Chương 2: C2: Chương 2

#Tử_Cấm_Thành_nghìn_lẻ_một_đêm

#An_dịch_và_viết

ĐÊM THỨ HAI

1. Có người từng giữ nhiệm vụ canh cửa cho Cố Cung ngày trước đã kể lại rằng mỗi tối đều nghe thấy tiếng ai đó tấu nhạc, thậm chí đôi khi còn thấy có cả một hàng dài cung nữ thái giám xếp hàng đi lướt qua....

2. Tử Cấm Thành là nơi chôn thây vùi xác của rất nhiều người, có người chết minh bạch nhưng cũng có lắm kẻ phải rời cõi trần một cách oan khiên, mà những người biến mất một cách "vô cớ" như thế này tuy không tra ra được nguyên nhân tử vong song luôn có một điểm giống nhau: sau khi người đó chết, nếu tìm thấy được thi thể thì thi thể đó cũng không có da mặt.

3. Hồi tôi còn học cấp 2, hình như là năm 93 thì phải, tầm tháng 11. Hôm nọ nghe bạn bè nói Tử Cấm Thành có nhiều chuyện ma quái lắm thế là tôi bèn quyết định cuối tuần ghé qua xem thử. Cuối tuần đó tôi làm xong bài tập, đợi đến 8 giờ thì tạt qua nhà cậu tôi, em họ tôi nói hôm nay ông ấy có ca trực ở Tử Cấm Thành. Tôi cực kỳ hứng khởi bởi có thể ở lại đó lâu hơn một chút. Tôi mò tới Tử Cấm Thành tìm cậu tôi tám nhảm: "Con nghe nói Cố Cung có ma hả cậu, là thật à?". Sau khi nghe tôi nói, cậu ngẩn người một hồi mới bảo: "Không có ma, người ta nói bậy bạ thôi", nhưng cậu tôi chỉ nói có thế, không đề cập đến bất kỳ câu nào nữa.

Tầm 9 rưỡi ông ấy đuổi tôi về nhà. Bởi mục đích của tôi tới đây là muốn kiểm chứng xem có ma hay không nên cứ lần lữa không chịu đi. Rất nhanh đã tới 11 giờ, tôi lấy cớ muốn đi WC để chuồn khỏi phòng trực. Nói ra cũng lạ, hôm ấy thời tiết khá tốt nhưng khi tôi vừa mới ra ngoài thì trời liền nổi gió.

Lúc đó tôi sợ điếng người, ngây ngốc một phút đồng hồ mới định thần lại được. Tôi ngẫm nghĩ một hồi, trông phục sức thì có vẻ như người đó là cung nữ. Tôi vội men theo đường cũ quay trở về phòng trực của cậu, khi bước vào phòng tôi đã nói với cậu rằng tôi đã thật sự nhìn thấy ma và kể lại câu chuyện mới xảy ra. Ông ấy chăm chú nghe tôi nói hết, khóe môi ông giật giật mấy cái và hỏi: "Con tới đại điện à?". Tôi nói tôi vẫn chưa vào, ông ấy thở phào nhẹ nhõm và bảo rằng nơi ấy không được tùy tiện bước vào khi trời về đêm.

Tuy tôi rất sợ nhưng lại rất muốn đi xem thử nên đã nài nỉ cậu cùng đi tới đó. Cuối cùng ông ấy đành bó tay và đi theo tôi một cách rất không tình nguyện. Lúc chúng tôi bước tới trước cửa đại điện thì sững cả người, tôi thấy không chỉ có một cung nữ mà rất nhiều cung nữ đang đi về phía đại điện. Cuối cùng thì tôi đã hiểu tại sao cậu tôi lại nói tối đến không được tùy tiện bước vào đây rồi...

4. Nghe nói một đêm nọ có một tên trộm muốn đến Tử Cấm Thành thó trân châu trong giếng. Vì ông nội của hắn ta là thái giám tiền triều nên ông ấy đã sống trong cung từ rất lâu, biết được rất nhiều chuyện, mãi đến khi Đại Thanh diệt vong. Năm đó, bởi trong cung xảy ra đại loạn nên có một hoàng phi đã nhảy xuống giếng tự vẫn, trong miệng vẫn còn ngậm ngọc. Chuyện này khiến hắn ta trăn trở mãi thôi, do muốn phát tài nên đã tìm cơ hội lẻn vào Tử Cấm Thành.

Hôm đó hắn ta đến bên miệng giếng, đêm ấy vừa khéo trời nổi gió to sấm lớn, bỗng chớp lóe lên, một cô gái mặc đồ trắng bước ra từ vách tường đối diện, hắn ta sợ tới mức... chết ngay tại chỗ! Sau đó cảnh sát có đến điều tra nhưng không biết nguyên nhân gây nên cái chết, vì vậy đã phái người đến canh phòng nghiêm ngặt Tử Cấm Thành. Một tháng sau, cũng vào một đêm mưa to gió lớn như vậy, chuyện tương tự xảy ra ngay trước mặt đội cảnh vệ, song cũng may là nhiều người ở đó nên không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng sau đêm đó không ít cảnh vệ bị ám ảnh và nhiễm bệnh nặng, chuyện này hiện vẫn chẳng có ai có thể lý giải

Đây chính là đại điện mà thớt thứ 3 đề cập đến, cứ tưởng tượng giữa đêm trăng thanh gió mát một dàn cung nữ thái giám xếp hàng đi vô trong đó... =.= Nếu mấy đoàn làm phim mà không có phim trường mà phải vô tận đó quay, ban ngày thì không nói, đến đêm chắc...