Chương 29

“Hiệu trưởng, em không nói phải nghỉ học, Mộ tiên sinh đó em không quen, anh ta không có quyền thay em xin nghỉ, thầy cứ coi là kẻ điên đây nói chuyện điên rồ với thầy đi.” Hạ Băng Khuynh không có ý tốt nói.

Hiệu trưởng bên kia khó xử dừng vài giây: “Hạ Băng Khuynh à, nói thật với em, tập đoàn Mộ thị đầu tư cho trường rất nhiều, một số hoạt động của trường đều do Mộ thị tài trợ, em không muốn nghỉ học tôi rất vui, nhưng tôi cũng không thể đắc tội Mộ tiên sinh, mâu thuẫn của hai người vẫn là tự giải quyết thì tốt hơn.”

Hạ Băng Khuynh cũng không ngốc, lời của hiệu trưởng nói cô hiểu, tự nhiên giải quyết, đừng ảnh hưởng đến trường.

“Em biết rồi, em sẽ tự giải quyết.”

Có chút bất lực cúp máy, cơm cũng không ăn, tức giận đến Mộ thị.

Cô muốn cùng tên đó đồng vu quy tận!

Đến Mộ thị thì được báo là Mộ Nguyệt Sâm đã đến sân bóng Cao Nhĩ Phu.

Như là biết trước cô sẽ đến, tiếp tân chủ động đưa địa chỉ sân bóng cho cô.

Hạ Băng Khuynh cầm địa chỉ, lập tức đến sân bóng.

Từ xe taxi đi xuống, trước mặt 1 mảnh rộng rãi, phía xa là sân cỏ xanh, ao hồ, cây cối đẹp khó tả.

Cô không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, bước chân kiên định đi về trước.

1 phục vụ nữ mặc áo xanh biển được đặt làm, khuôn mặt mang nụ cười tiêu chuẩn: “Xin chào, xin hỏi tôi có thể giúp gì không?”

“Tôi đến tìm Mộ Nguyệt Sâm, có thể dẫn tôi đến đó không?” Hạ Băng Khuynh trấn tĩnh trả lời.

“Có thể, mời theo tôi.”

Nữ phục vụ đến thân phận của cô cũng không hỏi, liền đưa cô đi, có thể thấy tên hồ ly già Mộ Nguyệt Sâm sớm đã sắp xếp, chỉ đợi cô sập bẫy.

Hạ Băng Khuynh âm u bĩu môi, đi theo.

Bọn họ ngồi trên xe tham quan màu trắng, do nữ phục vụ đó lái xe.

Xe đi vào sâu trong sân bóng, khi đến trung tâm sân bóng Cao Nhĩ Phu, mới dừng lại.

Nữ phục vụ xuống trước, cung kính chỉ về trước: “Mộ tiên sinh ở bên đó!”

“Được, cảm ơn!”

Hạ Băng Khuynh lễ phép cảm ơn.

Cô xuống xe, đi nhanh về trước, đi rất xa mới có thể thấy bóng dáng 3 người đàn ông từ xa.

Bọn họ đều cao ráo, khuôn mặt đẹp trai, khí chất cao quý, 1 đám công tử nhà giàu tụ họp đúng là mãn nhãn.

Cảnh tượng đặc biệt hoa lệ.

Mộ Nguyệt Sâm là người gây chú ý nhất, áo polo xanh đậm, quần dài đen tôn lên đôi chân dài, mặt nghiêng tinh tế như dùng dao gọt, cao thấp rõ ràng.

Nhan sắc của anh đặc biệt mê hoặc, vừa nhìn đã thấy tuyệt đẹp đến khiến tim tan chảy.

Nhưng bề ngoài của anh và tinh cách hoàn toàn trái ngược, bề ngoài đẹp như vậy, nhưng tính cách lại xấu như vậy.

Nghĩ đến chuyện anh làm, cô lập tức giận dữ đi nhanh về trước xông về phía anh, không quan tâm chuyện gì khác, đưa chân lên đá anh 1 cái, còn đá ngay xương bắp chân của anh.

“Shhh---”

Mộ Nguyệt Sâm đau đến hừ nhẹ, ý lạnh sâu thẳm lập tức xuất hiện.

Cố Quân Thụy và Quản Dung Khiêm ở bên ban đầu chấn động sau đó không hẹn mà cười phá lên, còn ở sau lưng Mộ Nguyệt Sâm đưa ngón tay cái lên đối với Hạ Băng Khuynh.

Nhất định phải like!

Dám không thích tam thiếu đã đủ ngầu rồi, còn dám đánh anh nữa, cô nương nhỏ này tuyệt đối ăn gan hùm mật báo để lớn mà.

Bọn họ thích nhất cũng tình tiết bùng nổ như vậy.

- -------- ----------