Chương 39: Mẹ tà thần

Dạ Thủy được như ý muốn, sau khi Vũ Chính vào nói chuyện được một lúc, Dạ Thủy ôm Đinh Đinh đang bị ốm lên xe về nhà.

Đinh Đinh lại đau đầu, cố nở nụ cười an ủi mẹ: “Đinh Đinh không đau, chỉ hơi buồn ngủ thôi.”

Bây giờ thì Dạ Thủy đã biết được tại sao những bà mẹ khác của Đinh Đinh phải trở về, nhìn đứa bé đau đầu mà không làm được gì, trong lòng vô cùng khó chịu.

Dạ Thủy dùng thần lực làm tê liệt cảm giác đau đớn cho Đinh Đinh, Đinh Đinh ôm lấy mặt mẹ và hôn lên, sau đó dùng chiếc má mềm mại áp vào mặt cô, nói nhỏ: “Mẹ không cần phải bắt chước mẹ địa quỷ, Đinh Đinh có thể chịu được, Đinh Đinh không sợ đau.”

Chỉ cần mẹ ở bên cạnh.

Đinh Đinh sẽ không sợ đau.

Trái tim cô như bị ném xuống đất, bị nghiền thành từng mảnh và mang đến những cơn đau, lại được đôi tay bé nhỏ này nâng lên, thổi một cái, lau cẩn thận rồi đặt vào trong lòng và thầm vui mừng. Dạ Thủy nhắm mắt lại, ôm chặt lấy đứa con nhỏ của cô.

Không yêu cầu bất cứ điều gì, đó chính là một tình yêu thuần khiết.

Chỉ cần được ở cạnh cô, đứa bé sẵn sàng làm mọi thứ.

Đứa bé không phải là một tính đồ.

Cô sẽ là một tín đồ của đứa bé.

Dạ Thủy mở to mắt, giọng nói chậm rãi sau rất nhiều suy nghĩ: “Đinh Đinh, không cần quá lo lắng, ma lực của mẹ khác với mẹ địa quỷ. Ở đây, ma lực của mẹ cũng có thể gia tăng, mẹ không cần phải trở về.”

Đôi mắt của Đinh Đinh đột nhiên trở nên phát sáng.

Dạ Thủy cảm thấy buồn cười, nở nụ cười và hôn lên trán đứa nhỏ: “Chỉ cần ở đây có tín đồ, mẹ không cần trở về.”

Đinh Đinh vội vàng hỏi: “Đó có thể là Đinh Đinh không?”

“Có thể.”

“Những chú mèo có thể không?”

“Có thể.”

Đinh Đinh nằm gọn trong lòng mẹ, tự hỏi bản thân một cách nghiêm túc rằng nếu mở rộng quy mô của nhà trẻ, để tăng nhanh niềm tin cậy của các bà mẹ.

Về đến nhà, Đinh Đinh mới nhớ ra mình chưa biết công việc của mẹ là gì, lân la đến bên đùi mẹ, đưa cho mẹ miếng phô mai vừa mua, bóc vỏ ra và đút cho mẹ.

“Mẹ chọn nghề gì?”

“Cố vấn điều tra.”

Đinh Đinh cảm thấy khó hiểu, hỏi mẹ: “Là làm gì ạ?”

“Khi có người tố giác có nhà máy nào đó mờ ám, mẹ đi cùng với đội điều tra. Khi có người báo có quan chức tham nhũng nhận hối lộ, mẹ sẽ đi theo đội điều tra để tìm chứng cứ. Sẽ có người xấu bị bắt, khi những người khác không tìm được chứng cứ, mẹ sẽ hỗ trợ thẩm vấn. Khi có người đến nhận một vị trí quan trọng, mẹ sẽ điều tra bối cảnh phía sau họ.”

“Ồ…”

Trong ánh mắt Đinh Đinh tràn ngập sự ngưỡng mộ, Dạ Thủy cực kỳ thích thú sự sùng bái của Đinh Đinh, để duy trì sự sùng bái, Dạ Thủy tiếp tục nói: “Bùa và dây bình an của mẹ đã bán cho chú cảnh sát và chú lính mà con quý rồi.”

Đinh Đinh càng ngưỡng mộ hơn, cô bé ôm lấy mặt mẹ và hôn mạnh.

“Mẹ thật tuyệt!”

Trái tim Dạ Thủy cảm thấy vui hơn bao giờ hết.

Làm thế nào mà cô lại gặp được một bảo vật nhỏ đáng quý như vậy.

Dạ Thủy thương lượng với Đinh Đinh: “Chỗ mẹ làm việc cách nhà hơi xa nên bọn họ đã cấp chỗ ở cho mẹ. Chỗ đó có nhà trẻ, lúc mẹ đi làm, Đinh Đinh có thể đi nhà trẻ.”

“Những người mẹ khác có thể tìm được Đinh Đinh không?”

“Có thể, mẹ đã nói cho họ rồi.”

“Vâng, Đinh Đinh sẽ chuyển nhà cùng mẹ.”

Mẹ ở đâu thì Đinh Đinh ở đó.

Dạ Thủy biết chắc chắn Đinh Đinh sẽ đồng ý, nhưng lại không nghĩ điều đó sẽ dễ dàng như thế.

“Đinh Đinh không mở nhà trẻ mèo sao?”

“Mở ạ, phòng của Đinh Đinh sẽ dùng cho mèo.”

Như vậy thì Đinh Đinh có thể ngủ cùng phòng với mẹ rồi.

Dạ Thủy nghe được suy nghĩ của Đinh Đinh thì không nhịn được mà bật cười: “Tiểu quỷ nhỏ bám người.”

Đinh Đinh chuyển nhà, Kim Đa chạy tới giúp, hắn không dám đến gần Dạ Thủy, chỉ chuyển đồ ở quanh Đinh Đinh.

Kim Đa: “Sau khi chị về, nhớ phải gọi điện cho em đấy.”

“Được”

“Chú còn thiếu tám vạn tiền bánh rán, Đinh Đinh cũng đừng quên nhé.”

“Không quên ạ.”

“Em có khiếu làm ăn, chị đưa quán bánh rán cho em, về sau làm ăn được thì chia cho chị.”

“Không được làm chuyện xấu!”

“Buôn bán trong sạch, làm người ngay thẳng!”

Trong ánh mắt Kim Đa là sự lưu luyến không muốn chia xa, Dạ Thủy ôm lấy Đinh Đinh và rời đi.

Đinh Đinh ngẩng mặt nhìn mẹ: “Mẹ đã bói một quẻ cho Kim Đa sao?”

Dạ Thủy thu lại ánh mắt đang nhìn về phái Kim Đa, nhẹ nhàng hôn lên trán Đinh Đinh: “Đinh Đinh đã thay đổi vận mệnh của hắn.”

Đinh Đinh lo lắng: “Đinh Đinh đã đổi rồi, thay đổi đó không tốt ạ?”

Dạ Thủy cười chặt lấy Đinh Đinh, nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé: “Thay đổi tốt.”

Đinh Đinh hít một hơi dài, nhẹ nhàng ghé vào lòng mẹ, dụi mắt, vuốt ve tóc mẹ, ngủ thϊếp đi trong chiếc xe đang di chuyển.

Dạ Thủy mang chăn bông đắp lên cho Đinh Đinh, lại lần tính toán số mệnh của Đinh Đinh thêm một lần nữa, không có chốn dừng chân, không có chỗ để đi, cô đơn và phiêu dạt vô định.

Trong mắt Dạ Thủy tràn ngập sự lo lắng, đường sinh mệnh như vậy quá mong manh.

Nếu các cô không đến, đường sinh mệnh này căn bản đã đứt. Hiện tại vu lực, ma khí, quỷ khí, thần lực bốn lực lớn che chở, Bạch Miên thậm chí còn dùng mười sợi lông linh hồn của hung thú quấn quanh đường sinh mệnh của Đinh Đinh để củng cố nó. Nhưng mà Đinh Đinh lại phải ở lại bên cạnh bọn họ, đường sinh mệnh của Đinh Đinh vẫn còn mỏng manh hơn những người khác.

Các cô phải nuôi dưỡng thật cẩn thận, Đinh Đinh mới có thể lớn lên bình an.