Chương 35: Nửa Long Ngạo Thiên (1)

Du Ấu Du linh xảo nhảy lên, thuận lợi tránh đi.

Lại một chiếc khăn thêu hoa mang theo mùi hương thoang thoảng trên mặt nàng.

Đầu nàng nghiêng một cái liền thành công tránh thoát, không chút do dự chui vào hẻm nhỏ bên cạnh.

Thiếu niên Yêu tộc cùng tỷ tỷ xinh đẹp: "..."

Du Ấu Du vác Linh Thạch cũng không quay lại khu vực bán dược liệu.

Khi thấy các loại dược liệu chất đống lộn xộn, còn có đám Tiểu Hắc đều mặc áo bào đen đeo mặt nạ ngồi xổm trên mặt đất, lại ngửi được mùi thuốc, mùi hương hoặc mùi thối quen thuộc, bên tai cũng tràn đầy tiếng hùng hùng hổ hổ cò kè mặc cả...

Cuối cùng nàng thở phào nhẹ nhõm.

Quả nhiên nơi đây vẫn khiến người ta cảm thấy thân thiết.

Du Ấu Du nhìn dọc theo những sạp thuốc này, nơi này khác với phố Tây, đều là bán Linh Dược, phần lớn đều là nhất phẩm hoặc nhị phẩm.

Nàng phát hiện một gốc Linh Dược tứ phẩm trong một đám Linh Dược cấp thấp, nhưng gốc dược kia dính đầy máu, nhìn thế nào cũng giống như chủ quán vừa gϊếŧ người đoạt bảo vật cướp được...

Đương nhiên đây không phải trọng điểm, trọng điểm là một ngàn Linh Thạch thì tứ phẩm Linh Dược, nàng còn không xứng có được.

Cuối cùng, nàng dừng ở trước một quầy hàng chuyên bán Linh Dược nhất phẩm.

Chủ nhân quầy hàng này còn thấp hơn nàng, khoác áo choàng đen co lại một cục nho nhỏ, giống như nấm hương.

Du Ấu Du ngồi xổm trên mặt đất cẩn thận quan sát, lẽ ra, các tán tu bán dược liệu đều là Linh Dược hoang dại vô tình tìm được khi ra ngoài rèn luyện, cho nên, không thể thiếu dấu vết bị linh thú gặm nuốt, dáng dấp cũng đều là lắp bắp.

Nhưng Linh Dược trên quầy hàng này đều mọc ra xanh um tươi tốt, thậm chí ngay cả kích thước cũng không xê xích bao nhiêu, xinh đẹp đến mức khiến Du Ấu Du nghĩ tới Linh Dược trong dược điền của Đan Đỉnh tông.

Nàng chỉ vào dược liệu hỏi: "Huynh đệ, giá bao nhiêu?"

Chủ quán theo bản năng trả lời mấy chữ, kết quả trong nháy mắt sau đó mới phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Du Ấu Du.

Du Ấu Du nghe được âm thanh quen thuộc này cũng giật nảy mình, ngẩng đầu nhìn lại.

Đáng tiếc dưới mặt nạ che giấu, hai người, ai cũng không nhận ra ai.

Đối phương có chút chần chờ, cuối cùng thử thăm dò bắt đầu đối ám hiệu ---

"Chủ nhân Ngốc viện?"

"..." Đây là đồng môn ngoại môn lén đặt cho nàng ngoại hiệu!

Du Ấu Du cũng cẩn thận mở miệng: "Lão nhị?"

Từ khi khảo hạch ngoại môn, Tô Ý Trí vẫn luôn là lão nhị, khi trồng dược liệu, hắn bị Khải Nam Phong đè ép một đầu, các môn xử lý dược liệu và phối chế phương lại bị Du Ấu Du đè ép một đầu.

Đầu gối Tô Ý Trí không biết vì sao lại đau, hóa ra các đồng môn lén gọi hắn như vậy sao?!

Sau khi xác nhận thân phận, Du Ấu Du nhìn chằm chằm vào dược liệu trên quầy hàng: "Những thứ này đều là trong tông môn?"

Khó trách chất lượng lại tốt như vậy.

"Ừm." Tô Ý Trí gật đầu: "Đều là ta lấy điểm cống hiến đổi lấy."

Cũng đúng, người bình thường không cần phải mỗi ngày dùng thuốc tắm, cũng không cần dùng nhiều Linh Dược như vậy.

Tô Ý Trí nhìn về phía túi đồ lớn sau lưng Du Ấu Du, cho rằng nàng cũng là đến bày sạp bán.

Kết quả, không nghĩ tới Du Ấu Du chỉ vào dược liệu của hắn: "Ta muốn mua tất cả dược liệu, có thể rẻ hơn một chút không? Hai ta lại là đồng môn, có thể rẻ hơn một chút nữa không? Ta cam đoan giữ bí mật, giúp ngươi đến chợ đen bán thuốc, có thể lại rẻ thêm một chút không?

"Không thể." Không ngờ bình thường nhìn Tô Ý Trí tính tình ôn hòa mềm mại cũng có lúc kiên cường, hắn bình tĩnh phản bác: "Ta cũng có thể giữ bí mật cho ngươi, nhưng không thể nào không có lợi ích như vậy."

Hai người nói chuyện với nhau nửa ngày, cuối cùng Du Ấu Du dùng hai trăm khối Linh Thạch mua được hết một đống Linh Dược này.

"Ta chỉ nhận Linh Thạch chứ không nhận điểm cống hiến, cũng không được ghi nợ." Tô Ý Trí đột nhiên nhớ tới người đứng trước mặt là đệ tử nghèo nhất ngoại môn, có chút xấu hổ bổ sung một câu này.

"Biết." Du Ấu Du thở dài vung tay lên, sau đó lấy cái bao bố sau lưng xuống.

Thế nhưng cái bọc kia quá rách nát, Linh Thạch lại quá nặng.

Chỉ nghe một tiếng "Xoẹt" vang lên, bao phủ một cái lỗ lớn.

Linh Thạch trong suốt óng ánh giống như hồng thủy trút xuống liên tục không ngừng rơi xuống, một khắc này, Tô Ý Trí hít thở có chút khó khăn.

Hắn có chút hoài nghi nhân sinh.

Thì ra đây chính là đồng môn nghèo nhất của hắn sao? Nếu như nàng đều tính là nghèo, vậy hắn... tính là cái gì?

Du Ấu Du nhanh chóng che lại lỗ thủng, lấy ra hai trăm Linh Thạch cho Tô Ý Trí.

Ngay khi nàng ta đang xoắn xuýt không biết nên bổ lỗ thủng ra sao, Tô Ý Trí khó khăn mở miệng: "Ngươi mang theo nhiều Linh Thạch như vậy, sao không mua túi Giới Tử?"

Túi Giới Tử là pháp bảo đặc thù, không có Linh Lực cũng có thể dùng.