Ba năm ở rể, Tần Trạm chịu đủ loại khinh bỉ, sỉ nhục. Cho đến một ngày, một hình ảnh kỳ vĩ xuất hiện trước mắt anh cùng giọng nói uy quyền, “Thân là con trai của rồng mà lại sống uất ức như thế, thật …
Ba năm ở rể, Tần Trạm chịu đủ loại khinh bỉ, sỉ nhục. Cho đến một ngày, một hình ảnh kỳ vĩ xuất hiện trước mắt anh cùng giọng nói uy quyền, “Thân là con trai của rồng mà lại sống uất ức như thế, thật làm mất mặt ta.”
Người đàn ông này tên là Tân Trạm, ba năm trước đã ở rể nhà họ Lâm. Suốt ba năm kết hôn, Lâm Tuyết Trinh chưa bao giờ gọi anh là anh rể, mỗi lần đều kêu ê này ê kia, thậm chí còn không thèm kêu tên anh..
Lâm Tuyết Trinh lắc lư chân: “Người ta muốn sửa lại lỗi sai thôi mà!”
Tân Trạm đỏ mặt, nhỏ giọng hỏi: “Em gọi anh có việc gi không?”
Lâm Tuyết Trinh chớp đôi mắt to trong veo, cười hì hì nói: “Anh rể, anh vào phòng em một chuyến, em có việc muốn nhờ anh” Nói xong, Lâm Tuyết Trinh quay đầu chạy di.
Tân Trạm không dám cãi lại mệnh lệnh của Lâm Tuyết Trinh, đành phải lau tay rồi đi vào phòng Lâm Tuyết Trinh.
Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Đệ Nhất Kiếm Thần hoặc Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn