Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tu Chân Hệ Thống Chưởng Môn

Chương 18: Đan điền võ giả mở ra và tu vi đột phá

« Chương TrướcChương Tiếp »
- "Phải!Ta chính là ánh trăng chi thần!"Nữ tử nói.

Dương Văn Đức nghe xong liền hỏi:"Nơi này là nơi nào vậy?Tại sao ta bị đưa đến đây?"

- "Nơi này chính là của ngươi ý thức!Ngươi bị đưa tới đây là do cuốn sách ở bên dưới"nữ tử trả lời câu hỏi của thanh niên ở bên dưới.

- "Ngươi tên là gì?Tại sao ngươi ở trong ý thức của ta?"Dương Văn Đức thắc mắc hỏi nữ tử nhận bản thân cô ấy là"ánh trăng chi thần!"

- "Ta tên gọi là Trần Tú Nhi!Lý do ta ở trong ý thức của ngươi là do ta bị vẫn lạc,chỉ còn sót lại một đạo tàn hồn dung nhập vào quyển sách ở bên dưới.Lúc tay của ngươi lau chùi vết bẩn ở quyển sách xong,ta nhân lúc ngươi không để ý liền đi vào trong ý thức của ngươi.Chính ta là người đưa cuốn sách vào trong ý thức của ngươi."

Nữ tử trả lời câu hỏi.

- "Ngươi muốn trú ngụ ở trong ý thức của ta?"Dương Văn Đức hỏi.

- "Đúng vậy!"Trần Tú Nhi nói.

- "Ta đồng ý cho ngươi ở trong ý thức của ta!"Dương Văn Đức nói.

- "Ngươi chính là người ở trên thần giới?"Dương Văn Đức hỏi Trần Tú Nhi-tên của nữ tử đang ngồi ở trên trăng.

- "Đúng thế!Ta chính là người ở thần giới!"Trần Tú Nhi nói.

- "Ta muốn xem xét lấy thông tin ở trong quyển sách thì xem như thế nào vậy?"Dương Văn Đức nhìn nữ tử hỏi.

- "Ngươi tự mình xem!Bởi vì nơi này là do ngươi làm chủ mà."Trần Tú Nhi nói.

Dương Văn Đức nghe được lời của ánh trăng chi thần một đạo tàn hồn ở trong ý thức của chính mình về sau liền nói:"Quyển sách,lập tức chuyển hóa thành tri thức dữ liệu rồi chuyển vào đầu của ta."

Nói xong,Dương Văn Đức thần sắc sụp đổ.

Tỉnh dậy,Dương Văn Đức thấy mình vẫn ở nguyên lai căn phòng.Dương Văn Đức thì thào nói:"Hóa ra là một giấc mơ,nhưng bản thân mình cảm thấy giấc mơ này vô cùng chân thật."

"A!"Dương Văn Đức lập tức hét lên.

Ngay sau đó,có rất nhiều kiến thức đi vào trong đầu của thanh niên mười tám tuổi nằm ở trên giường với hai tay đang ôm đầu của mình.

Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức ngồi dậy thì thào nói:"Hiện tại bản thân mình có nội dung của hỗn nguyên quyết tầng thứ nhất.Mình có thể tu luyện cuốn công pháp này."

Từ trong thông tin về cuốn công pháp,Dương Văn Đức biết được toàn bộ"hỗn nguyên quyết"có tất cả năm quyển được một vị cường giả sáng tạo ra.Trong đó,"Hỗn nguyên quyết quyển thứ nhất"có thể tu luyện đến khí phủ cảnh.Bốn quyển tiếp theo của"hỗn nguyên quyết"thì đang nằm đâu đó ở bốn nơi khác nhau trong Tiên Võ đại lục.

Dương Văn Đức sau khi tìm được pháp môn tu luyện về sau liền trực tiếp bắt đầu vận chuyển pháp môn tiến hành tu luyện"hỗn nguyên quyết quyển thứ nhất".

Công pháp vận chuyển về sau lập tức thiên địa linh khí trong trời đất đi theo công pháp chui vào trong cơ thể của Dương Văn Đức.Hắn tu luyện không phải là tu tiên mà là hắn muốn nâng cao tu vi võ đạo của mình.

Theo thời gian,linh khí trong các kinh mạch của hắn ngày càng nhiều.Muốn hấp thu được nhiều linh khí vào trong cơ thể thì nhất định phải mở ra đan điền để chứa đựng chân khí của võ giả.Nhưng do Dương Văn Đức đan điền thứ nhất dùng để chứa linh lực của tu tiên giả cho nên hắn đành phải mở đan điền võ giả.

Dương Văn Đức thúc giục phần hấp thu linh khí vào trong cơ thể đồng thời cũng dẫn linh khí trong kinh mạch hội tụ vào trung đan điền để mở cái đan điền thứ hai dùng để chứa đựng chân khí của võ giả.

- "Lập tức mở ra cho ta"Dương Văn Đức tức giận nói.Bởi vì đã qua một khắc thời gian mà đan điền của hắn vẫn chưa mở ra được.

Linh khí càng ngày va chạm vào trong bình chướng của trung đan điền.Cuối cùng sau bao công sức thì cái thứ hai đan điền của Dương Văn Đức mở ra thành công và có rất nhiều linh khí từ các kinh mạch chảy vào cái thứ hai đan điền hay còn gọi là đan điền võ giả dùng để chứa đựng chân lực-thần lực của võ giả.

Nửa canh giờ đã trôi qua,Dương Văn Đức lập tức đình chỉ công việc tu luyện của mình lại và hắn ngay sau đó liền vận dụng thần thức nhìn vô trong vị trí của cái thứ hai.Dương Văn Đức kinh ngạc nói:"Đây chính là đan điền võ giả của mình sao?Thật không thể tin được là mình may mắn mở ra được đan điền võ giả của mình."

Căn cứ vào điển tịch của gia tộc thì đan điền võ giả được phép mở ra khi võ đạo tu vi của võ giả đạt tới luyện khí cảnh tứ trọng thiên.Đan điền võ giả là nơi quan trọng nhất đối với võ giả bởi vì đan điền sẽ là nơi chứa đựng thần lực của võ giả tu luyện được.

Hiện tại trong đan điền của Dương Văn Đức đang có một luồng khí nhỏ xuất hiện ở bên trong.Luồng khí này chính là do linh khí trong cơ thể võ giả được chuyển đổi thành thần lực-một dạng lực của võ giả sau khi mở ra đan điền.

Rất nhanh,thần sắc của Dương Văn Đức đã khôi phục hoàn toàn.Sau đó Dương Văn Đức tiếp tục niệm khẩu quyết công pháp tu luyện nâng cao tu vi võ đạo của mình.

Trong cơ thể của Dương Văn Đức một tiếng động vang lên dẫn tới kinh mạch nối liền với đan điền võ giả được mở rộng ra.Đồng thời việc này trực tiếp dẫn tới Dương Văn Đức võ đạo tu vi bước vào tầng thứ năm trong đại cảnh giới đầu tiên-luyện khí cảnh.

Võ giả tu vi càng cao thì người tu luyện thọ nguyên tăng lên rất nhiều.Chỉ có con đường tu luyện mới có thể làm tăng tuổi thọ của con người.Bình thường nhân loại không tu luyện thì có thể sống tới trăm tuổi hoặc thấp hơn trăm tuổi nhưng một khi bạn trở thành cường giả thì tuổi thọ của bạn có lên tới nghìn tuổi hoặc vài nghìn tuổi thậm trí có cường giả sống thọ đến một vạn tuổi.

Cảnh giới đầu tiên đó là luyện khí cảnh.Luyện khí cảnh mặc dù là một cảnh giới tu luyện võ đạo thấp nhưng đây là cảnh giới đầu tiên mà các võ giả phải trả qua.Bởi vì nó là cảnh giới tu luyện có liên quan đến việc mở đan điền của võ giả.Luyện khí cảnh gồm mười tiểu cảnh-tu luyện giả tu luyện tầng cuối cùng của các đại cảnh giới thì căn cơ của mọi người được hoàn thiện nhất đồng thời có thể ngăn chặn được việc tẩu hỏa nhập ma của võ giả.

Dương Văn Đức mất thêm nửa canh giờ nữa làm cho cảnh giới của mình gần đột phá đến luyện khí cảnh tầng sáu.Hắn ngay chặn việc đột phá lại và rất nhanh thì củng cố được tu vi của mình.

- "Mình phải đi luyện chế đan duợc để lấy đan dược đó đem đi bán hoặc đổi thành linh thạch.Bởi vì linh thạch của mình mang theo sắp không đủ dùng."Dương Văn Đức thở dài nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »