Chương 10: Khu định cư của con người vẫn còn xa lắm

Đã được hai ngày sau chuyện đó. Dù sao, mỗi ngày đều rất phong phú, điều đó khiến tôi nôn mửa. Tôi nhận ra cuộc sống trung học của tôi được lấp đầy với hoà bình và sự yên tĩnh.

Các Orc cao nguyên dường như đã thích nghi với Asora. Trong giờ giải lao buổi chiều và trong bữa tối, vào cả hai lần, tôi bắt đầu muốn hỏi về trạng thái hiện nay của công việc và tình hình từ Ema cùng với một số thứ khác.

Không có vấn đề gì với thực phẩm, quần áo và chỗ ở hằng ngày, họ biết ơn một cách ngớ ngẩn. Bản thân tôi đã không làm bất cứ việc gì.

Shen sường như đang nghiêm túc cố gắng để làm ra một cái tivi.

Cô đang cố tạo ra một thiết bị có thể chiếu ký ức. Trong thời gian chúng tôi nghỉ trong Asora, cô ấy nhăn mặt và suy nghĩ.

Những thứ như máy ghi, những thứ không thể tin được HDD và DVD, cô ấy có một số ý tưởng về chúng và trong một phán quyết tức thì cô ấy đã đi để có được chúng.

Năng lực hành động của cô ấy vì một số lý do khiến tôi có dự cảm xấu về tương lai.

Bằng cách này, liệu những ký ức của con người là một thứ gì đó có thể chuyển đổi thành những hình ảnh được tách ra? Với câu hỏi trong tâm trí mình mà tôi đã hỏi Shen nhưng.

Shen đã trả lời rằng, thứ gọi là 'ký ức' con người chỉ cần quên đi nơi đặt chúng, những ký ức bản thân ghi lại sẽ không xấu đi.

Nên, điều đó có nghĩa rằng chỉ có cô ấy có thể can thiệp vào khu vực đó, nơi những ký ức không bị biến mất đi.

Tức là cô ấy có thể kéo ra những ký ức mà ngay cả bản thân con người đã quên mất. Thật là một sức mạnh hữu ích mà cô ấy có.

Tôi là người cai trị của kẻ điều khiển sức mạnh này, Shen. Tôi đã ngăn cản hết sức bất cứ khi nào cô ta muốn làm điều đó, tôi hạnh phúc vì điều này.

Trong tất cả điều đó, tôi nghĩ ngọn núi lửa mà chúng tôi nhắm tới, chúng tôi sẽ sớm đến nơi.

Có vẻ như người lùn ở đó.

Cuối cùng đó là dạng người.

Hình dạng của Shen bây giờ cũng là dạng con người nhưng.

Nếu họ là những gì tôi tưởng tượng, họ sẽ có bộ râu phong phú và là thợ rèn. Nếu điều đó là sự thật, tôi cảm thấy rằng Shen sẽ đi đến và yêu cầu họ chế tạo một thanh kanata cho cô ấy. Tôi thấy thương hại cho họ.

Hãy nhìn xem, các Orc cao nguyên đã được đặt hàng bởi cô ấy và họ đang cố may một cách tốt nhất một kimono cho cô ta. Tôi cảm thấy muốn khóc.

Kế hoạch của Shen nhằm gia tăng dân số, tôi đã nghe về nó trước đó.

Nếu chúng tôi tiếp tục làm điều đó, tại thời điểm chúng tôi đi ra khỏi rìa thế giới, tôi có một lo lắng là chúng tôi sẽ kết thúc bằng một đội quân với các chủng tộc ở rìa thế giới.

Nơi đây không phải là một khu vực nổi tiếng nhưng nó cũng là một phần của thế giới, khu đất hoang đó được gọi là sự kết thúc.

Trong môi trường khác nghiệt này, những người sống ở đây là những con ma thú tàn bạo hay bán nhân loại, họ sở hữu một hoặc cả hai thứ đó.

Những chủng tộc ở đây khiến cuộc sống hình thành và có sức chiến đấu cao. Nếu chúng tôi đưa họ ra ngoài thì sự cân bằng quyền lực của thế giới sẽ sụp đổ.

"Phải, có tin rằng các người lùn đang sử dụng núi lửa như trụ sở của họ, tôi nghĩ rằng có lẽ sẽ không có vấn đề. Tôi chỉ cần bỏ qua các lá cờ chiến đấu một cách tốt nhất mà tôi có thể." (Makoto)

Chúng tôi đã đi đến thời điểm này và người lùn không yêu cầu sự trợ giúp. Và nơi sống của họ là núi lửa, yeahh, một nơi phù hợp. Nó sẽ ổn nên không sao.

Shen có thể làm điều gì đó nhưng thành thật, không có tín hiệu hay bất cứ điều gì như thể tôi cảm thấy rung động trong cơ thể của mình, tôi không thấy sao cả.

Cô gái đó nói với tôi về thành phố ảo và các bộ phim truyền hình cũ, cùng với nhiều thứ khác mà cô ta muốn làm, tôi không đủ năng lượng để ngăn cô ta lại.

Dù sao đi nữa, tôi đang ở trong trạng thái dò tìm xung quanh. Tôi không có mục tiêu thứ hai sau khi tìm thấy con người.

Ngay cả khi, nếu tôi ở lại Asora, tất cả những thứ tôi làm là luyện tập và tìm hiểu khả năng của mình.

Tôi đang thực sự mất hứng thú.

Sức mạnh sử dụng bản thân làm trung tâm để tạo ra một khu vực, tôi đang tích cực nghiên cứu nó.

Như dự kiến, phạm vi và quyền lực là một tỷ lệ nghịch. Và sau đó, khi kích hoạt nósẽ không tốn ma lực. Ngay cả Shen vẫn không thể cảm nhận được khi tôi kích hoạt nó.

Đó là tàng hình, một cheat. Tôi sẽ nói lại dù có bao nhiêu lần đi nữa, như sự mong đợi của một trong những Mikiko, người đã lấy tất cả sức mạnh của mình và hào phóng đưa nó cho tôi.

Trong thực tế, tôi đã gọi một Orc đang bị thương, tạo ra một vùng không gian phù hợp với hai người và gán tính chất chữa trị cho nó. Tôi có thể thấy vết thương biến mất trước mặt mình. Hiệu quả tốt hơn tôi nghĩ.

Khi tôi khiến nó trở thành khu vực bảo hộ chỉ mình tôi, tôi đã gán cho nó một tính chất cường hoá và cắt cây với một con dao. Ngay khi hoàn thành đúng cách, cây và bụi cây trong khu vực bị cắt như bơ.

Do sử dụng cường hoá, tôi đã có thể ngăn chặn thanh kiếm của một chiến binh Orc cao nguyên bằng tay không. Việc sử dụng ma lực để cường hoá khiến tôi có một ấn tượng tốt trong cơ thể của mình, tôi cảm thấy thoải mái khi sử dụng nó.

Kể từ lúc này, tôi quyết định gọi nó là 'Sakai' khi tôi sử dụng nó.

Hiện tại tôi chỉ có thể vận dụng nó lên một phần cơ thể của mình. Tức là sử dụng nó trong một cuộc tấn công là có sự giới hạn.

Tôi thích sự cường hoá này, nó ổn.

Tôi cũng đã có được một vũ khí.

Ngay cả nếu tôi nói rằng đó chỉ là một cây cung được thực hiện một cách vội vã và một con dao nghi lễ.

Có vẻ như Orc không sử dụng cung tên nhiều, vì vậy dân làng đã xin lỗi tôi về cây cung.

Còn tốt hơn là không có gì nên tôi biết ơn họ. Đó là một cây cung có thể sử dụng nếu giữ chắc khi kéo nên có thể dùng nó.

Bird mà tôi sử dụng lên Shen, tôi đã luyện tập nhiều hơn và nếu tôi phải sử dụng vũ khí sau khi tôi đi đến đó. Có lẽ đó là do tôi bắt đầu hiểu được ý nghĩa đằng sau những aria trong các câu thần chú nhưng tôi cảm thấy rằng những kết quả của việc đào tạo đã tăng lên.

Có lẽ là do 'lĩnh hội' mà mụ sâu bọ đưa cho tôi hữu ích hơn tôi tưởng?

Khi tôi thử hỏi một trong những người đã dạy cho tôi phép thuật, Ema, cô ấy nói rằng cô ấy chỉ đọc những lời định sẵn và cô không hiểu ý nghĩa của chúng. Thế mà tôi có thể hiểu nó, điều đó có thể là do sức mạnh mà mụ nữ thần đó đã cho tôi 'lĩnh hội'.

Thay vào đó, từ những thứ tôi nhận được từ Orc, hơn cả cây cung, đó là con dao mà họ muốn tôi nhận nó, đó giống như là một item cao cấp.

Nó là một vật thể được phủ kín bởi các mẫu hoạ tiết trang trí và rõ ràng không phải do Orc chế tạo.

Con dao găm không đến mức nhìn thấy rõ ràng nhưng nó là một con dao găm màu xanh và rõ ràng được chế tạo bằng kim loại có tính phản chiếu cao. Khi tôi để nó dưới ánh sáng mặt trời, nó trông thật đẹp.

Tay cầm và lưỡi dao được chế tạo từ kim loại có phẩm chất ưu tú. Là một kim loại nhưng nó có cảm giác phong phú trong bàn tay tôi và nếu nó là một hòn đá, trong những điều tôi biết, tôi không nhìn thấy một thứ xinh đẹp giống như nó. Đó là một vật liệu bí ẩn.

Nhìn vào thiết kế, trang trí và các mẫu hoạ tiết được khắc trên lưỡi dao găm, chiều dài tổng thể của tất cả các thứ đó khoảng 15cm. Lưỡi dao khoảng 30cm hoặc hơn.

Họ nói với tôi rằng đó là một con dao cho nghi lễ hoặc là một cái gì đó như thế nên nó có thể là một con dao găm nghi lễ. Nó chắc hẳn là một thứ mà họ gọi là con dao Athame.

Khả năng cắt của nó cũng khá tốt nên tôi quyết định sử dụng nó một phần trong chiến đấu. Mặc dù tôi có một chút ngập ngừng để vung vẩy nó với tất cả sức lực của mìn. Với hình dạng và thiết kế của nó, nó là một mảnh của nghệ thuật sau tất cả.

Bao chứa thì trong suốt và hình như được là từ một vật liệu màu trắng, ngay cả trong thứ này chúng tôi có thể thấy được sự khéo léo và tinh tế trong đó. Tôi nghĩ nó được làm bằng xương hoặc một thứ gì đó gần giống như vậy.

Đối với một con dao găm được sử dụng thường xuyên, nó được thiết kế rất tốt, tôi có thể gọi nó là một con dao găm nghi lễ nhưng cũng đủ thực tiễn để sử dụng.Tôi có thể biến nó thành tiền vì vậy tôi nên bảo quản nó tốt.

"Giờ đây mình sẽ phải di chuyển trong khi hợp tác với Shen. Vấn đề là mình sẽ là những gì sau khi tôi gặp các hyuman và nhìn xung quanh thế giới." (Makoto)

Tôi xoay tròn và xung quanh ngón trỏ của bàn tay phải của tôi, trên đỉnh của nó là một quả bóng với bốn màu đỏ, đen, xanh và vàng đang xoay xung quanh nó.

Tôi đã cố gắng kết hợp tất cả các nguyên tố lên Bird và tạo nên nó.

Vâng, đây thực sự là một cách sử dụng mở rộng hơn.

Bird ban đầu là một quả bóng lửa bắn vào đối thủ, nhưng tôi đã cố gắng đưa các tính chất giống như sự lan ra của đạn chì. Khi tôi sắp xếp lại các aria, nó sẽ trở thành các kỹ năng hoàn toàn khác nhau.

Chỉ cần xáo trộn các hiệu ứng của Bird và quá trình hình thành nó, tôi có thể biến nó thành bất kỳ kỹ năng nào tôi muốn.

Nó có thể giống như bản chất và số học trong nền tảng của nó hoặc một cái gì đó như thế.

Trong vài ngày này, tôi không có bất cứ điều gì để làm nên tôi đã học phép thuật trong suốt thời gian và phát hiện có một công thức chung giữa ánh sáng và Bird.

Tôi đã nghĩ về điều này một lần trước đây, nhưng tôi giả sử nếu bản chất của aria Bird là triệu hồi lửa và sau đó triệu hồi ánh sáng. Mặc dù, ngay cả khi tôi thay đổi aria của 'lửa' thành 'ánh sáng' nó cũng không biến đổi thành ánh sáng. Điều đó có nghĩa là tôi vẫn còn nhiều thứ tôi cần phải hiểu.

Các vấn đề cơ bản của aria trong phép thuật trị liệu đã không được dạy cho tôi nên tôi không thử dùng nó lúc này nhưng chỉ cần giống như vậy tôi có thể biến đổi chữa trị thành giải độc.

Tôi chắc rằng các aria ma thuật đã được thiết lập trước và giống như nguồn sống của ma thuật nên tôi có chút sợ hãi để thử nó, nhưng đây là một kết quả vui lòng.

Để có một ý tưởng trong công thức và kiểm soát nó khiến tôi cảm thấy dễ chịu. Trong thế giới trước đây của tôi, tôi không tốt với các môn khoa học nhưng không ai biết những gì sẽ khiến bạn quan tâm trong tương lai.

Xem thành quả công việc bằng chính mắt mình là một điều thú vị để làm. Nó là tốt nếu tôi giống như thế này ở trường.

Rất tiếc, nó một lần nữa chỉ còn lại màu xanh và biến mất. Không lẽ thứ tự là vàng, đỏ và đen.

Nguyên tố xanh lá cây của gió, tôi không thể tạo được sau tất cả. Có vẻ như khả năng tương tích của tôi với nó là tồi tệ nhất. Nhưng nguyên tố sét tôi cũng không thể điều khiển nó.

Tôi đang kiểm tra sự tương thích của tôi với các nguyên tố và có vẻ như một trong đó là nguyên tố màu xanh nước biển, nguyên tố nước. Tiếp theo là màu đen, nguyên tố bóng tối. Sau đó là lửa và sét cuối cùng. Trong giới hạn của sét, tôi có thể cảm thấy hơi sử dụng nó, nhưng để sử dụng nó trong thực tế là cả một chặng đường dài cần đi.

Ngoài ra còn một vài cái khác nữa nhưng nước là một cái không cần nghi ngờ.

Ghi nhớ ghi nhớ. Thậm chí, nếu ma lực của tôi là một cheat thì có vẻ như khả năng tương thích với các nguyên tố của tôi không phải là một cheat.

Trong Asora, tôi dành cả ngày của mình để thực hành ma thuật.

Khi tôi nghĩ nên giúp các Orc, Shen đã cản tôi nên giờ tôi không có việc gì để làm!

Tch... một ngày, tôi sẽ tìm một cái cớ và sẽ tự do.

Tôi đã được tôn lên như một vị lãnh chúa phong kiến, nhưng tôi không phù hợp để thành kiểu nhìn xuống tầng lớp thấp hơn.

Hơn nữa, những ngôi nhà còn đang trong quá trình xây dựng và bây giờ chúng tôi đang sống trong lều trại. Tôi thậm chí còn không thể trông giống như tôi đang sống hợp cách.

Orc cao nguyên đã lấy lại toàn bộ ngôi làng của họ nên không kể những người có nhà cửa bị hư hại thì mỗi người đã có một ngôi nhà riêng cho mình. Chỉ còn tôi và Shen sống trong một túp lều.

Trong túp lều tôi đang ở, vì một vài lý do mà hình ảnh của hàng loạt bộ phim truyền hình cũ và hình chiếu ở khắp nơi. Đây là tác phẩm của Shen.

"N" (Makoto)

Trong những thứ đó, có một số hình ảnh không liên quan đến các bộ phim truyền hình cũ.

"Một tấm ảnh gia đình của mình." (Makoto)

Một tấm ảnh của đại gia đình Misumi.

Đó là một tấm ảnh được chụp ở lối vào. Tôi nhớ rằng cha tôi mỗi năm luôn gây rối để có một tấm ảnh. Chúng tôi luôn kết thúc bằng một tấm.

Trong thực tế, họ còn không cho chúng tôi đi ra ngoài với bạn bè vào đêm giao thừa năm mới và ngày đầu năm mới. Đó là, một sự kiện khiến chúng tôi bối rối. Vâng, mẹ cũng có thể được tính trong này.

"Nếu con muốn đi chơi vậy thì hãy mời bạn bè của con đến nhà của chúng ta" đó là những điều họ đã nói. Nó cũng giống trong tháng Giêng và trong Giáng Sinh. Wa Wa, thật hoài niệm.

Chúng tôi xếp hàng theo thứ tự, bên trái là cha, Yukiko-neesan, ở trung tâm là em gái tôi Shinri, tôi và mẹ tôi.

Nó là cái mới nhất, hình ảnh đó được hình thành trong năm nay.

"Mình biết, thứ này sẽ không còn tăng lên nữa. Đây là hình ảnh cuối cùng." (Makoto)

Thật tệ. Tôi đã nghĩ rằng tôi đã khép kín điều này.

Thậm chí nếu sự ưu tiên của tôi là thấp.

Tôi có thể hiểu rằng con người không thể sống một mình.

Nghĩ về những người xung quanh mình và tương lai sắp tới, tôi có thể cảm nhận được cảm giác mỏng manh của sự hối tiếc đang trào ra bên trong mình.

Gia đình vốn có của tôi, bạn bè của tôi ở trường, đồng chí của tôi trong câu lạc bộ.

"Dừng lại dừng lại! Suy nghĩ như vậy là không tốt." (Makoto)

Không có ý nghĩa gì trong việc suy nghĩ về nó. Tôi sẽ chỉ làm chán nản bản thân mình.

Không, đợi một chút.

Tôi thấy. Nếu tôi có thể có một hình ảnh của gia đình tôi như thế này.

"Nó sẽ là thú vị khi sử dụng hình ảnh này để kiểm tra những gì gia đình tôi làm trong thế giới này." (Makoto)

Tôi nên làm gì sau khi thoát khỏi rìa thế giới. Đến lúc này, tôi chỉ cần bỏ qua những lời của nữ thần, tôi quyết định rời khỏi vùng đất hoang này.

Sử dụng điều này như một cơ sở, tôi sẽ hỏi một ai đó để vẽ một bức tranh về họ và đi theo dấu vết của cha mẹ mình.

Oh, đây là một thu hoạch thú vị.

Bây giờ tôi đã biết những gì tôi cần làm khi đi du lịch vòng quanh thế giới. Tôi không nên buồn chán.

Được rồi, tôi đã quyết định!

"Bây giờ điều đó đã được quyết định." (Makoto)

Tôi nên bắt đầu việc tìm kiếm một người có thể vẽ tốt. Đầu tiên tôi sẽ tìm một Orc-san mà hình như có thể vẽ một bản phác thảo. Nếu nó không tốt thì tôi sẽ chỉ cần tìm một hyuman và hỏi để vẽ nó chính xác.

Tôi rất tệ trong khả năng nghệ thuật nên lựa chọn của tôi để vẽ nó sẽ không bao giờ xuất hiện. Lớp học vẽ của tôi hồi trung học, đó là một môn học phiền hà.

Umumu. Tôi đã tìm thấy một thứ gì đó để làm.

"Nó có chút nhanh nhưng hãy khởi hành hôm nay." (Shen)

Khi tôi dời khỏi lều, tôi đến cổng ra mà Shen đã tạo ra. Thậm chí ngay cả khi tôi nói cổng, nó không phải là một công trình đáng kinh ngạc, nó chỉ là một màn sương lóng lánh.

"Chủ nhân ~" (Shen)

Đó là Shen. Ah. phải rồi, tôi nên sớm cho cô ấy một cái tên.

Cô ta đã rất ồn ồn đến nỗi tôi đề nghị cô ta bỏ nó đi giống như Shen (ở đây ý chỉ cái tên Shen) nhưng cô ta đã phủ định nó sau tất cả cô có. Tôi không nghĩ rằng đó là một cái tên xấu mặc dù.

Sau đó, kết quả của những biệt danh của cô ấy, ảo ảnh bóng ma, xoắn một chút, giấc mơ ảo vọng. Là những gì tôi đề nghị sau vài thứ khác nhưng theo một cách thậm chí còn đáng sợ hơn, cô ấy từ chối tất cả.

Điều gì với con thằn lằn bay này vậy? Một cái tên ngắn mang phong cách Nhật Bản? Nhật Bản. không, con nghiện Edo.

Nếu một cái gì đó mà âm thanh tương tự thì sẽ ổn, sau đó có lẽ tôi nên cho cô ấy cái tên Kiyohime?

Rồi sau đó.

"Ồ ~ đó là cái gì? Ngài sẽ sớm rời đi?" (Shen)

Tôi nhìn về phía giọng nói phát ra.

Hơn nữa nơi của Shen.

Cô ấy đang cầm một thứ gì đó rõ ràng đang bị thương nặng và được bao phủ dày đặc trong tóc. Một hình ảnh đẹp về một nàng công chúa bế một ông già bị bao phủ dày đặc trong tóc.

Thật là một cảnh kỳ lạ.

Nhìn cái gì vậy?

Tôi theo bản năng quay khuôn mặt mình đi.

Ah ~ tôi đã khá háo hức để khởi hành, bạn biết không?

Những rắc rối là oke để chúng không đến trong một thời gian phải không? Tôi đã trải qua một trận chiến với boss và bây giờ nên có thời gian nghỉ ngơi phải không?

"Em nghĩ là sẽ tốt hơn nếu ngài rời đi chậm hơn." (Shen)

"Có phải người này là lý do?" (Makoto)

Vô cùng khó chịu. Tôi nghĩ rằng điều này là thô lỗ nhưng tôi chỉ ngón tay vào ông già. Bạn biết nguyên nhân đó, nó thật khó chịu!

"Ồ, đúng vậy. Ngài thật nhạy bén." (Shen)

Shen trông có vẻ như không gấp gáp.

"Chuyện gì trong lúc này vậy?" (Makoto)

"Sự tấn công của kẻ địch." (Shen)

Đột nhiên cô ấy nói hùng hồn một cách vô nghĩa.

Kẻ địch tấn công ~ kẻ địch tấn công ~ là những gì cô ấy nói?!

"Chờ chút, không phải thế giới này là của cô à? Cô đang nói ai đến?" (Makoto)

Đây là Asora, một thế giới trong thế giới khác.

Làm cách nào mà kẻ thù tấn công vào đây, thực sự, tôi muốn bạn giải thích cho tôi một cách thuyết phục. Bạn, một con rắn.

Xin lỗi trĩ và rắn, cha mẹ của bạn. (Ý là đá xoáy về nguồn gốc của Shen)

"A, đó là một kẻ có chút đặc biệt. Như thường lệ với sự thèm ăn... Oh, nó đến." (Shen)

"Cô đang nói gì thế, nếu nó không tồn tại?" (Makoto)

"Chủ nhân!" (Shen)

Cô, câu trả lời của tôi! Chờ đã, chủ nhân? Cô đang nói về tôi?

"Đó." (Shen)

"Hả?" (Makoto)

Những cái chân màu đen ấn tượng trông giống như là CG đang chọc thủng không gian và đang cố gắng chui vào.

Khi một số cái chân thông qua, từ bóng tối bên trong các vết nứt lớn, tôi có thể thấy những chiếc răng nanh mà hình như thuộc về con kiến hoặc con ong bắp cày.

Nó lao tới tôi, người đang trong tình trạng choáng váng.

"Cố gắng ăn ta một lần nữa! Làm cách nào mà ta trông giống như ngon vậy?!" (Makoto)

Tôi hét lên vào vị trí mà trông giống như đã từng là của Shen.