Chương 40: Hiệp hội pháp sư

Edit: Hằng

Beta: Ly

Buổi sáng thức dậy, Anna nhìn về nơi Ba Lan nằm lúc trước, nơi đó sớm đã không có ai.

Cô giả vờ không biết gì đi qua lạy một cái, sau đó dọn đồ, dập tắt tro trong đống lửa, rồi vùi vào trong bùn đất.

Mỗi người đều có trách nhiệm phòng cháy chữa cháy mà.

Nơi này đã cách không xa Hắc Vân thành, Anna mất khoảng hai ba giờ đi tới đó.

Cô đoán tên Ác Ma kia vẫn còn đi theo cô, nhưng chỉ cần đối phương không xuất hiện trước mặt cô, cô sẽ coi như hắn không tồn tại .

Nhìn qua đã thấy Hắc Vân Thành lớn hơn nhiều so với Lam Thạch Thành, chỉ cửa thành đã uy phong khí thế hơn nhiều, người ra vào thành cũng nhiều hơn so với Lam Thạch Thành.

Vì đã đi bên ngoài vài ngày, bộ dạng Anna hiện tại như ăn mày vậy, cô lấy vải bố làm khăn tay, cẩn thận lau đi vết bẩn trên mặt, sửa sang lại tóc và quần áo, thấy đã tạm ổn mới tiến vào Hắc Vân Thành.

Cửa thành dù có binh lính, nhưng họ sẽ không cản người vào thành, binh lính lười nhác rất giống binh lính Lam Thạch Thành, Anna rõ ràng là nữ nhưng lại mặc quần áo nam nên bị nhìn nhiều vài lần, nhưng cũng không có chuyện gì .

Sau khi Anna vào thành, cô tìm người hỏi hiệp hội pháp sư ở đâu rồi vừa ngắm cảnh xung quanh vừa đi đến mục tiêu, rất nhanh đã nhìn thấy cửa lớn của hiệp hội pháp sư.

Kiến trúc hiệp hội pháp sư nổi bật y như giáo đường, nó nằm trên một mảnh đất rất rộng, trên mặt đường chính là một kiến trúc cao tầng, có năm tầng lầu, trên tường kiến trúc gắn một cái huy chương rất to, hình dáng của nó giống như một người đang đọc sách.

Lúc trước Anna muốn xác định vị trí của hiệp hội pháp sư để tìm nơi ở gần đó, nhưng nhìn thấy nơi này khí thế rộng rãi, cô nhịn không được dừng bước.

Cô nhìn thấy vài người mặc áo choàng pháp sư màu đen giống Ulysses ra vào hiệp hội, áo choàng của họ đều giống nhau, chỉ có huy chương trước ngực là có khác biệt. Nhìn trang phục dưới tấm áo choàng có thể thấy gia cảnh những người này rất không tồi.

Anna tránh ở nơi xa quan sát một lúc, cô chú ý tới huy chương của một vài đứa bé hầu như chỉ có màu đen, tuổi hơi lớn hơn một chút thì có một hai ngôi sao màu vàng. Có ba sao hầu hết đều từ ba mươi tuổi trở lên.

Tổng thể mà nói, số lượng nam pháp sư nhiều hơn nữ pháp sư, nhưng nhìn thấy không ít nữ pháp sư vẫn là một khích lệ to lớn với Anna. Cô cũng để ý, trang phục bên trong của nữ pháp sư rất đa dạng, có một vài người mặc váy dài đến mắt cá chân, làn váy lộ một chút ngoài áo choàng, thoạt nhìn rất nghịch ngợm, mà có người thì mặc quần phối cùng một đôi giày da, đem đến cảm giác thoải mái khoan khoái.

Anna nhìn đến hâm mộ, nhưng khi nghĩ mình cũng có thể học tập ở đây, cô lại nhịn không được kích động.

Cô hơi suy nghĩ, vẫn nên tìm chỗ ở trước đã rời hẵng đến hiệp hội pháp sư.

Vùng xung quanh hiệp hội pháp sư rất náo nhiệt, Anna thử đi tìm trên đường khoảng năm phút đồng hồ, nhưng đa số đều là cửa hàng, cô đành phải mở rộng phạm vi. Khoảng mười phút sau, cô đi đến một ngõ nhỏ rất yên ắng, tìm được một nơi cho thuê phòng.

Nhà này chỉ có một bà lão và cháu nội bà ấy, bà lão kia tên Giverna, năm nay mới bốn mươi ba tuổi nhưng cả đầu đã bạc trắng, cháu nội bà tên Gore, năm nay bảy tuổi.

Vốn lúc Anna hỏi, Giverna đã do dự không muốn cho cô thuê phòng, nhưng Anna lợi dụng thân phận pháp sư học đồ tương lai, cô trực tiếp triệu hồi một ngọn lửa nhỏ trong bàn tay.

Biết Anna sắp đi hiệp hội pháp sư học tập, quần áo bẩn thỉu trên người cô cũng không còn là trở ngại, Giverna yên tâm cho Anna thuê gác mái nhà mình.

Gác mái nhà Giverna đi lên bằng một cầu thang ở bên phải căn nhà, bình thường Anna sẽ không chạm mặt với bọn họ, cuộc sống người thuê và chủ nhà đều có không gian riêng tư, Anna rất vừa lòng.

Sau khi Anna nhìn quá cấu tạo của gác mái, cô lấy giá mỗi tháng một đồng bạc thuê nơi này. Điều kiện cuộc sống ở Hắc Vân Thành tốt hơn so với Lam Thạch Thành, cũng không ngoại trừ khả năng nhà Giverna đã từng rất giàu, cả gác mái nhà họ cũng có buồng vệ sinh, còn có ống nước máy và bồn cầu tự hoại*, chỉ là sức nước không đủ, lượng nước hơi nhỏ.

*Cái bồn cầu tự hoại nó trông thế này nè:

So sánh với Lam Thạch Thành như ổ chuột, sinh hoạt ở Hắc Vân Thành sạch sẽ vệ sinh hơn nhiều, có lẽ có liên quan với hiệp hội pháp sư trong thành.

Lúc này đã là giữa trưa, sau khi thương lượng xong, Giverna nhiệt tình mời Anna cùng hai bà cháu ăn cơm, Anna cũng thoải mái nhận lời.

Chờ ăn cơm xong, Anna quay về chỗ ở mới tắm rửa sạch sẽ, lau khô tóc, bện tóc lại, sau đó thay váy. Thấy hình tượng của mình đã tốt hơn không ít, cô mới ra ngoài dạo phố.

Anna đi đến một cửa hàng đồ nữ, không thể không nói, ở thời đại nào danh lợi đều sẽ tồn tại, vì trên người mặc váy màu tro của bình dân tầng dưới chót, suýt chút nữa cô không thể bước qua nổi cửa.

Anna cũng không tức giận, thế giới này chính là như vậy, cô còn có thể làm gì? Thay đổi không được thế giới, cô phải cố gắng hướng về phía trước, để những ác ý đó đều không dám xuất hiện trước mặt cô nữa.

Vì thế, lòng bàn tay cô hiện ra một ngọn lửa, giọng lạnh như băng nói: "Tôi là pháp sư học đồ, các người không cho tôi vào mua quần áo sao?"

Pháp sư ở Hắc Vân Thành rất bình thường, nhìn thấy pháp sư học đồ, nhân viên cửa hàng không quá kinh ngạc. Cản đường một pháp sư học đồ tương lai sẽ trở thành quý tộc tuyệt đối không phải hành động sáng suốt, mặc dù bọn họ cảm thấy tuổi của pháp sư học đồ này đã lớn như vậy, chỉ sợ về sau sẽ không lợi hại bao nhiêu, nhưng pháp sư nhất tinh đã có thể trở thành tòng nam tước, vậy chính là quý tộc, thế nào cũng cao quý hơn bình dân như họ.

*Tòng nam tước: chức vụ dưới nam tước

Bình thường nhà có điều kiện nuôi dưỡng một vị pháp sư, đứa bé có lực tương tác nguyên tố khi bảy tuổi sẽ được đưa đi học pháp thuật, sau năm năm học tập, mười hai tuổi trở thành pháp sư nhất tinh, còn một cô gái mười bảy mười tám tuổi như Anna, chỉ cần thiên phú không kém đã là pháp sư nhị tinh rồi.

Nhưng Anna đã mười bảy mười tám tuổi vẫn là pháp sư học đồ nên ở trong mắt nhân viên cửa hàng cô là loại người tư chất kém cỏi, tương lai giỏi lắm cũng chỉ là pháp sư nhị tinh thôi. Hơn nữa, rõ ràng Anna biết pháp thuật, đã là pháp sư học đồ, vậy điều kiện trong nhà chắc cũng giàu có, nhưng lại ăn mặc quần áo bằng vải bố mà chỉ bình dân mới mặc.

Nhân viên cửa hàng thầm nghĩ, nhưng vẫn dẫn Anna vào cửa hàng, để cô tự do chọn lựa.



Anna nhìn một vòng, váy ở đây đa số đều rườm rà phức tạp, đẹp thì đẹp thật nhưng không tiện làm việc.

Cuối cùng cô nhìn trúng một chiếc váy thanh lịch đơn giản và một bộ kỵ trang màu đỏ thẫm, sau khi mặc thử Anna thấy rất vừa lòng nên trả tiền mua luôn.

Lúc trả tiền, trái tim Anna đều rỉ máu, váy năm đồng bạc, kỵ trang tám đồng bạc, cô chỉ có thể đưa đồng vàng cho nhân viên cửa hàng thanh toán.

Thấy cô sảng khoái thanh toán, nhân viên cửa hàng vốn đang hoài nghi cô không trả nổi tiền mới lộ ra nụ cười ngọt ngào tiễn Anna rời đi, miệng nói "Hoan nghênh lần sau lại ghé thăm".

Anna nghĩ thầm nhủ, cô không dám đến nữa đâu, trừ phi tiền từ trên trời rơi xuống.

Về nhà thay váy, sau đó Anna đi bộ đến hiệp hội pháp sư Hắc Vân Thành.

Lần nữa đứng trước cửa nhìn tòa nhà khí thế này, Anna kiềm chế tâm tình kích động, cô hít một hơi thật sâu, vừa định tiến vào thì nhìn thấy có một người đàn ông đứng ở cửa hiệp hội, không chút để ý nhìn cô.

——Mẹ nó! Ác Ma kia ở trong thân thể người đàn ông đó kìa.

Dưới chân Anna thiếu chút nữa lảo đảo vấp ngã, cô tự nhủ mình không nhìn thấy gì cả, cất bước đi vào, lướt qua người đàn ông kia, Ác Ma cũng không ngăn cô lại.

Rotgar chỉ tùy tiện nhập vào một người, hắn biết Anna nhất định sẽ đến hiệp hội pháp sư nên cũng không sốt ruột, hắn đến hiệp hội pháp sư rồi chọn một người bám vào, chờ Anna đến. Thấy cô đến đây, hắn cũng không tiến lên bắt chuyện, thân thể hiện tại của hắn chỉ là nhân viên công tác bình thường của hiệp hội pháp sư, căn bản không phải pháp sư, hắn chẳng thèm dùng loại thân thể này tiếp cận Anna.

Chọn bám vào người này chỉ để tiện cho việc chọn lựa thân thể thích hợp kế tiếp thôi.

Tòa nhà của hiệp hội pháp sư cũng giống như là sảnh của một công ty, tiến vào sẽ có quầy lễ tân, phía sau quầy là một cô gái có khuôn mặt ngọt ngào.

Anna đi đến trước mặt cô gái kia, nhìn qua bảng tên trên ngực đối phương rồi cười nói: "Teresa, xin chào, cho hỏi kiểm tra nguyên tố và gia nhập hiệp hội pháp sư thế nào nhỉ?"

Teresa còn nghĩ Anna hỏi giúp người thân, cô ấy lộ ra nụ cười tiêu chuẩn: "Xin chào, quy trình là thế này, ngài cần điền đơn xin kiểm tra sau đó cầm đơn đi tầng hai tìm phòng kiểm tra, nộp phí kiểm tra, nếu có nguyên tố sẽ có tư cách trở thành hội viên của hiệp hội pháp sư Hắc Vân Thành, tất cả quyền lợi và nghĩa vụ sẽ do hướng dẫn viên giải thích."

Teresa nói xong lấy ra đơn xin kiểm tra đặt trước mặt Anna.

Anna cầm lấy nhìn, khách khí nói: "Xin hỏi có thể cho tôi mượn bút không?"

Teresa đã làm tiếp tân ba năm ở hiệp hội pháp sư, gặp được quá đủ loại tình huống, điền đơn luôn ở quầy lễ tân cũng không phải chuyện đáng ngạc nhiên gì, cô ấy lấy mực nước và bút lông ngỗng trong quầy đặt trước mặt Anna cười nói: "Ngài có thể chậm rãi điền."

Quầy lễ tân có độ cao thích hợp, Anna cầm bút chậm rãi bắt đầu điền đơn xin, cô rất cảm kích Dibian đã dạy cô biết chữ, bằng không hiện tại ngay cả một tờ đơn xin cô cũng viết không được, rất xấu hổ.

Tỉ lệ thất học ở thế giới này rất cao, gia đình có điều kiện có dã tâm sẽ đưa con đi làm pháp sư, lúc đứa trẻ còn rất nhỏ đã mời thầy về dạy chữ, để khi đến hiệp hội pháp sư còn có cơ sở. Pháp sư học đồ lớn như Anna nếu không biết chữ, chỉ sợ hiệp hội pháp sư cũng là lần đầu gặp loại tình huống này.

Tên, tuổi, địa chỉ gia đình . . .

Anna điền xong từng mục, sau đó đưa lại cho Teresa, hỏi có sai ở đâu không.

Xuất phát từ lễ phép, lúc Anna điền đơn xin Teresa cũng không nhìn, chờ nhận đơn xin, nhìn chỗ điền tuổi viết mười bảy tuổi, cô ấy kinh ngạc nhìn về phía Anna: "Là ngài muốn kiểm tra sao?"

Anna gật đầu: "Phải"

Teresa ngạc nhiên nhìn Anna một cái, cũng không nói cái gì nữa, hai tay trả đơn lại cho Anna, mỉm cười nói: "Đơn này không có vấn đề, ngài có thể lên tầng hai từ bên kia, phòng thứ hai là phòng kiểm tra."

Anna nói cảm ơn, cầm đơn lên tầng theo chỉ dẫn của Teresa.

Tòa nhà của hiệp hội pháp sư dùng một loại vật liệu giống xi măng xây dựng, Anna dọc theo cầu thang lên tầng, cô có thể cảm nhận được nguyên tố tự nhiên mơ hồ trên tường, có lẽ trong quá trình xây dựng có cả pháp sư tham dự.

Đứng trước cửa phòng kiểm tra, Anna gõ gõ cửa, cô không hề khẩn trương, bởi cô biết thân thể mình có nguyên tố, chỉ là không biết mình có những nguyên tố nào mà thôi.

Trong phòng có người hô mời vào, Anna đẩy cửa vào trong, cô phát hiện phòng này không quá to, có một lão pháp sư mặc áo choàng pháp sư, đeo đôi kính mắt viền vàng dựa vào bàn đọc sách, Anna tiến vào cũng không phản ứng lại.

Anna đi qua, trên ngực đối phương có hai ngôi sao, cô lễ phép nói: "Chào ngài, tôi muốn kiểm tra nguyên tố."

Lão pháp sư tháo mắt kính xuống, lão nhìn Anna, đưa tay qua ngắn gọn nói: "Đơn xin."

Anna đưa đơn qua.

Lão pháp sư nhìn, lại ngẩng đầu nhìn Anna, biểu tình nghiêm túc: "Là cô kiểm tra hả?"

"Là tôi."

Lão pháp sư nói: "Tôi nhắc nhở cô trước, thí nghiệm một lần năm đồng vàng, sau khi thí nghiệm xong mặc kệ thân thể cô có nguyên tố hay không cũng không trả lại."

"Tôi biết." Anna gật đầu đáp.

Lão pháp sư gật gật đầu: "Cô biết là được, nộp tiền đi."

Anna lấy ra năm đồng vàng đưa qua, trong lòng vẫn có phần không nỡ.



Bây giờ trên người cô đã không còn một đồng vàng nào nữa, cũng không biết học phí sau này là bao nhiêu? Cô còn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, vừa học vừa làm vậy. . .

Sau khi lão pháp sư nhận đồng vàng, lão mở ngăn kéo lấy ra một cái hộp nhỏ, bên trong hộp có một khối khoáng thạch đã được tạo hình tỉ mỉ.

Lão pháp sư nói: "Đặt ngón trỏ lên, ấn chặt, đừng lộn xộn."

Anna nghe lời làm theo.

Lão pháp sư nâng chén trà lên uống một ngụm, mùi trà hoa lài thoang thoảng, lão cầm lấy bút lông ngỗng nhẹ nhàng chuyển động, đột nhiên mở miệng hỏi: "Sao lớn vậy rồi mới đến kiểm tra?"

"Do đến giờ mới tích cóp đủ tiền ạ." Anna nói.

Lão pháp sư nhìn Anna một cái, rồi thu hồi tầm mắt: "Làm pháp sư rất tốn tiền, trừ phi thiên phú kinh người, nếu không cô có tiền cũng khó lên được cấp."

Anna cười nói: "Vừa lúc tôi là người có thiên phú kinh người."

Lão pháp sư kinh ngạc nhìn Anna quá mức tự tin, cười mắng: "Tuổi không lớn mà khẩu khí thì không nhỏ! Đừng làm loạn, còn chưa kiểm tra xong."

Anna đương nhiên không dám lộn xộn, kiểm tra một lần mất năm đồng vàng, nhỡ đâu lộn xộn kiểm tra không chính xác phải làm lại, lại thu thêm năm đồng vàng nữa, vậy không phải cô hỏng luôn rồi sao.

Nhưng mà, thời gian kiểm tra cũng thật dài, có thể bằng lúc cô đi kiểm tra xương luôn rồi.

"Xong rồi."

Nghe lão pháp sư nói vậy, Anna liền thu tay về, lúc này cô mới chú ý, trên mặt khoáng thạch có một ít màu sắc hiện ra.

Quá trình kiểm tra này không giống trong tưởng tượng của Anna. Trong tưởng tượng của cô, khoáng thạch dùng để kiểm tra hẳn là loại thủy tinh trong suốt, cô để hai tay lên, sau đó tạo ra một trận xôn xao, hào quang vạn trượng. . .

Ngẫm lại, khoáng thạch để kiểm tra nguyên tố quý như vậy, sao phải loè loẹt làm một khối to chứ.

Lão pháp sư viết nhận xét vào mặt sau tờ đơn, vừa viết vừa nói: "Trong thân thể cô có rất nhiều nguyên tố tự nhiên, nhưng ăn nhiều không nhai được, chuyên tâm vào một hoặc hai nguyên tố là được."

Anna nhu thuận trả lời: "Vâng."

Đột nhiên cô có cảm giác, hiện tại cô đang nhìn bác sĩ, mà lão pháp sư thì đang viết đơn thuốc cho bệnh nhân. . .

"Đây, đi phòng bên tìm hướng dẫn viên, anh ta sẽ nói cho cô biết chuyện cô nên làm." Lão pháp sư đưa lại đơn cho Anna.

Thấy biểu tình lão pháp sư bình thường thản nhiên, cũng không kinh hãi nhìn cô như nhìn bảo bối, Anna rất hoài nghi lúc trước Dibian phán đoán cô có thiên phú kinh người có vấn đề hay không.

Cô còn muốn dựa vào"Thiên phú kinh người" lừa một lão sư đến chơi đó.

"Xin hỏi một chút, có nhìn ra thiên phú của tôi qua kiểm tra không?" Anna vẫn hỏi ra.

Lão pháp sư chậm rì rì uống ngụm trà, sau đó chậm rãi nói: "Thiên phú của pháp sư chỉ có trong quá trình học tập mới hiện ra, chỉ kiểm tra nguyên tố thì có ích lợi gì?"

"Như vậy à, cám ơn ngài. . . Không biết xưng hô với ngài như thế nào?" Trước khi đi Anna hỏi một câu.

Lão pháp sư trừng mắt liếc cô một cái: "Biết cái gì! Còn muốn chiếm tiện nghi trên người lão già này hả?" Ngón tay gầy của ông ấy nặng nề chọc chọc vào huy chương của mình: "Nhìn thấy không, năm nay tôi bảy mươi tuổi, vẫn chỉ là pháp sư nhị tinh, không phải do nghèo thì là do không có thiên phú, cô lôi kéo làm quen với tôi cũng không có chỗ tốt gì, chạy nhanh đi!"

Anna thật sự chỉ xuất phát từ lễ phép muốn hỏi tên của lão pháp sư thôi mà, không ngờ lại bị trách móc như vậy, cô dở khóc dở cười, chỉ đành trốn thật nhanh.

Sau khi ra cửa, Anna mới nhìn kết quả kiểm tra lúc nãy lão pháp sư đã viết.

Cô có sáu loại nguyên tố, trừ ám và thổ, trong đó cao cấp nhất là lôi nguyên tố.

Nhớ đến thuộc tính của lôi là phá hoại và dây dưa, Anna cảm giác rất cổ quái, dựa theo kịch bản bình thường, nguyên tố của cô hẳn nên giống tính cách của cô, chẳng lẽ cô thuộc về phe táo bạo sao?

Bất quá nhớ lại nguyên tố cao nhất của Ulysses Russell là hỏa, mà bản nhân anh ta lại lạnh như băng, cô liền bình thường lại. (Bộ nãy giờ bà không bình thường hả?)

Ngẩng đầu nhìn cửa phòng kiểm tra đóng chặt, Anna nhịn không được nở nụ cười.

Tuy thái độ của lão pháp sư không tính tốt, nhưng nếu cả hiệp hội pháp sư đều có bầu không khí như vậy, cô sẽ rất vui vẻ khi ở đây.

Không giống ở phủ Bá Tước, cô chỉ là thị nữ bình dân tầng dưới chót, dù quý tộc tỏ thái độ thân thiết với cô, nhưng sau trong lòng họ vẫn khinh thường cô, điều đó làm cho cô rất khó chịu.

Nghĩ như vậy, Ác Ma cũng có chỗ đáng khen, dù sao trong mắt hắn, "Các vị đang ngồi ở đây đều là rác rưởi" , hắn khinh thường tất cả nhân loại, đồng nghĩa rằng với hắn"Mỗi người ngang hàng" .

Trên mặt Anna mang theo nụ cười mỉm gõ cửa phòng bên cạnh, nghe người bên trong trả lời mới đẩy cửa vào, vừa mới mở miệng nói một chữ "Ngài" , cô liền phịch một tiếng đóng cửa phòng lại.

Không phải chứ, sao Ác Ma lại đổi người nhập vào thế này! Mẹ ơi! Hắn muốn nhốt cô ở đây sao!