Chương 306

Chẳng qua dưới tình huống đó, trừ cùng Đinh Cẩn làm bộ như không quen biết ra, cô cũng không biết có thể như thế nào đây?

Chung quy không thể ở trước mặt tất cả mọi người, nói là bạn gái cũ của Đinh Cẩn!

Hoa Châu Du nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Cao Thanh Thu, nghiêm túc nói: "Nhưng mà em đã gạt chị rồi."

"Em..." Cao Thanh Thu cảm giác lòng của mình nhảy rất nhanh, từ lần đầu tiên gặp mặt, chị đã đối với cô rất tốt, cô không muốn bị chị ghét, cũng không muốn bị mọi người trong ghét.

Nhưng mà, chuyện cô cùng của Đinh Cẩn... Quả thực không biết phải làm như thế nào giải thích.

Cao Thanh Thu bất an nắm chặt tay, đột nhiên nghe thấy Hoa Châu Du bật cười. Chị nhìn Cao Thanh Thu, nói: "chị đùa em thôi, em khẩn trương như vậy làm cái gì?"

"..." Chẳng qua là đùa thôi sao?

Cao Thanh Thu không dám tin nhìn Hoa Châu Du, chị ấy không tức giận?

Hoa Châu Du nói: "chị không nói chuyện này với em, chính là vì không để chuyện này ở trong lòng,chị đã dậy dỗ Vũ Minh Hân một trận rồi. Sau này nếu như cô ta còn dám bắt nạt em, em cứ nói cho chị biết."

Cao Thanh Thu nhìn Hoa Châu Du, "Chuyện của em cùng Đinh Cẩn..."

"Đều đã qua rồi." Âm thanh của Hoa Châu Du vô cùng ôn nhu có chút ít không chân thật, chị thậm chí không cần nghe Cao Thanh Thu giải thích, liền lựa chọn tin tưởng Cao Thanh Thu, "Đinh Cẩn cũng nói với chị rồi, ban đầu là nó không hiểu chuyện, mới bỏ lỡ em. Mất đi em, là tổn thất của nó, chị cũng nói với nó rồi, để cho nó yên tâm, không tới quấy rầy hai đứa nữa."

Cao Thanh Thu nghe xong lời chị nói, cũng không biết phải làm như thế nào đáp lại.

Hoa Châu Du đứng lên, "Tốt rồi, chị đi chuẩn bị cơm tối, em đi nghỉ ngơi một chút, lúc ăn cơm chị gọi em."

"Em giúp chị" Cao Thanh Thu đi theo đứng lên.

Bữa ăn tối hôm nay, bởi vì có Hoa Châu Du gia nhập, cho nên, bầu không khí vô cùng sôi nổi.

Đinh Cẩn không giống trước khıêυ khí©h Cao Thanh Thu, Cao Thanh Thu cũng không cùng hắn tranh cãi.

Hoa Châu Du cầm cái muôi,múc canh cho Cao Thanh Thu, "Tiểu Thu, ăn nhiều một chút. Em quá gầy rồi đấy."

"Cảm ơn chị." Cao Thanh Thu nhận lấy canh.

Thật ra thì cô gần đây đã lên mấy cân rồi, nhưng mà, đây là chị tự tay nấu canh, mới vừa lúc ở phòng bếp cô đã bắt đầu thèm rồi.

Giúp Cao Thanh Thu múc xong, Hoa Châu Du liền mặc kệ hai người còn lại.

Đinh Cẩn ghen tị nói: "Mẹ, con cũng muốn canh."

"Tự đi mà múc."

"Con không phải Bảo Bảo của mẹ nữa hả?" Làm con ruột nhiều năm như vậy, lại không sánh bằng một người mới vào trong nhà mấy tháng như Cao Thanh Thu.

Hoa Châu Du ghét bỏ nhìn hắn một cái, "Không phải con không thích mẹ gọi con như vậy sao?"

"..."

Cao Thanh Thu nhìn một bên Hoa Châu Du, cầm cái muôi, giúp Hoa Ngọc Thành múc canh: "anh ăn nhiều một chút."

Cái này đối với Đinh Cẩn mà nói, quả thực là bỏ đá xuống giếng.

Đinh Cẩn cũng không phải là người dễ nhận thua, hắn đem mục tiêu chuyển hướng Hoa Ngọc Thành, "Cậu, cháu cũng muốn uống canh."

Hoa Ngọc Thành nhìn hắn một cái, mặc dù ánh mắt rất lạnh nhạt, nhưng vẫn tốt bụng mà giúp hắn múc canh.

Cao Thanh Thu: "..."

Chuyện này... Cái này không công bằng!

Mới vừa rồi Đinh Cẩn ở trên đó đã làm cái gì với ông xã của cô rồi?

Phải biết anh bình thường, đều không thèm liếc tới hắn.

Nhất là lúc Đinh Cẩn uống canh, vẫn còn nói, "canh ngon quá đi mất."

Làm cho cô thật muốn đánh chết hắn!

Hoa Châu Du hỏi: "Tiểu Thu, nghe nói em trai em cùng đội với Đinh Cẩn?"