Chương 27: Phiên ngoại 2 - Ai là cha? Ai là mẹ?

Editor & Beta: Mai_kari

"Vù vù ...."

"Vù vù ...."

Hai đứa nhỏ chỉ còn mặc mỗi cái quần cọc không ngừng lăn lăn trên mặt đất dưới tàng cây. Ánh nắng chói chan bị đám cây rậm rạp che chắn, ve không ngừng kêu râm ran, quả là một chiều thoải mái. Hai đứa nhỏ lại nằm trên mặt cỏ mặt ủ mày chau, tâm sự trọng trọng.

"Hạ Đống, nhà chúng ta có chỗ nuôi cá không?"

"Có chứ, em nói với cha anh, y sẽ lập tức mua cho em một cái bồn cá to." Hạ Đống không yên lòng vẽ vẽ trên mặt cát.

"Ồ." Tiểu Diệp cúi đầu suy nghĩ một chút. "Cha nói là, chúng ta tới ở cùng nhau chính là người một nhà, có phải nói cha em cùng cha anh kết hôn rồi hay không?"

"Chắc vậy đó." Hạ Đống thở dài, nhóc cũng đang phiền não vấn đề này nè.

"Vậy ... vậy vì sao cha của người ta kết hôn sẽ lấy về một người mẹ đẹp, còn cha của chúng ta lại không như vậy? Ai là cha, ai là mẹ đây?"

"Vậy coi cha em là mẹ đi."

Tiểu Diệp không đồng ý: "Không được, cha em là đàn ông mà, sao làm mẹ được."

"Cha anh cũng là đàn ông."

Hai đứa bé mắt to trừng mắt nhỏ, đồng thời quay đầu lại, sau đó nhìn cát mà thở dài.

"Hai bạn nhỏ, chẳng lẽ cha tụi con không dạy tụi con sao, gặp vấn đề không hiểu rõ phải đi hỏi thầy cô đó." Cô giáo Lý không đâu là không xuất hiện được chẳng biết từ đâu chui ra nói. "Vấn đề này rất dễ mà."

"Vậy cô hỏi hai con, trong hai cha ai mạnh nhất? Tụi con thấy trong nhà thường cha sẽ rất mạnh khỏe, còn mấy chuyện vặt mẹ toàn làm hay sao."

Tiểu Diệp vừa nghe dũng cảm nói: "Cha con lợi hại lắm nha, hồi 1/5 cha đã đem toàn bộ táo lớn một mình vác lên lầu 4 đó." Bé sợ nói chưa đủ cụ thể, lập tức lấy tay vẽ trên cát. Hồi lễ 1/5 trường học quá nhiều trái cây, nào là dưa hấu, táo, lê, bưởi thu về cũng hơn 50kgs. Thầy Quý coi thì gầy teo nhỏ, nhưng khí lực lại cực lớn.

"Còn cha con?"

Hạ Đống nhíu mày: "A Kiệt lười lắm, chẳng bao giờ làm việc gì cả."

Cô Tiểu Lý thấy có chút sai, liền nói. "Vậy, tụi con xem, cha thường sẽ nghiêm khắc hơn mẹ, ai hung hăng nghiêm khắc với tụi con hơn?"

"A Kiệt hung hăng với con lắm, hỡ chút là đánh mông con." Hạ Đống căm giận.

"Không có đâu, Hạ papa với em tốt lắm nha, chưa bao giờ hung hăng với em cả. Thế nhưng nếu em làm sai, thì cha sẽ phê bình em tới khi nào em nhận ra lỗi mới chịu bỏ qua, chẳng lẽ anh ở trường chưa từng bị cha em phê bình hả?"

Nhớ tới cái ngày bị phạt đứng ở trong trường, Quý Thụ Thành thường ngày thái độ cực kỳ ôn hòa, sẽ không cãi nhau ầm ĩ với học sinh mình. Tuy rằng nét mặt ôn hòa, nhưng khi nóng giận rất dọa người. Hạ Đống trong lòng sợ hãi mà gật đầu.

Lại sai nữa rồi!

Cô Tiểu Lý trán đổ mồ hôi, nghĩ nghĩ rồi nói. "Vậy, tụi con coi, hiện ở nhà mẹ đều sẽ quản tài chính, tiền lương của cha sẽ đưa hết cho mẹ, nhà tụi con ai quản tài chính?"

Hai đứa nhỏ ngẩng đầu hỏi: "Cô ơi, quản tài chính là gì?"

"Chính là tiền trong nhà do ai giữ đó?"

Tiểu Diệp nhìn nhìn Hạ Đống nghiêm túc hồi ức: "Hình như là Hạ papa đó, cứ tới cuối tuần thì y sẽ đưa cho cha một khoản tiền, còn thẻ lương của cha thì lại đua cho Hạ papa."

"Đúng đúng, từ khi A Kiệt quản tiền, thì tiền tiêu vặt của con cũng bị giảm luôn, thật nhỏ mọn mà."

Tôi xỉu!

Cô Tiểu Lý cảm thấy đầu đầy sao kim, đối mặt với hai đứa nhỏ chưa thành niên không cách nào giải thích rõ rang được.

Có rồi, vắt hết óc nghĩ ra một đòn sát thủ, hỏi. "Vậy ai hay ngủ nướng, ai làm điểm tâm? Làm điểm tâm tuyệt đối là cha, ngủ nướng chính là mẹ."

"Cô Lý à, sao cô nói ngược vậy. Chẳng phải mẹ mới là người làm điểm tâm sao?"

"Ngốc! Hiện tại chính là đang thịnh hành người cha tốt." Cô Tiểu Lý bắn lên trán Tiểu Diệp khả ái, ha hả cười không ngừng. Tiểu thụ bị hành hạ suốt cả một đêm, đương nhiên tiểu công phải đi làm điểm tâm hầu hạ lên tận đầu giường mới ngọt ngào.

Hạ Đống vỗ đùi, tức giận nói: "Tên A Kiệt ngu ngốc kia làm thứ gì thì chẳng ăn được thứ đó, may có thầy Quý làm cha chúng ta."

Tiểu Lý hộc máu tại chỗ! Anh bạn Hạ Kiệt à, cậu cậu cậu ... sao mà được chứ ... Vậy cô rốt cục phải giải thích thế nào đây?

"Cô Lý, cách này của cô thật tốt nhà, thật sự là rất rõ ràng, hiểu hết rồi."

Hạ Đống gật đầu: "Tuy rằng không muốn thừa nhận, thế nhưng ... sự thực trước mắt ... Ai!!!!"

= +||||||

"Không phải đâu, tụi con hiểu lầm rồi!"

Ôi! Một đại thúc thụ niên hạ công hoàn mỹ như vậy sao giờ lại bị đảo chính cơ chứ?

Cô giáo Tiểu Lý cắn răng, cuối cùng nhắm mắt lại phun ra một câu khó nói: "Tối nay tụi con tới phòng ngủ cha tụi con nghiệm chứng đi, ai ở trên là cha, ai nằm dưới là mẹ."

"?" Vùng xung quanh lông mày hai đứa nhỏ bị nhíu lại thành 1 đường. "Vì sao?"

Cô giáo Lý liền cảm thấy mình như mọc cánh thành tiên phi tiên chẳng biết đi đâu.

Cùng mấy đứa nhỏ thuần khiết giải thích vấn đề công thụ thật là một nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành mà.

HẾT PHIÊN NGOẠI