Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Truyền Kiếm

Chương 48: Chương 42: Kiếm kinh Thanh Thànhn

« Chương TrướcChương Tiếp »
TRUYỀN KIẾM

Tác giả: Văn Mặc

------ ~~ ------

Quyển 1: Chú Kiếm sơn trang

Chương 42: Kiếm kinh Thanh Thành

Dịch giả: ducnghiavn

Biên tập: 123456vn

Phương Nhu nhìn về phía người đứng ở đầu tường kia, chính là bạch y thiếu nữ có phong thái tuyệt trần, trên mặt đã lấy lại nét bình tĩnh,thân là con gái của Hầu tước rất nhanh lấy lại khí độ của mình, nếu như người tinh ý còn có thể thấy một tia địch ý ẩn hiện trong mắt nàng.

“Tiên tử, ta là con gái của Định Bắc Hầu, ta với Thanh Thành không có bất kỳ hôn ước nào, giấy hôn ước kia hoàn toàn là do Thanh Thành một tay làm giả. Bản thân ta đây cũng vì bị Thanh Thành dùng vũ lực bắt đi từ Thạch Thành mà thôi.”

“Tiện nhân! Đừng nói nhảm!” Sắc mặt tất cả đám người Thanh Thành đều trở nên khó coi dị thường. Chúng hướng về phía Phương Nhu quát mắng ầm ỹ , một gã linh kiếm sư lục giai lẳng lặng đi vòng ra sau lưng Mạc Vấn, đột nhiên chém ra một đạo kiếm khí sắc nhọn, mục tiêu chính là Phương Nhu!

Chứng kiến những sự việc này, đám tân khách phương xa đang bàn tán ầm ĩ tỏ vẻ coi thường, nhưng ở Thanh Thành cũng chả biết làm sao đành phải nuốt những khó chịu vào trong lòng, tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt. Thật ra thì những người này cũng không coi trọng Mạc Vấn, mặc dù từ lúc hiện thân đến giờ Mạc Vấn thể hiên thực lực không hề tầm thường, không ai muốn làm kẻ địch của một linh kiếm sư lục cấp cả. Tuy linh kiếm sư cao cấp Thanh Thành còn chưa ra mặt, bọn chúng đều không cho rằng tên thiếu niên trẻ tuổi này là đối thủ của hơn mười vị linh kiếm sư cao cấp.

Đối với tên linh kiếm sư lục giai đang mờ ám ở phía sau Mạc Vấn sao có thể không cảm ứng được ? Khi đối phương mới khởi phát chiêu thức, hắn liền xuất ra một kiếm chém về phía sau nhưng vẫn giữ thái độ lạnh nhạt dường như không để lại dấu vết nào, đạo kiếm khí của tên kia vừa ly thể đột nhiên biến mất, vẻ sợ hãi chỉ vừa hiện lên trong mắt tên Linh kiếm sư lục giai thì thân thể gã kia đã bị xé toạc làm hai mảnh, mưa máu bay đầy trời.

Những linh kiếm sư khác thấy thế cũng không dám vọng động nữa,chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Mạc vấn với ánh mắt đầy thù hận.

Mạc Vấn tiêu diệt kẻ kia dường như là làm một việc hết sức nhỏ nhặt không có gì đáng kể. Hắn cũng chẳng buồn quay người lại nhìn chiến tích của mìn mà ánh mắt nhìn sang Bạch y thiếu nữ kia bảo:”Chuyện thị phi này hẳn là tiên tử đã hiểu! Hãy để cho hai người bọn ta rời trước đi được không?”

Bạch y thiếu nữ nhìn hắn một cái, linh kiếm nắm trong tay khẽ động một cái rồi cắm trở lại trong vỏ, mặc dù vẫn không nói gì nhưng qua hành động cũng đã chứng minh rằng thái độ là không đổi.

Mạc Vấn thần sắc vui mừng hướng Bạch y thiếu nữ bái tạ:”Đa tạ tiên tử ,đại ân hôm nay ngày sau nhất định báo đáp.”

Đám đệ tử Thanh thành phía dưới lại được một trận xôn xao. Chúng không ngờ Bạch y nữ tử lại để đối phương rời đi dễ dàng như vậy, mặc dù trong lòng tràn đầy oán hận cũng không dám biểu lộ ra, chỉ có thể lớn tiếng thỉnh cầu thiếu nữ xuất thủ. Thiếu nữ không phản ứng gì với những cầu xin đó, mà chỉ ôm kiếm lẳng lặng đứng yên.

“Tặc tử !Dám làm loạn Thanh Thành, dám đoạt tân nương của bản thiếu gia, ta xem ra ngươi không muôn sống nữa rồi Mau bắt tên này lại cho ta! Bản thiếu gia muốn cắt từng miếng thịt trên người nó để cho chó ăn!”

Bất chợt nơi xa truyền đến một tiếng quát, chỉ thấy một gã trẻ tuổi đang chạy thật nhanh đến, bên cạnh y có hai thân ảnh đột nhiên bắn tới chỗ Mạc Vấn, chỉ mấy hơi thở đã đứng bên phải, bên trái cách hắn mấy trượng, linh áp trên người tỏa ra nồng nặc biểu thị thân phận của hai người này- là linh kiếm sư thất giai !

“ Có trò hay để xem rồi, là Thanh Thành thiếu chủ đó!”

“Mối hận lớn nhất trên đời không gì bằng được là thù gϊếŧ cha,đoạt vợ. Với cái tính tình của Thanh Thành thiếu chủ này thì…, hận không thể tự sát ngay tức khắc.”

“Ai, đáng tiếc, thiếu niên này tuổi còn trẻ mà có thực lực linh kiếm sư cao cấp, thế mà hôm nay lại ở nơi Thanh Thành này chết đi.”

“Trời cao đố kỵ với anh tài a.”

Tân khách phía xa nghị luận ầm ĩ, nhìn về phía Mạc Vấn ánh mắt tràn đầy vẻ thương hại cùng tiếc nuối. Nhưng kế tiếp một loạt cảnh tượng diễn ra khiến các tân khách này chấn động, mắt mở to, miệng há lớn thật lâu mà không khép lại được.

Chỉ thấy Mạc Vấn bị hai gã linh kiếm sư thất giai vây quanh, trường kiếm trong tay vừa phát động đã bắn ra kiếm ảnh đầy trời, kiếm khí hộ thể hai gã linh kiếm sư cấp bảy đồng thời nứt vỡ, huyễn hóa ra hình thể kiếm linh trong nháy mắt tiêu tan,mà thân thể hai gã linh kiếm sư thất giai biến thành hai cơn mưa máu, một thế kiếm chém xuống nơi này làm cho thịt nát xương tan !

Chứng kiến chiêu vừa rồi, đám đệ tử Thanh Thành từng người một đứng ngây dại cả ra. Vẻ vui sướиɠ vẫn đọng lại trên mặt, mỗi người cảm giác thấy mình giống như đang nằm mơ vậy. Đó chính là cao cấp linh kiếm sư a! Hai gã linh kiếm sư cao cấp nhưng bị một người một kiếm chém chết mà không hề có thực lực hoàn thủ, mà người xuất thủ kia trông ra thì hẳn là một gã thiếu niên còn chưa tới mười tám tuổi! Thiếu niên này là người nào? Thanh Thành bọn họ hôm nay rốt cuộc chọc vào quái vật gì thế a?

Thanh Thành thiếu chủ Liễu Nguyệt Khung vốn tràn đầy tự tin vừa tự hỏi làm sao tên này lại có can đảm dám đoạt tân nương của mình vừa chạy cho mau tới đây. Đột nhiên thiếu chủ Thanh thành Liễu Nguyệt Khung phanh gấp lại, vội vàng thối lui lại phía sau khuôn mặt tỏ ra sợ hãi tột độ. Nhưng Mạc Vấn không để cho y có cơ hội như thế, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại, một đạo hắc tuyến rất nhỏ mắt thường không thể nhìn thấy xẹt qua không trung, thân thể Liễu Nguyệt Khung đột nhiên bị xé thành hai mảnh trên không trung

Liễu Nguyệt Khung không hề phát ra được tiếng nào, gϊếŧ người vô hình. Tất cả mọi người ở đây đều là những kiếm khách không tầm thường chút nào hoặc là những linh kiếm sư, một kiếm vô thanh vô tức này của Mạc Vấn làm mọi người giấy lên cảm giác ớn lạnh cả sống lưng,mặt đầy vẻ khó tin: vì sao trên đời lại có kiếm pháp như thế!?

Bạch y thiếu nữ vẫn tỏ ra không sợ hãi rốt cuộc trên mặt cũng chấn động, ánh mắt ngưng trọng nhìn Mạc Vấn, một kiếm này làm cho nàng cảm thấy được sự uy hϊếp của thần chết. Linh giác chỉ cảm ứng được một ít manh mối rồi nhanh chóng biết mất, căn bản không thể nào ngăn cản!

Mạc Vấn cầm kiếm đứng đó, quét mắt nhìn toàn trường. Những đệ tử Thanh Thành trong tầm mắt của hắn rối rít thối lui, phảng phất như trong ánh mắt Mạc Vấn có cái gì đáng sợ như thể đoạt hồn kỳ thuật. Chiêu thức gϊếŧ thiếu chủ Thanh thành của Mạc Vấn vừa rồi quả thật hết sức quỷ dị, không thấy kiếm kia có biểu hiện xuất ra mà chỉ nhìn đối phương một cái, toàn thân của thiếu chủ Thanh Thành liền bị chia làm hai nửa, tình cảnh này thật là không thể tưởng tượng nổi!

“Tuyệt mệnh kiếm đồng sao?” Bạch y thiếu nữ thật hiếm khi chủ động nói chuyện với Mạc Vấn. Nàng nhìn về khía Mạc Vấn, ánh mắt mang theo nhiều hơn một tia hi vọng.

Trong lòng Mạc Vấn xuất hiện một tia hưng phấn, thiếu chút nữa đã muốn nói chi tiết cho biết, cuối cùng lý trí của hắn chiến thắng. Hăn lẳng lặng nhìn Bạch y thiếu nữ đứng đó, không có phủ nhận cũng không có thừa nhận.

“Khung nhi!” Một âm thanh bi thống từ xa vang lên, linh lực hùng hậu dao động, cuồn cuộn đè xuống. Chỉ thấy một cái thân ảnh từ chỗ phía sau trạch viện cấp tốc lướt tới, nhào tời bên thi thể Liễu Nguyệt Khung.

“Linh kiếm sư bát giai !” Bên ngoài các tân khách thần sắc khẽ biến.

“Người này làm sao còn trẻ như vậy? Liễu gia lão thành chủ chẳng nhẽ lại cải lão hoàn đồng hay sao?”

“Không phải Liễu gia lão tổ, các ngươi không còn nhớ vị thiếu niên thiên tài ở Thanh Thành kia sao?”

“Ừ. “ Chính là vị Lục thiếu gia kia, mới mười tuổi đã đạt thành tựu linh kiếm sư tứ giai! Nghe nói người này được thu vào trong Vô Trần nhai một trong tam đại bí địa, không ngờ được sau hai mươi năm đã có tu vi linh kiếm sư cấp tám! Quả nhiên không hổ là một trong tam đại thánh địa linh kiếm sư của Triệu quốc.”

“Tam đại bí địa luôn luôn không hỏi thế sự, Lục thiếu gia này trở về lúc nào?”

“Thiếu niên này lần này không cách nào may mắn thoát khỏi rồi, mọi người ra khỏi tam đại bí địa có thủ đoạn khó lường, không thể nào theo lẽ thường mà đo được. Thiếu niên này có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng không thể nào có thể địch nổi đệ tử của tam đại bí địa được.”

“Thế thì chưa chắc, ta xem thiếu niên kia vừa mơi có thủ đoạn như quỷ thần, lai lịch chắc chắn cũng không đơn giản, có lẽ còn là truyền nhân của hai đại bí địa khác đấy.”

“Nói mới để ý tới, ha ha… Lần này tới Thanh Thành đúng lúc, lại có duyên tận mắt thấy những người này đối chiến, cuộc chiến linh kiếm sư này so với kiếm hồ đại hội mười năm một lần còn muốn trân quý hơn.”

........

Liễu Nhất Phong dương ánh mắt đỏ ngầu lên trừng trừng nhìn Mạc Vấn:”Là ngươi! Ngươi gϊếŧ Khung nhi?”

Mạc Vấn khẽ cau mày, ở người này hắn cảm ứng được một tia hơi thở nguy hiểm, thế nhưng sự uy hϊếp này không được hắn đặt trong mắt, chân chính để hắn thấy cảm giác nguy hiểm chính là tên bên cạnh đi cùng Liễu Nhât Phong

Tên còn lại!

Kẻ này tuổi còn trẻ, qua dung mạo có thể thấy tuyệt đối không quá hai mươi, trên người linh lực ba động thật lớn,so với Bạch y thiếu nữ cũng chỉ kém hơn hơn một tầng, ít nhất cũng là một tên linh kiếm sư cấp chín! Người này tự cho là hôm nay ra mắt đám cường giả này mình sẽ xếp hạng thứ hai, thứ nhất tất nhiên là Bạch y thiếu nữ kia. Tên trẻ tuổi này đứng ở một bên, hơi hăng hái nhìn Mạc Vấn, đối với thi thể trên mặt đất kia cũng không buồn nhìn qua một cái.

Thấy Mạc Vấn không trả lời, Liễu Nhất Phong như dã thú bị đả thương, gầm nhẹ một tiếng đoạn rút ra linh kiếm bên hông, linh lực kinh khủng ba động toàn trường.

“ Hẳn là thượng phẩm linh kiếm! Không! Linh lực ba động tỏa ra thế này mạnh hơn linh kiếm thượng phẩm không chỉ một ít, có lẽ đã tiến giai thành tuyệt phẩm rồi”. Những tân khách kia trông thấy linh kiếm thì đều biến sắc, khϊếp sợ nhìn về Liễu Nhất Phong, trong ánh mắt mơ hồ có xen lẫn một chút ý niệm tham lam.

“Tặc tử! Chết cho ta!”Sức mạnh toàn thân và kiếm khí Liễu Nhất Phong được vận lên, thân thể như một ngọn gió bắn tới Mạc Vấn, kiếm khí bén nhọn xé cắt không khí phát ra những tiếng tê tê kinh khủng.

Kiếm khí kim thuộc tính! Mạc Vấn lập tức phán đoán ra, Liễu Nhất Phong tu luyện chính là kim thuộc tính được xưng là công kích sắc bén nhất trong ngũ hành kiếm khí! Kim khí cấp tám mạnh mẽ áp đến Mạc Vấn,tuy nhiên trong chiến đấu không phải ai có kiếm khí hung hậu là có thể chiến thắng, Mạc Vấn trực tiếp sử dụng thức thứ nhất “Phong sinh thủy khởi “ đón đỡ.

Thân hình Liễu Nhất Phong dừng lại ở giữa không trung, kiếm quang màu trắng trên người giảm đi mấy phần nhưng vẫn kiên quyết xông về phía Mạc Vấn.

“Kim phong liệt không!”

Liễu Nhất Phong quát to một tiếng, khí thế cả người đột nhiên tăng vọt, một đạo kiếm quang màu trắng phóng lên mãnh liệt, một trận gió lớn nổi lên đánh tới chỗ Mạc Vấn.

Các tân khách xung quanh lại một lần nữa biến sắc, một kiếm này uy thế qua thật có thể so với linh kiếm sư cấp chin! Kiếm quang kia mang theo trận gió lớn nếu một trung giai linh kiếm sư cuốn vào trong không chết cũng trọng thương! Linh kiếm sư từ tam đại bí địa ra quả nhiên bất phàm!

Mạc Vấn thần sắc ngưng lại, uy lực một kiếm này của đối phương đã gần bằng thức thứ ba của “Đại Vân Vũ kiếm”, đương nhiên đối phương đã mang kiếm quyết này hẳn không phải người thường. hít sâu một hơi, Mạc Vấn bắt đầu thúc dục thức thứ ba “Dung vân hóa vũ”!

Trường kiếm của Mạc Vấn rơi xuống trước người, hơi nước nhè nhẹ trong không khí bị hấp dẫn đến, cuối cùng tạo thành từng đạo kiếm ảnh màu đen như có như không giăng giăng khắp chốn, sau đó chúng cứ hai biến thành một thành một đạo kiếm quang khổng lồ dài mười trượng như một cơn thác lũ màu đen mang khí thế áp đảo vạn người đang ầm ầm vọt tới đạo bạch xích kiếm mang kia !

Bạch y thiếu nữ cùng với thanh niên vừa xuất hiện kia ánh mắt đều ngưng tụ lại, có chút kinh di nhìn một kiếm này của Mạc Vấn.

Hai đạo kiếm quang va chạm ở giữa không trung, chuyện tiếp theo phát sinh làm mọi người kinh hãi muốn chết, chỉ thấy kiếm quang màu trắng vừa gặp phải kiếm quang màu đen thì uy thế lập tức giảm đi, giống như một đống củi khô đang cháy đột nhiên bị giội vào một chậu nước lạnh, mà kiếm quang màu đen kia hắc quang đại thịnh, ầm ầm phá vỡ kiếm quang màu trắng đã ảm đạm, như một con thuồng luồng dữ tợn hung ác tiếp tục hướng phía đầu Liễu Nhất Phong chụp xuống!

Liễu Nhất Phong hai mắt trợn tròn, khó có thể tin được nhìn con thuồn luồng màu đen bổ xuống, lão không còn kịp có bất kỳ phản ứng nào nữa liền bị đạo kiếm khí xuyên qua thân người rồi tiêu tán sau lưng lão.

Người trẻ tuổi kia biến sắc,trở nên phẫn nộ quát:”Dừng tay! Ngươi dám!”
« Chương TrướcChương Tiếp »