Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 44: Lại đây

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cho tới nay, hình tượng của Trương Giác đối với người hâm mộ trượt băng là ngoại hình, đáng yêu, sẽ bán manh, biểu diễn thiên tài, cái đầu không cao cùng với tinh ổn định kém.

Không nghĩ tới cái sự không ổn định này, ở trong giải vô địch thiếu niên thế giới thì cậu là người có phong độ ổn định nhất, lúc này mới có không ít người phát hiện sự không ổn định của Trương Giác là tin đồn, nhưng không biết ai là người đưa ra tin đồn đó.

Cá sấu nhỏ rõ ràng là một vận động viên có trái tim lớn và tính ổn định rất cao mà!

Lần thứ hai lấy được vị trí dẫn đầu trong bài thi ngắn, thời điểm Trương Giác tham gia nghi thức trao huy chương nhỏ thì những người đứng hai bên cậu vẫn là Ilya và Hayato Terakami.

Lần này điểm số của họ theo thứ tự là 79.65 và 78.9, kém Trương Giác lần lượt là 3.35 và 4.1 điểm.

Trải qua trận chiến này, trong lòng hai đại đơn nam cũng trở nên cảnh giác, không cần biết những người khác xảy ra chuyện gì, thân là vận động viên thì điều bọn họ phải làm là loại bỏ ảnh hưởng bên ngoài càng nhiều càng tốt, giành lấy thành tích tốt hơn trên sàn thi đấu này.

Về điểm ấy, Trương Giác rõ ràng là nhỏ tuổi hơn, lại có thể làm tốt hơn bọn họ, vì vậy phải học hỏi từ cậu ấy nha.

Cũng là vào lúc này, không ít người phát hiện thực ra người bạn nhỏ Trương Giác còn rất thành thục trong việc đối nhân xử thế.

Sau khi lễ trao giải kết thúc, phía ban tổ chức sắp xếp cho bọn họ một cái bàn, đồng thời bố trí hiện trường như một buổi họp báo để giới truyền thông tiện phỏng vấn ba vận động viên nhí.

Trương Giác tiện tay đặt bảng tên cho nhân viên công tác, kéo cả ba chiếc ghế ra rồi mới ngồi vào vị trí của mình, Hayato Terakami quan sát thì cảm thấy trên người Trương Giác có một sự giáo dưỡng và lễ phép mà chỉ có được sau khi được cha mẹ giáo dục thật tốt mới có được.

Mặc dù Trương Giác vẫn phải dựa vào thông dịch viên khi trả lời câu hỏi từ các phóng viên, nhưng với số tuổi của cậu mà nói, biểu hiện của cậu trong cuộc phỏng vấn là rất khá.

Này thật ra cũng là công lao của người đại diện, người đại diện Hữu Vân, lúc bình thường dùng phương ngữ Đông Bắc để nói linh tinh thì không có vấn đề gì, như nếu hoàn cảnh dư luận gầy đây không tốt, vậy thì ngàn vạn lần cần phải căng da, không cầu biểu hiện đặc sắc, mà tuyệt đối không thể nói sai lời nói để tránh khỏi rước họa vào thân.

Trong khoảng thời gian này, một phóng viên đã hỏi Trương Giác: "Trương, trước hết chúc mừng bạn đã giành được vị trí đứng đầu trong bài thi ngăn, sau đó tôi muốn hỏi bạn, khi bạn kết thúc bài thi ngắn và xem màn trình diễn của những đối thủ khác, bạn cảm thấy bọn họ trượt như thế nào?"

Vấn đề này thực sự có chút cạm bẫy, bởi vì ngay hôm nay Hayato Terakami và Ilya đều mắc sai lầm, thực sự không thể nói rằng bọn họ xuất sắc hơn những người khác.

Các ngón chân của Trương Giác chạm đất, dùng ngữ khí khiêm tốn trả lời: "Tôi cảm thấy bọn họ đều rất lợi hại, khiến tôi cảm thấy áp lực rất lớn, cho nên lúc trượt băng tự do tôi sẽ càng thêm nỗ lực."

Phóng viên cười nói: "Xem ra bạn vô cùng khát vọng thắng lợi."

Trương Giác lộ ra nụ cười ngây thờ: "Tôi là vận động viên mà, vận động viên không nghĩ đến chiến thắng thì còn là vận động viên gì nữa chứ."

Phóng viên: "Vậy bạn có cảm thấy mình sẽ giành được chiến thắng không?"

Trương Giác nhấp ngụm nước, nghe Thẩm Lưu phiên dịch xong, tiếp tục ngây thơ cười.

"Tất cả những ai đứng trên đấu trường đều có tâm tình muốn chiến thắng, để có cơ hội giành chiến thắng trước các tuyển thủ Savshenko và Terakami, tôi đã luyện tập 3A đến mức chân tôi tê cóng, nhưng cho dù như vậy tôi không nghĩ rằng mình sẽ chiến thắng, bởi vì tôi biết, là một vận động viên kiệt xuất, bọn họ nhất định cũng phải nỗ lực rất nhiều."

"Mặc dù tại bài thi ngắn được phát huy rất khá, nhưng cuộc thi trượt băng nghệ thuật phụ thuộc vào thành tích toàn diện của các vận động viên trong bài thi ngắn và trượt băng tự do, hiện tại tôi thực sự hy vọng rằng mình cũng có thể có biểu hiện tốt trong phần trượt băng tự do."

Cậu balabala một trận, trong miệng đều là lời hay, nếu như phóng viên đưa ra vấn đề sắc bén, cậu sẽ yên lặng bỏ qua.

Cho đến khi một phóng viên hỏi: "Xin hỏi bạn có biết chuyện tuyển thủ Yoo Mong Seong cùng bạn diễn nữ Yoon Mi Jeong của khiêu vũ trên băng lên án huấn luyện viên về chuyện xâm hại tìиɧ ɖu͙© không?"

Câu hỏi này khiến cho Thẩm Lưu đang phiên dịch lộ vẻ bất mãn, hắn cảm thấy vấn đề này không nên hỏi một vị thành niên như Trương Giác.

Đứa nhỏ còn nhỏ như vậy, những phóng viên này là muốn nghe Trương Giác trả lời cái gì chứ?

Huấn luyện viên Thẩm muốn tự mình ngăn cản vấn đề này, mà Trương Giác nghe đến cái tên Yoo Mong Seong liền nhẹ giọng hỏi hắn: "Vấn đề mà bọn họ hỏi chính là hai tuyển thủ Hàn Quốc kia đúng không?"

Thẩm Lưu cau mày: "Em đừng trả lời cái này."

Trương Giác dừng một chút, kiên trì nói: "Vẫn là phiên dịch cho em chút đi."



Thẩm Lưu cũng không tiện phản ứng quá mức trước mặt công chúng, chỉ có thể thấp giọng mà phiên dịch, vẻ mặt Trương Giác cũng từ từ nghiêm túc.

Cậu quay đầu nhìn thẳng ống kính, kiên định nói: "Con đường bảo vệ quyền lợi nào cũng tràn đầy gian nan, sau khi sự việc xảy ra, tôi thấy có những ngôn luận trên internet chẳng hề thân thiện với họ chút nào, nhưng cá nhân tôi trước nay luôn chướng mắt những nhận xét là nạn nhân sai, hi vọng tuyển thủ Yoo Mong Seong và tuyển thủ Yoon Mi Jeong có thể chống đỡ, bọn họ là những người bị xâm phạm, bất kỳ cái sai gì cũng không có. Cũng hi vọng thủ phạm có thể nhận được hình phạt mà hắn đáng phải chịu."

Từ khi vụ việc này nổ ra, Trương Giác là người đầu tiên trực tiếp lên tiếng ủng hộ các nạn nhân trong tổ thiếu niên, cũng thay bọn họ oán một số người có ngôn luận tanh tưởi, bao gồm cảm biểu cảm ngạc nhiên của Ilya và Hayato Terakami ngồi bên cạnh.

Huấn luyện viên trưởng Tống Thành ngồi dưới khán đài che mặt: "Vốn dĩ xem cậu nhóc phỏng vấn trước đó, tôi còn tưởng rằng có thể yên tâm."

Không ngờ nhóc còn này lại nói chuyện thẳng thắn như vậy.

Huấn luyện viên trưởng Tống Thành không biết dáng vẻ này của Trương Giác là đã được người đại diện thu thập qua rồi, nếu như mà là trước đây, đối mặt với loại cặn bã này thì với tính khí của tiểu tiên nữ có thể trực tiếp hỏi thăm từng nhà đối phương.

Đợi đến khi phỏng vấn kết thúc, Trương Giác thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy so với luyện tập nhảy ba tiếng còn mệt hơn, Thẩm Lưu đưa cho cậu một tờ giấy.

"Nè, lau mồ hôi đi."

Trương Giác nắm chặt khăn giấy, bối rối xin lỗi huấn luyện viên: "Xin lỗi, lời nói vừa rồi của em quá bốc đồng, vốn dĩ em cần phải vòng qua cái chủ đề này, nhưng em nhịn không được."

Thẩm Lưu nhu nhu cái đầu nhỏ của cậu: "Không sao đâu, huấn luyện viên cũng không ưa những việc này, em nói cũng không sai."

Trên thực tế, nếu Thẩm Lưu nhìn thấy các loại tin tức không ngừng đảo ngược của thế hệ sau thì sẽ biết có câu nói gọi là "Hãy để viên đạn bay một lúc*", biệt dễ dàng há miệng phun người, Trương Giác dám lên tiếng, chủ yếu là bởi vì cậu biết những tuyển thủ khiêu vũ trên băng thực sự là người bị hại.

*Nguyên văn (让子|弹再飞一会): Mọi việc hãy chờ một thời gian rồi hãy đưa ra kết luận.

Sau khi tên cặn bã bị kết án 6 năm, bọn họ buộc phải giải nghệ, sáu năm sau, Yoon Mi Jeong bị tên huấn luyện viên cặn bã chém bị thương, mãi đến tận năm 2020, cư dân mạng phát hiện ra rằng Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong mở một cửa hàng gà rán ở Busan, nhưng vì ảnh hưởng của tình hình dịch bệnh đến ngành ăn uống mà họ gần như phá sản, sau đó còn có người chụp được cảnh Yoo Mong Seong đang đi giao đồ ăn.

Bọn họ từng là tổ hợp khiêu vũ trên băng triển vọng nhất châu Á, nhưng lại cuối cùng vì đau khổ mà rời đi không một tiếng động, thỉnh thoảng nhắc lại vẫn cứ làm cho người ta thổn thức không thôi.

Trương Giác hi vọng bài phát biểu của mình lần này có thể khiến họ cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng cậu cũng không thể giúp được những thứ khác.

Vào ngày đầu tiên của giải vô địch thiếu niên thế giới, trong bốn hạng mục trượt băng nghệ thuật, trong số mười vận động viên dẫn đầu thì chỉ có ba người đạt được thành tích trong bài thi ngắn, chỉ có một mình Trương Giác trong nội dung trượt băng đơn, hai người còn lại là một cặp đôi tuyển thủ khiêu vũ trên băng ở Bắc Mỹ.

Tin tức này vừa ra, những người khác còn chưa kịp phản ứng thì những người hâm mộ trượt băng trong nước đều kinh ngạc.

Tại diễn đàn thế giới băng tuyết, vô số người đam mê trượt băng dồn dập lên tiếng.

Đất trời ngập tràn băng tuyết – trượt băng nghệ thuật – nội dung trượt đơn nam

【 tưới nước 】chú cá sấu giành vị trí quán quân trong bài thi ngắn 818

1L

Lần này thực sự tôi phải dùng cặp mắt khác xưa đề nhìn chú cá sấu, rõ ràng mọi người đều là bị WADA kiểm tra đột xuất, lại còn là cấp độ ăn một quả dưa lớn, cá sấu thế nhưng thực hiện được một bài thi ngắn, thực sự là lợi hại, trước đây còn cảm thấy tính ổn định của cậu nhóc từ một đường thi đấu phân trạm đến vào vòng chung kết là không tốt, giờ tôi phải nói xin lỗi rồi.

2L

Sự không ổn định của làng hoa chủ yếu là do nguyên nhân thân thể, lúc trước khi thi đấu cậu ấy chưa từng ở thời kỳ hoàng kim, sau trận đấu cậu ấy cũng không giải thích với giới truyền thông là mình không khỏe, cho nên rất nhiều người đều không biết điều này, nhưng ngay cả khi cậu ấy không thoải mái thì màn trình diễn của cậu ấy luôn trong trạng thái trực tuyến.

3L

Cá sấu nhỏ, đơn nam đầu tiên ở thôn chúng tôi lập nghiệp bằng diễn xuất.

4L

Kỹ thuật và tâm lý của cá sấu đều rất tốt, không nói đến sự không ổn định, nhưng ít nhất thì cậu ấy chưa bao giờ gục ngã, xét về tuổi đời và kinh nghiệm thì cậu ấy đã rất tốt rồi, trước đây cậu ấy chủ yếu là chênh lệch về may mắn, chỉ cần nhìn vận may mà chú cá sấu trong lượt rút thăm thì tôi biết vận may của cậu ấy không tốt rồi.

5L



Lần này làng hoa là người đầu tiên ra trận trong nhóm cuối cùng, vận may quá ảo diệu rồi khiến tôi hoài nghi không biết bên phía ban tổ chức có cố tình là như vậy không nữa.

6L

Không, cậu ấy thực sự là luôn gặp xui xẻo, bởi vì lúc thi đấu đấu giải vô địch quốc gia, cai vị thứ ra trận của cậu nhóc vẫn là như thế...

7L

Lẽ nào chỉ có tôi cảm thấy đứa trẻ này quá mức tâm cơ thôi sao? Các người xem đi, trước khi trận đấu diễn ra thì rất nhiều người đã lo lắng cho cặp đôi Hàn Quốc tội nghiệp, chỉ có cậu ta thoạt nhìn không phản ứng gì, sau khi thi đấu thì trách cứ đám fan cuồng, tới lúc phỏng vấn sau trận đấu thì cậu ta ngay lập tức phun gã huấn luận cặn bã.

8L

Lầu trên mới là nói hươu nói vượn, làng hoa mới có 13 tuổi! Đứa nhỏ có thể có tâm cơ gì cơ chứ?

9L

Tâm cơ không hề liên quan đến tuổi tác, lúc cháu tôi 8 tuổi thì đã nói dối rằng cô giáo đánh cháu, cuối cùng vừa nhìn giám sát thì rõ ràng cô giáo không làm gì cả.

10L

Chờ một chút, sao lại đột nhiên nói đến chuyện cá sấu tâm cơ hay không tâm cơ chứ? Sau khi cậu ấy nói hươu nói vượn tại phân trạm ở Mỹ thì lúc trở về đã bị huấn luyện viên thu thập rồi, bây giờ học được cách trung thực sao? Mặc dù nhìn vào bài phát biểu của cậu ấy tại buổi trao giải huy chương nhỏ, cậu ấy vẫn thẳng thắn như vậy.

11L

Tôi cảm thấy cá sấu không làm gì sai hết, sân trượt băng nghệ thuật vốn dĩ không được la hét và bật đèn flash, tuyển thủ sau khi thực hiện thành công các động tác kỹ thuật thì vỗ tay là không thành vấn đề, hơn nữa cá sấu không bị ảnh hưởng bởi trận đấu đó là nhờ tố chất của vận động viên nha, sau khi thi đấu rồi đưa ra ý kiến cho thấy rằng cậu ấy rất có tinh thần trọng nghĩa.

12L

Đứa nhỏ này có một đầu óc đầy mưu mô, cậu nhóc rõ ràng luôn nói trắng ra.

13L

Đổi đề tài đổi đề tài, tôi cảm thấy thực lực trên lý thuyết của cá sấu nhỏ thực sự không thấp hơn Ilya và Hayato Terakami nha, người khác nhảy được thì cậu ấy cũng nhảy được, trong sáu phút luyện tập của trận chung kết cậu ấy cũng đã hoàn thành cú nhảy 3A+3T, chỉ là sau đó vì muốn ổn định cho nên mới giảm độ khó cho phần trượt băng tự do thôi, hi vọng cá sấu nhỏ lúc trượt tự do sẽ tiếp tục cố lên.

14L

Đúng vậy, màn trình diễn của làng hoa trong bài thi ngắn này là rất tốt, nếu không phải người đầu tiên ra trận bị chú định là bị đè ép thì hẳn là cậu ấy có thể phá kỷ lục thế giới do Vasily để lại, nhưng cậu ấy cách ngày đột phá cũng không còn xa nữa, dù sao chỉ có chênh lệch hai điểm thôi, cá sấu nhỏ bây giờ còn nhỏ, ít nhất là còn ở trong tổ thiếu niên hai năm, sớm muộn gì cũng có thể phá kỷ lục.

...

Lúc Trương Giác trở lại khách sạn nghỉ ngơi, trong khoảnh khắc cậu mở cửa ra thì nhướn mày, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Trương Tuấn Bảo khó hiểu nhìn cậu: "Tiểu Ngọc?"

Trương Giác ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút thì nhìn thấy bên cạnh bình chữa cháy được gắn trên hành lang, chẳng biết từ lúc nào nhiều thêm một thiết bị.

Thẩm Lưu nhìn sang, lập tức gọi cho bộ phận chăm sóc khách hàng của khách sạn, thông báo cho người đến kiểm tra chuyện ở hành lang xuất hiện thêm một cái camera là chuyện như thế nào.

Trải qua một phen dằn vặt như thế, bọn họ đều ý thức được một chuyện, đó chính là rất nhiều phóng viên thiếu đạo đức đã lẻn vào khách sạn, hơn nữa còn sử dụng những thủ đoạn bất lương.

Việc này khiến cho bọn họ ăn cơm tối cũng không được ngon miệng, ngược lại Trương Giác là người duy nhất có khẩu vị bên trong cả đoàn, thậm chí còn có ảo giác mình đã trở lại cuộc sống trước đây.

Lần này cậu ngủ phòng đơn, trước khi đi ngủ Trương Giác đã nhảy dây trên hành lang một hồi, trước khi về nghỉ ngơi, cậu nhìn góc hành lang một chút, vẫy vẫy tay.

"Lại đây."
« Chương TrướcChương Tiếp »