Editor: ƴųƙ¡ ทջâท ɦà
【 Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( mười bảy)
Hành lang yên tĩnh tối đen ở trong lâu đài, một chiếc đèn lẻ loi bay lơ lửng ở trên không trung, phía sau nó không có bất kỳ bóng dáng của một ai, rất giống như đây là một chiếc đèn có thể tự động di chuyển vậy.
Harry ngừng thở, đem tiếng bước chân phóng thật sự nhẹ, cậu giấu người ở dưới chiếc áo choàng tàng hình và thực hiện chuyến đi "Thăm quan lâu đài lúc nửa đêm", chỗ cần đến đúng là nhà bếp của Hogwarts.
Gãi gãi trái lê trên bức tranh hình dĩa hoa quả, Harry thuận lợi bước vào phòng bếp, gia tinh chào đón cậu vẫn luôn nhiệt tình như vậy. Cậu nhìn gia tinh và đưa ra yêu cầu của chính mình, "Ta muốn một cái bánh kem chocolate, không cần quá ngọt, còn có mười hai cây nến và hai chai bia bơ."
Các con gia tinh nhận được mệnh lệnh thì lập tức hành động, Harry dựa người vào cái tủ ở bên cạnh để chờ đợi, một con gia tinh bưng một ly nước bí đỏ đến cho cậu, Harry cắn đầu lưỡi để ngăn cản tiếng cảm ơn mà cậu sắp buộc miệng thốt ra.
Harry lại lần nữa cảm thán hiệu suất làm việc và trình độ tri kỷ của các con gia tinh, cậu mang theo đồ ăn đã được thu nhỏ và bước ra khỏi nhà bếp, nhưng lần này chỗ mà cậu đi không phải là tòa nhà hình tháp của Gryffindor, mà là ký túc xá của Slytherin.
Đêm khuya 11:55 phút, Snape đi ra ký túc xá, xuyên qua phòng sinh hoạt chung không một bóng người, bò ra khỏi cửa chân dung và đứng ở khúc ngoặt. Merlin mới biết y cảm thấy như thế nào khi mạo hiểm nguy cơ bị bắt được đứng ở chỗ này hơn nửa đêm, chỉ vì chờ đợi một tên Gryffindor ngu ngốc.
Khi chiếc đèn bay lơ lửng kia đi đến trước mặt Snape, Harry nhỏ giọng nói: "Severus, chúng ta mau vào đi thôi."
Snape cố gắng khống chế cái miệng muốn trào phúng của chính mình, có chuyện gì thì vào ký túc xá rồi lại nói, nếu không bị ai đó nhìn thấy được thì hắn cũng sẽ bị xui xẻo.
"Mặc tốt áo choàng của cậu, Harry," Snape nhỏ giọng nói: "Theo sát ta, nếu như bị các Slytherin khác bắt được thì không liên quan gì đến ta."
Harry gật gật đầu khẳng định, giây tiếp theo mới ý thức được Snape không nhìn thấy được động tác của cậu, cậu dứt khoát mà nắm lấy tay của Slytherin tóc đen, đem cái đèn trong tay đưa tới trên một cái tay khác của Snape.
Bọn họ rất cẩn thận mà về tới ký túc xá của Snape, xét thấy các Slytherin khác luôn đi vào giấc ngủ đúng giờ cho nên bọn họ cũng không cần căng thẳng như vậy. Nhưng Snape vẫn rất lo lắng có người phát hiện có một con sư tử ngốc trà trộn vào hang ổ của rắn.
"Cho nên tiểu thiếu gia nhà Potter là bởi vì chuyện gì mà muốn ghé thăm ký túc xá của ta?" Snape xoay người khóa cửa lại, để đảm bảo an toàn y quăng thêm mấy cái bùa chú lên trên cửa, tuy rằng y biết rõ là sẽ không có ai đến quấy rầy y.
Harry cởϊ áσ choàng tàng hình ra, vẫy đũa phép để nhìn thời gian, kém một phút nữa là 12 giờ. Cậu lấy bánh kem đã được thu nhỏ từ trong túi ra và phóng lớn, cắm mười hai cây nến lên trên đó và cũng đốt nến lên, thừa dịp khi Snape còn ngây người thì tắt đèn. Trong cả căn phòng chỉ còn lại ánh sáng mỏng manh phát ra từ ngọn nến chiếu sáng ra hình dáng của hai thiếu niên.
"Sinh nhật vui vẻ Severus." Harry nhìn chằm chằm đôi mắt màu đen gần trong gang tấc, cặp mắt kia gần đây cảm xúc dao động càng ngày càng nhiều, cậu rất vui khi nhìn thấy Severus vui tươi sống động như vậy, "Cậu đã mười hai tuổi rồi, ước điều gì đó đi?"
Snape còn duy trì động tác cầm lấy đũa phép, bộ dáng của y nhìn qua giống như đang bị trúng bùa hóa đá vậy. Cho đến khi Harry lên tiếng gọi y, y mới rũ tay phải đang đặt ở giữa không trung xuống, tiếng nói có chút run rẩy hỏi: "Làm sao cậu biết được sinh nhật của ta?"
Harry chớp chớp mắt, giống như không hiểu là tại sao Snape sẽ hỏi câu này, nhưng cậu vẫn mở miệng trả lời: "Mình hỏi Lily a."
Ngọn nến tí tách vang lên, Harry nhanh chóng thúc giục nói: "Trước tiên đừng nói cái này, mau cầu nguyện đi Severus."
Snape chậm nửa nhịp chắp tay đặt trước ngực, nhắm hai mắt lại, ở giây phút phút ước nguyện trong lòng y chỉ có liên quan đến chàng thiếu niên kia, y muốn sau này Harry sẽ cùng y vượt qua mỗi cái sinh nhật.
Nguồn sáng duy nhất ở trong phòng cũng bị thổi tắt, đôi mắt xanh biếc kia của Harry trong bóng đêm càng có vẻ sáng ngời, Snape chật vật mà né tránh ánh mắt của Harry, y luôn cảm thấy chính mình không thể trốn được chỗ nào ở dưới ánh mắt của Harry.
"Severus, điều ước của cậu là gì a?" Harry hỏi.
Snape vẫy đũa phép, ánh đèn trong phòng nháy mắt sáng lên, y bị ánh sáng màu trắng đột ngột đâm vào nên đôi mắt hơi ươn ướt, "Điều ước mà nói ra thì sẽ không hiệu nghiệm."
"Nói cũng đúng," Harry cũng không dây dưa đáp án của vấn đề này, cậu móc từ trong túi ra hai chai bia bơ và phóng to, "Chúng ta đây có phải có thể ăn bánh kem rồi không, mình đã kêu gia tinh làm vị chocolate và bỏ ít đường, cậu sẽ thích."
"Cậu không quay về ký túc xá sao?" Snape nhíu mày, cho dù ngày mai là chủ nhật thì Harry cũng không thể đêm hôm khuya khoắt mà còn ở bên ngoài.
Lúc này đến phiên Harry ngây ngẩn cả người, cậu run run rẩy rẩy mà nâng lên ngón tay chỉ Snape, rồi sau đó chỉ vào chính mình, "Mình cho rằng cậu sẽ giữ mình ở lại đây một đêm, mình chính là người đầu tiên chúc mừng cậu!"
Hai người giống như bị ấn nút tạm dừng, biểu cảm của Snape biến hóa vô cùng xuất sắc, Ngón tay của Harry còn chỉ vào chính mình, bộ dáng kia rất giống như người vợ bị chồng vứt bỏ.
Cuối cùng vẫn là Snape thỏa hiệp, rót cuộc y cũng không thể đem Harry ném ra ngoài cửa, vẫn là câu nói kia, sư tử bước vào hang ổ của rắn là một chuyện rất nguy hiểm.
"Ta đương nhiên sẽ giữ cậu ở lại một đêm," Snape do dự nói: "Có lẽ cậu có thể ngủ ở trên chiếc giường trống kia."
Nhìn cái giường đệm đã lâu chưa có ai ngủ, Harry cảm giác chính mình đều có thể nhìn thấy được tro bụi đang bám ở trên đó. Cho dù việc nhỏ này đối với Phù thủy mà nói thì chỉ cần một bùa làm sạch, nhưng cậu nhịn không được mà phản đối nói: "Này Severus, mình và James luôn ngủ trên cuufng một cái giường! Chẳng lẽ cậu không xem mình là bạn bè sao!"
"Không phải," Snape không nghĩ làm Harry hiểu lầm ý của y, y căng da đầu giải thích nói: "Ta...... Ta chưa ngủ chung trên cùng một chiếc giường với ai cả."
"Vấn đề nhỏ Severus, tư thế ngủ của mình rất tốt!" Harry nở nụ cười, "Tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu!"
Snape không dám gật bừa, nhưng hắn chỉ là yên lặng mà thiết bánh kem, chưa nói ra bất luận cái gì phản bác lời nói.
Harry cả gan làm loạn mà dùng ngón tay dính một chút bơ rồ quẹt nó lên trên mặt Snape, nhưng mà sự thật tàn khốc chứng minh cho dù ở nơi nào thì Harry vĩnh viễn đều là đối tượng bị chà đạp.
Snape bị "Công kích" nhanh chóng xoay ngược lại cục diện, Harry bại lui trước đòn tấn công bằng bơ của y. May mắn Snape càng đúng mực hơn so với Gryffindor nên sau khi cả mặt Harry đầy bơ, Snape lập tức dừng hành động chà đạp lại.
Hai cậu bé sóng vai dựa vào cùng nhau, trên mặt bọn họ đầy bơ rồi lại cười vô cùng thoải mái, Harry chọc quai hàm của Snape, "Severus, gần đây số lần cậu cười đã trở nên nhiều hơn."
"Bởi vì có một con sư tử ngốc vẫn luôn ở bên cạnh ta."
"Này mình mới không phải là sư tử ngốc đâu!"
Tiếng nước trong phòng vệ sinh dừng lại, Snape xoa tóc đi về phía mép giường, Harry đang ngồi ở kia mơ màng sắp ngủ, hắn kêu một tiếng, "Harry."
Harry cảm giác chính mình bị một bóng đen bao phủ, nghe thấy được giọng nói của Snape cậu cố gắng ngẩng đầu lên, từ trong túi móc ra một cái hộp quà được gói xinh đẹp, "Quà sinh nhật Severus...... Mình mệt quá mình đi ngủ trước đây." Vừa dứt lời cậu ngã đầu xuống giường.
Snape nhìn tư thế ngủ bất nhã của Harry, mày nhăn càng sâu, hắn đem Harry dich sang một bên giường, còn thuận tay đắp chăn cho Harry, lúc này mới rảnh tay mà mở hộp quà ra.
Hộp quà không lớn, cầm lấy tới cũng không nặng lắm, sau khi Snape mở ra thì phát hiện là một đôi bao tay làm bằng len, ở dưới bao tay còn có một tấm thiệp. Harry đặc biệt thích khi tặng quà còn kèm theo một tấm thiệp nhỏ.
Trên thiệp viết: Yêu quý đôi tay lặng như băng của cậu Severus, sờ lên giống như là đang sờ khối băng vậy.
Snape đem bao tay đặt vào ngăn kéo ở cái tủ đặt bên cạnh mép giường, ngay cả tấm thiệp nhỏ cũng được đặt cùng nhau.
Cái đèn đêm bí đỏ nhỏ sừng sững ở trên tủ đầu giường và tản ra ánh sáng mờ nhạt, Snape nhìn cậu bé ngủ ngon lành ở trên giường và vỗ nhẹ đèn bí đỏ một cái, "Ngủ ngon Severus."
Y nhỏ giọng nói với Gryffindor chiếm cứ nửa bên giường của chính mình: "Ngủ ngon Harry."
Trong ký túc xá chỉ còn lại có tiếng hít thở nhàn nhạt nhẹ nhàng, Snape vốn dĩ cho rằng chính mình thật sự có thể ngủ ngon, thẳng đến khi y bị tiếng "Loảng xoảng" vang lên làm bừng tỉnh.
Snape mơ mơ màng màng mà kêu lên: "Harry?" Y duỗi tay sờ bên cạnh và không thấy gì, "Cậu ở đâu?"
"Mình ở đây......" Giọng nói của cậu bé vang lên từ dưới giường.
Harry bò lên từ trên mặt đất, xoa trước cái mông chạm đất của mình: "Mình quên làm bùa xõa tung ở trên mặt đất......"
"Mau lên đây đi," Snape cầm đũa phép đặt ở bên gối lên và quăng hai bùa xõa tung lên trên mặt đất, "Không biết là ai nói tư thế ngủ của chính mình rất tốt."
"Lần này là ngoài ý muốn, ngoài ý muốn." Harry chui vào ổ chăn và nhích lại gần về phía Snape, "Lần sau sẽ không."
Khúc nhạc đệm nhỏ ngắn ngủi cũng không thể ngăn trở cơn buồn ngủ của hai người chỉ là lại lần nữa đi vào giấc ngủ Snape có ý thức mà để lại cho Harry càng nhiều không gian.
May mắn ngày hôm sau là chủ nhật, Harry duỗi người khi ngủ đến mặt trời lên cao, cậu phát hiện Snape đã sớm ngồi trên bàn làm bài tập, bên cạnh còn đặt một phần bữa sáng được giữ ấm bằng bùa giữ ấm.
"Chào buổi sáng Severus."
Snape nhấc lên mí mắt lên và lười nhác liếc mắt nhìn Harry một cái, "Ta chỉ sợ đã không còn sớm."
Harry cầm lấy mắt kính và đeo lên, tùy tay vẫy đũa phép, "10 giờ rưỡi?!" Cậu nhảy xuống giường hô: "James sẽ không cho rằng mình mất tích đi!"
"Mình đi trước đây Severus, buổi chiều gặp nhau ở thư viện!" Trước khi đi Harry không quên mang theo bữa sáng được đặt ở trên bàn, "Cảm ơn cậu đã mang bữa sáng cho mình!"
"Chờ một chút Harry," Snape gọi Harry lại, "Ta nghĩ chắc cậu vẫn chưa quên nơi đây là ký túc xá của nhà Slytherin."
Harry · quả nhiên quên mất chính mình đang ở trong Slytherin · Potter: "Tốt Severus, cảm ơn cậu nhắc nhở." Harry khoác áo choàng tàng hình lên trên người, "Mình đi đây."
Snape nhìn cánh cửa phòng ngủ mở ra một khe nhỏ rồi tự động đóng lại, y cong khóe miệng lên, nói một câu nói với không khí, "Dũng khí đáng khen Gryffindor ngu ngốc."
Harry quay trở lại ký túc xá và tiếp nhận nghi vấn đến từ anh trai, sau khi biết Harry đi ăn mừng sinh nhật của Snape, James hận không thể trực tiếp chạy đến Slytherin để chiến đấu một trận tử chiến đối với Snape.
"Bình tĩnh một chút James," Harry khuyên nhủ: "Không phải là em đã quay trở lại rồi sao?"
"Em lén anh chạy đến Slytherin chỉ vì ăn mừng sinh nhật của Snape thôi sao?!" James đỡ cái bàn, hắn giống như giây tiếp theo sẽ té xỉu vậy, "Harry, anh chính là anh trai ruột của em!"
Harry bước lên ôm James một cút, do do dự dự mà mở miệng nói: "Vậy lần sau...... Anh cùng đi với em?"
Tiếng la của James vang vọng khắp tòa nhà hình tháp của Gryffindor, "Không đi!!!"