"Tôi nói cho anh biết, đã quá muộn rồi!"
Đột nhiên Kim Ngọc Đình hét lớn, ra vẻ dọa Lương Siêu trước.
Tuy nhiên ngay khi cô ta cho rằng Lương Siêu sẽ sợ hãi đến mức quỳ "bụp" xuống đất, cô ta lại nhìn thấy đối phương lao về phía trước, tay trái biến thành móng vuốt tóm lấy cổ của Ngô Hải.
"Anh, anh định làm gì!"
"Bốp!"
Một tiếng tát thật lớn vang lên, nửa khuôn mặt của Ngô Hải sưng đỏ. Ông ta nghiêng đầu phun máu khắp mặt của Kim Ngọc Đình...
"A!"
Kim Ngọc Đình che mặt hét lớn khiến cho Ngô Hải đang bị choáng váng bởi cái tát lập tức tỉnh táo lại. Ông ta quay đầu lại và nhìn chằm chằm Lương Siêu với vẻ tức giận.
"Mày, mày muốn chết phải không?"
"Tao là thư ký của ngài Miyamoto, chủ tịch của tập đoàn Thánh Tây! Thân tín!"
Nghe xong, tất cả các cô gái đều lắc đầu, im lặng một hồi.
Tên ngu xuẩn này, không báo danh ra thì còn ổn. Hiện tại báo danh xong, chỉ càng bị đánh nặng hơn...
Quả nhiên sau một cú tát, Lương Siêu bắt đầu tát hết bên trái rồi lại sang bên phải khiến cho đầu của Ngô Hải lắc qua lắc lại hai bên.
Cuối cùng, Lương Siêu cảm thấy mỏi tay mới dừng lại. Hắn vừa buông tay ra, Ngô Hải bị đánh đến mức ngay cả mẹ ruột cũng không nhận ra, ngã xuống đất.
"Làm chó cũng được nhưng đừng sủa quá nhiều. Bây giờ muốn đánh chó phải ngó mặt chủ."
Lương Siêu nói xong, thấy Ngô Hải nhìn chằm chằm mình không chớp mắt, hắn bật cười rồi nói: "Sao nào, không phục?"
"Không sao cả, bây giờ ông có thể gọi điện thoại cho ông chủ của mình, tôi sẽ đợi ở đây. Vừa hay tôi cũng muốn dạy cho ông ta một bài học, thuận tiện cho mấy cái tát."
"Điều kiện tiên quyết là ông ta sẵn sàng tới đây vì một con chó như ông."
Đám đông xì xào bàn tán. Ngày nay, tập đoàn Thánh Tây là một sự tồn tại vô cùng bá đạo trong giới kinh doanh ở Đế kinh. Thế mà chàng trai trẻ này lại muốn dạy dỗ chủ tịch của tập đoàn một bài học?
Lẽ nào là tay sai của bên nào đó?
Sự can đảm này cũng quá lớn rồi đấy!
"Chồng, sao anh còn ngồi đó làm gì? Gọi ngay cho chủ tịch của chúng ta đi!"
Kim Ngọc Đình vội vàng thúc giục, Ngô Hải trừng mắt nhìn cô ta, thầm mắng đúng là con đàn bà ngu ngốc.
Ông ta chỉ là một thư ký, làm việc như trâu như chó mà chủ tịch Miyamoto cũng chỉ nghe tai này ra tai kia. Làm gì có chuyện chủ tịch sẽ giúp ông ta xả cơn tức này.
Thử nghĩ nếu như gọi một cuộc điện thoại cho vị chủ tịch đang bận rộn với lịch trình đến đây chỉ để hỗ trợ xem?
"Chồng ơi?"
"Điện thoại của anh hết pin sao? Vậy anh dùng của em đi!"
Thấy Kim Ngọc Đình hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của mình, trong lòng Ngô Hải cảm thấy xấu hổ không biết chui vào đâu. Ông ta tức giận đến mức giật điện thoại của cô ta, sau đó đập nát nó thành từng mảnh.
Thấy vậy, Kim Ngọc Đình không những không hiểu ý của ông ta mà còn tức giận.
"Ông, ông điên rồi!"
"Ông là kẻ nhát gan. Ngày thường, ông khoe khoang đủ thứ trước mặt tôi nhưng đến lúc có việc quan trọng thì chẳng thấy đâu!"
"Đã không báo thù cho tôi mà lại còn dám đập điện thoại của tôi! Ông đi tìm người khác sinh con trai cho ông đi! Từ nay bà đây không phục vụ ông nữa!"
Sinh con trai?
Nghe xong, Lương Siêu nhướng mày.
Hắn lập tức đá một hòn đá vào bụng dưới của Ngô Hải, ông ta đang đau quá nên không để ý.
So với bụng dưới, vết thương trên mặt còn tệ hơn nhiều.
Một lát sau, sau khi Lương Siêu và các mỹ nhân hàng đầu đó rời đi, Kim Ngọc Đình cũng muốn rời đi. Tuy Ngô Hải cảm thấy tiếc nuối nhưng ông ta vẫn phải ôm cô ta trong tay và nhẹ nhàng xin lỗi.
Chẳng còn cách nào khác, ai bảo cô ta chính là niềm hy vọng duy nhất sinh ra người thừa kế do chính đại sư chỉ định.
Được ông ta dỗ dành một lúc, Kim Ngọc Đình cũng bình tĩnh lại. Tuy không xả được cục tức nhưng nếu như mất đi nguồn tài chính này thì cô ta sẽ gặp phải rắc rối lớn.
"Chồng ơi, em xin lỗi, lúc nãy là có thể do em quá kích động."
"Cục cưng, không sao đâu. Em đừng lo, anh nhất định sẽ tìm cơ hội báo thù! Nhưng bây giờ, em đưa anh tới bệnh viện chữa trị đã."
"Vâng ạ."
Buổi tối, tại phòng chăm sóc đặc biệt.
Sau khi Ngô Hải và Kim Ngọc Đình thân mật được một lúc, ông ta nghĩ đến việc mình có thể tận dụng cơ hội quan hệ tìиɧ ɖu͙© này để sinh con hay không. Thế nhưng đột nhiên ông ta cảm thấy phần bụng dưới của mình lạnh buốt, hoàn toàn không thể kiểm soát được...