Chương 14: Tuyệt Thế Thần Công (1)

-----oo0oo-----

Trước giờ Trường Sinh vẫn một mực nghi hoặc đám người Lâʍ đa͙σ trưởng làm cái gì, lần này rốt cuộc đã biết. Cảm giác kinh ngạc tất nhiên là tránh không khỏi, trong ấn tượng của hắn, đào mộ đều là người xấu, mà đám người Lâʍ đa͙σ trưởng lại không giống như người xấu.

Để hóa giải sự xấu hổ, Trường Sinh lanh lợi nói: "Thật ra, cho dù các ngươi không nói, ta cũng đã sớm đoán được. "

"Ồ, ngươi làm sao mà đoán được ? " Trần Lập Thu có chút ngoài ý muốn.

"Đêm qua đại ca cùng nhị ca giúp ta đào qua hố đất, ta ở bên cạnh quan sát, có vẻ như bọn hắn vô cùng am hiểu đào bới. " Trường Sinh nói ra.

"Ha ha, ngươi rất cẩn thận đó. " Trần Lập Thu cười nói.

"Tam ca, nếu như không lấy vàng bạc, vì sao phải đi đào mộ? " Trường Sinh thấp giọng hỏi.

Nếu như đã nói rồi, Trần Lập Thu cũng không che dấu, với lại buổi tối người đi đường không nhiều lắm, hắn cũng không thấy cần quá cẩn thận, liền nói ra: "Tìm một thứ đồ vật, sư phụ vẫn một mực đi tìm một thứ này. Ngươi cũng đừng hỏi ta là hắn ở tìm cái gì, không phải ta không muốn nói cho ngươi, mà là chúng ta cũng không biết. "

Gặp Trường Sinh một vẫn cầm lấy cái bánh kia, Trần Lập Thu thúc giục nói: "Nhanh ăn đi, cái này cái bánh mật này ăn rất ngon."

Ăn xong bánh mật, Trường Sinh không tiếp tục hỏi chuyện đào mộ, thay đổi cái chủ đề: "Tam ca, võ nghệ của sư phụ như thế nào? "

"Không biết. " Trần Lập Thu nói chuyện đồng thời lại đưa qua một cái bánh mật. (Mình nhớ là nó mua hai cái mà ta?)

"Không biết? " Trường Sinh nghi hoặc nhíu mày.

"Ngươi cho là ta lừa ngươi a..." Trần Lập Thu đem bánh mật nhét vào trong tay Trường Sinh: "Sư phụ rất ít khi đυ.ng võ, cũng không cho chúng ta ra tay. "



Trường Sinh cầm bánh mật, nói lời cảm ơn xong lại hỏi: "Vậy các ngươi đi theo sư phụ học cái gì? "

Trần Lập Thu cười hắc hắc, không khỏi đắc ý nói, "Tuy là sư phụ không truyền thụ võ nghệ cho chúng ta, nhưng trên người mấy người chúng ta đều là tuyệt thế võ học. "

Trường Sinh không hiểu ra sao, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

"Nếu như ngươi hơi suy nghĩ một chút, chắc cũng ko cần hỏi võ nghệ của bọn ta từ đâu mà ra a." Trần Lập Thu nói ra.

Trường Sinh kịp phản ứng, bấm tay chỉ.

Trần Lập Thu cười xấu xa gật đầu.

Trường Sinh hiếu kỳ, nhỏ giọng hỏi: "Các ngươi học những võ công gì vậy? "

"Tại sao ta phải nói cho ngươi. " Trần Lập Thu thừa nước đυ.c thả câu.

Trường Sinh không nghĩ ra mình có thể cho Trần Lập Thu chỗ tốt gì, chỉ đành xấu hổ cười khổ.

Trần Lập Thu cũng chỉ trêu chọc hắn thôi, huống chi người trẻ tuổi đều có ý muốn khoe khoang, thấy nút thắt đã buộc xong, liền mở miệng nói ra: "Lão đại tập luyện chính là Kim Cương Bất Hoại thần công, môn công phu này chính thuỷ tổ của những công pháp cực khổ, thuộc phật môn công pháp. Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam của Thiếu Lâm Tự đều là từ nó mà diễn sinh ra. "

"Thiếu Lâm tự là miếu hòa thượng sao? " Trường Sinh truy vấn.

"Đúng, Thiếu Lâm Tự chính là một cái chùa do Ngụy đế Thác Bạt Hoành xây cho cao tăng ở Tây Vực, chính là một trong Tam đại tổ Đình của Phật môn. " Trần Lập Thu trả lời.



Trường Sinh vốn muốn hỏi hai cái tổ đình còn lại là nơi nào, nhưng hắn lại càng muốn biết mấy người khác tu luyện công phu gì hơn, liền cố nén không có hỏi tới.

Trần Lập Thu tiếp tục nói: "Lão Nhị cùng ta đều tu luyện võ công xuất phát từ Hỗn Nguyên thần công, tương truyền Hỗn Nguyên thần công này chính là do tiên nhân Quảng Thành chân nhân của Đạo gia sáng chế. Nhưng mà chúng ta không có thiên phú như Quảng Thành chân nhân, không cách nào kiêm được cả hai m Dương, chỉ có thể mỗi người một cái. Lão Nhị luyện Xích Dương thần chưởng, ta luyện Huyền m thần chưởng. "

"Tứ tỷ thì sao, Tứ tỷ luyện công phu gì? " Trường Sinh lại hỏi.

Trần Lập Thu cười hỏi: "Sao ngươi không hỏi công pháp tên bá đạo như thế, uy lực ra sao? "

"Ah, vậy thì Xích Dương thần chưởng cùng Huyền m thần chưởng uy lực như thế nào? " Trường Sinh hỏi.

"Ha ha, không biết, thần công có cửu trọng, chúng ta ngay cả đệ nhất trọng cũng chưa luyện thành." Trần Lập Thu cười to.

Trường Sinh cũng cười, sau khi cười xong lại hỏi: "Vậy thì đại ca có luyện thành Kim Cương Bất Hoại thần công không? "

"Đã luyện thành..." Trần Lập Thu gật đầu nói: "Trước kia lão đại từng bị sốt quá cao nhưng không được cứu chữa kịp thời, dẫn đến đầu hắn không được nhanh nhẹn cho lắm. Nhưng mà đây cũng không hoàn toàn là chuyện xấu, hắn không có nhiều suy nghĩ lộn xộn như là chúng ta. Kim Cương Bất Hoại thần công có tam trọng, hắn đã đạt đến đệ nhất trọng. "

"Ah, vậy tứ tỷ luyện công phu gì thế? " Trường Sinh lại hỏi.

"Nàng năm trước mới bái sư, còn chưa bắt đầu luyện võ. Nhưng mà lúc trước sư phụ đem Kỳ Môn Độn Giáp đưa cho nàng, nàng giống như là đang nghiên Ngũ Hành độn thuật. " Trần Lập Thu nói ra.

"Ngũ Hành độn thuật? Độn thuật chính là khinh công sao? " Trường Sinh không rõ ràng cho lắm.

"Ngươi nói gì vậy, trốn cũng không nhất thiết phải là chạy a. Chạy trốn của Kỳ Môn Độn Giáp chính là biến hóa thật giả, hư hư thật thật..." Trần Lập Thu cắn một miếng bánh, mơ hồ nói ra: "Tương truyền Kỳ Môn Độn Giáp chính là thiên cơ chi thuật, bao hàm toàn diện. Nghe nói thượng cổ Hoàng Đế, Thương Chu Khương Thượng, Gia Cát Khổng Minh đều đã từng nghiên cứu qua, chính là công pháp bổn nguyên của Nho gia, cũng có chút ngọn nguồn với công pháp Đạo gia. "

Trần Lập Thu nói xong, đi vào một cửa hàng bán lương thực, sau khi cùng chủ tiệm cò kè mặc cả thì mua nửa túi gạo, thấy cũng không nặng lắm liền đưa cho Trường Sinh mang.