Chương 56

Ngay khi bốn phía truyền thông trắng trợn đưa tin Lâm Huyên dù là ngôi sao nổi tiếng quốc tế nhưng vẫn bị người ta bỏ rơi, thì đám phóng viên đột nhiên phát hiện bên cạnh Lâm Huyên có thêm một nam nhân nữa. Người nam nhân kia một mực bên cạnh nàng. Cùng Lâm Huyên ra viện, đến đưa Lâm Huyên về nhà. Những bức ảnh bị chụp trộm trước biệt thự của Lâm Huyên đều cho thấy rõ ràng người đó là —— Vân Tu.

Vân Tu là ai? Đám nhà báo liền nhanh chóng điều tra tư liệu cá nhân vầ anh.

Nhà chỉ có 2 mẹ con ( mẹ Vân Tu là mẹ đơn thân), lên cao trung thì mẹ qua đời, tốt nghiệp đại học T. 22 tuổi tiến vào giới giải trí, là một thành viên của Legacy bắt đầu nổi tiếng. 24 tuổi nhờ bộ phim điện ảnh 《 Đường vân khởi 》vinh dự lấy được giải " nam diễn viên mới xuất sắc nhất", cuối năm ngoái được đề cử giải "nam diễn viên chính xuất sắc nhất".

Là một người mới rất tài năng. Nhưng cùng một chỗ với một nữ diễn viên nổi tiếng thế giới đã ngoài 30 như Lâm Huyên thì không có bất cứ ai cảm thấy hợp lý.

Ngay sau đó, tranh luận nổi lên bốn phía.

Có người nói Lâm Huyên thủ đoạn cao siêu, nhanh như vậy đã câu được nam nghệ sĩ trẻ tuổi làm ba hờ, có người phản bác lại Lâm Huyên ngay cả phú hào Mĩ Quốc cầu hôn đều cự tuyệt, có cần dùng đến thủ đoạn này không?

Cũng có cười nhạo Vân Tu đội nón xanh (cắm sừng!), hoặc là ám chỉ hắn tâm cơ thâm trầm, lòng dạ sâu đậm, khi Lâm Huyên bị tổn thương là lúc yếu ớt nhất nhân cơ hội tới xum xoe nịnh bợ, vì lợi dụng Lâm Huyên để sau này từ trong nước đc nhảy sang nước ngoài...

Hợp đồng Đỗ Vân Tu ký với ESE dài 5 năm. Thông thường trong năm cuối, nếu như không có ý định lý hợp đồng tiếp, thì công ty giải trí tuyệt đối sẽ không chủ động lăng xê một nghệ sĩ có thể rời đi, vì những công ty khác.

Tình huống trước mắt Đỗ Vân Tu cũng như vậy. Vì không có tuyên bố tỏ thái độ nhất định sẽ ký hợp đồng tiếp, hơn nữa lúc trước khi sự kiện "Phong Cảnh từ chức" khiến cho cao tầng khá có thành kiến, cho nên sau sự kiện bùng nổ lần này, ESE không có bất kỳ thái độ bảo vệ nào.

Phong Cảnh muốn bộ tuyên truyền giữ gìn hình tượng Vân Tu trước công chúng. Nhưng Lệ Duệ lại ra lệnh, không cần phải xen vào việc này. Phong Cảnh lại một lần nữa vì Đỗ Vân Tu mà xích mích với Lệ Duệ. Lúc đấy vợ Lệ Duệ cũng đang ở đây, cũng châm chọc một chút, ở trước mặt nhân viên ESE hung hăng không chừa mặt mũi cho Phong Cảnh.

"Nếu cảm thấy không được thoải mái,thì đừng ở lại ESE chứ." Đỗ Vân Tu sau khi biết chủ động rủ Phong Cảnh đến Pub uống rượu.

"A? Cậu biết rồi sao sao?" Phong Cảnh cong môi cười khẽ, lệ chí dưới mắt phải lóe ra ánh sáng nhạt.

"Tôi biết, anh vì tôi..." Đỗ Vân nghiêm túc nói, đáy mắt rõ ràng hiện lên sự cảm kích.

Phong Cảnh đưa ngón trỏ, làm động tác chớ có lên tiếng.

Ngón tay của cậu vừa mịn lại dài, các đốt ngón tay như Ngọc Thạch được mài cẩn thận, xinh đẹp giống như một tác phẩm nghệ thuật. Vốn muốn dừng trước môi Đỗ Vân Tu, kết quả không cẩn thận đυ.ng phải môi đối phương.

Đỗ Vân Tu mới vừa uống rượu xong, trên môi mang theo nhiệt khí, cũng mang theo mùi rượu ướŧ áŧ. Trong tích tắc đấy, Phong Cảnh thậm chí có thể cảm nhận được độ ấm cùng sự mềm dẻo, từ môi Đỗ Vân Tu, môi Đỗ Vân Tu có độ ấm như những người khác, nhưng ẩn sâu trong đó dường như còn có sự kiên nghị và bền bỉ.

Hai người đồng thời hơi kinh ngạc một chút. Phong Cảnh ho nhẹ, thu tay về, làm bộ giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Cậu suy nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ là không muốn, không muốn Lệ Duệ sống dễ chịu mà thôi. Muốn bỏ cũng là tôi bỏ hắn, dựa vào đâu mà hắn nói cái gì người khác cũng phải nghe theo. Trái đất không phải quay xung quanh một mình hắn, trên thế giới này, cũng không phải tất cả mọi người đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn."

Thấy Phong Cảnh không thèm để ý chút nào khi nói ra lời này, Đỗ Vân Tu vô thanh mỉm cười. Có thể nói như vậy, chứng tỏ miệng vết thương trên người đã muốn đã không đau đi, còn lại, chính là mặt mũi và sự tôn nghiêm không có tiêu tan.

"Tôi thấy được," Đỗ Vân Tu nhìn vào mắt Phong Cảnh, nghiêm túc nói: "Hiện tại nếu ở ESE tài hoa cùng năng lực của anh sẽ bị mai một. Trước kia khi quay phim, tôi cho rằng, anh thực thông minh."

"Loại này thông minh và thiên phú diễn xuất không liên quan đến nha... Hoặc là nói, đó là một loại năng lực, giống như cậu luôn có thể nhanh chóng nhìn ra mấu chốt của vấn đề, nắm giữ tinh túy của nó."

" Những năng lực của anh, không nên vì tôi mà bị mai một." Đỗ Vân Tu áy náy nhìn Phong Cảnh, nói rõ ràng từng chữ.

"Sao cậu lại nghiêm túc vậy."

Mắt Phong Cảnh chuyển sang hướng khác, không dám tiếp tục nhìn vào mắt Vân Tu. Ánh mắt đối phương càng nhìn càng quyến rũ, giống như được phủ bởi tầng tầng gra-phit đen bóng, từng ánh mắt đều lộ ra điểm dịu dàng mà kiên định.

"Cậu đừng nghĩ nhiều, thật sự với ngươi không quan hệ." Phong Cảnh làm bộ như không thèm để ý tiếp tục uống rượu, động tác lười nhác mà gợi cảm.

Đỗ Vân Tu cũng không để ý, đưa tay khoác lên vai của cậu, thanh âm trầm ổn.

"Từ chức."

Phong Cảnh giật mình, hạ mí mắt xuống, qua một lúc lâu, mới nhẹ nhàng nói một câu.

"... Nếu tôi từ chức, thì cậu làm sao?"

Đỗ Vân Tu cười cười: "Hết hợp đồng liền rời khỏi ESE."

"Nha."

"Cái kia, Lâm Huyên, ngươi... Ngươi thích nàng?"

"... Ân, thích, nàng là nữ nhân tôi thích nhất."

"..." Phong Cảnh "Ha ha" nở nụ cười, sau đó đem rượu còn lại trong chén uống hết.

"Nhưng mà, ta chỉ yêu nam nhân."

Phong Cảnh sửng sốt, ánh mắt tinh tế thật dài chớp chớp, sau đó vẫn không nhúc nhích nhìn vào đối phương. Hình tượng Phong Cảnh bình thường đều là thẳng thắn mà yêu nghiệt, nhưng là lúc này, lại giống tiểu hồ ly ngơ ngác.

"Cho nên, anh từ chức đi."

"Nếu cậu nguyện ý, chờ đến kỳ hạn hợp đồng, tôi với cậu hợp tác mở một công ty. Công ty Phong vân cậu thấy thế nào?"