Edit: Diệp.
Beta: Ly.
Chờ từng cô gái kia rời đi, Shane cũng đã đi trước. Mary phu nhân mặt không biểu tình đánh giá Anna, bà ta hỏi: “Cô tên là gì?”
Anna rũ mắt, giọng cô ấm áp trả lời: “Thưa Mary phu nhân, tôi tên Anna.”
Mary phu nhân thấy bộ dáng quy quy củ củ này của Anna, mặc dù trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng bà ta lại rất hài lòng.
Tuy nói không thể làm trái mệnh lệnh của thiếu gia Parish, nhưng nếu cô bé này biết ngoan ngoãn nghe lời, bà ta quản lý cũng sẽ thư thái hơn một chút.
“Tôi là phó quản gia của phủ Bá Tước, phòng bếp thuộc phạm vi quản lý của tôi. Cô là người mới, trước tiên cứ đi theo lão thủ (*) học tập trước đi. Quy củ của phòng bếp ở phủ Bá Tước hoàn toàn khác biệt với nhà cô, cô phải học tập nghiêm túc, không được chậm trễ.”
(*) Lão thủ: tay già đời; lão luyện; tay sành điệu; người từng trải; người kỳ cựu.
“Vâng, tôi đều nhớ kỹ.” Anna thành thành thật thật đồng ý.
Mary phu nhân chưa có bất kỳ thái độ đặc thù nào khiến cô nhẹ nhàng thở ra. Cô cũng chỉ tới để làm việc, cô không hy vọng người khác vì quan hệ của mình với thiếu gia Parish mà nhìn cô bằng ánh mắt khác —— chỉ cần ngoài mặt đối xử bình thường với cô là được rồi.
Mary phu nhân sắp xếp cho Anna một người “Sư phụ”, là một thị nữ tên là Rebecca. Ở phủ Bá Tước, tất cả những người phụ nữ làm công bình thường đều gọi là thị nữ, ngành nghề khác nhau có tiêu chuẩn tiền lương khác nhau. Như Anna là thị nữ làm việc ở phòng bếp, mỗi tháng sẽ được trả mười đồng bạc, thu nhập cơ hồ gấp hai so với cha cô làm bartender ở quán rượu, khó trách mọi người tranh vỡ đầu cũng muốn chui vào phủ Bá Tước.
Cân nhắc đến thu nhập trước mắt của nhà mình đã đủ để chi tiêu bình thường, tất cả tiền lương tới tay mình đều có thể để dành tích kiệm được, Anna cực kỳ vui vẻ. Chờ tích cóp đủ tiền rồi, chuyện đầu tiên cô muốn làm chính là dọn ra khỏi cái xóm nghèo ở hẻm Thạch Lựu kia tới khu vực lân cận cách đó không xa.
Phần lớn thị nữ làm việc ở phòng bếp đều không ở trong phủ Bá Tước, mỗi ngày tới sớm về muộn. Bởi vì có nữ thần Quang Minh tồn tại, thế giới này cũng có thần Sáng Thế. Bảy ngày một lần, chủ nhật là lễ bái mặt trời, nhưng thị nữ ở phủ Bá Tước cũng không có ai đi giáo đường cúng lễ vào chủ nhật, chỉ đơn giản cầu nguyện một chút, bởi vậy thời gian làm việc không sai biệt lắm là “777”.
Ngày đầu tiên, Anna chỉ theo sau Rebecca để hiểu rõ sau khi tiến vào từ cửa sau phủ Bá Tước cô nên đi tới phòng bếp như thế nào, lại được Rebecca mang đi trao đổi tên họ với bốn gã thủ vệ thay phiên giữ cửa, tương lai thuận tiện cho việc ra vào.
Cô sẽ chính thức bắt đầu làm việc vào thứ hai, sau khi Anna cơ bản đã quen thuộc địa hình bèn về nhà trước, cô phải nhanh chóng nói tin tốt này cho người nhà.
Khi Anna trở lại hẻm Thạch Lựu, một thanh niên cao tráng đột nhiên chạy đến trước mặt cô: “Anna, cô mau về nhà đi, có người quấy rối ở nhà cô kìa!”
Anna biến sắc, cô không kịp hỏi nhiều. Cô vội vàng nói cảm ơn rồi chạy ngay về nhà. Giờ này, cha Ivan và Jam vừa mới đi quán rượu rồi, trong nhà chỉ còn mẹ, Adele và Evan!
Thanh niên cao tráng kia gắt gao theo phía sau Anna, cùng cô chạy về.
Anna còn chưa tới gần nhà mình, đã thấy Lily và mẹ cô ta là Renee chắn trước cửa nhà cô, trong miệng lớn tiếng mà mắng.
“Anna nhà bà đúng là con tiện nhân không biết xấu hổ! Lợi dụng sắc đẹp mê hoặc thiếu gia Parish, cướp đi công việc vốn là của con gái tôi! Thật không biết bà làm kiểu gì mà dạy ra loại con gái không biết xấu hổ như thế này? Nữ thần ơi, bà nên xuống Ma giới luôn đi!”
Lily đứng bên cạnh vừa khóc lóc mắt vừa lên án: “Đó rõ ràng là công việc của tôi! Anna cái đồ không biết xấu hổ, cướp công việc của tôi rồi!”
Hai mẹ con này lớn tiếng mắng ở cửa nhà. Gay đứng bên cạnh, bị bọn họ chọc tức đến trắng bệch cả mặt, nhưng bà sẽ không mắng chửi người khác, bà chỉ đành bất lực phủ nhận: “Anna không phải loại người như các người nói……”
Anna thấy cảnh này, cô giận đến hốc mắt cũng phiếm hồng.
Hai mẹ con này, thật đúng là chỉ chọn chỗ mềm trên quả hồng mà bóp (*), vậy mà dám động tới người mẹ dịu dàng của cô!
(*) Đại khái là chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, người không dám phản kháng.
Anna quan sát bốn phía, cô phát hiện ven đường có một cái xẻng nhà khác. Cô hăm hở quay đầu lại, cầm lấy cái xẻng bên đó, sau đó quơ cán gỗ, đánh về phía hai mẹ con mặt dày kia.
Lily và Renee đang mắng đến sướиɠ mồm, không kịp đề phòng đánh lén từ phía sau. Lúc phát hiện bị đánh chỉ biết kinh hô né tránh.
Anna cầm cái xẻng đứng trước cửa nhà mình, cô trừng mắt nhìn Lily và Renee, lớn tiếng nói: “Lily, chính cô rống lên trước mặt Mary phu nhân mới bị bà ấy loại bỏ, sao có thể trách lên đầu tôi chứ? Người không biết xấu hổ là cô đấy! Các người cũng là tín đồ của nữ thần, cũng dám nói dối dưới mắt của nữ thần sao? Nữ thần sẽ không tha thứ các người!”
Tín đồ thật sự, sẽ không giống Anna thuận miệng đề cập đến nữ thần, nhưng cô muốn chặn miệng Lily, nhất định phải mượn danh nghĩa của nữ thần.
Đương nhiên, cô nói ra lời này nhưng một câu cô cũng không tin. Nếu nữ thần thật sự nhìn chăm chú vào mảnh đất này, vậy tên Ác Ma rình rập cô kia làm sao còn chưa bị diệt chứ?
Ở trong truyện nguyên thân bị loại bỏ, thật là vì Lily nói dối mẹ cô ta. Cô ta không nói việc bản thân đã bị loại bỏ trước khi biết được Anna được thiếu gia Parish sắp xếp, mà đổ hết tất cả lỗi lầm lên người Anna.
Bởi vậy, khi nghe Anna nhắc tới nữ thần, Lily kinh hoàng trong nháy mắt. Nhưng ngay sau đó cô ta lập tức nói: “Tôi, tôi không nói dối! Thật sự là cô câu dẫn thiếu gia Parish, ngài ấy mới cho cô làm việc ở phòng bếp!”
Nhưng đến cùng cô ta vẫn chột dạ, Lily cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Anna.
So với Lily thì Renee trấn định hơn nhiều, thậm chí bà ta không thèm để ý Anna nhắc tới nữ thần, chỉ trừng mắt nhìn cô, tức giận nói: “Mày biết tao vì muốn dì Lily đề cử con bé đã tốn bao nhiêu miệng lưỡi không? Vốn dĩ đó là công việc của Lily, bị mày đoạt đi rồi, cái đồ tiện nhân này!”
Gay được Anna che chở phía sau, bà hơi lo lắng nhìn Anna, lại nhìn về phía Renee, phẫn nộ trong l*иg ngực khiến bà cắn chặt khớp hàm. Chỉ là bà khi định tiến lên nói cho ra lẽ lại bị Anna ngăn cản.
Anna tới thế giới này cũng đã mấy ngày, cô rất rõ tính cách của Gay, loại chuyện gây thù với người khác này, Gay không am hiểu, vẫn để cô tới đi. (L:Xem chế ra tay)
“Mẹ, tin con đi.” Anna nhìn Gay nói.
Gay nhìn đôi mắt xanh da trời giống y như mình của Anna, cảm nhận được bên trong đôi mắt đó có một sức mạnh thần kỳ nào đó không giống trước, bà kinh ngạc gật đầu, rồi yên tâm lui trở về.
Anna vẫn cầm xẻng như cũ, có vũ khí phòng thân khiến dũng khí của cô tăng lên, cô nhìn Renee, lạnh lùng nói: “Rõ ràng là con gái bà vô dụng mới bị Mary phu nhân loại bỏ, còn đổ lên đầu người khác à? Nếu tôi câu dẫn thiếu gia Parish, tôi đã sớm đi làʍ t̠ìиɦ nhân của ngài ấy rồi, chứ còn rảnh hơi đến phòng bếp làm việc vặt làm gì?”
Cách nghĩ của người dân ở thế giới này khác với cổ đại phương Đông Anna quen thuộc, ở phương diện tình cảm càng cởi mở hơn. Làʍ t̠ìиɦ nhân người khác, quả thật khiến người ta khinh thường. Nhưng nếu là bình dân làʍ t̠ìиɦ nhân của quý tộc, bình dân còn lại sẽ chỉ hâm mộ, thậm chí ghen ghét vì sao người đυ.ng phải loại chuyện tốt này không phải con gái nhà mình.
Bởi vậy, Anna nói xong lý do này, khiến người ta không thể phản bác.
Nếu Lily dám nói cô ta đến làm việc ở phủ Bá Tước chưa từng nghĩ muốn quyến rũ lão gia quý tộc của phủ Bá Tước, trở thành tình nhân của bọn họ, người vây xem sẽ chỉ ồn ào, không ai sẽ tin cô ta —— bình thường Lily vẫn luôn la hét tương lai cô ta sẽ khiến cho một vị quý tộc quỳ gối dưới váy mình.
Đại đa số người đều có cùng loại suy nghĩ này nên khi Anna nói trúng tim đen, bọn họ đều tin lời Anna.
Bọn họ chưa từng nghĩ tới, Anna đã có cơ hội bay lên trời nhưng lại từ chối, họ sẽ chỉ cho rằng Anna thật sự không có cơ hội kia.
Nếu Anna thật sự quyến rũ thành công thiếu gia Parish, cô phải ngu thế nào mới đi làm một thị nữ phòng bếp bình thường, mà không phải trở thành tình thân của quý tộc cao quý đây?
Ngay cả Renee miệng lưỡi bén nhọn cũng bị Anna hỏi cho á khẩu, nhưng bà ta cũng không tính dễ dàng buông tha, lớn tiếng hét lên: “Làm sao tao biết mày nghĩ thế nào! Ai biết có phải mày có dã tâm lớn hơn không, nếu mày muốn làm vợ thiếu gia Parish thì sao!”
Renee vừa thốt ra lời này, người xung quanh đều cười ra tiếng, không phải bọn họ cười Anna “Si tâm vọng tưởng”, mà đang cười Renee “Suy nghĩ hão huyền.”
Cái đồ đần nào dám nghĩ một bình dân có thể làm vợ của người thừa kế tước vị bá tước chứ?
Nếu bình dân nhà có tiền kết hôn với nam tước đê đẳng nhất còn được, chứ loại bình dân như Anna kết hôn với người thừa kế tước vị bá tước? Anna có điên đâu?
Không cần Anna nói gì, người xung quanh đã cười vang đùa cợt Renee.
“Renee, là con gái bà vô dụng, đừng trách tội lên đầu người khác chứ. Lily là kiểu người gì, chúng tôi không rõ, bà còn không rõ à?”
“Đúng vậy ha ha ha còn vợ…… Có phải bà cũng thay Lily nghĩ như vậy không?”
“Nếu tôi là phu nhân phủ Bá Tước, tôi cũng chọn Anna không chọn Lily, Anna so với Lily đẹp hơn nhiều.”
“Đúng thế! Renee, Lily thua Anna cũng không có gì lạ cả!”
“……”
Đám người ngươi một lời ta một câu, nói đến mặt Renee và Lily đỏ bừng lên. Ban đầu Renee còn cãi nhau với mọi người, nhưng bà ta chỉ có một cái miệng, mọi người đương nhiên sẽ không nhận thua. Nhiều người lực lượng lớn ưu thế cũng lớn theo, rất nhanh Renee liền thua trận, mặt mày xám xịt mang Lily rời đi.
Đây đúng là điều Anna muốn.
Dân phong thế giới này còn cởi mở hơn cổ đại phương Đông, tin tức nam nam nữ nữ yêu đương sẽ không phải chịu áp lực dư luận, lại bởi vì văn hoá độc đáo tình nhân nửa công khai, Anna mới có thể thản nhiên mà lấy “Tình nhân” làm điểm đột phá tiến hành phản kích.
Mặc dù quả thật vì thiếu gia Parish cô mới được vào phòng bếp, nhưng ai tin?
Ai mà tin cô sẽ vì công việc phòng bếp mà từ chối trở thành tình nhân của thiếu gia Parish chứ? Nếu cô là người thế giới này, cô cũng không tin.
Cô cố ý nói những lời đó, kích động người vây xem, thành công khiến bọn họ mắng Lily và Renee tức rời đi.
Renee và Lily đi rồi, người vây xem cũng không có lý do ở lại, nhao nhao giải tán.
Anna thả cái xẻng lại chỗ cũ, cái xẻng cũng có hơi nặng làm bây giờ cánh tay cô cũng bắt đầu đau nhức.
Thanh niên đến thông báo cho Anna kia vẫn luôn không đi, thấy người xung quanh đều đi rồi cậu mới tới, huýt sáo một cái nói: “Anna, lúc nãy cô đúng là quá lợi hại!”
Cậu vừa nói, tay lại gỡ xuống một đóa hoa màu tím từ phía sau đai lưng, đưa ra trước mặt Anna: “Tặng cô, rất xứng với cô!”
Anna ngẩn người, thanh niên kia đã nhét mạnh hoa vào tay cô, cười hì hì chạy đi, sau khi chạy xa rồi còn quay đầu lại vẫy vẫy tay với cô.
Lúc này Anna mới nhớ tới, chàng thanh niên kia tên là Mark, là con trai bác thợ rèn…… Cái xẻng vừa rồi nãy cầm, hình như là của nhà cậu ta.
Cô nắm chặt đoá hoa trong tay, tuy nói liếc mắt một cái là nhìn ra hoa dại hái ở dã ngoại, cánh hoa còn bị ép nát không ít… Nhưng dù sao đây cũng là đóa hoa đầu tiên cô nhận được ở thế giới này, cô vẫn thấy vui vẻ.
Anna cầm hoa trở về, Gay còn đứng ở cửa, ánh mắt lướt qua đoá hoa trong tay Anna, bà cũng không nói thêm gì.
Anna nhìn Gay, ho nhẹ một tiếng, ngọt ngào cười: “Mẹ, nói cho mẹ một tin tốt, con được phủ Bá Tước tuyển dụng rồi!”
Gay sửng sốt, nhịn không được cười ra tiếng.
“Chuyện vừa rồi, mẹ cứ coi như không nghe thấy đi, mẹ là từ trong miệng con mới nghe được tin tốt này đó.” Anna cười nói: “Một tháng có mười đồng bạc đấy! Về sau nhà chúng ta sẽ ăn khoai tây hầm thịt dê và bánh mì trắng mỗi ngày!”
“Em cũng muốn ăn!”
Adele lúc trước bị dọa sợ phải tránh ở trong nhà mang theo Evan nhô đầu ra, hai đôi mắt phát sáng. Thậm chí ngay cả nước bọt Evan cũng sắp chảy ra rồi.
Cậu bé mới ba tuổi, cũng đã biết thịt là một thứ tốt.
“Được, chờ chị nhận được tiền lương rồi, mọi người đều có ăn!” Anna khí thế mạnh mẽ mà nói.
Adele và Evan đều hoan hô vỗ tay.
Gay cũng không nói gì làm mất hứng, bà dịu dàng mỉm cười, hôm nay Anna không giống với quá khứ, nhưng hôm nay quả là một ngày tốt, ngay cả bà cũng muốn hoan hô.
Cho đến giờ phút này đây, Anna mới chân chính cảm thấy, mình thật sự có khả năng thay đổi hoàn cảnh của bản thân.
Mặc dù bên trong phủ Bá Tước có Ác Ma khiến cô kiêng kị, nhưng cuối cùng mọi việc đều phát triển theo chiều hướng tốt, cô tin về sau sẽ càng ngày càng tốt hơn thôi.