Chương 6: Gặp nguy hiểm (1)

Ngay sau đó Thường Nhạc mạnh mẽ vung lên, mang theo kiếm ý lạnh thấu xương chém vào gã mặc áo bào xanh.

“Một đám Luyện Khí kỳ.” Người đàn ông gầy gò mặc áo bào xanh cười nhạo, hoàn toàn chẳng bận tâm đến đám đệ tử tông môn nhỏ tuổi đó, hai tay gã nắm quyền, đẩy khuyên vàng trên cánh tay ra ngoài, đánh về trước thật mạnh, phá vỡ kiếm ý vang dội.

Điều đáng ngạc nhiên là, khoảnh khắc khi kiếm ý bị phá vỡ, không ngờ nó lại phân hoá thành sáu luồng kiếm khác, nhắm thẳng vào mấy tên tán tu đó.

Tên đàn ông gầy còm áo bào xanh vội vàng thu hồi khuyên vàng, lại lần nữa đấm vào ánh kiếm đang tới gần, những tán tu khác vội vàng ra tay ngăn cản, có một tán tu tránh không kịp, bị kiếm ý đâm tới đả thương l*иg ngực, máu nhanh chóng phụt ra.

Biểu cảm vốn dĩ không để tâm của mấy tán tu phút chốc biến đổi, ánh mắt trở nên hung ác, tất cả bao vây tiến lên.

Nhóm người Thường Nhạc kết trận lần nữa, kiếm ý tạo thành một lá chắn tinh thần, chắn ở phía trước, để ngăn cản đám tán tu.

Người đàn ông gầy còm mặc áo báo xanh hừ lạnh, nắm chặt tay thành nắm đấm, kéo khuyên vàng, đập mạnh nó vào lá chắn tinh thần!

Đệ tử thực lực hơi yếu của Hợp Hoan Tông đứng không vững, trực tiếp nửa quỳ xuống dưới, khiến lá chắn tinh thần được hình thành rung chuyển dữ dội, tạo ra một chỗ yếu.

Theo sát sau đó, tán tu mặt gầy như khỉ cầm cung bắn một mũi tên vào nơi yếu điểm, mắt thấy sắp phá vỡ lá chắn tinh thần, Thường Nhạc cắn răng tay trái vận chuyển linh lực, lòng bàn tay đẩy đi, mạnh mẽ bổ sung vào chỗ yếu ớt kia, chặn được mũi tên.

“Lại có vài phần bản lĩnh.” Người đàn ông gầy gò mặc áo bào xanh vừa dứt lời, hai quả đấm liền như mưa rền gió dữ nện về phía lá chắn tinh thần.

Năm tên tán tu khác đều cùng nhau hành động.

“Vù vù ——”

Thường Nhạc ngăn ở phía trước đón nhận lực công kích lớn nhất, thân thể chấn động kịch liệt, xương ngón tay cầm kiếm của y bấu thật chặt chuôi kiếm, đầu ngón tay trắng bệch, cuối cùng vẫn không chống đỡ được sự công kích hợp lực của sáu Trúc Cơ kỳ, liên tiếp lui về sau mấy bước mới đứng lại, phun ra máu tươi trong miệng.

Sau đó lá chắn tinh thần dễ như trở bàn tay vỡ tan tành, các đệ tử Hợp Hoan Tông sau lưng cũng giống như y bị chấn động bay ra ngoài.

Thường Nhạc không dám phân tâm đi dò xét tình trạng của các sư đệ sư muội, y đứng vững, tay phải cầm kiếm, một lần nữa nhắm thẳng vế phía sáu gã tán tu đằng trước.

“Châu chấu đá xe!” Có người hừ lạnh một tiếng.

Tán tu mai phục phía trước và tán tu cầm cung đồng thời ra tay, một kẻ tấn công ở cự ly gần, một kẻ bắn ra mấy mũi tên khác bắn thẳng về phía sườn mặt Thường Nhạc, y vừa nghiêng người tránh thoát mũi tên lạnh băng, rồi lại nghênh đón cú đá càn quét.

Đây là một người Thể Tu, đôi chân là vũ khí ma thuật, tốc độ tấn công cực nhanh.

Vết thương bị xuyên thủng trên cánh tay trái của Thường Nhạc vẫn đang chảy máu không ngừng, y trầy trật đối phó với tấn công của hai người, tay phải vung kiếm liên tục, khớp xương cứng đờ, đã có dấu hiệu chậm đi.

Y bị thương mà cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ nên miễn cưỡng ngăn cản hai tán tu Trúc Cơ trung kỳ.

Song lại thoáng nhìn hình ảnh phản chiếu, người đàn ông mặc áo bào xanh cùng với mấy tên tán tu khác đang đi về hướng các sư đệ sư muội sau lưng y.

Các sư đệ sư muội đều ở Luyện Khí kỳ, không ngăn được đám tán tu này.

Nhưng mà vừa thất thần, lại cho Thể Tu và tán tu cầm cung lợi dụng thời cơ.

Mũi tên sắc bén lạnh băng cắt qua không khí, thẳng tắp đâm vào vai phải của Thường Nhạc, phát ra một tiếng lớn, máu văng tung tóe.

Thể tu phía trước đang đuổi theo, chân giống như gậy sắt nặng ngàn cân đấm vào eo y, đá Thường Nhạc đến mức lảo đảo, y mạnh mẽ ổn định thân thể, nuốt xuống vị máu tanh ngọt trong yết hầu, rồi lại lao sang bên trái, ý đồ ngăn cản người đàn ông áo bào xanh.

Thể tu đứng tại chỗ không gấp gáp đuổi theo, ngược lại trao đổi ánh mắt với người đàn ông áo bào xanh, sau đó thay đổi phương hướng đi về phía các đệ tử khác của Hợp Hoan Tông, như thể lập hội chuẩn bị đùa bỡn con mồi đang giãy giụa trước khi chết.