Chương 11

Có thể làm nữ chính đương nhiên không phải người bình thường, Thôi Năng Nhi là con gái duy nhất của một đại thế gia Tây cảnh nào đó, lúc ra ngoài thí luyện bị Yêu tộc bắt đi, trằn trọc lưu lạc thành tỳ nữ của công chúa Yêu tộc.

Sau này gặp Du Bất Diệt, hai người trong nháy mắt nhìn nhau, hợp mưu tính kế chết mẹ của Du Ấu Du, dắt tay trốn về Nhân giới. Nửa năm sau, liền sinh ra Du Niệm Nhu và Du Trường An là song bào thai.

Nói cách khác, ngay từ lúc Du Ấu Du còn ở trong bụng mẹ cô, hai người kia đã ở cùng một chỗ!

Bởi vì Thôi Năng Nhi là nữ chính, cho nên nàng ở trong nguyên tác cũng không phải tiểu tam ác độc, mà là một băng tuyết thông minh.

Mà đãi ngộ của Du Niệm Nhu, đương nhiên tốt hơn ngàn vạn lần tiểu tạp chủng Bán Yêu Du Ấu Du này.

Dựa theo tính cách "sát phạt quyết đoán" của cha mình, động một tí là tiêu diệt cả nhà kẻ thù. Du Ấu Du hoài nghi mình hiện tại chỉ cần nhảy ra bóc xấu của nhà hắn, kiếm của đại lão Hóa Thần kỳ sẽ bay tới tước đầu nàng.

Cũng may hắn đã sớm quên mất một nữ nhi khác bị ném đến quận Đồng Hoa.

Sau khi nói xong chuyện bát quái thì trời đã tối, Du Ấu Du cầm bông bịt mũi, cùng hắn đi đến thiện đường của Đan Đỉnh tông ăn cơm chiều.

Tu sĩ dưới Kim Đan kỳ đều phải ăn uống ngủ nghỉ như thường, mà Ích Cốc đan thì một lời khó nói hết, nghe nói có mùi gián không ai nguyện ý ăn, cho nên thiện đường rất náo nhiệt.

Khải Nam Phong xa xỉ lấy một phần Mao Huyết vượng, bưng cùng Du Ấu Du đi vào góc ăn.

Hai người vừa mới chuẩn bị cơm, bên kia bỗng nhiên truyền đến chút xôn xao.

Thì ra là mấy người Vân Hoa kiếm phái cũng tới ăn cơm.

Khương Uyên và Du Trường An một trái một phải bảo vệ Du Niệm Nhu, hai kiếm tu khác đi bưng thức ăn, chỉ chốc lát sau trên bàn đã bày hơn mười khay.

Chỉ là Du Niệm Nhu tâm tình vẫn không tốt lắm, từ đầu tới đuôi ngay cả khăn che mặt cũng không mở ra, càng đừng đề cập ăn cơm.

Nhìn một bàn thịt đầy ắp kia, một phần Mao Huyết vượng này giống như tẻ nhạt vô vị.

Kiếp trước, ở Tận Thế chưa từng ăn đồ ngon, đời này làm Bán Yêu cũng không ăn ngon được, Du Ấu Du sắp trợn tròn mắt.

Nhưng Khải Nam Phong lại cho rằng nàng đang khổ sở vì chuyện bị ức hϊếp hôm nay, an ủi: "Đừng khổ sở mà, ngươi chẳng qua cũng chỉ có một người cha tốt mà thôi. Ai bảo ngươi họ Du chứ... Đúng rồi, ta còn chưa biết tên ngươi đâu, ngươi tên gì?"

Du Ấu Du liếc mắt nhìn hắn: "Du Ấu Du."

Khải Nam Phong chậc một tiếng: "Du Ấu Du? Tên này là ai đặt, cũng quá quê mùa đi chứ."

"..."

Du Ấu Du không tranh luận với hắn, chỉ là nhìn chuẩn cái bụng lông lớn nhất trong bát, chuẩn xác kẹp lên.

A, nàng liền biết, lấy trí tuệ nhỏ bé không thể nhận ra của người này là sẽ không đem nàng cùng Du Niệm Nhu đặt cùng cùng một chỗ, đương nhiên, người bình thường cũng sẽ không cảm thấy hai người các nàng là tỷ muội.