- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Trường Ương
- Chương 35: Đóng lối vào Giới (4)
Trường Ương
Chương 35: Đóng lối vào Giới (4)
Bình Thanh Vân ngồi bên cạnh, quan sát nàng lau sạch sỏi cát nhuyễn ra khỏi vết thương, không khỏi hít một hơi.
Việc tu hành của Chuyển Vận Tông chỉ dựa vào vận may trời ban, dẫu cảnh giới của cậu không cao, nhưng vận số tốt, đến bây giờ cậu vẫn chưa bị thương nặng.
Nhìn thấy nàng xử lý vết thương với vẻ mặt vô cảm như vậy, lòng cậu thật sự khâm phục nàng.
Không lâu sau, màn đêm buông xuống, hai người tiếp tục lên đường, chạy về hướng ngôi sao sáng nhất.
Trên đường họ cũng gặp phải quỷ cát, nhưng Trường Ương không cho bọn chúng cơ hội tụ tập, nàng thuần thục gϊếŧ chết đám quỷ cát ẩn náu bên trong cát vàng.
Hai người chạy trong đêm cho đến bình minh, cuối cùng cũng nhìn thấy xa xa xuất hiện mây mù che đỉnh, uy nghiêm, thần bí mà lại lóa mắt, giống như một ngôi sao băng hạ phàm.
“Ở đó chắc chắn là Tinh Giới!” Bình Thanh Vân kích động nói.
Trường Ương nhìn đỉnh mây phía xa, trong đôi mắt hơi sáng.
Nàng sắp đến Tinh Giới.
Chẳng qua chờ đến khi họ thật sự đến gần chân núi thì đã là ba giờ sau, môi cả hai khô nứt, cả người ướt đẫm, người dính đầy bụi và cát.
Trường Ương phụ trách chém chết quỷ cát cả đường đi, nên đạo bào của nàng rách nát và còn có rất nhiều vết máu.
So với việc nhìn từ xa, nhìn Tinh giới ở khoảng cách gần còn nguy nga hơn, từng ngọn núi cao chót vót không thấy đỉnh, đám mây lượn lờ ở lưng chừng núi, thác nước vang lên tiếng sóng không ngừng, linh khí dồi dào nhanh chóng hội tụ thành thực thể.
Trường Ương mới vừa bước vào trong mây mù, liền cảm thấy nhiệt độ trên người mình chợt giảm xuống, vết thương nhỏ trên cánh tay nàng cũng nhanh chóng lành lại, thậm chí ngay cả linh phủ cũng mơ hồ mở rộng.
“Ngươi nhìn mau, phía trước cũng có tu sĩ.” Bình Thanh Vân quay đầu nói với Trường Ương.
Theo hai người tiến vào trong mây mù, một con đường rải sỏi rộng rãi chẳng mấy chốc đã xuất hiện dưới chân họ. Xung quanh còn có những tu sĩ đang đứng trên các nhánh đường khác nhau, nhưng họ đều tập trung đi về một điểm.
Bọn họ đi theo con đường đá tiến về phía trước, dọc đường đi những tu sĩ khác rất yên tĩnh, khiến Bình Thanh Vân không dám ồn ào nữa.
May mắn thay, không lâu sau, trước mắt hai người liền xuất hiện một võ đài hình tròn cực kỳ rộng rãi, trên mặt đá đen được khảm nạm đầy bản đồ sao. Ngắm nó hồi lâu khiến cho con người ta choáng váng và mất hồn, tựa như rơi vào trong một không gian sâu thẳm bao la.
Một góc trong võ đài hình tròn đã sớm chật kín các tu sĩ đến từ các môn phái khác nhau, đa số đạo bào của các tu sĩ đều chỉnh tề, không một vết xước, hoàn toàn không nhận ra họ đã từng đi qua sa mạc, mà họ cũng chẳng thèm để tâm đến các tu sĩ đang đi đến từ phía sau, chỉ nhìn sang hướng bên kia.
Bên đó rõ ràng có ít hơn một phần ba người, dù ít hay nhiều trên cơ thể của mỗi người đều có những đặc trưng không thuộc về con người, như tai thú, mắt yêu các kiểu.
Bình Thanh Vân nghiêng đầu nhỏ giọng nói với Trường Ương kế bên: “Là Yêu Giới và Ma Giới.”
Trường Ương hỏi: “Còn Nhân Giới đâu?”
“Chỉ có hoàng thất ở Nhân giới mới được tiến vào, số lượng cực ít, với cả bọn họ thường sẽ tu luyện ở mười tám tông môn.” Bình Thanh Vân tiếp tục nói, “Tam Giới không thể tùy tiện tiến vào Nhân giới, nghe nói ở đó cũng không có linh khí nên việc tu luyện rất khó.”
“Ừm.”
Hai người vừa đứng ở cuối đội tu sĩ Linh Giới thì bỗng dưng từ đỉnh núi phía xa vang lên ba hồi chuông, vang vọng và kéo dài.
Ngay khi mọi người trên võ đài hình tròn đang trố mắt nhìn nhau, lại có thêm một giọng nữ uy nghiêm truyền tới:
“Đã đến giờ, lối vào Giới đã đóng.”
Đồng thời, thẻ bài thông hành của Tinh Giới trên cơ thể mọi người có mặt ở đây đều bay lên, lơ lửng giữa không trung, phát ra ánh sáng trắng chói mắt.
Một lúc lâu sau, nó lại trở về trong lòng bàn tay của mọi người.
Trường Ương đưa tay nhận lấy thẻ bài thông hành, nàng và Bình Thanh Vân bên cạnh nhìn nhau, cả hai đều thấy sự ngỡ ngàng trong mắt đối phương.
Ngay lúc này, giọng nữ uy nghiêm lại vang lên: “Nhóm thứ hai của Tứ Giới nhập môn, tổng cộng có 7026 người, có tu vi Kim Đan trung kỳ là cao nhất, thấp nhất chính là Trúc Cơ đỉnh.”
——————–
Tác giả có lời muốn nói:
Trường Ương đội sổ, cố gắng hết sức thăng cấp (-_-)
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Trường Ương
- Chương 35: Đóng lối vào Giới (4)