Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Truyền Nhân Thiên Y

Chương 346: Vu Linh thể

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dưới tầng hầm của một căn biệt thự tại Tây Sơn.

Lương Nghiên bị hôn mê nằm trên một chiếc giường còn Vạn Khôi ngồi bên cạnh giường và nhìn cô như thể đang nhìn một bảo vật quý giá.

Sau khi bắt được cô, vốn dĩ Vạn Khôi định dùng dòng máu linh thể của cô để phá vỡ vu phép trong cơ thể.

Tuy nhiên vì nhất thời tò mò nên hắn ta đã sử dụng bí pháp của Vạn Thú tông để dò xét xem linh thể của cô gái này là gì.

Việc thăm dò này mất hơn một ngày trời.

Kết quả cuối cùng khiến hắn ta phải choáng váng.

Cô gái này thực sự là vu linh thể bẩm sinh!

Tuy linh thể này hiếm thấy nhưng cũng phân ra mạnh yếu.

Hơn nữa, vu linh thể này lại còn là loại linh thể mạnh nhất so với hỏa linh thể, lôi linh thể và một số linh thể nguyên tố tự nhiên khác!

Những người sở hữu loại linh thể này sẽ nhận được sẵn vu phép sau khi thức tỉnh.

Bọn họ có thể tự học vu phép mà không cần người dạy!

Không chỉ trực tiếp nhảy vọt từ người thường lên cảnh giới Thiên Tượng mà họ còn có thể dễ dàng tiến lên cấp độ cực cao nhờ có dòng máu vu linh cực hiếm này!

Tuy Vạn Thú tông nổi danh với khả năng ngự thú độc đáo nhưng người trong thiên hạ lại không hề biết rằng phương pháp ngự thú này chỉ là một nhánh nhỏ và cao thủ thực sự về ngự thú là vu sư.

Vì vậy, tầm quan trọng của cô gái nhỏ này với vu linh thể đối với Vạn Thú tông là chuyện hiển nhiên.

Sự tồn tại của cô chính là cơ hội tuyệt vời để đưa Vạn Thú tông lên một tầm cao mới và trở thành tông môn siêu cấp!

Trong khoảng thời gian tìm cách phá vỡ vu phép trong cơ thể, Vạn Khôi không dám có ý nghĩ chơi đùa với phụ nữ. Hay nói cách khác, hắn ta không muốn tổn hại một cọng lông tóc của bảo bối Lương Nghiên.



Và những gì hắn ta đang làm khiến cho Phương Lệ rất lo lắng.

Anh ta đã nghĩ rất nhiều cách chỉ để Vạn Khôi hủy hoại Lương Nghiên nhằm tạo ra mâu thuẫn giữa Lương Siêu với Vạn Thú tông, sau đó mượn tay Vạn Thú tông tiêu diệt Lương Siêu!

Nhưng hiện tại chuyện gì đang diễn ra?

Chưa nói việc hủy hoại Luong Nghiên, hắn ta thậm chí còn không động đến một giọt máu của cô bé!

Hơn nữa, đêm qua anh ta chỉ vô tình đυ.ng phải Lương Nghiên thôi đã bị Vạn Khôi tát cho một phát!

Một lúc sau, anh ta không chỉ thấy Vạn Khôi nhìn Lương Nghiên một cách chăm chú mà hắn ta còn cẩn thận đắp chăn cho cô bé. Điều này đã khiến cho Phương Lệ không thể chịu đựng được nữa.

"Thiếu tông chủ, rốt cuộc ngài có ý gì?"

"Ngài mau dùng máu của cô ta để phá giải vu phép trong người! Sau đó..."

Bốp!

Vạn Khôi vung tay tát anh ta một phát, mắng: "Ngươi thì biết cái gì! Cô gái này là bảo bối của tông môn! Cho dù ngươi có muốn động vào người thì cũng không phải bây giờ!"

"Hơn nữa, cho dù bản thiếu gia có hành động gì, làm gì đến lượt ngươi đánh giá?"

"Cút!"

Phương Lệ: "..."

Đồ tàn bạo!

Hoàn toàn chẳng nói đạo lý gì cả!

Trong khi tâm trạng sụp đổ, Phương Lệ đi nghe điện thoại.



"Alo, có gì mau nói đi."

Cơn giận trong lòng vẫn chưa tan, Phương Vân nói: "Anh trai, em đã nói cho Lương Siêu biết vị trí của biệt thự Tây Sơn rồi. Hắn sẽ nhanh chóng tới đó thôi."

"Anh còn không mau đi đi. Đợi khi nào hắn bớt giận thì anh hãy..."

"Sao cơ?"

Phương Lệ hét lớn một tiếng cắt đứt lời nói của cô ấy, trên trán toát mồ hôi lạnh!

Nếu như Lương Siêu đến và nhìn thấy em gái của mình vẫn bình anh vô sự thì cùng lắm là đánh Vạn Khôi!

Thậm chí sau đó Vạn Khôi nói vài câu giảng hòa rồi Lương Siêu đưa được người đi thì khả năng phía sau sẽ không còn chuyện gì xảy ra nữa!

Thế chẳng khác nào anh ta tốn công vô ích hay sao?

Trong lúc anh ta còn đang suy nghĩ thì đã nghe thấy tiếng bước chân dồn dập ở ngoài cửa.

Anh ta biết Lương Siêu đã tới.

Trong lúc tuyệt vọng, vì không muốn kế hoạch thất bại, ánh mắt của Phương Lệ đột nhiên trở nên sắc bén. Anh ta đột nhiên rút thanh đao mà Vạn Khôi hay đeo bên hông ra!

Vào lúc Vạn Khôi mất cảnh giác. anh ta sẽ đâm thẳng vào tim Lương Siêu!

Cùng lúc đó, cửa tầng hầm bị nổ tung.

Lương Siêu vừa mới xông vào đã nhìn thấy một màn máu me. Chỉ trong nháy mắt, con ngươi đỏ ngầu như máu!

"Không!"
« Chương TrướcChương Tiếp »