Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Truyền Nhân Thiên Y

Chương 345: Hai cao thủ Nguyên Anh Kỳ có là gì!

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau khi Chung Kình rơi xuống đất lại "Bộp bộp" lùi về phía sau vài bước mới đứng vững, cả người nhìn có vẻ có chút chật vật.

Sau đó gã ta lại ngẩng đầu nhìn lên đã không thấy bóng dáng Lương Siêu đâu nữa.

Gã hơi giật mình một chút lại bật cười, thầm nói nói: "Như vậy mới đúng chứ."

"Chỉ mong Khuynh Thành không nhìn lầm người, hắn thật sự có khả năng loại bỏ những khó khăn, mang hạnh phúc đến cho cô ấy."

Bên ngoài trụ sở Võ Minh.

Lương Siêu vừa đi ra liền gặp Tiêu Thi Nhã lái xe tới, nhưng mà giờ phút này hắn hoàn toàn không có tâm tư chào hỏi đối phương mà trực tiếp chui vào trong xe.

"Đưa tôi về nhà, mau!"

Tiêu Thi Nhã: "..."

Về đường nào?

Hắn không nhận ra tôi là người ngoài sao?

Nhưng mà nhìn hai mắt Lương Siêu đỏ ngầu, một thân sát khí ngút trời, Tiêu Thi Nhã cũng không tiện bới móc gì nữa, bất đắc dĩ hỏi: "Chở anh đi thì được rồi đó, nhưng dù sao cũng phải nói cho tôi biết nhà anh ở đâu chứ?"

Lương Siêu báo ra địa chỉ xong liền mở điện thoại lên xem.

Nhìn những tin nhắn mấy cô gái gửi tới, sau khi đại não tích hợp tất cả thông tin trên đó lại liền xác định được mục tiêu.

Có thể ngự thú, vả lại còn biết vị trí biệt thự nhà mình.

Chín mươi chín phần trăm là người của Vạn Thú Tông!

Hơn nữa trong đó sẽ không thể thiếu sự thúc đẩy của tên Phương Lệ xảo trá kia được!



"Đúng rồi, tiền chia ra lần này tôi đã chuyển vào chiếc thẻ đen Centurion* kia của anh rồi, anh thử đoán xem sẽ có bao nhiêu? Tuyệt đối anh sẽ bất ngờ nha.”

(Thẻ Centurion là dạng thẻ thanh toán quốc tế được phát hành bởi American Express của Mỹ. Đây là loại thẻ được nhiều nhà giàu trên thế giới lựa chọn.)

"Không có hứng thú."

Lương Siêu lạnh lùng đáp lại, Tiêu Thi Nhã thầm nói một tiếng không thú vị.

Một lát sau, cô ấy lại thăm dò hỏi: "Có chuyện gì xảy ra vậy? Bộ dạng của anh trông thật là đáng sợ."

"Em gái tôi bị người ta bắt đi."

Tiêu Thi Nhã nhướng mày, thầm nghĩ một tiếng khó trách.

"Trước đừng nóng vội, chỉ là bị bắt đi mà thôi, vẫn còn cơ hội cứu về, đã điều tra ra được là ai làm chưa?"

"Vạn Thú Tông."

"Cái gì? Thật sự là họ?”

"Như vậy có chút phiền phức, nhưng mà đang yên đang lành bọn họ bắt em gái của anh làm cái gì? Anh có trêu chọc gì đến bọn họ à?"

Thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Thi Nhã, Lương Siêu híp mắt lại, hỏi: "Dường như cô rất hiểu rõ về Vạn Thú Tông này?"

"A, cũng không tính là rất hiểu, tôi cũng chưa từng gặp qua bọn họ, chỉ giới hạn ở nghe nói qua mà thôi."

"Vậy thì tông môn bọn họ ở nơi nào chắc hẳn là cô biết đúng không?"

"Biết."

Tiêu Thi Nhã gật gật đầu, sau đó lại có chút kinh ngạc nhìn lướt qua Lương Siêu: "Này, không lẽ anh định trực tiếp gϊếŧ tới cửa tông môn người ta đó chứ?”



"Vậy thì tôi phải nhắc nhở anh một tiếng, thực lực của Vạn Thú tông cũng không hề kém cỏi, nhất là vị Thái thượng trưởng lão quanh năm bế quan của bọn họ, người ngoài chỉ biết thực lực của ông ta có thể so sánh với cao thủ Nguyên Anh Kỳ, nhưng không biết thật ra hắn còn có một con hung thú bản mệnh, thực lực cũng sánh ngang với Nguyên Anh Kỳ."

Lương Siêu nghe vậy, vẫn thờ ơ.

Hai cao thủ Nguyên Anh kỳ?

Rất mạnh, nhưng có thể làm được gì?!

Bất kể là kẻ nào dám đả thương một sợi lông của em gái hắn thôi, cho dù là ông trời, thì hắn cũng dám đứng lên lật đổ ngay lập tức!

"Cô chỉ cần nói cho tôi biết, tông môn Vạn Thú tông ở đâu là được, những thứ khác không cần cô quan tâm."

Hơi do dự một chút, Tiêu Thi Nhã liền nói ra bị trí tông môn của bọn họ.

Sau đó thấy Lương Siêu lại im lặng nữa, Tiêu Thi Nhã lắc đầu thầm than một tiếng, ánh mắt cũng bắt đầu trở nên khó nắm bắt, không biết đang cân nhắc chuyện gì.

2 tiếng sau.

Lương Siêu đã trở lại biệt thự, sau khi biết bên Mộ Khuynh Tuyết đã phái người đi tìm hai ngày rồi vẫn không có kết quả, dưới cơn tức giận, hắn thật sự rất muốn trực tiếp tới trước cửa sơn môn của Vạn thú tông gϊếŧ!

Đúng lúc này, điện thoại của Phương Vận gọi tới.

Sau bắt máy, đối phương vẫn chậm chạp không nói lời nào, Lương Siêu liền biết chuyện này chắc chắn không thoát khỏi liên hệ với Phương Lệ, đồng thời hắn cũng hiểu được Phương Vận đang kiên dè điều gì.

Lúc này hắn mới lên tiếng: "Mau gửi tin tức của em gái tôi cho tôi, tôi có thể đáp ứng cô, tha cho anh trai cô một lần nữa."

Phương Vận nghe vậy nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nói: "Em ấy đang ở trong một biệt thự ở Tây Sơn, tôi sẽ gửi địa chỉ biệt thự gửi cho anh."

"Lương Siêu, tôi biết anh tôi vẫn luôn quá đáng, nhưng, nhưng mà tôi hy vọng anh có thể tuân thủ giao ước, tha thứ..."

"Tít tít..."

Lời còn chưa dứt, Lương Siêu đã cúp điện thoại, không nói hai lời liền xông thẳng ra ngoài, để Tiêu Thi Nhã cấp tốc chở hắn chạy tới địa chỉ mà Phương Vận gửi tới.
« Chương TrướcChương Tiếp »