Chương 43: Bảo vệ

Căn cứ vào kinh nghiệm, đứa nhỏ nào mà thi cuối kỳ tốt thì sẽ có một kỳ nghỉ đông và nghỉ hè dễ chịu hơn.

Chẳng hạn như trường hợp của cậu bạn nhỏ Hứa Đức Lạp đã giảm cân thành công chính là như vậy, nhờ vào thành tích văn hóa xuất sắc của mình, dù cho bé bị mê luyến việc chơi trống jazz vì sự hướng dẫn của một đàn anh trong phòng tập võ thuật, vì lợi ích khóa học văn hóa xuất sắc của đứa con út, Trương Thanh Yến liền dứt khoát đăng ký cho bé tham gia lớp học.

Bây giờ kinh tế gia đình cũng dư dả, việc kinh doanh quán ăn của Trương Thanh Yến cùng và Hứa Nham cũng phát triển không ngừng, hai vợ chồng đang bàn bạc phát triển thêm một vài món ăn đặc sản, sau đó mở rộng thêm chi nhánh đến làng đại học.

Thân là đứa con trai lớn trong nhà, Trương Giác đã đạt được sự độc lập về tài chính nhờ thành tích xuất sắc trong môn trượt băng nghệ thuật, giờ đây chi phí luyện tập đều được đoàn đội trả, cũng như các khoản phụ cấp nên cậu đã sớm độc lập về tài chính.

Nhiều ngày trôi qua náo nhiệt, ba ba Hứa Nham vừa nấu ăn vừa ngâm nga kinh lịch, Trương Giác không hiểu kinh kịch nhưng lại cảm thấy ba ba mình hất rất êm tai, liền dựa vào vách tường nhà bếp cười khà khà không ngừng.

"Ba ba, ba là đang hát gì thế, sao con cảm thấy so với người chuyên nghiệp hát còn hay hơn?"

Hứa Nham dừng lại một chút, trên khuôn mặt anh tuấn nở một nụ cười nhạt: "Ba ba đang hát chính là Xuân giang hoa nguyệt dạ, con mà nghe thấy êm tai tức là con chưa nghe qua nghệ sĩ biểu diễn kinh kịch chuyên nghiệp rồi, trình độ của ba đây thực ra rất là nghiệp dư."

Hắn như không có chuyện gì xảy ra, nói sang chuyện khác: "Tiểu Ngọc, bây giờ con cũng được nghỉ rồi, Tết Nguyên đán con muốn đi chơi đâu không?"

Nhắc đến chuyện này, Trương Giác liền cười không nổi: "Tết của con không có được đi chơi đâu hết."

Thân là vận động viên trượt băng nghệ thuật, Trương Giác căn bản không có Tết.

Mới đây, bởi vì công lực nuôi heo của dì căn tin quá thâm hậu, còn được đội tuyển tỉnh tỉnh J mời đi giảng bài, chia sẻ kỹ năng nuôi heo.

Mà Trương Giác thân là chú heo nổi tiếng nhất đã hoàn thành quá trình tăng cân, bây giờ việc mà cậu cần làm mỗi ngày là tập aerobic để đánh bay lượng mỡ thừa, trong giai đoạn này cần phải duy trì yếm khi nhiều để đảm bảo cơn bắp mới không bị giảm sút.

Ban đầu Trương Giác vốn chỉ là một thiếu niên bình thường có thể chạy 10.000 mét mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, hiện tại toàn bộ hành trình chạy marathon đều không có vấn đề gì, có trời mới biết cậu đã trải qua những gì trong một năm trở thành vận động viên!

Tất cả những việc này nhất định phải hoàn thành vào cuối tháng 2, vì giải vô địch thế giới năm nay sẽ được tổ chức vào ngày 28 tháng 2 tại thành phố Gangneung, Hàn Quốc, Trương Giác có tật xấu say máy bay còn phải sớm tới đó để thích ứng hoàn cảnh.

Thực tế có nhiều cuộc thi trượt băng nghệ thuật hạng A trong mùa giải 2010 – 2011 hơn những năm trước.

Ngoài hai sự kiện thường kỳ là giải vô địch châu Âu và Bốn châu lục, còn có Universiade được tổ chức tại Erzurum, Thổ Nhĩ Kỳ.

Cuối tháng 2, Giải vô địch thiếu niên thế giới sẽ tổ chức tại Gangneung, Hàn Quốc.

Cuối tháng 3, Giải vô địch thế giới được khai mạc tại Tokyo, Nhật Bản.

Chờ đến giữa tháng 4, ở Yokohama, Nhật Bản sẽ tổ chức Giải đấu Đồng đội Thế giới.

Đối với Trương Giác mà nói, giải vô địch thiếu niên thế giới là ưu tiên hàng đầu.

Xét thấy trượt băng nghệ thuật thực sự là một hạng mục điển hình của ăn cơm thanh xuân, phần lớn hiệu quả chiến đấu của tuyển thủ đều bị giảm sút nghiêm trọng sau một độ tuổi nhất định, sô tuyển thủ trưởng thành muộn có tài là sô ít, rất nhiều tuyển thủ đẳng cấp thế giới đều bộc lộ tài năng ở tuổi thiếu niên, cho nên hàm lượng vàng trong giải đấu thiếu niên thế giới vẫn là khá đủ.

Tuy rằng nhiều người có thể chìm xuống đáy hồ sau khi giành chức vô địch giải thiếu niên thế giới do chấn thương, rào cản dậy thì hay các nhân tố khác, cuối cùng không phải là giải nghệ thì chỉ có thể chơi như một tuyển thủ tuyến hai, nhưng nếu như không thể vượt lên ở nhóm thiếu niên thì tỷ lệ trở mình ở nhóm thành niên sẽ nhỏ hơn.

Đây là điều mà Trương Giác đánh giá dựa trên sự hiểu biết của mình về tương lai, đây là cơ hội duy nhất mà cậu có thể đánh bại Ilya và Hayato Terakami.

Một năm nữa, bọn họ sẽ được thăng lên tổ, chờ Trương Giác thăng tổ thì chính là thời gian trổ mã của cậu.

Một ngày trước khi lên đường sang Hàn Quốc, Trương Giác phát hiện mình lại có chút ngủ không được.

Là quá kích động sao? Trương Giác không biết, cậu chỉ nhìn bàn tay của mình, nó nhỏ hơn rất nhiều so với kiếp trước.

Trọng sinh một lần, cậu đã lấy lại nhiều thứ mà trước đây cậu không thể đạt được, bây giờ cậu lại muốn nhiều hơn nữa, cậu muốn...

Là Vasily sau khi đoạt giải quán quân thì hăng hái phất tay, là Dalia kiên định phấn đấu sống lại từ tro tàn, là giấc mộng giơ cao lá cờ tổ quốc lêи đỉиɦ cao nhất, là tiếng reo hò của hàng vạn người hâm mộ trên băng từng vụt qua tâm trí cậu.

Trương Giác một bên nhắm mắt lại hít sâu, một bên tự nói với mình "Đừng nghĩ đến những thứ không thể có được", vươn mình nằm nghiêng, ôm chặt một con cá sấu nhỏ cao bằng nửa người.

...

Hắn biết mình đang ở trong mộng cảnh, mặt băng là lạnh giá, đứng trên đó ngay cả không khí hít vào phổi cũng là lạnh giá, cậu phảng phất như đang đứng trong một cánh đồng băng vô tận, gió vù vù thổi mạnh, phía trước cậu là một bóng người mơ hồ.

Bọn họ quay đầu lại nhìn về phía Trương Giác, đưa tay về phía cậu, thân ảnh cách gần cậu nhất trông rất thấp, khoác trên người một bộ trang phục hình lông vũ mà đen, đó là một con thiên nga đen nhỏ nhắn và điên cuồng.

Trương Giác không có cách nào ngừng lại bước chân bước về phía họ.

So với những vận động viên hạng nhất thường xuyên xuất ngoại, hiện tại Trương Giác vẫn cứ không quen với việc ra nước ngoài này, dù sao thì gộp hết hai đời lại cậu mới được một lần đi thi đấu phân trạm ở Mỹ, thêm vào lần này là tham dự giải vô địch thiếu niên ơ Hàn Quốc, hai lần.

Lần này cũng không biết chuyện gì xảy ra, Trương Giác bị say máy bay đặc biệt nghiêm trọng, cậu ngồi máy bay được nửa đường thì trực tiếp nôn hết sữa bò đã uống trong bữa sáng vào nhà vệ sinh.

Cho nên cuối cùng chính là Trương Tuấn Bảo cõng Trương Giác về khách sạn, dù cho không có sự chênh lệch múi giờ giữa Trung Quốc và Hàn Quốc thì hắn cũng cho đứa nhỏ nghịch ngợm này ngủ trước một giấc.

Thời điểm Trương Giác tiếp tục khiêu vũ với thiên nga đen trên mặt băng, vừa nhảy vừa ăn một miếng kẹo dẻo từ trên trời rơi xuống thì trên một website chia sẻ hình ảnh minh họa có tên là pixiv, một họa sĩ bậc thầy nổi tiếng bất ngờ đưa ra hai bức tranh với dòng chữ "Cậu ấy là đứa con của Thần" .

Bức tranh đầu tiên là một thiếu niên mặc trang phục biểu diễn thiên nga đen, hai cánh tay của cậu vung ra phía sau, giống như một con thiên nga sắp chết đang dang rộng đôi cánh, tư thái ưu mỹ, hai mắt của cậu hơi mở, trong đó là một sự điên cuồng sôi sục.



Bức tranh thứ hai vẫn là thiếu niên kia, bên chân cậu là một bộ trang phục biểu diễn áo liền quần cá sấu màu xanh, trên người mặc một chiếc áo thun đen đơn giải và quần thể thao, trong bối cảnh ánh đèn lập lòe, cậu đứng nghiêng mình trong bóng tối, nhìn như u buồn yếu đuối nhưng thực ra lại lạnh nhạt bình tĩnh, trên chân là đôi giày trượt băng đang tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.

Loại cảm giác yên bình trong cuộc sống hối hả nhộn nhịp, còn có phong thái điềm tĩnh của cậu thiếu niên, trong nháy mắt tạo nên một bầu không khí thanh tao và cô đơn, vô số những người hâm mộ đầu tiên thường xuyên đăng những loại hình bình luận "Quỷ lười vậy mà có cập nhật", "Hắn còn biết trở về", sau đó hết người này đến người khác khen ngợi hai bức tranh đẹp đẽ này rõ ràng là vẽ thiếu niên trượt băng nghệ thuật.

Aaa, bức tranh này đẹp quá, trước mắt phải liếʍ cho đã đã.

Sau đó vị họa sĩ thái thái tên "Camellia" lại đăng một động thái, nói rằng nguyên mẫu của hai bức tranh này đều là thiếu niên trượt băng nghệ thuật của Trung Quốc —— Trương Giác, tên gọi yêu Tama-chan.

Cô kích động nói rằng: "Tama-chan là shotacon lập thể đẹp nhất mà tôi từng thấy, nhìn ngoài đời trông rất mảnh mai và yếu ớt, nhưng là một vận động viên nên rất mạnh mẽ."

"Dưới góc nhìn của một họa sĩ, bề ngoài hay tỷ lệ xương cốt của Tama-chan đều cực kỳ hoàn mỹ, tỷ lệ cơ thể cân đối, khi tạo hình tư thế Beillmann thì chân cậu ấy đã giờ cao như một chiếc giá đỡ nên nhỏ, tôi dám dự đoán rằng khi lớn lên, cậu ấy sẽ trở thành một anh chàng đẹp trai không thua kém gì Yoshiki Hayashi hay Hideto Takarai!"

Cuối cùng cô Camellia cũng đăng ảnh người thật của Trương Giác để so sánh với hai bức tranh minh họa mà cô đã vẽ.

Đây là một thiếu niên với vẻ đẹp rực rỡ, đặc biệt là Trương Giác vào thời điểm tranh tài hoàn toàn không trang điểm, cả Thẩm Lưu và ông cậu đều không có ý thức rằng con trai phải trang điểm trước khi trận đấu diễn ra, nhưng cho dù như vậy, Trương Giác cũng không thể nhìn ra bất kỳ khuyết điểm nào trước ống kính.

Rất nhiều nhan cẩu không chú ý đến trượt băng nghệ thuật đã hét lên "Đẹp trai qá" và bắt đầu tìm kiếm thông tin của Trương Giác trên internet, cũng thành công hội hợp với các fan của Trương Giác trong vòng những người hâm mộ trượt băng ở Nhật Bản.

Vô số fan mẹ fan chị quơ quơ khăn tay nhỏ, vô cùng nhiệt liệt hoan nghênh những người hâm mộ mới.

Mau tới đây nào, chỗ này có một con cá sấu nhỏ siêu kawaii, có thể thổi nụ hôn cùng phơi bụng nhỏ bán manh, hoạt bát và khỏe mạnh, thân là vận động viên còn có thiên phú siêu cao, cậu ấy còn có thể nhảy 3A và Beillmann, làm fan cậu nhóc tuyệt đối sẽ không sai đâu!

Sau khi xem xong video thi cá sấu nhỏ, phát hiện đứa nhỏ này không chỉ có thể cao lãnh xa cách như đứa con của Thần mà còn rất ngây thơ và đáng yêu, thời điểm nâng khuôn mặt nhỏ nhắn cười ngọt ngào thì không biết bao nhiêu nhan cẩu đã không cẩn thận rơi xuống đáy vực.

Thật bất ngờ khi không chỉ có những Sakura Girl như cô Camellia trên pixiv mà ở Hàn Quốc cũng có rất nhièu họa sĩ minh họa và người hâm mộ, trong đó cư dân mạng địa phương ở Gangneung thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi biết rằng giải vô địch thiếu niên thế giới năm nay được tổ chức tại đây!

Vậy còn chờ gì nữa? Vé xem các cuộc thi trượt băng nghệ thuật hiện nay không quá đắt, tổ thiếu niên lại càng rẻ hơn, chỉ cần là người đi làm hoặc người có túi tiền tiêu vặt trung bình là có thể đến xem, cũng có thể đến xem tại hiện trường, mọi người ai cũng có thể trực tiếp đến xem chú cá sấu nhỏ hiện thực nha!

Khi Trương Giác cuối cùng cũng dưỡng sức xong, bò dậy và chạy đi tham gia buổi ca nhạt trước trận đấu thì phát hiện ra một điều.

Hình như ở hiện trường có rất nhiều cô gái nha.

Cậu bạn nhỏ cởi chiếc áo khoác dày màu đen, từ trong túi quần lớn lấy ra một chiếc tai nghe, một cái mp3, một đôi găng tay, một thanh sô cô la, một chai đồ uống thể thao, một cái dây buộc tóc, chào hỏi rồi đứng bên cạnh Hayato Terakami.

"Trước đây tại giải vô địch thiếu niên có nhiều người đến xem vậy sao?"

Có vẻ như tỷ lệ người xem trên hiện trường là gần 30%, các buổi biểu diễn thương mại ở Bắc Mỹ có thể không có tỷ lệ người xem cao như vậy?

Hayato Terakami dùng một loại ánh mắt tràn ngập nghi hoặc nhìn túi quần của Trương Giác, ngoài miệng trả lời: "Năm ngoái không nhiều người như vậy."

Trương Giác nắm tóc, búi gọn lại rồi thắt bím nhỏ ở sau đầu, đuôi tóc đảo qua sau gáy, cậu có chút ngứa ngáy lắc đầu, mai tóc đen bóng mềm mại phản chiếu ánh kim cương dưới ánh sáng, khiến cho làn da càng thêm trắng nõn hơn.

Hayato Terakami theo bản năng hỏi: "Tóc của cậu rất tốt, bình thường cậu dùng loại dầu gội gì?"

Trương Giác gãi tóc, trong lúc nhất thời cũng không nhớ nổi mình dùng loại dầu gội gì, mẹ mua cái gì thì cậu dùng cái đó thôi.

Quan Lâm đi ngang qua ngửi một cái, thay Trương Giác trả lời: "Cậu ấy dùng chính là dầu gội mát lạnh Clear, chắc là cái loại mùi bạc hà năm mươi tệ một chai."

Trương Thanh Yến hiển nhiên sẽ không để con cái dùng mặt hàng giá rẻ, nhưng cũng không mua cho cậu loại đắt quá, lúc đi siêu thị thì tiện tay lấy một loại dầu gội có giá ổn định, còn còn vì sao thoạt nhìn hiệu quả tốt như vậy thì dì căn tin và ban huấn luyện chiếm công lao không nhỏ.

Là một vận động viên thì cậu phải ăn uống lành mạnh và bổ dưỡng, tập thể dục đầy đủ, do đó quá trình trao đổi chất của cậu diễn ra cực kỳ hiệu quả, dưới tình huống như vậy, Trương Giác giống như một con chồn tía được nuôi dưỡng cẩn thận, da lông bóng loáng không dính nước.

Đời trước cậu đã chết trong tình trạng tồi tệ hơn bây giờ rất nhiều, trang điểm và làm tóc khiến cho da dẻ tóc tai hư tổn vô cùng, thức khuya và ăn kiêng đã khiến làn da bị xỉn màu, vấn đề rụng tóc cũng rất nghiêm trọng, sự cực khổ cũng đã bào mòn sức sống của cậu, trang điểm cũng không thể che dấu được vẻ mệt mỏi, sở dĩ còn có thể được fan gọi là tiên nam hoàn toàn là do cậu có nền tảng rất tốt, dù cho sắc đẹp bị hao tổn đến chỉ còn 80% thì vẫn có thể đè bẹp người khác trên sân khấu.

Khi Trương Giác ở trên sân băng, một số cô gai chạy lên hàng ghế đầu, giơ camera lên quay, miệng thì hét lên.

Trương Giác quay đầu, chân mày hơi nhíu lại, giơ ngón trỏ lên làm động tác im lặng với bọn họ.

Triệu Trân Viện nhỏ giọng kêu lên: "A! Nhìn ánh mắt này đi! Thật là dữ tợn! Thật là kinh người!"

Người bạn đồng hành kéo cô: "Trân Viện, đừng như vậy, cậu ấy thoạt nhìn không được vui."

Triệu Trân Viện mới không quan tâm đến những chuyện đó, cô đã sớm điều ra, các vận động viên nhỏ trong tổ thiếu niên thoạt nhìn giống như idol chưa xuất đạo, có ít người hâm mộ, không giống như những tuyển thủ hàng đầu, nếu như tới gần hơn nữa là sẽ bị người hâm mộ chỉ trích là không lễ phép.

Chú cá sấu nhỏ này trông đáng yêu như thế, bây giờ cô chụp thêm vài bức ảnh nữa và chắc chắn cô sẽ thu hút được rất nhiều người hâm mộ trên Twitter, đây cũng coi như là một làn sóng tuyên truyền cho cá sấu nhỏ, đây rõ ràng là đôi bên cùng có lợi mà!

Sau đó cô thấy thiếu niên kia trượt băng lại gần, dùng tiếng anh gập ghềnh trắc trở nói: "Tuy rằng đây không phải là một cuộc thi chính thức, nhưng hãy tuân thủ các nghi thức của sân trượt băng."

Không muốn phát ra âm nhạc làm ảnh hưởng đến các vận động viên, quấy nhiễu đến bản thân Trương Giác thì thôi, cậu là người có cảm giác âm nhạc rất mạnh, cậu có thể dựa vào ý tưởng để trượt mà không cần nghe nhạc, nhưng các vận động viên khác vào thời điểm nhảy lấy đà hay thi đấu mà nghe thấy tiêng hét chói tai, nói không chừng sẽ xuất hiện sai lầm.

Nguy cơ chấn thương đối với vận động viên trượt băng nghệ thuật vốn đã rất cao, Thẩm Lưu cũng là bởi vì một lần bất ngờ chấn thương mới dẫn đến việc giải nghệ.

Ngôn ngữ không thông thật sự là một vấn đề lớn mà, mấy cô gái này đưa tay về phía cậu muốn chạm vào tóc cậu, Trương Giác lùi lại mấy bước, phát hiện mình hóa ra rất phản cảm cái loại đυ.ng chạm này.

Tuy nói fan là Thượng Đế, nhưng hiện tại cậu không phải là idol, hoàn toàn không có nghĩa vụ phải phục vụ các cô nha, không đúng, coi như là idol đi thì cũng không phải cứ muốn sờ là sờ!

May là lúc này Choi Jeong Su tới giải vây .



Hắn vẫy tay: "Này, các cô gái, chỗ này không phải là buổi biểu diễn hay là hội gặp gỡ thần tượng, cậu em trai này là vận động viên, các cô là đang làm cậu nhóc sợ, cậu ấy là trẻ vị thành niên, các cô là người trưởng thành, táy máy tay chân không sợ bị phụ huynh của cậu ấy gây phiền phức sao? Hơn nữa có một nghi thức xã giao trong đấu trường trượt băng nghệ thuật, các cô đã xem qua chưa?"

Trương Giác không hiểu tiếng Hàn, lại nghe ra ngữ khí Choi Jeong Su rất nghiêm khắc, cuối cùng trực tiếp kéo Trương Giác rời xa khỏi hàng ghế khán giả địa phương, đàng hoàng trịnh trọng nhắc nhở cậu.

"Cậu nhớ đó, nếu như người khác muốn chạm vào cậu, nhưng cậu lại không muốn bị người khác chạm vào thì hãy tránh xa ra, cậu là vận động viên nên cần phải chạy nhanh đúng không? Ngàn vạn nhớ rằng hãy tránh xa những người kỳ quặc, thi đấu ở nước ngoài thì đừng rời quá xa các huấn luyện viên, thế giới này cũng không an toàn như cậu tưởng tượng đâu."

Choi Jeong Su là người ở thành phố Ansan, tại trong trí nhớ của hắn, vụ án Nayoung trôi qua còn chưa được ba năm, mà ngoại hình của Trương Giác nhỏ nhắn lại xinh xắn, đi trên đường quả thực sẽ có thể dẫn dụ biếи ŧɦái, cho nên hắn thà rằng cho mình là nhạy cảm thì cũng phải nhắc nhở đứa trẻ này bảo vệ chính mình cho tốt.

Trương Giác chớp chớp đôi mắt to ngơ ngác được Choi Jeong Su dạy một lớp giáp dục an toàn 10 phút bằng tiếng Anh, tuy rằng rằng không hiểu cho lắm nhưng cậu biết Choi Jeong Su có ý tốt nên chỉ đơn giản kéo tay tiểu ca 159 này lắc lắc một cách thân thiện.

"Thôi mà, em mời anh ăn món gà rán nhé? Món gà rán ở khách sạn mà em ở trông rất ngon."

Choi Jeong Su im lặng một lúc, nhìn tròng mắt hồn nhiên lanh lợi của cậu bạn nhỏ, rồi cúi đầu nhìn đôi bàn tay non nớt dịu dàng của người kia.

Chao ôi, đứa nhỏ này hẳn là đơn nam nhỏ nhắn duy nhất trong hạng mục này so với hắn .

Choi Jeong Su trả lời: "Cậu là khách, không thể để cho cậu mời tôi, hơn nữa gần phải so tài rồi, ăn quá nhiều dầu mỡ sẽ không tốt, tôi mời cậu ăn bánh gạo cay và salad, còn nữa, làm vận động viên thì đừng tùy tiện rủ người khác ăn thịt, lỡ đâu xảy ra chuyện gì thì sẽ bị dư luận thu thập rất thảm."

Trương Giác mới vừa bắt đầu còn chưa hiểu được ý của đối phương, đến khi ăn bánh gạo được nửa chừng, Trương Tuấn Bảo vội vội vàng vàng chạy tới, nói cho hai vận động viên nhỏ một chuyện.

WADA (Cơ quan phòng chống doping* thế giới) đến tiến hành cuộc thanh tra không báo trước.

*Doping là tên gọi chung của các chất kí©h thí©ɧ bị cấm trong thi đấu thể thao.

Nói là kiểm tra không báo trước, thật ra gọi là tập kích để kiểm tra thì đúng hơn, ông cậu xách theo hai chai nước suối 800 ml, nhìn thấy hai vận động viên thì chia cho mỗi người một chai.

"Các cậu mau chóng cùng tôi trở lại đi, lúc đi trên đường thì hãy uống hết nước, cái loại thanh tra không báo trước đều là xét nghiệm nướ© ŧıểυ, Tiểu Ngọc, con có muốn nghe cậu huýt sáo hay xi xi một chút không?"

Trương Giác vô cùng kiên quyết mà từ chối.

Việc kiểm tra chống doping này thực sự là khá xâm phạm thân thể, các vận động viên phải cởϊ qυầи của mình trước sự chứng kiến của nhân viên cùng giới, đem nướ© ŧıểυ của mình cho vào hai lọ A và B mà họ cung cấp.

Trương Giác thì không sao, dù sao thì trước đó cậu phàm là tham gia thi đấu thì cũng sẽ giành được huy chương, mà người giành được huy chương thì nhất định phải trải qua nghiêm ngặt, cậu phải trải qua cả xét nghiệm nướ© ŧıểυ và máu, coi như là cũng quen với việc đó.

Dù sao thì cậu cho dù có bị cảm mạo hay say máy bay thì cũng không uống thuốc, trong cơ thể tuyệt đối không có thành phần khả nghi nào, kiểm tra thì kiểm tra thôi, thân thể Trương Giác hoàn toàn thuần khiết.

Mà mấy đứa nhỏ cũng cảm thấy việc này rất đột nhiên, lúc giao chiếc lọ thì như vô tình hỏi: "Tất cả các vận động viên tham gia giải vô địch thế giới đều phải kiểm tra sao? Lượng công việc rất lớn nha?"

Một ông chú tóc vàng liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh lùng trả lời: "Chúng tôi chỉ kiểm tra mười vận động viên đứng đầu trong bảng xếp hạng điểm Grand Prix."

Chờ đến ngày thứ hai, Trương Giác mới biết có một vũ công trên băng người Hàn đã có kết quả dương tính trước trận đấu, cũng kích hoạt các hành động tiếp theo của WADA.

Ban đầu ai cũng cho rằng cô gái này giống như những vận động viên khác trong cuộc thi là sử dụng thuốc, nhưng đến chiều, mọi chuyện lại đảo ngược.

Hóa ra cô nhảy khiêu vũ trên băng này đã phát hiện bạn diễn nam của mình bị huấn luyện viên trong đội "Bắt nạt", cô gái khiêu vũ trên băng đã tốn rất nhiều công sức để thuyết phục bạn nam mình đứng lên phản kháng, cũng uống thuốc cảm cúm để dằn vặt ra một thân những không có vấn đề gì, sau khi để dư luận bức xúc thì kéo theo bạn nam nhảy chung đến trình báo vụ việc, tố cáo huấn luyện viên xâm hại tìиɧ ɖu͙© học sinh vị thành niên, toàn bộ chứng cứ đang được thu thập.

Cho dù Hàn Quốc sẽ không tử hình những tên cầm thú này, cô cũng không thể ngồi yên nhìn người bạn nhảy chung với mình bị đối phương tổn hại!

Vì vậy giải vô địch thiếu niên thế giới trượt băng nghệ thuật năm nay chưa bắt đầu mà đã nhận được rất nhiều sự chú ý vì một vụ án, tối hôm đo Trương Giác nhận được tin nhắn của cha mẹ, nói là cậu không được ra ngoài một mình kẻo bị biếи ŧɦái quấn lấy.

Trương Giác một bên giải thích nước ngoài không hoàn toàn là có biếи ŧɦái, một bên vén một góc màn cửa sổ lên, nhìn các phóng viên xung quanh lối vào khách sạn, trong lòng thở dài.

Sự tình huyên náo lớn như vậy, ngay cả những con sâu hút máu này cũng được đưa tới, cặp tuyển thủ khiêu vũ trên băng phải làm sao, trải qua chuyện này, bọn họ không chỉ phải rút lui khỏi giải vô địch thiếu niên thế giới, mà nghề nghiệp sinh nhai sau này chỉ sợ cũng...

Trương Giác không cho rằng bọn họ lựa chọn phản kháng là sai, đời trước Trương Giác cũng đã hành hung một tên phú nhị đại vì muốn quy tắc ngầm với cậu, bởi vậy mà sau đó cậu phải trả một cái giá rất lớn.

Nhưng tuổi tác của cặp tuyển thủ này cũng không lớn, nữ chỉ có 15 tuổi, nam 17 tuổi, liệu bọn họ có thể chống chọi được với sóng gió như vậy không?

Trương Giác không phải là người duy nhất không ngừng ôm ấy sầu lo, khi bắt đầu giải vô địch thiếu niên thế giới, Trương Giác phát hiện không ít đối thủ của mình có khí thế nặng nề hơn trước.

Đây thực sự là một phản ứng dây chuyền tiêu cực gây ra bởi một tên cặn bã.

Trương Giác che giấu những biểu tình dư thừa của mình, tiếp tục trầm mặc hoàn thành phân khởi động, lúc vào sân khi trận đấu bắt đầu, trạng thái của cậu trực tiếp bạo phát.

3lz+3lo, 3F và 3A đều hoàn thành không chút sai sót gì, cảm xúc khi biểu diễn xức dãn mười phần, từ khi Trương Giác bắt đầu thi đấu, bầu không khí hờ hững luôn có một phần tâm tư bay tới nơi khác của các khán giả hoàn toàn bị đánh vỡ, ánh mắt của mọi người đều bị Trương Giác vững vàng nắm lấy.

Đợi đến khi thi đấu kết thúc, khán giả chìm vào sự yên lặng trong vài giây, sau đó vang lên những tràng pháo tay vang dội như núi đổ, tiếng hò hét của khán giải không ngớt khi cậu đang biểu diễn, những ánh đèn flash không ngừng chớp tắt.

Mà lúc này Trương Giác lần thứ hai trượt tới tới gần hàng ghế khán giả, dùng tiếng Hàn nửa sống nửa chín của mình cùng với ngữ khí nghiêm khắc nói ra một câu.

"Xin vui lòng tuân theo nghi thức của trượt băng nghệ thuật, ngừng la hét và tắt đèn flash! Điều đó sẽ gây trở ngại cho các vận động viên!"

Vẻ mặt của cậu vô cùng nghiêm túc, hơn nữa sự tức giận rất rõ ràng, thấy mấy cô gái kia yên tĩnh lại, Trương Giác mới quay đầu bỏ đi.

Lần này Trương Giác ghi được 83 điểm, trở thành vận động viên xuất sắc nhất trong ngày thi đấu hôm nay.