Tống Thư Hàng nói phỏng đoán của mình với Dược Sư.
- Tức là, ngươi ngờ rằng kẻ đột nhập vào phòng ngươi hôm qua, rất có thể là chủ của linh quỷ này, hoặc là một tu sĩ nổi máu tham khi tình cờ thấy được linh quỷ này? Rất có thể là trường hợp đó. - Dược Sư gật đầu.
- Vũ Nhu Tử chính là con gái của Linh Điêp Tôn Giả mà lão sư từng nhắc tới phải không. - Giang Tử Yên lắc đầu cười, đúng là một cô nàng hào phóng, thứ như linh quỷ sao lại nói tặng là tặng luôn chứ.
Bảo vật như linh quỷ, tu sĩ có cấp bậc như cô còn chẳng có được. Nhưng mà, đối với cô thì loại linh quỷ trung giai thế này không có tác dụng.
- Ngươi định làm gì? - Dược Sư nhìn Tống Thư Hàng, hỏi.
Tống Thư Hàng thở dài:
- Thú thực, nếu kẻ nọ chỉ nhằm vào ta thì ta không cần lo quá làm gì.
Thậm chí còn khiến Tống Thư Hàng càng sung sướng, càng có động lực tu luyện.
- Nhưng trưa hôm trước, ta nghe nói có kẻ dùng tiền để sinh viên trong đại học Giang Nam thu thập tin tức về ta và bạn bè, người thân của ta. Ta sợ rằng bọn chúng sẽ dùng mọi thủ đoạn, thậm chí là làm hại bạn bè và người thân của ta.
Hiện hắn không có khả năng để che chở bạn bè và người thân. Ấy cũng là điều mà Bắc Hà tiền bối từng dặn hắn trên nhóm chat, khi chưa đủ mạnh để che chở người thân, bạn bè, thì đừng để lộ thân phận “tu sĩ”.
Nhưng giờ, hắn còn chưa để lộ thân phận “tu sĩ” mà rắc rối đã mò đến nha!
Bỗng nhiên cảm thấy oan chết mất.
Giang Tử Yên cười gian trá:
- Thư Hàng, không thì để ta giữ linh quỷ giùm cho? Cho đám người kia tìm đến ta, sau đó ta sẽ xử lý chúng, được không?
Cô vừa nói xong, Dược Sư liền búng mạnh vào trán cô một cái:
- Đừng có xui dại, con linh quỷ này có ý nghĩa rất lớn với Thư Hàng tiểu hữu. Đợi khi hắn thăng lên Cơ Bản, rồi chuẩn bị đầy đủ những nguyên liệu để có thể lập trận pháp khế ước với linh quỷ và có thể ký kết linh quỷ này.
Có được linh quỷ này rồi, dù bỏ lỡ “thời gian vàng tạo nền tảng” không có được chân khí thần tiên hộ thể, thì Thư Hàng vẫn có cơ hội để từ từ vượt qua thiên tài của các tông môn. Còn nếu không, con đường tu luyện của Thư Hàng trong tương lai sẽ gian khổ gấp ba, năm lần.
Ánh mắt Tống Thư Hàng sáng ngời.
Giang Tử Yên vuốt trán, làm mặt hề:
- Đùa xíu thôi mà, hơn nữa, linh quỷ này chẳng có ích với ta nữa.
Tống Thư Hàng trầm giọng nói:
- Vậy nên, ta cần tìm được kẻ chủ mưu, rồi dùng bất cứ thủ đoạn nào để xử lý hắn.
- Nếu kẻ nọ có sức mạnh vượt xa ngươi thì sao? Ngươi định dùng cách nào để giải quyết hắn? - Dược Sư nhắc nhở.
Thực tế thì, thực lực của kẻ này chắc chắn là cao hơn Thư Phàm rất nhiều.
- Đợi ta tìm được tung tích của kẻ nọ rồi... - Tống Thư Hàng siết chặt Phong Hồn Băng Châu, hỏi dò, - Dược Sư tiền bối, ta muốn hỏi rằng, nếu lấy linh quỷ này làm thù lao, ngài có thể giúp ta giải quyết kẻ đó không?
Vì sự bình an của bạn bè và người thân, thứ ngoài thân như linh quỷ bỏ có há gì!
Dược Sư nở nụ cười vui mừng, giữa linh quỷ và sự bình an của người thân, Thư Hàng chọn thứ sau. Đối với một vài tu sĩ, quyết định này có vẻ như là ngu ngốc, như dược sự lại vô cùng đồng tình với sự lựa chọn của Thư Hàng.
Nhưng dù thế, hắn vẫn lắc đầu nói:
- Rất tiếc, e rằng lão phu không giúp được ngươi, bởi lão phu không am hiểu chiến đấu. Hơn nữa, kẻ địch của ngươi ẩn trong tối, lão phu không có kinh nghiệm trong chuyện lần theo manh mối và tìm kiếm kẻ địch. Tuy nhiên,...
Hơn nữa, hắn cũng không cần linh quỷ.
- Trong nhóm chat có rất nhiều tiền bối, cũng có rất nhiều hậu bối đáng yêu. Nếu ngươi đồng ý lấy linh quỷ làm thù lao, ta tin rằng sẽ có rất nhiều tiền bối không quản đường xá xa xôi để tới giúp ngươi. Ta có thể cam đoan.- Dược sư mỉm cười nói.
- Thế thì ta an tâm rồi. - Tống Thư Hàng cất kỹ Phong Hồn Băng Châu.
Chí ít, có linh quỷ ở đây, hắn sẽ không rơi vào bước đường cùng.
Hắn đã có đường lui, trận chiến này, cũng nằm trong tầm kiểm soát.
- Nhưng ta đề nghị không nên đổi linh quỷ đi, trừ phi không còn phương án nào khác. - Dược Sư nói thêm.
- Sao lại thế, tiền bối? - Tống Thư Hàng hỏi.
- Đối với ngươi, linh quỷ này rất quan trọng. Ta còn chưa giải thích cho ngươi nghe những tri thức trụ cột của tu sĩ Cơ Bản. Đơn giảm là nói thì, ngươi đã bỏ lỡ độ tuổi tốt nhất để luyện cơ bản. Nếu có linh quỷ, khi mới đặt chân lên con đường tu chân, ngươi sẽ có xuất phát điểm cao hơn những tu sĩ khác, như thế thì mới có thể đi xa hơn trên con đường tu luyện. Nếu mất linh quỷ, rất có thể ngươi sẽ quẩn quanh ở cảnh giới nhị phẩm. Đối với ngươi, linh quỷ này có thể xem như là thứ giúp nhập đạo. - Dược Sư đáp.
Truyện đượ.c dịch. tại iRE.A.D.vn- Nhưng ta không còn sự lựa chọn nào khác. Tống Thư Hàng nói, hắn chỉ là một sinh viên bình thường, không có thế lực lớn để dựa lưng. Ngoại trừ linh quỷ này, hắn không còn thứ gì đáng giá làm thù lao để mời các tiền bối trong nhóm chat giúp sức.
- Rất có thể kẻ địch của ngươi không mạnh đến thế, nếu thực lực của hắn chỉ ở cảnh giới nhất phẩm, thì ngươi có thể đối kháng, thậm chí, đây rất có thể là cơ hội tốt để ngươi trui rèn. Bên cạnh đó, trước khi tìm được kẻ địch, ngươi hãy thử cố hết sức tìm sự trợ giúp từ những người khác. - Dược Sư cười nheo mắt, - Vẫn là cái câu đó, không đến đường cùng thì không cần đưa linh quỷ cho người khác.
- Cám ơn tiền bối. - Tống Thư Hàng gật đầu. Trước mắt phải tìm được kẻ chủ mưu là ai, nếu không thì chỉ là nói suông.
Giờ đây, Giang Tử Yên đột nhiên cười sang sảng:
- Thư Hàng, ngươi đúng là một kẻ thú vị. Đúng rồi, lão sư, ngài có cần ta giúp gì không?
- A, chuyển đan lô tới cho ta là đủ rồi. - Dược Sư cười rộ lên, mấy cột tóc trên đầu rung qua rung lại.
- Đang nhàn chết mất, ta làm gì giờ? Nếu vậy, thì ta cũng làm mấy chuyện thú vị vậy. - Giang Tử Yên cười gian trá, đầu lưỡi liếm qua môi một cách thật quyến rũ.
Tống Thư Hàng nhận ra, cái điệu cười gian trá đó rất hợp với Giang Tử Yên. Khi cô cười rộ lên, sẽ tỏa ra sức quyến rũ theo kiểu tà ác. Giống như ngọn lửa cháy hừng hực, làm chúng thiêu thân dù biết có nguy hiểm, nhưng vẫn liều mình lao vào.
Dường như nhận thấy nụ cười của mình hơi quá lố, cô vội vàng che miệng. Sau đó lại cười he he, nhảy vọt khỏi khung cửa sổ, rồi nhanh chóng biến mất. Chẳng biết cô định làm gì.
Dược lắc đầu cười, hắn tự mình cầm lò luyện đan, đặt vào vị trí thích hợp.
- Đúng rồi, Dược Sư tiền bối. Ta muốn thỉnh giáo ngài một chút, làm thế nào để phát hiện rằng có người theo dõi mình không, và làm cách nào để duy trì tính cảnh giác. - Tống Thư Hàng nói với vẻ khẩn cầu.
Trải qua chuyện này, hắn biết mình còn nhiều điều thiếu sót. Hắn hưởng thụ cảm giác bị ám sát, nhưng thứ hắn mê mẩn là sự kích thích, chứ không muốn nằm im trên giường cho người ta đâm chết.
- Đều là những bí quyết thường ngày của tu sĩ, học dễ lắm. Đúng rồi, ngươi đợi chút. - Dược Sư lấy di động ra, mở app trò chuyện, rồi mở phần thư mục của nhóm Cửu Châu số 1 ra.
Trong phần này, thấy đủ các loại tài liệu kỷ quái.
- Tác dụng và minh họa của các đồ điện hiện đại … điều hòa, TV, máy tính, di động, tủ lạnh, nồi cơm điện.v.v..
- Bí quyết để nhanh chóng học được cách dùng di động.
- Những đạo hữu đã bế quan trên năm mươi năm, cần làm giấy căn cước hợp pháp sau khi xuất quan, liên hệ với *****
- Cần đổi vàng và các đồ bằng vàng thành tiền giấy, mời liên hệ *****
- Những điều tu sĩ cần lưu ý trong xã hội hiện đại hóa: khoa học kỹ thuật phát triển như vũ bão, mười cách để nhanh chóng hòa nhập vào xã hội, không khiến người khác nhìn ra điểm kỳ lạ.
- Luật an toàn giao thông cơ bản, nhớ là không được lao đầu làm hỏng ô tô trên đường quốc lộ. Đính kèm: ảnh chụp các loại ô tô. P/s: Đây là phương tiện giao thông,giống xe ngựa, không phải yêu thú. Đấy là “không được lao đâu làm hỏng ô tô”! Chứ không phải “cẩn thận đừng bị ô tô đυ.ng phải”. Hơn nữa, từng có tiền bối cho rằng ô tô là yêu thú sao? Tống Thư Hàng tò mò lắm, không biết tiền bối nọ bắt ô tô đi? Hay là “giết” ô tô rồi?
- Các địa điểm có thể bế quan, và những điều cần lưu ý khi bế quan, đừng khiến bi kịch của Hiến Công cư sĩ xảy ra lần nữa.