Chương 26: Bước lên thuyền mây (1)

Chiếc thuyền nọ có nền đỏ vân trắng, những áng mây tốt lành trải rộng, chiếc buồm trắng to lớn đứng sừng sững trên đó, trên boong tàu có vô số căn phòng, bên trong cửa sổ gỗ chạm trổ mơ hồ nhìn thấy dòng người qua lại. Tiếp theo có một trận pháp khổng lồ đang chậm chạp vận chuyển dưới đáy thuyền, cho dù cách xa mấy trượng, cũng có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh dồi dào.

Trường Ương đi về phía thuyền mây, đến gần mới phát hiện thuyền mây cách mặt đất cao hơn tưởng tượng, mà thang thuyền không hạ xuống, chỉ có hai vị tu sĩ mặc đạo bào màu xanh khói đứng dưới thuyền, thắt lưng của họ khảm một tấm bạch ngọc dài hình vuông, phía trên đều được khắc bùa chú.

Lưỡng Nghi Tông, là một trong mười tám môn phái của Linh giới, đặc biệt chuyên về trận pháp bùa chú.

Trường Ương chỉ đối mặt với họ, mà trong lòng đã rét lạnh. Hai người này tỏa ra thần thức nặng nề, nàng không đoán được tu vi.

“Đưa thẻ thông hành Tinh giới.”

Tu sĩ mặc đạo bào xanh khói ngăn cản một tu sĩ trẻ tuổi đang dựa gần vào thuyền mây, sau khi chắc chắn lệnh bài mà đối phương lấy ra là thật, thì gã mới mở quyển trục, ra lệnh cho tên kia dùng linh lực khắc tên mình và tông môn lên đó, cuối cùng gã nói, “Tự đi lên, sẽ có người sắp xếp phòng.”

Tu sĩ trẻ tuổi ấy muốn nói rồi lại thôi, một tên tu sĩ mặc đạo bào xanh khói khác quát lên: “Đừng có đứng đây cản đường.”

Lúc này, Trường Ương chính là tu sĩ kế tiếp tiến lên.

Quy trình giống nhau, sau khi đối phương xác nhận thẻ thông hành Tinh giới của Trường Ương là thật, liền để nàng khắc họ tên và tông môn.

Trên quyển trục đã có một danh sách thật dài, những dấu khắc nông sâu không đồng nhất.

Hai ngón tay của Trường Ương tuôn ra linh lực, vừa chạm vào quyển trục đã nhận ra sự khác thường, đợi sau khi nàng hoàn toàn khắc xong tên và tông môn, liền phát hiện độ nông sâu của dấu vết không quá khác biệt so với người trước đó.

“Cứu mạng! ! !”

Đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết phát lên giữa không trung, thì ra là tu sĩ trẻ tuổi vừa nãy, đã dẫn khí bay được nửa đường thì rơi xuống.

Hai người Chấp sự của Lưỡng Nghi Tông cũng không trợ giúp, đã vậy mỗi người còn bước sang một bên, thờ ơ nhìn tu sĩ đó ngã xuống.

Một gã chấp sự đen mặt nói: “Buồn cười thật, chỉ có một trăm trượng mà tu sĩ này cũng bay lên không nổi, chỉ tổ lãng phí danh ngạch đến Tinh giới.”

“Dù sao cũng mới đạt cảnh giới Trúc Cơ, có thể mong chờ bọn chúng có thực lực gì?” Chấp sự của Lưỡng Nghi Tông bên phải cầm quyển trục nhạt nhẽo nói, lúc nói chuyện còn liếc qua Trường Ương, hiển nhiên “bọn chúng” cũng bao gồm cả nàng, “Không chừng sẽ bị loại bỏ nhanh thôi.”

Chờ Trường Ương tiến về phía trước, tu sĩ đằng sau tiếp tục đi lên, hai vị chấp sự cũng không có dấu hiệu sẽ đưa tu sĩ ngã xuống đi lên.

Vị tu sĩ bị ngã xuống không có thương tích nghiêm trọng gì trên người, cả người cậu khoác đạo bào xanh nhạt, lúc đứng dậy dính đầy bụi bặm, còn lần mò một chuỗi ngọc màu xanh lục tỏa ra linh lực, trong miệng cậu lẩm nhẩm điều gì đó, liên tục lui về phía sau.

Mắt thấy cậu rút lui sẽ đυ.ng phải Trường Ương, nàng đành phải nâng kiếm, dùng đuôi vỏ kiếm ngăn cản đối phương, rồi lên tiếng nhắc nhở: “Phía sau có người.”

“À, xin lỗi, xin lỗi.” Tu sĩ kia xoay người, lộ ra khuôn mặt tròn trẻ tuổi, mắt to mày rậm, dái tai của cậu ta rất dài và dày.

Trường Ương lịch sự gật đầu với cậu, rồi chuẩn bị ngự kiếm bay lên thuyền mây.

Kết quả đôi mắt của đối phương sáng lên, nhìn nàng chằm chằm, bỗng nhiên đưa hai tay ra muốn kéo tay của Trường Ương, nhưng bước chân nàng thoáng di chuyển, để cho cậu vồ hụt.

Tu sĩ trẻ tuổi thấy vậy, ánh mắt bừng sáng: “Đạo hữu, phiền dẫn ta theo một đoạn đường, sau này ta sẽ ban phúc lành để xoay chuyển vận mệnh cho ngươi!”

Trường Ương mặc kệ, tiếp tục đi về phía trước.

Đối phương vội vàng ngăn nàng lại: “Đạo hữu, có lẽ ngươi không biết ta là ai, đến từ đâu nhỉ?”

“Bình Thanh Vân, Chuyển Vận Tông.”

Bình Thanh Vân vô thức lướt qua vị chấp sự của Lưỡng Nghi Tông, đang cầm quyển trục phía sau, cậu có vẻ như đã sáng tỏ: “Ngươi nhìn thấy tên và tông môn của ta trong sổ Tinh giới nhỉ, vậy chắc chắn ngươi không biết lai lịch Chuyển Vận Tông của bọn ta!”