Chương 17: Lý Thanh La Kêu Tới.

Diệp Phong tay như hổ, kéo theo linh khí trường hà mà biểu diễn lên Bàn Nhược Chưởng.

Uy lực tuyệt đối, càn oanh càn mạnh, lấy kình dẫn khí, tam đạo tề minh.

Một chiêu một thức, uy lực kinh người, không khí oanh nổ tiếng liên tục vang lên, làm cho tâm thần người sợ hãi.

Diệp Phong như tông sư múa thái cực, tuyệt kỹ tuy hung mãnh nhưng ra đòn tay lại có loại chậm chạp đến cực hạn ý.

Làm cho người thấy tương phản một màn, 1 chiêu chưa đến nhưng chiêu sau đã đến, 1 như 2, ảo dịu thăm thúy.

"Bên ngoài, một đám nữ nhân nhìn mà ánh mắt nổi tinh tinh, cảm giác công tử đại nhân soái bạo dạng."

"Bất quá."

"Tuy là xem Diệp Phong biểu diễn, nhưng các nàng một phần ý thức vẫn quan sát lấy Diệp Phong bàn tay di động, nhớ kỹ bên trong ảo diệu."

Diệp Phong không chỉ múa Bàn Nhược Chưởng thôi.

Tiếp theo như là Niêm Hoa Cầm Nã Thủ.

Chiêu này ở hiện đại là một môn cầm nã vô cùng nổi tiếng, nhưng qua võ hiệp sau, uy lực tăng có chút cao nhưng không khác nhiều lắm.

Môn này lúc ra tay, coi rất ung dung nhàn nhã, không có chút chi bá đạo. Mỗi chiêu mỗi thức đều cao nhã, khác hẳn những lối cầm nã thông thường.

Lực chi đủ, 1 chiêu liền có thể oanh nát lục phủ.

Kim Cương Phục Ma Quyển: chiêu này độ nổi tiếng cũng không cần chê, thiếu lâm ở thời ỷ thiên, 3 cái cao tăng luyện kỹ này, riêng thực lực điều có thể đánh ngang tay với Trương Vô Kỵ.

Chiêu này tập trung quần công, uy lực càn không tệ, rất nhiều nữ nhân điều quyết định học kỹ này.

Tiếp sau đó, Diệp Phong cũng lần lượt biểu diễn ra Long Trảo Thủ, Vi Đà Chử, Tụ Lý Càn Khôn, Thần Chưởng Bát Đả, Nhất Phách Lưỡng Tán, Cà Sa Phục Ma Công, Niêm Hoa Chỉ, Du Già Công, Sư Tử Hống, Hàng Ma Chưởng, Thiết Bố Sam, Đại Từ Đại Bi Thiên Diệu Thủ, Kim Chung Trạo, Thiếu Lâm Phục Ma Trượng Pháp, Kim Cương Bất Hoại Thể Thần Công, La Hán Kiếm Pháp, Nhiên Mộc Đao Pháp...vân vân.

Mỗi một môn Diệp Phong điều kỹ càn giãn giải, nói rõ thiết yếu cần chú ý chổ, có chút thiên phú nhân nghe điều có thể lĩnh ngộ ra 1, 2, không cần nói đã là hậu thiên cảnh giới mấy người.

"Diệp Phong đánh xong 72 tuyệt kỹ cũng qua hơn 1h."

"Hắn lần này xem như tính lần đầu thi triển ra toàn bộ 72 tuyệt kỹ, đối với nó cảm nhận so lý thuyết tri thức ngà xưa, khác hơn nhiều."

Ít nhất, mỗi chiêu mỗi thức so hắn tưởng tượng điều mạnh kinh khủng, nói không nổ, thậm chí mấy môn bên trong điều có thể xem là Đại tông sư cấp kỹ năng.

Cái này, quả không hổ là Đạt Ma Tổ Sư làm ra võ học, có thể so, sợ cũng chỉ có Tiêu Dao Tử mới đủ tư cách.

Diệp Phong cảm nhận trên thân toát ra thiếu lâm phật tính, đợi tan biến hết khi, đưa mắt nhìn xuống dưới.

Cũng không ngoài hắn dự tính bên trong, nương theo Ngộ Đạo công năng gia trì, tất cả nữ gia đinh điều đã lâm vào ngộ hiểu bên trong, quanh thân thiên địa linh khí tụ tập, theo các nàng hít thở mà rót vào mấy nàng thân thể.

Diệp Phong nhìn, sơ sơ suy xét theo linh khí số lượng rót vào, điều có hơn 10 người ngộ được trên 2 môn tuyệt kỹ, so Vương Ngữ Yên mới đầu cũng không kém là bao nhiêu.

Diệp Phong hài lòng gật đầu, nhớ kỹ các nàng khuôn mặt sau, tiếp đó, ân hắn liền quay người chạy đi, nhanh rời khỏi khu quảng trường.

"Ân a! Tranh thủ các nàng còn lâm vào ngộ hiểu chạy a, làm các nàng tỉnh sau khi, còn không biết dày vò hắn cái gì đâu."

Diệp Phong nghĩ đến trước kia hình ảnh, miệng có chút cười khổ.

Trước đây cũng như thế, nếu không phải Diệp Phong không có thực lực, khó ở quảng trường lâu ở lấy, mấy cái này thanh xuân thiếu nữ sớm mỏi ngày lôi hắn qua, như sâu rớm đồng dạng bám hắn trên người.

Ở đây Mạn Đà Sơn Trang, nhìn không có gì, nhưng đối với diệp phong cũng không xem dễ dàng.

"Diệp Phong đi lanh quanh một hồi, cuối cùng tại gần Lý Thanh La trang viên chổ, gặp được vừa nãy mới chào tạm biệt thiếu nữ Bích Liên."

Bích Liên cùng đường nhỏ, nhìn tới hắn thân ảnh liền chạy tới, xem nàng bộ dáng, coi bộ đang vì diệp phong mà tới.

"Nga, Bích Liên, ngươi làm sao gắp gáp như vậy, có chuyện gì phát sinh sao?" Diệp Phong cười chào hỏi.

Bích Liên chạy tới trước người diệp phong, liền nói: "Phu nhân kêu ta tìm công tử ngài, nói có chuyên muốn bàn, thật may liền gặp được ngài tại đây."

"Ân."

Diệp Phong không cảm thấy kỳ quái, cười giật đầu: "Mẫu thân tỉnh đi, Bích Liên ngươi biết nàng tìm ta có chuyện gì sao?"

Vừa nói, Diệp Phong cùng Bích Liên cũng cất bước đi lên.

Bích Liên nhẹ nhàng đi lùi sau Diệp Phong một chút, tiếp đó mới trả lời hắn.

"Vâng, công tử, Phu nhân ngài chỉ nói kêu ngài tới bàn một ít chuyện, cả ta điều phải lui ra, xem, hình như dính tới cái gì đại sự!"

"Ân, cả ngươi điều không biết a!" Diệp Phong ân một tiếng, cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao chuyện này cũng từng phát sinh qua, chỉ là cần Bích Liên lui đi chắc không tính quá nhỏ.

Hai người cùng đi một hồi, câu được câu không nói, đợi tới ngay Lý khu trang viên sau.

Bích Liên nhìn qua Diệp Phong khuôn mặt, thần sắc muốn nói cái gì!

Diệp Phong bây giờ là Tiên Thiên đỉnh phong, đương nhiên là phát hiện Bích Liên ánh mắt né tránh, hắn quay qua, nhìn mặt nàng hỏi:

"Bích Liên, có chuyện gì cứ nói, chúng ta tình như anh em, như thế nào còn ngượng ngùng đạo lý?" Diệp Phong tay vươn ra, sờ nàng có chút pha nâu - đen mái tóc xinh đẹp, ôn nhu vuốt.

Nga! Chỉ là huynh muội thôi sao!

Bích Liên nghe hắn nói lời, trong lòng nổi lên buồn ý, bất quá nghĩ đến Vương Ngữ Yên cũng là diệp phong muội muội sau, tâm tình lại phấn chấn đi lên.

"Công tử, là ta cùng Tú Liên cũng muốn được ngài chỉ điểm võ công!"

Bích Liên tuy tâm xao động, bề ngoài vẫn mang nụ cười chuẩn mực, nhẹ đạo.

"Ah!" Diệp Phong chớp chớp mắt, nghe tới nàng nói, hắn liền hiểu được nàng có lẽ đã biết Diệp Phong trước đó chỉ điểm một đám Nữ gia đinh chuyện.

Suy nghĩ sau, cảm giác cũng bình thường, nàng nói thế nào cũng là dẫn đầu gia đinh nhóm chị đại, chắc chắn có người đến nói cho nàng nghe a.

Diệp Phong suy đoán được nàng tâm tư, cười cười, nói.

"Bích Liên ngươi muốn luyện liền đến ta Trang viên nói đi, như thế lúng túng làm gì."

Diệp Phong ngón đánh đánh nàng đầu nhỏ, giả bộ hung dáng vẻ.

"Vâng công tử đại nhân!" Bích Liên trên khóe môi hiện lên nụ cười, không có quan tâm bàn tay chiếm tiện nghi.