Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tu Chân Cấm Kì Thị Giống Loài

Chương 21: Bách Lý (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Du Ấu Du vừa nhận quần áo và lệnh bài của đệ tử ngoại môn xong thì đã bị Vạn trưởng lão xách tới nơi trồng linh dược.

Vừa bước vào nơi này, Du Ấu Du đã cảm nhận được sự chênh lệch giữa linh dược và dược liệu bình thường, một loại sức mạnh không thể nói rõ quanh quẩn giữa cả một mảnh ruộng linh dược, khiến cho l*иg ngực vốn vì đi quá xa mà đau đớn dần dần trở nên thoải mái.

Nàng đánh giá những linh dược hiếm lạ này, một loại cũng chưa thấy qua.

"Nơi này đều là nhất phẩm linh dược đã trưởng thành, ngươi tùy ý lựa chọn một cây mang đi đi, nhớ là đừng chậm trễ quá lâu, ngươi chỉ có thời gian nửa chén trà nhỏ." Vạn trưởng lão ở sau lưng nàng nói, đang định giới thiệu chủng loại linh dược cho nàng...

Du Ấu thong thả đi tới một góc, dứt khoát nhổ tận gốc Ngân Ngân Thảo nhất phẩm lên.

"Vạn trưởng lão, ta chọn xong rồi."

Vạn trưởng lão: "..."

Vì sao ngươi vừa vặn chọn gốc Ngân Ngân Thảo duy nhất trong ruộng linh dược! Đây là vật quý hiếm, ngươi có biết hay không!

Mặc dù Du Ấu Du không biết nhìn hàng, nhưng có người nguyện ý bỏ ra giá cao để mua, thì khẳng định là thứ tốt a!

Vạn trưởng lão một mặt đau lòng mang theo Du Ấu Du đi ra, hắn hoài nghi tiểu nha đầu này không phải cô nhi, mà là gian tế của đại gia tộc nào đó phái vào Đan Đỉnh tông, bằng không thì vì sao lại biết thức hàng tốt như vậy!

Bên ngoài đã sớm đợi một đám người.

Nhìn thấy Du Ấu Du đi ra, Du Trường An vừa nhấc mắt, chợt cất bước đi về phía cô, sau đó vươn một tay chuẩn bị lấy linh dược từ phía cô.

Đáng tiếc, hình như Du Ấu Du không nhìn hắn, mà nhìn về phía Khải Nam Phong, đưa Ngân Ngân Thảo nhất phẩm trong tay qua, hắn nhanh chóng ném nó vào trong giới tử nang.

Nàng ta quay đầu, mới phát hiện Du Trường An còn đang đưa tay về phía mình.

Đây là muốn làm gì đây?

Chỉ suy tư một lát, Du Ấu Du liền đưa tay lên, nhiệt tình mà hữu hảo nắm chặt tay Du Trường An.

Thật sự là đệ đệ tốt, đêm qua nhờ có hắn tới nói cho nàng, mà nàng mới biết được linh dược gì là tốt nhất.

"Xin chào, xin chào!"

Du Trường An không tốt lắm, cả người hắn đều cứng đờ tại chỗ.

Những người khác ngây ngốc nhìn một màn này, qua một hồi lâu, Du Niệm Nhu nhìn đệ đệ của mình bằng cặp mắt giống đang nhìn quỷ.

"Sáng sớm ngươi đã dẫn ta tới đây, chính là muốn cho ta xem quan hệ giữa ngươi và tiểu ăn mày kia tốt bao nhiêu?"

Du Niệm Nhu không đợi đệ đệ giải thích, đã mạnh mẽ đem tay hắn đẩy ra, một cái rút ra linh kiếm.

"Vạn trưởng lão, hôm nay ta muốn có một người ở Đan Đỉnh tông các ngươi." Nàng khẽ nâng cằm, nhìn về phía Du Ấu Du, trong đôi mắt xinh đẹp thực chất đã hiện lên vẻ chán ghét.

Vạn trưởng lão ý thức được không đúng: "Không được!"

Nhưng Du Niệm Nhu chỉ hừ nhẹ một tiếng, cũng không để một trưởng lão ngoại môn Kim Đan kỳ vào mắt, lúc trước, Du Bất Diệt vì để dỗ dành nàng vui vẻ, không biết đã gϊếŧ qua bao nhiêu tu sĩ Kim Đan kỳ.

Nàng tùy ý ném ra một tấm phù chú cao cấp, Vạn trưởng lão cùng Khải Nam Phong muốn ra tay bảo hộ lập tức bị vây khốn.

Sau một khắc, Du Niệm Nhu liền ước lượng kiếm, cười híp mắt đi đến trước mặt Du Ấu Du, ngữ khí vừa ngây thơ vừa chân thành: "Ta không gϊếŧ ngươi, bằng không sẽ làm bẩn kiếm của ta."

Nàng gảy thân kiếm một cái, tiếng kêu thanh thúy dễ nghe vang lên.

"Miệng ngươi lợi hại, còn luôn ngại chuyện của ta, càng buồn nôn chính là làm bẩn tay Trường An, ta phải đem ngươi trói về Vân Hoa kiếm phái, giáo huấn ngươi."

Du Ấu Nhu cởi trang sức trên vỏ kiếm xuống, đồ trang sức bằng lông nhung vốn chỉ dài bằng ngón tay bị linh lực thúc giục, trong nháy mắt biến thành một sợi dây thừng màu bạc, dưới ánh mặt trời chiếu ra ánh sáng lung linh, đẹp đến mức kinh tâm động phách.

Đây là linh khí cao giai phụ thân tặng cho nàng, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng sẽ bị trói buộc lại, hôm nay nàng muốn cầm dây thừng dắt Du Ấu Du đi, như dắt chó đi làm nhục tiểu ăn mày kia!

Dây bạc bị nàng nhẹ nhàng ném đi, tựa như du long bay về phía Du Ấu Du chuẩn bị chạy trốn.

Sau đó...

"Ba ba "

Sợi dây thừng rơi vào trong tay Du Ấu Du, giống như mất đi linh khí, không hề có động tĩnh gì.

Du Ấu Du dừng bước chạy trốn: "..."

Đây là chiêu thức gì?

Du Niệm Nhu ngẩn người, đây là lần đầu nàng thất bại trước mặt người khác, càng chết người là, người nàng muốn bắt chỉ là phàm nhân!

Nàng cắn chặt răng, cảm thấy trên mặt khô nóng vô cùng, ý nghĩ muốn nhục nhã Du Ấu Du trong nháy mắt đã chuyển đổi thành sát ý.

Du Niệm Nhu vung linh kiếm trong tay lên, Du Trường An lo lắng: "Tỷ tỷ, không thể!"

Nơi này là Đan Đỉnh tông, không phải Vân Hoa kiếm phái mà mặc cho nàng hoành hành!
« Chương TrướcChương Tiếp »