Đáng lẽ ra concert lần này phải kết thúc một cách tốt đẹp, kết quả là nháy mắt biến thành một tai nạn thật lớn! trong suốt 2 tháng sau đó, trên khắp chương trình TV, báo chí, tạp chí, trang web đều đưa tin về sự việc này!
Đây chắc chắn là sự việc làm rung động giới giải trí nhất năm. Trận phong ba này cơ hồ liên lụy cả giới nghệ sĩ.
Lúc đầu trắng trợn bảo Lệ Tiêu bắt cá 2 tay, cùng với chuyện Bùi Thanh lảng tránh vấn đề, mặt cắt không còn giọt máu đi về hướng hậu trường. Dư luận nghiêng về phía cho rằng Lệ Tiêu thương tổn ca thần Bùi Thanh.
Nếu như chỉ là bắt cá 2 tay còn chưa tính. Nhưng địa vị và thân phận song phương rất đặc thù, nhất là dùng điệu bộ, tư thái kiêu hãnh tuyên bố tình cảm luyến đồng của mình! Kết quả lúc ấy toàn bộ ân ái, cùng với chúc phúc của bạn bè và fan, biến thành trò cười, trào phúng.
Lệ Duệ đương nhiên không có khả năng mặc kệ. ESE khi đó thao túng một số trang báo, nói rằng: Lệ Tiêu còn nhỏ, mới hai mươi tuổi, nhất là vừa ra nước ngoài du học về, tuy rằng tư tưởng khá thoáng, nhưng dù sao tuổi trẻ, dễ dàng bị người khác ảnh hưởng. Mà Bùi Thanh cũng đã hơn ba mươi tuổi là người trưởng thành, tư tưởng thành thục, là phi thường rõ ràng mình đang làm cái gì, nhất cử nhất động sẽ để lại hậu quả gì.
Hiện tại ESE cũng như trước lợi dụng lý do này. Ám chỉ mặc kệ Lệ Tiêu làm cái gì, người trẻ tuổi không tránh được phạm phải lỗi lầm, không hiểu rõ mình đang làm gì. Nếu trước khi cùng một chỗ với Bùi Thanh và hiện tại hắn đều thích nữ nhân, như vậy đối phương lại càng hẳn là phải chịu trách nhiệm! Thậm chí nói không chừng, chính là Bùi Thanh dụ dỗ Lệ Tiêu đi vào con đường đồng tính luyến ái.
Khi thông tin được đăng tải bỗng chốc khiến cho rất nhiều người bất mãn. Bùi Thanh ở trong lòng bọn họ chính là Thánh Địa, kết quả bị vu tội như vậy, bọn họ tới tấp ở trước truyền thông ủng hộ Bùi Thanh, lên án mạnh mẽ Lệ Tiêu! Tranh luận càng ngày càng mãnh liệt, không ai cản được!
Đỗ Vân Tu thấy những tin tức đó trên báo, trong long bỗng lạnh lẽo. Lúc trước Bùi Thanh và Lệ Tiêu cùng một chỗ, hắn đã cảm thấy không ổn. Nhưng biểu hiện của Lệ Tiêu và Bùi Thanh ở trong concert kia, trong KTV, cả ở lễ trao giải nữa, hắn thật sự nghĩ rằng Lệ Tiêu thật tâm yêu Bùi Thanh. Bùi Thanh là người lạnh lùng như vậy, nếu không phải Lệ Tiêu chân chính lay động hắn, chắc là sẽ không tiếp nhận đối phương.
Nhưng mà, cho dù là thật tâm thì sao. Có lẽ Lệ Tiêu cảm giác người mình yêu chính là Bùi Thanh, cùng những nữ nhân khác chính là chơi đùa mà thôi. Nhưn chẳng lẽ sẽ không quan hệ gì với những tình nhân kia ...
Sau khi chuyện này bạo phát, Đỗ Vân Tu đã từng hỏi qua Phó Tử Hãn sẽ xử lý như thế nào. Dù sao một bên là ca thần cấp thiên vương của công ty, một bên bạn thân cùng học với nhau. Lúc ấy Phó Tử Hãn không trả lời, nhưng tạp chí ngày hôm nay, sau khi ESE ám chỉ là Bùi Thanh dụ dỗ Lệ Tiêu, lập tức tuôn ra rất nhiều tin tức về Lệ Tiêu đùa bỡn nữ nghệ sĩ.
Đỗ Vân Tu lật từng tờ từng tờ. Phía trên đều có 1 số nữ nghệ sĩ nói rằng mình từng có một đoạn tình cảm với Lệ Tiêu, cũng nói rằng mình rất that tâm, nguyên túc với đoạn tình cảm này. Nói như vậy là cách tốt nhất để giữ gìn hình tượng của các nàng. Các nàng càng thật tâm, lại càng làm nổi bật hoa tâm của Lệ Tiêu. Lựa chọn lúc này để nói ra "quan hệ Thân mật" của mình và Lệ Tiêu trước đó, có thể chỉ là muốn thổ lộ tâm tư ra, nhưng cũng nhân cơ hội được nổi tiếng hơn.
Chính là, đồng thời xuất hiện nhiều vụ scandal của Lệ Tiêu như vậy... Thực sự chỉ là đúng dịp thôi sao.
Đỗ Vân Tu nhớ tới người thanh niên có đôi mắt màu hổ phách kia, nhớ tới người thanh niên kia vừa về nước giọng nói còn chưa rõ, nghĩ tới đối phương ở lễ tang ông nội, bị người ta châm chọc "An Tâm làm thiên vương đi! Sự tình trong công không cần nhúng tay vào đâu!". Đối phương ôm mình nói: "Sau này anh chỉ có em làm bạn ... Ông nội Vương Miện Quang Vinh, anh không thể để cho nó bị hủy trong tay anh được."
Hồi tưởng lời nói của Phó Tử Hãn khi lần đầu đối diễn.
Hồi tưởng lại khi đó sâu thẳm trong lòng mình cảm thấy được Bùi Thanh cùng Lệ Tiêu chính là điềm báo trước cho tình cảm của mình và Phó Tử Hãn.
Đỗ Vân Tu đột nhiên không lạnh mà run.
*************************
Người ủng hộ Bùi Thanh và Lệ Tiêu công kích lẫn nhau liên tục suốt hai ba tháng. Khẩu chiến, cố ý bôi ngọ, không chỉ có trên mặt báo truyền thông, người hâm mộ cũng chỉ trích lẫn nhau, ESE và Vương Miện Quang Vinh cũng trở mặt, hoàn toàn cấm nghệ sĩ của mình cùng với nghệ sĩ của đối phương tham gia chung 1 phim.
Ở giữa trận "Loạn chiến".
Lệ Tiêu gọi vô số cuộc điện thoại cho Bùi Thanh, áy náy, vội vàng muốn giải thích. Nhưng Bùi Thanh thực rõ ràng ném điện thoại vào thùng rác.
Không giống với cách xử lý khi tuyên bố tình cảm của hai người lúc trước. Khi đó Bùi Thanh là chính mình nên làm cái gì thi làm cái đó, trừ bỏ không chủ động trả lời những vấn đề không liên quan, không thể để ý phóng viên quay chụp. Nhưng là lúc này đây, Bùi Thanh không chỉ không trả lời bất cứ câu hỏi nào, thậm chí truyền thông, phóng viên căn bản tìm không thấy hắn đang ở đâu! Bởi vì hắn đã sớm hủy bỏ hết hợp đồng và lịch trình của mình, để Liễu Chương đặt vé máy bay xuất ngoại.
Tất cả mọi người cảm thấy Lệ Tiêu đã quăng Bùi Thanh, bởi vì hắn ở sau lưng Bùi Thanh bắt cá 2 tay. Cho dù sau khi chuyện này đã qua thật lâu, trên báo chí cũng không có chính thức đăng tim hai người chia tay, nhưng chính là, Lệ Tiêu biết, Bùi Thanh triệt triệt để để sẽ không tha thứ cho hắn. Bùi Thanh chính là người như vậy.+
Mặc kệ giới truyền thông làm như thế nào, ác ý công kích anh như thế nào, anh cũng sẽ không ra mặt phản bác hoặc là thông báo gì. Nhưng khi nghĩ mọi chuyện đã bình yên thì trên thực tế anh đã hoàn toàn đẩy hắn ra.
Đem hắn đẩy ra khỏi cuộc sống của anh. Vĩnh viễn.
Cái nóng nực của mùa hạ dường như còn lưu lại trên các trang báo về các vụ scandal của Lệ Tiêu. Nhưng Đỗ Vân Tu đã cảm nhận được cái rét lạnh cuối mùa thu. Phòng bán vé《 Đông y thế gia 》ảm đạm vô cùng thảm bại.
Thời điểm cuối tuần Đỗ Vân Tu và Phó Tử Hãn hai người đi xem phim lúc 8h tối, cả rạp to như vậy mà rỗng tuếch, chỉ có lác đác ít người, quả thực như là bị người ta bao trọn cả rạp vậy.
Những ai đã xem qua mọi người đều nói phim hay. Thế nhưng phòng bán vé chính là dậy không nổi. Ở giữa những bộ phim thương mại và phim của Hollywood quá khó để bộ phim có thể tồn tại. Không theo kịp thời đại, không có chủ đề mà mọi người muốn xem.
Phim điện ảnh thất bại, một số người viện cớ để gây rối. Ngoại trừ những trang web có danh tiếng, có sức ảnh hưởng lớn, thì còn lại đều sôi nổi chỉ trích "Vân Tu là độc dược phòng bán vé " "Vân Tu không hề biết diễn" "Vân Tu ở studio không nghe lời đạo diễn, đùa giỡn bạn diễn, bị đạo diễn răn dạy và quở mắng vân vân..."
Vụ tai nạn xe ở phim lần trước cũng bị họ chỉ trích như vậy.
Đỗ Vân Tu nhìn những bài báo đó, thở dài. Kỳ thật, những bực mình đã bị vụ scandal của Lệ Tiêu bào mòn. Anh cũng không còn tinh lực lại đi giải thích chuyện này 1 lần nữa. Hơn nữa dù có giải thích thì những người đó cũng không nhìn, không nghe.
Khi tin tưởng thì tin anh, khi đã hết tin tưởng thì phỉ nhổ anh.
Tuy rằng biểu hiện của Đỗ Vân Tu tựa hồ không thèm để ý loại ô danh "Phòng bán vé độc dược" "Đùa giỡn bạn diễn" này. Nhưng Phong Cảnh nhìn ra được sự mất mát trong long Đỗ Vân Tu, cậu rót một chén rượu đỏ, đưa cho đối phương, ngồi bên người đối phương, "Không phải trách nghiệm của cậu."
Đỗ Vân Tu tiếp nhận ly rượu đỏ, do dự một hồi, mới mở miệng: "Tôi suy nghĩ, lúc trước nếu nghe theo lời đề nghị của anh, có lẽ..."
Phong Cảnh nhẹ nhàng quơ quơ chén rượu. Rượu màu đỏ trong suốt xinh đẹp khúc xạ vào chén thủy tinh ánh lên những tia sáng hoa lệ.
"Một bộ phim thành bại có rất nhiều loại."
"Không thể nghi ngờ đây là tác phẩm chế tác phi thường tỉ mỉ. Tuy rằng không phải xu thế hiện nay, nhưng nó có phương pháp hoạt động."
"Chiếu trong kì nghỉ hè, là 1 sai lầm của nhà sản xuất. Tuy rằng nghỉ hè sẽ càng nhiều người xem, nhưng càng nhiều học sinh hơn. Cho dù bố mẹ muốn xem, nhưng đầu tiên cũng sẽ theo lựa chọn bọn nhỏ. Đặc biệt là những phim của Hollywood, sẽ chiếm rất nhiều xuất chiếu, như vậy sẽ lấn áp rất lớn đến lịch chiếu của 《 Đông y thế gia 》."
Đỗ Vân Tu khẽ lắc đầu: "Phòng bán vé thất bại, đạo diễn có trách nhiệm, thân là diễn viên chính, cũng không thể hoàn toàn không có trách nhiệm được."
Tay cầm ly rượu của Phong Cảnh hạ xuống, sau đó nhìn thẳng vào ánh mắt đối phương: "Cậu cảm thấy biểu mình diễn như thế nào?"
"Tôi cảm thấy được diễn xuất của mình không có vấn đề "
Đỗ Vân Tu lặng đi một chút, mới đáp lại, trong ngữ khí trầm ổn thoáng lộ ra một nét tự tin.
Khóe môi Phong Cảnh cong lên, cười cười, đây mới là Vân Tu mà cậu biết.
"Cậu đã dốc hết toàn lực, nếu không phải cậu diễn có vấn đề, cảm giác mình không có diễn sai, như vậy sẽ không cần cảm thấy áy náy."
"Việc quảng bá và chiếu phim cũng không phải cậu có thể khống chế được."
"Bộ điện ảnh này, trừ bỏ thời gian chiếu phim đặt sai, ESE tuyên truyền cũng không đến nơi. Đại bộ phận truyền thông có quan hệ đều bị kéo vào chuyện của Lệ Tiêu và Bùi Thanh, căn bản không có hảo hảo đi tuyên truyền bộ điện ảnh này. Mà chuyện tình của Bùi Thanh và Lệ Tiêu cũng thật sự náo nhiệt quá lớn, phân tán rất nhiều lực chú ý..."
"Diễn viên nhiệm vụ chính là diễn xuất. Tuyên truyền viên nhiệm vụ là tuyên truyền. Nhiệm vụ của cậu đã hoàn thành rất tốt, nhưng còn bọn họ thì không."
Khi nói 2 chữ "Tuyên truyền", ánh mắt Phong Cảnh rõ ràng ảm đạm rồi hạ xuống, quyền tổng giám của cậu đã hoàn toàn bị mất, cho dù hắn muốn điều một số người bên Lệ Tiêu sang bên này cũng có tâm vô lực.
Phong Cảnh dừng một chút, mới vỗ vỗ vai Vân Tu.
"Đôi tính thương mại cao chưa chắc là chuyện tốt. Phòng bán vé tuy rằng rất có sức ảnh hưởng, nhưng là một diễn viên, trong mỗi một bộ bộ phim có thể trải nghiệm những nhân vật khác nhau, cách diễn khác nhau, thu được càng nhiều sự khen thưởng, không phải quan trọng hơn sao?"
Đỗ Vân Tu sau khi nghe xong, quay đầu sang nhìn sâu vào ánh mắt Phong Cảnh.
"Anh luôn... là người đánh thức tôi những lúc u mê nhất..."
Đây mới thật là một chuyện thực kỳ diệu. Đối phương khi ở cùng anh hoàn toàn bất đồng, cao ngạo, thẳng thắn lộ ra ngoài. Hào quang này không giống như Tạ Di, khiến cho anh hết lòng cảm mến. Nhưng luôn xuất hiện trong lúc anh không ngờ tới, cho hắn sự rung động mãnh liệt! Luôn ở thời khắc mấu chốt nhất, khiến cho anh suy nghĩ lại mọi việc thấu đáo hơn.
Đỗ Vân Tu còn muốn cùng Phong Cảnh nói chuyện nhiều hơn. Đối với khoảng thời gian sắp tới anh đã có mục tiêu của mình, nhưng cảm thấy vẫn còn mơ hồ.
Đúng lúc này, Phó Tử Hãn gọi điện. Đỗ Vân Tu bắt máy. Chỉ nghe thấy giọng nói cao hứng của Phó Tử Hãn:
"Vân Tu! Em được đề cử hạng mục nam diễn viên chính xuất sắc nhất đấy!! ... Phim nghệ thuật(*) cũng không phải không tốt, thông thường giám khảo thực chán ghét những phim thương mại. Phim nghệ thuật mới là phim tốt nhất để giành giải thưởng!"
Đỗ Vân Tu nhíu mày, rất muốn nói, anh cũng không phải vì đoạt giải mới đi quay phim nghệ thuật. Trước tiên là thích kịch bản này, muốn không ngừng thử thách và khiêu chiến chính mình, mới nhận vai diễn kia.
"Cơ hội giành được giải của em rất lớn! Hà đạo là một lão đạo diễn, nhóm giám khảo nhìn thấy tên của ông cũng sẽ cho em điểm cao hơn, em bảo phía ESE bên đó đi tác động một ít, anh cũng dùng người của Vương Miện Quang Vinh đi! Chỉ cần lần này có thể giành được giải thưởng, em chính là ảnh đế trẻ nhất!"
Ngữ khí đối phương vô cùng hưng phấn. Chính là, Đỗ Vân Tu cảm thấy kỳ quái chính là tâm tình của anh rất bình tĩnh, giống như không có gợn sóng chút nào.
Ảnh đế... Ảnh đế.
Đây không phải điều anh luôn luôn khát vọng sao? Không phải tâm nguyện ban đầu của anh là "Muốn vượt qua Tạ Di! Muốn giành được danh hiệu ảnh đế" sao? Từ khi nào thì mục tiêu này, mục tiêu mang theo đầy oán hận ở trong lòng biến thành một bóng dáng nhạt nhòa...
Đỗ Vân Tu nhìn Phong Cảnh đứng cạnh mình. Ban đầu giống như gây trở ngại cho anh, rồi lại đưa cho anh cơ hội trọng yếu, để cho anh dùng một loại tâm tính khác mà nhìn vào giới giải trí có tình người hơn.
Dường như... Sau khi quen cậu. Một số người đã dần dần đi lệch khỏi quỹ đạo mà mình đã đặt ra.
Nhưng mà, hai chữ ảnh đế có thật sự mang lực hấp dẫn trí mạng thế không? Nhất là đối diễn viên.+
Nhưng,thật sự cần phải nghe theo lời Phó Tử Hãn sao, dựa vào quan hệ ESE và Vương Miện Quang Vinh để tác động giám khảo sao?