Chương 43: Ngưu —— Ma!! Khắc Chữ

Ngu Tử Du cười hắc hắc, tan mất áp lực trong lòng, cũng là khôi phục một ít bản tính.

Hắn xoay chuyển ánh mắt, lại là nhìn về cách đó không xa Hắc Dã Ngưu đỉnh lấy cái sừng cong như trăng lưỡi liềm.

Nó thiên phú không sai, ngược lại càng là đáng để hắn đặt tên.

Nghĩ như vậy, trong lòng Ngu Tử Du cũng là một trận suy tư. Nhưng suy tư nửa ngày, Ngu Tử Du cũng là không quyết định chắc chắn được.

Hắn ngược lại là muốn cho đầu Dã Ngưu này một cái không kém gì Cửu Vĩ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không có một cái nào thích hợp cả.

- Muốn không, gọi là Ngưu Ma Vương a.

Ngu Tử Du lưỡng lự, nghĩ tới một đại yêu rất là nổi danh.

Nhưng nghĩ lại, cái tên này nghe có chút kỳ quái.

- Đem chữ vương bỏ đi, trực tiếp gọi là Ngưu Ma.

Ngu Tử Du trầm ngâm trong chốc lát, cũng là đã quyết định.

Ngưu Ma, Ngưu Ma...

Cái tên này đã là có chờ mong của Ngu Tử Du đối với nó, hơn nữa cũng so với cái tên Ngưu Ma Vương nghe êm tai hơn rất nhiều, chí ít không có kỳ cục như vậy.

Nghĩ tới đây, Ngu Tử Du cũng là dùng cành liễu gọi Dã Ngưu qua đây.

- Ùm bò ò...

Một tiếng bò kêu, Hắc Dã Ngưu cũng là lắc đầu lắc não đi tới hướng Ngu Tử Du.

- Ta khắc cho ngươi hai chữ.

Trong lòng dâng lên cảm giác thú vị, Ngu Tử Du biến hóa cành làm kiếm, điểm nhẹ ở bên trên sừng Dã Ngưu.

Nhất bút nhất hoạ, cường tráng mạnh mẽ.

Không thể không nói, rất lâu không có viết chữ, vừa viết có chút cật lực.

Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng nét đẹp của nó.

Ngước mắt nhìn lại, tại gần đỉnh sừng của nó, thình lình mỗi cái là nhiều thêm một chữ Long Phi Phượng Vũ.

Một cái Ngưu, một cái Ma.

Hơn nữa còn là phồn thể, nhìn một cái đều cũng có một loại khí thế khó có thể dùng lời diễn tả được.

- Thoạt nhìn lên, dường như rất là không tệ.

Ngu Tử Du cười cười, nhìn chữ ở trên sừng trâu, cũng là có chút thoả mãn.

Sau này, nếu như những nhân loại kia phát hiện chữ ở trên sừng của nó, tất nhiên sẽ sản sinh rất nhiều liên tưởng không thiết thực a.

Mang theo loại mong đợi này, Ngu Tử Du đều cũng có lòng lưu lại ấn ký của hắn ở trên người đám dã thú biến dị còn lại.

Một vòng mong muốn, ngoại trừ Hắc Dã Ngưu, còn lại dã thú biến dị còn không có mấy con thuận tiện lưu ấn ký.

Giống như Cửu Vĩ lợi trảo tuy là có thể lưu chữ, nhưng không dễ phát hiện, ngược lại là khó có thể thỏa mãn tiểu tâm tư trò đùa dai của Ngu Tử Du.

Đây coi như là một cái trả thù nho nhỏ đối với nhân loại a?



Suy nghĩ một chút, ánh mắt Ngu Tử Du lại là kéo đến bên trên sừng trâu, cũng là có chút thoả mãn với kiệt tác của chính mình.

Những nhân loại kia làm cho hắn lo lắng hãi hùng chừng mấy ngày, không trả thù nho nhỏ một phen, làm sao cũng không thể nào nói nổi a.

Mà chữ khắc trên sừng trâu, mặc dù có thể trả thù một đoạn, cũng không phải khó hiểu.

Về sau, chờ thời điểm thực lực đầu Hắc Dã Ngưu này phi phàm, Ngu Tử Du sẽ phái nó đi ra ngoài lắc lư một vòng.

Đến lúc đó, nhân loại phát hiện ở trên sừng nó có chữ. Không nói lo lắng hãi hùng, nhưng khẳng định không thể thiếu phỏng đoán.

Nói thí dụ như, dã thú biến dị học tập văn hóa nhân loại? Lại nói thí dụ như đầu biến dị Dã Ngưu này có thể là sủng vật của cường giả?

Ngược lại bất kể là loại phỏng đoán nào, đều đủ để làm bọn hắn đau đầu một trận.

Phải biết rằng, nhân loại nha!

Lòng nghi ngờ là nặng nhất.

.....

Nơi rừng rậm phiêu khởi hơi nước, giống như vật thể có sinh mệnh, đang lấy phương thức đặc biệt lưu động, sát mặt đất ở mở rộng trãi đi.

Từ xa nhìn lại, bừng tỉnh một mảnh sương mù đang cắn nuốt toàn bộ.

Mà rừng rậm đang ở trong sương mù tràn đầy.

- Bá.

Một tia lưu quang màu đỏ giống như một mũi tên rời cung thẳng đến phương xa.

Ngay sau đó, đạo lưu quang này giống như là phát hiện ra cái gì, hơi dừng lại một chút, tiện đà đổi phương hướng, chạy về bên kia.

Không bao lâu sau, một cái hồ đã xuất hiện ở trong tầm mắt của nó.

Hồ không lớn, cũng là trong suốt tột cùng.

Nhất là lúc này hơi nước phiêu miểu, bầu trời nhẹ nhàng tràn qua ven hồ, giống như là một tấm lụa mỏng, càng là thêm vài phần thần bí.

Mà lúc này, đạo lưu quang đã tìm đến chỗ hồ nước cũng là chậm rãi lộ ra thân hình.

Thân thể lớn cỡ con trâu nghé, bộ lông đỏ thẩm cũng là lộ ra tươi đẹp.

Còn có chiếc đuôi lay động phía sau, giống như ngọn lửa đỏ thẩm, mềm mại kéo trên mặt đất.

Cửu Vĩ.

một con dã thú biến dị đáng sợ của Ngu Tử Du.

Lấy sự cường đại của nó, đã đủ trở thành bá chủ của một cánh rừng.

Mà bây giờ, đầu cấp Cửu Vĩ bậc bá chủ này đang đứng trên một tảng đá cạnh bờ không xa, tròng mắt màu đỏ rực trực câu câu nhìn chằm chằm bên hồ.

Tại nơi đó có một con nhím đang uống nước.

Nó liếʍ khóe miệng một cái, mang theo một phần quyến rũ.

Cửu Vĩ bỗng nhiên khẽ động, bộ lông mềm mại theo gió bay múa, trong chớp mắt lại là biến thành một đoàn lưu quang màu đỏ.

- Oanh một tiếng.



Không có gào thét, cũng không có kêu gào thảm thiết.

Có chỉ là, con nhím đang uống nước, đầu nặng nề bị lợi trảo không biết từ nơi nào đến phách vào bên hồ.

- Hoa lạp lạp.

Bọt nước văng đầy trời đều cao đến ba trượng.

Nhưng mà, ngay tại lúc những này bọt nước sắp tới gần Cửu Vĩ, làm ướt nhẹp bộ lông của nó lúc. Con mắt của nó lại là bỗng nhiên đông lại một cái, con ngươi huyễn lệ giống như hỏa diễm càng là trong chớp mắt bắt đầu khởi động Hoa Quang.

- Răng rắc một tiếng, thời gian như bị ngưng đọng lại.

Bọt nước đầy trời, càng là bừng tỉnh không khí bị đông kết.

Mà thừa dịp thời gian này, Cửu Vĩ không tốn chút sức nào cắn một cái vào thể hình to lớn của con nhím, chính là hướng về sâu trong núi lớn phóng đi.

Kỳ Tốc Chi Khoái, so với lúc tới càng là mau lẹ.

.....

Không bao lâu, một tại một lối vào thung lũng, tốc độ Cửu Vĩ hơi chậm lại.

Ngẩn đầu lên, tựa hồ không cho con nhím chạm đất.

Tuy nhiên, không thể không nói, Cửu Vĩ tư thái ưu nhã, tứ chi đều đặn, dù cho trong miệng cắn một con mồi hình thể lớn không kém gì nó bao nhiêu, nhưng lúc đi trên đường, cũng đều có loại ưu nhã nói không nên lời, dường như, nó chính là hóa thân của sự cao quý.

Mà lúc này, hai cái lỗ Cửu Vĩ rất là thần khí khẽ động, giống như là phát hiện cái gì...

Hơi nghiêng đầu, nhìn quanh rừng rậm, Cửu Vĩ đã chứng kiến số lượng cự lang màu xanh chỉ khác hình thể so với nó đang ngậm con mồi trong miệng đi tới thung lũng.

- Chậc chậc, đều trở về rồi à?

Sâu trong thung lũng, Ngu Tử Du nhìn một màn này, cũng là không khỏi cười ra tiếng.

Thành tựu động vật ăn thịt, Cửu Vĩ cùng Phong Lang đương nhiên sẽ không giống như đầu Dã Ngưu Ngưu Ma này, ăn chút cỏ xanh có thể đỡ đói.

Đối với bọn chúng mà nói, liệp sát dã thú là nhất định.

Mà xét thấy điểm này, Ngu Tử Du cũng là ám chỉ mấy tên này đem con mồi mang về, ăn cơm.

Còn như nguyên nhân, đương nhiên là không cần nhiều lời.

Nghĩ tới đây, trong lòng Ngu Tử Du cũng là khẽ động.

- Bá, bá, bá...

Liên tiếp năm tiếng xé gió, từng cành cây một dài ra theo gió, trong chớp mắt biến thành năm đạo lợi kiếm tiếp thiên.

- Xào xoạt, xào xoạt...

Phản ứng không kịp nữa, con mồi trong miệng bốn đầu Phong Lang cùng với Cửu Vĩ còn dư lại một hơi đã toàn bộ chết.

- Keng, ngươi gϊếŧ nhím biến dị nhập giai cấp 2, điểm tiến hóa + 20.

- Keng, ngươi gϊếŧ thỏ rừng biến dị nhập giai cấp 1, điểm tiến hóa + 10.

...

Từng âm thanh gợi ý thanh thúy của hệ thống vang lên bên tai Ngu Tử Du, cũng khiến cho nụ cười của Ngu Tử Du đều là nồng nặc thêm vài phần.