Thẩm Lưu bị động tĩnh phía bên kia điện thoại làm cho hết hồn, vội vã kéo màn cửa nhìn xuống thảm cỏ phía dưới, thấy không có ai quấy rối vận động viên mình mới thở phào một cái.
Thế vận hội Olympic là nơi quy tụ những con người có hình thể tuyệt đẹp nhất hành tinh, thêm vào tác phong của những vận động viên Âu Mỹ nhìn chung rất cởi mở, đôi khi một kỳ Olympic kết thúc, ngay tại làng Olympic sẽ có hàng chục ngàn chiếc áo mưa, điều này khiến cho nhất ca phải sợ hãi trước đám người đó.
May là việc quản lý của đoàn vận động viên Trung Quốc rất nghiêm ngặt, tất cả mọi người đều đàng hoàng, Thẩm Lưu từ lúc đến thế vận hội cũng không biết đã khen ngợi trong lòng bao nhiêu lần về quy định và luật lệ của đất nước mình.
Sau đó là sự bày tỏ nghi vấn của nhất ca.
"Bên phía anh có chuyện gì thế? Phía bên anh đang gϊếŧ heo hay sao."
"Gϊếŧ heo cái gì, anh đây là đang gϊếŧ hổ, Trương Giác đang luyện độ dẻo dai."
Lúc này Trương Giác đang đứng một chân, một chân khác nhất lên thẳng tắl, cẳng chân dựa vào sau gáy.
Cậu đã đứng như thế từ nãy đến giờ, lúc này mệt đến mức chân run bần bật lên.
Trương Tuấn Bảo đỡ lấy vai của đứa cháu trai giúp cậu đứng vững, giáo huấn đứa nhỏ: "Đừng gào nữa, con như lúc này chưa là gì đâu, cậu từng đến tham quan trường dạy múa miền nam, những người ở đó làm nóng người còn tàn nhẫn hơn con bây giờ, người trẻ tuổi đừng ngại chịu khổ."
Nước mắt Trương Giác sắp rơi xuống: "Ôi cậu ruột của con ơi, trường múa đó là nơi tụ tập của đám con gái mà, hơn nữa trường người ta là nơi đào tại kỹ năng múa ma quỷ nhất cả nước, con sao so được với đám con gái đó chứ?"
Là một thằng con trai, cậu vốn không có khả năng dẻo dai hơn con gái, giới hạn sinh lý bày ra đây nè!
Trương Tuấn Bảo mặt không hề cảm xúc: "Vậy thì năng lực khống chế đôi chân của con cũng không thể mạnh hơn con gái, cậu đã từng xem qua những vũ công nam hàng đầu ở Bắc Vũ, bọn họ đều rất dẻo dai, bùng nổ, phát huy hết khả năng kiểm soát, ngoan, kiên trì một chút nữa, bây giờ không dễ dàng, nếu như phạm sai lầm trên sàn đấu, trọng tài mà nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của con cũng sẽ không trừ điểm đâu."
Nội tâm Trương Giác phùn tào: Những người mà cậu nói đều là vũ công đỉnh cao nha, lấy tiêu chuẩn của những người đó áp đặt vô trẻ con là không hợp lý.
Sau đó ông cậu trò chuyện với Thẩm Lưu.
"Đàn em, ở Vancouver mà chơi cho vui đi... Làng Olympic thực sự loạn như vậy sao? Ai chà, vậy sau này nếu Tiểu Ngọc có thể tham gia Olypmic, anh đây nhất định một tấc cũng không rời ... Khà khà, anh cảm thấy nhóc con này nhất định có thể tham gia Olympic, không phải anh thổi phồng đâu, thân thể của nhóc con này có thiên phú rất tuyệt, anh là lần đầu tiên nhìn thấy một cậu nhóc có thể bẻ chân như vậy đó, lúc mà nó dựng thẳng như một cái xiên, hai chân trước có thể nhấc lên và đặt trên hai viên gạch đó, giống như những cô gái luyện tập thể dục nhịp điệu vậy."
Giọng điệu của Trương Tuấn Bảo giống như một lữ khách sắp chết đói mà nhìn thấy một bàn tiệc đầy ắp những món ăn, cảm giác hạnh phúc khi được ăn no của hắn tràn qua phía bên kia đại dương cũng cảm nhận được.
Thẩm Lưu cũng rất vui mừng, nhưng vẫn là dặn dò: "Anh vẫn là kiềm chế chút đi, sức khỏe mới là tiền vốn quan trọng nhất của vận động viên, khi Tiểu Ngọc nói không thoải mái thì anh nên cho cậu nhóc thời gian thư giản."
Khóe miệng Trương Tuấn Bảo giật một cái: "Này! Nhóc con này khi múa ba lê có thể đứng vững bằng mũi chân, nó còn có thể chơi trống lắc tay trong khi xoay tròn, anh xuống tay với nó còn chưa tàn nhẫn như giáo viên dạy múa đâu."
Bọn họ nói chuyện phiếm một lúc, Trương Tuấn Bảo chưa hết thòm thèm, liền cho Trương Giác đặt xuống một chút, hướng cậu phất phất tay.
"Tập cú nhảy trên cạn cái đi, khi hoàn thành rồi thì mang giày vào sân băng."
Trương Giác đáp một tiếng, đứng tại chỗ một tay chống xuống đất về phía trước, sau đó quay người lại để tích năng lượng, đồng thời nhấc chân lên đất làm 2A.
Cú nhảy này khiến những người khác đang tập luyện trên băng phải thán phục, đừng thấy Trương Giác bị ông cậu ghét bỏ không bộc phát lực được, mà đó chỉ là sự dẻo dai và thiên phú của Trương Giác quá cao, so sánh với độ tương phản thì không quá nổi bật, trên thực tế thì khả năng bật nhảy của cậu được đánh giá trên trung bình so với những bạn cùng trang lứa.
Lúc này đang là lớp học nhảy trên băng, thân là huấn luyện viên trượt thì Minh Gia đang nhàn rỗi liền dứt khoát thừa dịp Trương Tuấn Bảo nói chuyện điện thoại, hắn ở bên cạnh hỗ trợ nhìn chằm chằm Trương Giác, nhìn một lát thì có người vỗ vỗ vai hắn.
Hắn sợ hết hồn, quay đầu nhìn lại, thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười kêu lên: "Huấn luyện viên Tống."
Người tới chính là huấn luyện viên trưởng đội tuyển tỉnh H, Tống Thành.
Tống Thành nhìn thân ảnh đang nhảy trên đất của Trương Giác, dùng giọng điệu có chút lo lắng khen một câu: "Tốc độ quay trên không của cậu bé này thật sự là không thể tin được, còn nhanh hơn cả những đơn nữ chưa dậy thì."
Khi vận động viên trượt băng hoàn thành một lượt nhảy, đầu tiên là nhìn vào độ cao xa khi lấy đà, bởi vì bước nhảy đủ cao và đủ xa mới đổi lấy được thời gian hoàn thành xoay người trên không, thứ hai là phụ thuộc vào tốc độ quay trên không.
Trương Giác vẫn chưa dậy thì, sức mạnh cơ bắp có hạn, cho nên chiều cao khi nhảy của cậu chỉ ở mức trung bình, ánh mắt Tống Thành cực kỳ sắc bén, liếc mắt là đã nhìn ra Trương Giác hoàn thành ba vòng quay ở trên mặt đất là dựa vào tốc độ quay.
Nhưng mà quan điểm ở việc dựa vào tốc độ để hoàn thành bước nhảy sẽ có một nhược điểm lớn, đó chính là một khi thân thể vận động viên dậy thì, khi trọng lượng tăng lên và cơ thể không còn nhẹ nữa, tốc độ quay của họ sẽ giảm xuống nhanh chóng, lúc này kỹ thuật nhảy của vận động viên sẽ giảm mạnh.
Vô số đơn nữ đã thể hiện rất ưu tú nhưng sau khi dậy thì thì chìm vào đáy hồ, từ đó không bao giờ nổi lên nữa cũng bởi vì điều này.
Tốc độ quay với độ khó khi nhảy cao gần như chỉ dành cho những tuyển thủ chưa dậy thì, nhưng Trương Giác sẽ luôn trưởng thành, vào một ngày nào đó, cậu không thể vĩnh viễn nắm giữ được tốc độ quay như thế này.
Trương Tuấn Bảo lúc này cuối cùng cũng nói chuyện điện thoại xong, hắn đi tới nói rằng: "Yên tâm, Tiểu Ngọc không phải thuộc đảng tốc độ quay, không tin, tôi kêu nó nhảy trên băng một cái cho ngài xem."
Hắn vừa nói vừa hô lên với cháu trai: "Tiểu Ngọc, có thể lên băng rồi, trước tiên con làm một bộ 3T, một bộ 12 cái, sau đó cho ngài Tống xem bước nhảy liên tục mới của con."
Trương Giác lúc này mới nhìn thấy huấn luyện viên trưởng đứng bên cạnh, cậu ngoan ngoãn chào hỏi mọi người, lon ton chạy đi đổi giày.
Mãi cho đến khi nhìn thấy Trương Giác nhảy trên băng, Tống Thành kinh hãi mới hiểu được ý tứ của Trương Tuấn Bảo.
Trương Giác cư nhiên trì hoãn việc xoay người!
Thời điểm đang nhảy 3T, đầu tiên vận động viên sẽ đạp băng bằng chân trái, cho thân thể bay lên không, mà mấu chốt bay lên không là cậu bỏ điểm này!
Hầu hết các vận động viên khi bắt đầu xoay người đều nhấp vào điểm băng, như vậy mới có thể hoàn thành ba lượt xoay trước khi rơi xuống, nhưng phương pháp nhảy của Trương Giác không phải như thế, thời điểm cậu nhảy lên điểm cao nhất chỉ hoàn thành một vòng xoay, sau đó hoàn thành hai vòng xoay còn lại khi gần kết thúc, đây chính là cái gọi là trì hoãn việc xoay người.
Trong tất cả các hạng mục của trượt băng nghệ thuật, những vận động viên trượt băng có thể hoàn thành việc trì hoãn vòng xoay là vô cùng ít ỏi, đó là kỹ xảo độc quyền của nhóm thiên tài, có thể trì hoãn vòng xoay có nghĩa là vận động viên đã đạt tới trình độ thành thạo điêu luyện bước nhảy này.
Ít nhất trong toàn bộ giới trượt băng nghệ thuật Trung Quốc, Tống Thành nhiều năm như vậy mới chỉ gặp được hai vận động viên có thể trì hoãn vòng xoay trong ba lượt xoay, một là Thẩm Lưu, hai là nhất tỷ của trượt băng nghệ thuật đã giải nghệ Trần Trúc.
Tống Thành há to miệng: "Này không khoa học! Độ cao khi nhảy của cậu bé đó không thể so với Thẩm Lưu và Trần Trúc, thời gian trì trệ không phải có độ cao sao? Làm sao có thể trì hoãn xoay người được?"
Minh Gia bình tĩnh giải thích: "Cậu bé đó nhảy không đủ cao, nhưng đủ xa nha."
Tốc độ trượt băng của Trương Giác đặc biệt cao, cho nên cậu có thể nhảy ra một quãng đường dài với đà lao xe tốc độ cao đó, khoảng cách tuyệt vời cũng có thể kéo dài thời gian chết, cộng với tốc độ cao khi xoay đủ để Trương Giác hoàn thành việc trì hoãn xoay người.
Hơn nữa Trương Giác không chỉ có thể trì hoãn vòng quay khi nhảy bước nhảy đơn 3T, cậu cũng có thể trì hoãn vòng quay khi nhảy bước nhảy đơn 3S, cũng như 2A+3T, 3T+3T, 3S+3T thì vòng quay vẫn bị trì hoãn như cũ, thậm chí liền ngay cả cú nhảy 3lo mà Trương Giác mới luyện ra với tỷ lệ thành công dưới 30% thì cậu vẫn có thể trì hoãn vòng quay.
Đối Trương Giác mà nói, việc sử dụng trì hoãn vòng quay khi nhảy đã là một thói quen.
Tống Thành cũng thấy rõ, cậu nhóc Trương Giác chính là một thiên tài nha! Khó trách ông cậu của nhóc luyện cho nhóc đến đau chân đau eo, cậu nhóc có thể chạy 50 vòng quanh sân mỗi ngày, đổi lại là hắn nếu gặp được một hạt giống tốt như vậy thì khuôn mặt sẽ hồng hào cả ngày luôn.
Nghĩ đến sinh nhật của Trương Giác, quá được, nhóc sinh vào tháng 6, mùa giải tiếp theo có thể gia nhập tổ thiếu niên rồi.
Tống Thành bấm ngón tay tính toán: "Mùa giải trượt băng nghệ thuật bắt đầu vào tháng 9, hơn nửa mùa giải là từ tháng 9 đến tháng 12, giải Grand Prix là sự kiện hạng A duy nhất trong khoảng thời gian này, vừa vặn trạm thi đấu đầu tiên của Junior Grand Prix là ở Trung Quốc, tôi có thể báo cáo với liên đoàn trượt băng trong nước, cho Trương Giác một hạn ngạch, chỉ cần nhóc con có thể lọt vào bốn vị trí đầu thì chúng ta có thể chạy trạm dừng thứ hai cho nhóc đó!"
Có tổng cộng sáu trạm phụ trong Grand Prix, các vận động viên phải tham gia hai trong số các trạm phụ và tính điểm dựa trên thứ hạng của họ, cuối cùng sáu người đứng đầu trong bảng xếp hạng tổng thể sẽ vào vòng chung kết.
Điều buồn nhất chính là, Trung Quốc chưa từng có đơn nam nào ở giải vô địch thiếu niên lọt vào vòng chung kết, ừm, ở các nội dung dành cho thành niên cũng không có đơn nam nào lọt vào trận chung kết luôn.
Nhưng theo lời nói của Trương Tuấn Bảo, tiềm năng của cậu nhóc này rất cao nên Tống Thành sẵn sàng chạy cơ hội cạnh tranh cho cậu.
Trương Tuấn Bảo lúc này mang biểu tình giống như hiến vật quý: "Nhóc con này sẽ không chỉ có việc trì hoãn quay người thôi đâu."
Sau đó hắn hô lên với Trương Giác: "Tiểu Ngọc, cho huấn luyện viên trưởng chúng ta xem cái nhấc tay đi!"
Trương Giác đáp một tiếng, khi cậu đang nhảy 3T thì hai tay cậu không siết chặt trước ngực mình để siết chặt trục tâm của bản thân, thay vào đó là giơ cao rồi hai tay nắm chặt, nhìn thấy cảnh này, đôi mắt Tống Thành hoàn toàn sáng lên.
Ngày 17 tháng 2, tức mùng 4 Tết, chương trình thi đấu ngắn đơn nam tại Thế vận hội Mùa đông ở Vancouver chính thức khởi tranh.
Nói tới cuộc thi đấu đơn nam ở Vancouver, cũng chỉ dùng hai từ để hình dùng, nhiệm màu.
Có lẽ bởi vì đơn vị tổ chức sự kiện là Bắc Mỹ, mà Bắc Mỹ trong những năm gần đây chưa từng có chút quan hệ nào đối với đơn nam có thể hoàn thành ổn định cú nhảy xoay bốn vòng, dù sao thì các quy định hiện hành của Liên đoàn Trượt băng Quốc tế là như thế này —— mức độ hoàn thành tiết mục cao hơn độ khó của bước nhảy, nếu một tuyển thủ có thể hoàn thành được cú nhảy xoay bốn vòng, nhưng nếu tuyển thủ mắc lỗi thì số điểm của màn trình diễn sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Ngược lại, ngay cả khi tuyển thủ thực hiện bước nhảy có độ khó không cao, nhưng nếu trong lúc tranh tài ổn định được phong độ, không mắc sai lầm thì người đó vẫn được điểm cao.
Điều này dẫn đến việc dù đơn nam nước Mỹ không có cú nhảy xoay bốn vòng nhưng với tỷ lệ nhảy thành công cực cao và biểu hiện tốt trong mắt các trọng tài của Liên đoàn Trượt băng, từ đầu mùa giải này đã liên tiếp giành được huy chương vàng và bạc ở tất cả các nội dung thi đấu và trở thành ứng cử viên sáng giá cho nội dung đơn nam tại Thế vận hội Mùa đông năm nay.
Người được khen trong cú nhảy xoay bốn vòng là nhất ca của nước Nga, nhất ca của Thụy Sĩ được mệnh danh là vua xoay tròn, nhất ca của Nhật Bản có biểu hiện mạnh ở cú nhảy xoay bốn vòng, vì quá đẹp trai cho nên nhất ca người Pháp có rất nhiều fan nữ và cũng có thể nhảy xoay bốn vòng... Toàn bộ đều ảm đạm phai mờ trước nhất ca người Mỹ.
Dù sao thì nhóm nhất ca đều thực hiện cú nhảy xoay bốn vòng trong tiết mục của mình, mà tỷ lệ thành công cao nhất của nội dung đơn nam sau khi hoàn thành cú nhảy xoay bốn vòng chỉ là 60%, bọn họ sao có thể ổn định hơn những nhất ca người Mỹ được?
Mà Thế vận hội Mùa đông chỉ tổ chức bốn năm một lần, giành huy chương vàng tại Thế vận hội Mùa đông là vinh dự cao quý nhất của toàn bộ môn trượt băng nghệ thuật, để giành chiến thắng, những vận động viên có thể nhảy xoay bốn vòng chỉ đơn giản là bắt đầu đi trên một con đường an toàn.
Vì vậy nhất ca của Trung Quốc Thẩm Lưu sửng sốt phát hiện, ngoại trừ nhất ca của nước Nga, hắn cư nhiên là người duy nhất thực hiện cú nhảy xoay bốn vòng tại bài thi ngắn, hắn không chỉ nhảy xoay 4 vòng mà còn nhấc tay lên khi nhảy 3F.
Đúng, đó chính là tư thế khó mà hắn nhìn thấy từ Trương Giác với hai tay giơ lên khi đang nhảy.
Tuy rằng Thẩm Lưu làm như thế là bởi vì khi sử dụng các tư thế nhảy khó cho phép các trọng tài cho hắn nhiều điểm GOE hơn, nhưng thời điểm mà mọi người đều phấn đấu cho sự ổn định, hợp với độ khó mà Thẩm Lưu biểu diễn nghiễm nhiên giống như một kẻ ngây thơ không sợ chết.
Sự chiến đấu dũng cảm này đã giúp hắn có được sự công nhận mạnh mẽ bởi ông vua trượt băng nghệ thuật đơn nam trong thời đại hiện tại —— nhất ca nước Nga.
Trương Tuấn Bảo – người đang chờ ăn chực cơm ở nhà chị gái chuyển đến kênh CCTV-5, lúc xem nội dung đơn nam ở Thế vận hội Mùa đông thì phát hiện nhất ca nhà bọn họ thực hiện cú nhảy xoay bốn vòng, mà tất cả các bước nhảy đều kỳ tích không xuất hiện sai lầm nào, xếp hạng ba trong bài thi ngắn.
Ở môn trượt băng nghệ thuật, ba người đứng đầu trong bài thi ngắn sẽ được tham gia nghi thức trao huy chương nhỏ.
Nói cách khác, đây là lần đầu tiên đơn nam Trung Quốc có một vận động viên được tham gia tranh giải huy chương nhỏ Olympic, đây quả thực là kỳ tích!
Thẩm Lưu đứng cứng ngắc trên đài, bên trái là nhất ca nước Nga, ngoài cùng là nhất ca nước Mỹ, trên mặt hai người kia đều nở nụ cười khéo léo, chỉ có Thẩm Lưu là mang vẻ mặt phập phù "Tôi thế nhưng lại giành được huy chương nhỏ sao?" "Tôi đứng thứ ba trong bài thi ngắn sao?".
Sau một thời gian dài làm tiểu trong suốt trong các cuộc thi quốc tế, Thẩm Lưu cảm thấy bản thân mình đã nghênh đón thời khắc nổi bật nhất trong sự nghiệp của mình.
Chuyện đến đây vẫn chưa xong, nhất ca người Nga Vasily sau khi nhận xong huy chương, bất ngờ ôm lấy vai Thẩm Lưu và tuyên bố chắc nịch trước giới truyền thông: "Cảm xúc to lớn nhất của tôi khi tham gia Thế vận hội Mùa đông lần này chính là, thân là một người đàn ông thì phải nhảy xoay bốn vòng! Thẩm chính là một người đàn ông chân chính! Tôi rất là thưởng thức anh ấy!"
Nhất ca nước Mỹ không hề nhảy xoay bốn vòng nhưng lại đứng hạng hai mang biểu tình cứng đờ, Thẩm Lưu thì vẫn như cũ mang một biểu tình trong mơ.
Ngồi bên cạnh Trương Giác, Trương Tuấn Bảo phun ra một ngụm nước chanh, trong ánh mắt lo lắng của Trương Thanh Yến, hắn vỗ đùi cười ha hả.