Ngày thứ hai sau khi đệ đệ được phong làm thế tử, hắn đã đoạt quyền quản lý gia đình của ta, còn gả ta cho một người béo phì ngốc nghếch.
Hắn nói rằng ta vốn là đứa con gái nông thôn được nhận nuôi, từ trong máu thịt đến bề ngoài đều hèn hạ vô cùng, hoàn toàn không xứng làm tỷ tỷ của hắn. Chỉ có đích nữ dòng thứ mới là tiểu thư thực sự của Hầu phủ, tỷ tỷ ruột của hắn.
Hắn dường như hoàn toàn quên mất, chính ta là người đã bảo vệ hắn bằng cả mạng sống trong suốt mười năm ở cái đại viện ăn thịt người này.
Ta cười.
Từ ngày đó, ta vui vẻ trốn trong khuê phòng, nhâm nhi hạt dưa và thưởng thức cảnh đệ đệ ta bị "tỷ tỷ ruột" mà hắn kính trọng lừa gạt đến giao ra cả tước vị, và làm cả cái Hầu phủ rộng lớn này bị sụp đổ.