Chương 53: Tình yêu trốn nơi nào: thất vọng

Edit: Sen

Beta: Min

Trời xanh sâu thẳm không gợn chút mây, hải cảng rộng lớn nơi nơi tràn ngập màu cờ tung bay, đại hội thể dục thể thao bắt đầu, sau khi kết thúc đại hội thể dục thể thao, sẽ là một kì nghỉ dài khiến tất cả học sinh đều hết sức chờ mong.

Bơi lội chính là hạng mục thi đấu cuối cùng trong đại hội thể dục thể thao lần này, đó cũng là trận đấu được chú ý nhất của giải đấu.

"Này, cây cải đỏ, chỉ bằng cậu mà đòi thắng tôi ư? Tôi nghe nói cô là lâm trận mới mài gươm ( như kiều nước tới chân mới nhảy)!. Judy mặc một bộ áo tắm xinh đẹp, dáng người cao ngạo, vẻ mặt miệt thị nhìn Liên Kiều đang đứng bên cạnh.

Cô ta có năng lực gì mà lại có thể quyến rũ được nhà tài trợ học bổng cho trường Cung Quý Dương? Xét về ngoại hình, Liên Kiều tuy là xinh đẹp, nhưng cũng không phải là khuynh đảo chúng sinh (nghiêng nước nghiêng thành), còn về thân hình, nhìn bộ dáng cô ta, vóc dáng như cây đậu, cũng không cao, bộ dáng cũng chưa phát triển hết, miễn cưỡng cũng chỉ là một con nhóc, chứ tuyệt đối không thể gọi là phụ nữ!

Cho nên, Judy vừa thấy cô liền liên tưởng ngay tới cây cải đỏ.

Liên Kiều khịt mũi, cười: "Tôi nghĩ, thắng một cô gái hung dữ, đại ngu ngốc như cô là chưa đủ!”

"Cô nói cái gì?"

Judy hận không thể tiến lên đẩy cô xuống nước, dám chửi ả là hung dữ, đại ngu ngốc? Nói gì thì nói ả cũng là sinh viên tài năng của học viện y học.

"Judy, cẩn thận, lãnh đạo đều đang ở đây, không cần cùng cô ta tranh cãi!” một cô bạn của Judy đứng bên cạnh khuyên bảo.

Phỉ Nhi đứng bên cạnh Liên Kiều cũng dùng ánh mắt ý bảo Liên Kiều dừng lại, khuyên cô không cần phải cãi nhau với Judy.

Liên Kiều cũng dùng ánh mắt miệt thị nhìn Judy, sau đó mới xoay mặt qua chỗ khác, thật sự là nói đùa, cô nếu như không thắng cây đu đủ này quả thực sẽ thấy hổ thẹn với chính mình!

Trải qua sự kiện chết đuối lần nước, Liên Kiều cũng đã dám xuống nước một lần nữa, cô từ nhỏ đã tinh thông kĩ năng bơi, đừng nói là thắng cái cây đu đủ này, mà đạt giải quán quân cũng là chuyện thường, xem ra sự việc trở nên có lợi cũng có hại, làm cho cô nghĩ tới chuyện cũ cô từng khóc rống lên, khiến cô một lần nữa có thêm dũng khí để bơi lội.

Kì thật, tất cả những việc này đều phải cảm ơn người đàn ông kia, chính là_____kể từ lần anh giận dỗi kia, cô không nhìn thấy bóng dáng anh lần nào nữa.

Cho dù mấy ngày nay tập luyện bơi lội cũng thấy anh, hỏi quản gia làm việc tại biệt thự, quản gia cũng chỉ nói là thiếu gia rất bận, ngày nào cũng tới khuya mới về thậm chí còn không về nhà.

Liên Kiều đến tận bây giờ cũng không hiểu rốt cuộc mình đã đắc tội anh chỗ nào?

Người đàn ông này, nói trở mặt liền trở mặt, ai nói lòng dạ con gái như mò kim đáy biển? Lòng dạ đàn ông so với mò kim đáy biển còn khó hơn.

Nghĩ đến đây, Liên Kiều liền không nuốt nổi lửa giận trong bụng! Cho nên, hôm nay nếu cô không thắng được cái cây đu đủ này, sự tức giận này của cô hẳn sẽ không có chỗ phát tiết.

"Chuẩn bị ——" trọng tài giơ cao súng hơi___-

Các tuyển thủ dự thi đều làm tốt động tác chuẩn bị!

"Pằng —— "

Một âm thanh vang lên, một nhóm cô gái đầy quyến rũ giống như mỹ nhân ngư đều sôi nổi nhảy xuống nước, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống mặt nước, từng bóng dáng mê ly trong nước rất nhanh được ánh nắng chiếu xuống

Đội cổ động viên bắt đầu hò hét cùng hỗ trợ, trong nháy mắt, từng trận âm thanh cổ vũ kêu cố lên vang lên nhét đầy lỗ tai mọi người.

Lần này, trận đấu bơi lội này diễn ra là bơi lội cá nhân hỗn hợp, là hạng mục thuộc hạng mục cá nhân toàn năng, trận đấu được ấn định là bơi bướm, bơi ngửa, bơi ếch, bơi tự do, đường bơi 14 m, mà các nhóm phải hoàn thành đồng thời 4 loại tư thế bơi lội, ai hoàn thành đủ số vòng bơi tiêu chuẩn và kĩ thuật đúng tiêu chuẩn sẽ giành thắng lợi.

Mỗi tuyển thủ dự thi đều là các anh tài bơi lội, các cô gái chỉ kém nhau một khoảng cách rất nhỏ, tới vòng thứ hai, khoảng cách bắt đầu được nới ra,

Mà tạm thời về đầu đúng là Judy và Liên Kiều, khoảng cách của hai người vẫn luôn bám sát, không phân cao thấp, tất cả sự chú ý của mọi người đều tập trung trên người hai người.

Nhận thấy Liên Kiều thế nhưng lại có thể đuổi kịp tốc độ của minh, trong lòng Judy không khỏi nổi lên một trận căm tức, nha đầu chết tiệt kia không phải vừa mới học bơi sao, tại sao tốc độ lại nhanh như vậy?

Mà Liên Kiều thì một lòng một dạ tập trung tiếp tục bơi trong nước, trải qua mấy ngày luyện tập, loại cảm giác quen thuộc này lại dần trở về, cô từ nhỏ đã thích nước, thích bơi lội, chỉ cần ở trong nước, cô sẽ cảm thấy vui vè và an toàn.

Tuy rằng năm mười tuổi ấy đã đả kích rất lớn đến cô, là trí mạng đối với cô, nhưng dưới sự trợ giúp của người đàn ông kia, cô cuối cùng cũng bớt lo lắng, nếu lần này cô thành công, anh có lẽ sẽ rất cao hứng, hẳn là sẽ không giận cô nữa!

Nghĩ đến đây, Liên Kiều càng có thêm động lực, cô tăng tốc độ, rồi đột nhiên tăng tốc!Judy ở đường bơi bên cạnh rõ ràng cảm thấy khoảng cách ngày càng nới rộng, cô ta quá sợ hãi, thậm trí quên đây là trận đấu, nhất thời đêm thân mình ngoi lên mặt nước, hung hăng nói một câu

" Nha đầu thối, một trận đấu cô đều phải đấu với tôi, không thắng không được!

Đáng tiếc Liên Kiều vẫn đang đắm chìm trong thế giới của chính mình, căn bản không nghe thấy cô ta gọi cái quỷ gì.

Judy vẻ mặt phẫn hận nhìn mình cùng cô khoảng cách ngày càng xa, cô ta biết mình dù có nhanh thế nào cũng không đuổi kịp, nói cách khác_______cô ta thua!

Quả nhiên, vòng đấu cuối cùng, Liên Kiều về đích đầu tiên, một loạt tiếng vỗ tay cùng hoan hô vang lên chấn động toàn bộ cảng

"Woa, Liên Kiều, mình thực sự muốn kiêu ngạo, cậu là số một nha, thật thần kì, cậu không phải không biết bơi sao? Thế nào lại thắng được những người đó?”, Phỉ Nhi chạy lên ôm chặt cô, vẻ mặt hưng phấn không dứt.

Hoa tươi cùng tiếng vỗ tay dành cho mình, Liên Kiều cười thực sáng lạn, cô theo bản năng nhìn xem bốn phía, lại thất vọng phát hiện______thân ảnh quen thuộc của người đàn ông kia vẫn không thấy.

Thật đáng giận, cô đã thắng cây đu đủ, thế nhưng anh lại không có mặt để chia sẻ với cô sự sung sướиɠ này.

Lúc hiệu trưởng tự tay trao cúp thủy tinh, không đợi ông nói lời chúc mừng, Liên Kiều liền khẩn cấp ôm cúp nhảy xuống dưới bục, chạy nhanh như chớp.

Khi hiệu trưởng tự tay trao cup vô địch cho cô, không đợi đến ông nói hết câu chúc mừng, Liên Kiều nhanh chóng ôm cúp nhảy xuống phía dưới, nhanh như chớp chạy.

"Này, nha đầu này——" Hiệu trưởng vẻ mặt kinh ngạc.