Cứu mạng! Ai tới cứu mạng tôi!
Lương tâm Đồng Thoại mở ra, đứng dậy vươn tay với Thạch Thương Ly tự giới thiệu bản thân: “Xin chào, tôi là Đồng Thoại là bạn thân của Đậu Đậu.”
“Thạch Thương Ly.” Thạch Thương Ly lịch sử bắt tay cô ấy, sau đó buông tay,ngồi xuống.
Loan Đậu Đậu cầm ly không dám nói lời nào, len lét liếc nhìn Thạch Thương Ly, tò mò tại sao hắn lại ở đây! Lại cảm kích nhìn Đồng Thoại một cái, thật đúng là chị em tốt! Về sau mình sẽ không giành mì ăn liền với bạn nữa!
Đồng Thoại thu hồi ánh mắt nghiêng đầu quan sát Thạch Thương Ly, không khỏi bội phục trong lòng: “Khí thế thật mạnh, Khó trách Đậu Đậu bị hắn trêu chọc đến khóc.”
“Đậu Đậu tính cách không tốt đã gây nhiều phiền tóa cho anh.” Câu nói đầu tiên là tuyên bố Loan Đậu Đậu là bạn thân cô!
Thạch Thương Ly cũng vừa ngồi vừa quan sát Đồng Thoại, cô gái này không giống Loan Đậu Đậu, trở thành bạn thân cũng là một điều thần kỳ. Nghe thấy trong lời nói cô có gai, khóe miệng cười nhạt: “Đã thành thói quen rồi đôi lúc có người lệ thuộc vào mình cũng hay.” Ý muốn nói: “Hai người có thân hơn nữa cũng vậy, bây giờ cô ấy là người của tôi!"
Thật là môt người đàn ông có khí thế mạnh mẽ! Đồng Thoại mặt không thay đổi, cười nhẹ nhàng: “Cô ấy hơi ngốc, không phân rõ người tốt người xấu, nếu không sẽ không bị anh bắt nạt như vậy.” Ý nói: “Cô không biết rõ hắn là người xấu!”
Đôi mắt phượng của Thạch Thương Ly híp lại, nhàn nhạt nói ra năm chữ: “Cô ấy rất thú vị!”
Loan Đậu Đậu nhìn Đồng Thoại lại nhìn Thạch Thương Ly, khẽ hỏi: “Hai người đang nói tôi sao?”
Hai người đều cho cô một cái nhìn với ý nói “Cô thật ngu ngốc”!
Đôi mắt Đồng Thoại tinh ý phát hiện ra trên cổ tay hắn cùng tay Loan Đậu Đậu có hai chiếc vòng tay tình yêu, Loan Đậu Đậu dường như chưa phát hiện ra cấp trên biếи ŧɦái của cô cũng xấu xa! Phải tìm cơ hội nói rõ ràng với cô, muốn thoát khỏi áp bức, phải cách xa cấp trên biếи ŧɦái này!
Thạch Thương Ly cũng suy nghĩ cô gái này quá khôn khéo, đoán chừng sẽ làm hư chuyện. Ánh mắt dời đến trên người Đậu Đậu, mím môi nói: “Về công ty với tôi.”
“Nhưng mà.......” Loan Đậu Đậu còn muốn phản bác hôm nay là chủ nhật nhưng nhìn ánh mắt của hắn liền lập tức đứng dậy đi theo, ngay cả Đồng Thoại cũng không để ý đến.
Dọc đường đi Thạch Thương Ly cũng rất căng thẳng, mặt đen lại không nói một lời, mở cửa trên đầu xe. Loan Đậu Đậu thắt chặt dây an toàn, nghĩ có khi nào mọi người nghĩ tổng giám đốc muốn chết cùng cô không?
Đến cửa công ty, Thạch Thương Ly trực tiếp xuống xe, mở cửa xe, tháo dây an toàn cho Loan Đậu Đậu, vừa lôi vừa kéo cô vào trong công ty!
Tô Triệt đến nhà Loan Đậu Đậu muốn mời cô đi chơi nhưng không tìm thấy người, liền quay trở về công ty làm cho xong chuyện còn đang làm dở. Mới vừa tới công ty liền thấy Thạch Thương y dắt tay Loan Đậu Đậu đi vào, không để ý tới ánh nhìn của mọi người. Ánh mắt anh càng thêm mất mát u buồn, ngón tay trắng noãn nắm thật chặt sợi dây chuyền mới mua trong tay.......
Anh đang tính tỏ tình với Loan Đậu Đậu nếu như cô đồng ý thì cô với Thạch Thương Ly có quan hệ gì anh cũng không để ý.......
Nhưng bây giờ.......
Đôi môi mỏng khẽ nở một nụ cười tự giễu, thì ra anh đều tự mình đa tình. Thê lương xoay người bỏ đi, tiện tay vứt dây chuyền mới mua vào thùng rác bên đường, giống như muốn vứt bỏ đi đoạn tình cảm này.
“Anime, ether.......” Loan Đậu Đậu bị ném lên ghế sa lon, trong đầu liền thốt ra những lời này........