhận lấy, lại lôi ra chút nguyên liệu nấu ăn nói:

" Tiểu Á tay nghề nấu ăn ta đã nghe qua nhưng chưa được thử, ngươi không ngại thể hiện một chút chứ?"

Tiểu Á bên cạnh hai mắt liền sáng ngời, lôi theo nguyên liệu vào phòng bếp đóng cửa lại, kêu hai cái bên ngoài ngồi chờ, đồ ăn rất nhanh sẽ có.

Chung Ly nghe lời ngồi xuống bàn đá đợi. Tạ Ngọc cũng ngồi xuống đối diện, đang muốn bắt chuyện thì nàng đã nói:

" Ngươi ra ngoài một mình, ngươi người nhà yên tâm sao?"

Nghe vậy Tạ Ngọc vô cùng bình tĩnh đáp:

" Ta là rời nhà trốn đi tuyển chọn, có gì sao?"

Nhìn khuôn mặt tuấn lãng vô tội trước mặt, nàng thật muốn tự chọc mù hai mắt bởi vì nhìn hắn như vậy sẽ rất khiến người ta tin tưởng hắn nói đều là thật lòng.