Chương 38: Dẫn Lâm Hi Vũ Đi Xem Nhà 1

Nếu không có môi giới thì Tô Khải Hạo không thể nào biết hết được giá nhà ở các nơi, nếu tìm hiểu thì sẽ mất không biết bao nhiêu thời gian, mà cũng chưa chắc đã tìm được một căn ưng ý.

Hắn không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện đó, dùng thời gian tìm kiếm thông tin để gõ chữ kiếm tiền còn hơn.

Sau đó, Tô Khải Hạo gọi điện cho công ty môi giới, công ty nhanh chóng giới thiệu cho hắn một người.

Người này cũng rất nhiệt tình, cẩn thận giới thiệu cho Tô Khải Hạo vô cùng chi tiết.

Chẳng bao lâu, Tô Khải Hạo đã có một cái nhìn sơ bộ về giá nhà ở những nơi khác nhau trong thành phố Giang Lăng.

Cuối cùng, sau khi xem xét mọi phương diện, hắn cũng đã có mục tiêu của mình- Tiểu khu Tân Nguyệt.

Vị trí của tiểu khu Tân Nguyệt rất tốt, nơi này là một khu biệt thự, hầu hết mỗi biệt thự đều từ 140 mét vuông trở lên, giá nhà từ 40.000 đến 50.000 một mét vuông, không đắt lắm. Dựa theo túi tiền hiện tại của Tô Khải Hạo thì cũng không đắt, có thể dễ dàng mua được.

Mà dựa theo phân tích của Tô Khải Hạo, khu này chắc chắn sau này sẽ còn tăng giá nữa.

Tất nhiên, đối với hắn mà nói thì có tăng giá hay không cũng không thành vấn đề.

Mấu chốt hắn nhìn trúng tiểu khu Tân Nguyệt chính là vị trí của nó, nơi này đều làm nhà cách âm, lúc trước tiểu khu Tân Nguyệt còn tuyên truyền đặc điểm này suốt.

Tổng hợp từ vị trí địa lý, giá nhà đất, vật liệu xây dựng, giá trị và các khía cạnh khác, hắn cảm thấy mua nhà ở tiểu khu Tân Nguyệt là sự lựa chọn tốt nhất.

Tô Khải Hạo không phải người dông dài, hắn quyết định xong thì lập tức hẹn ngày mai đi xem phòng.

...

Rạng sáng ngày hôm sau, Tô Khải Hạo còn chưa ra ngoài thì Lâm Hi Vũ đã tới tìm hắn.



Lúc này, Tô Khải Hạo còn đang ăn sáng. Nhìn thấy Lâm Hi Vũ, hắn lập tức đưa cho cô một cái bánh bao.

“Anh Khải Hạo, hôm nay anh có ra ngoài chơi không?” Lâm Hi Vũ nhận lấy bánh bao mà hắn đưa, cắn một miếng, cười hì hì nói.

“Hôm nay anh có việc.” Tô Khải Hạo thuận miệng nói.

“Việc gì ạ?” Lâm Hi Vũ tò mò.

“Anh chuẩn bị ra ngoài mua nhà.”

“Mua nhà?” Lâm Hi Vũ nghe hắn nói thế thì hai mắt sáng bừng lên, ôm chầm lấy cánh tay Tô Khải Hạo, nũng nịu: “Anh Khải Hạo, em đi cùng anh có được không?”

Tô Khải Hạo suy nghĩ một chút, cảm thấy dẫn Lâm Hi Vũ theo cũng không sao cả, hắn lập tức gật đầu.

Hai người đi ra khỏi cửa phòng, vừa hay nhìn thấy mẹ của Lâm Hi Vũ là Lưu Hồng Mai đang đứng ở cửa.

“Tiểu Vũ, con và Khải Hạo định ra ngoài chơi à?” Lưu Hồng Mai cười nói.

Hiện giờ bà ta hoàn toàn không phản đối chuyện con gái mình ở bên Tô Khải Hạo nữa, ngược lại còn mong hai người tiến triển nhanh hơn.

Bà ta từ nhỏ đã chứng kiến Tô Khải Hạo lớn lên, nhân phẩm của hắn chắc chắn không vấn đề gì. Bây giờ hắn lại ưu tú như vậy, vượt xa những người đồng trang lứa, có được một người con rể như thế này, ai lại không hài lòng cho được.

“Đúng vậy, mẹ, con là anh Khải Hạo chuẩn bị đi xem nhà, anh Khải Hạo muốn mua nhà.” Lâm Hi Vũ cười hì hì.

“Mua nhà?” Lưu Hồng Mai nghe vậy thì lập tức chấn động.

Hiện giờ Tô Khải Hạo viết tiểu thuyết rốt cuộc là kiếm được bao nhiêu tiền thế? Còn mua nhà nữa?

Nhưng mà đối với chuyện tiền bạc, bà ta cũng không dám hỏi nhiều. Lúc trước bà ta đã hỏi một lần, giờ mà hỏi nữa thì chỉ sợ Tô Khải Hạo nghĩ bà ta suốt ngày chỉ nghĩ đến tiền.



Nhưng mà theo như Lâm Đại Dương phân tích thì mỗi tháng Tô Khải Hạo có thể kiếm được hơn 700.000 tệ. Hiện giờ đã hai tháng trôi qua, hắn chắc cũng có được khoảng 1,5 triệu rồi, dùng số tiền đó đặt cọc nhà cũng đủ.

Lưu Hồng Mai nhìn theo bóng lưng Tô Khải Hạo và Lâm Hi Vũ rời đi, nghĩ ngợi một chút rồi gọi điện thoại cho Lâm Đại Dương, nói chuyện Tô Khải Hạo mua nhà.

Tất nhiên là bọn họ chỉ thảo luận với nhau thôi, chứ không tiết lộ cho người khác chuyện này.

“Mua nhà? Suy nghĩ này của Khải Hạo rất tốt, hiện giờ giá nhà đang không ngừng tăng lên, Khải Hạo dùng tiền kiếm được mua nhà chắc chắn chỉ lãi chứ không lỗ.” Lâm Đại Dương nghe Lưu Hồng Mai nói vậy thì cười nói.

Nếu như nhà bọn họ mà kiếm được một khoản tiền lớn thì ông ta cũng sẽ đi mua nhà, chờ sau giá tăng lên thì lại bán lại.

...

Tô Khải Hạo và Lâm Hi Vũ rời khỏi nhà, nhanh chóng bắt xe tới tiểu khu Tân Nguyệt.

Lúc này, có một cô gái mặc đồng phục, tuổi khoảng hơn 25, đang đứng ở bên ngoài chờ đợi, thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại di động một chút.

Cách đó không xa, một chiếc xe taxi dừng lại, một thanh niên và một cô gái bước xuống xe.

Sau khi xuống xe, Tô Khải Hạo gọi điện thoại, sau đó điện thoại trong tay cô gái kia lập tức rung lên. Cô gái vội vàng bắt máy: “Alo, Tô tiên sinh.”

Tô Khải Hạo ở phía xa lập tức giơ tay lên vẫy vẫy một chút.

Trương Thanh vừa mới tốt nghiệp đại học hai năm, sau khi tốt nghiệp đã bắt đầu làm nghề môi giới bất động sản. Cô nhìn về phía Tô Khải Hạo và Lâm Hi Vũ đứng cách đó không xa, hơi sửng sốt một chút.

Không ngờ Tô tiên sinh lại trẻ tuổi đến vậy, nhìn qua còn chưa tới hai mươi.

Còn trẻ như vậy mà đã tới xem nhà ở tiểu khu Tân Nguyệt rồi, chẳng lẽ là một phú nhị đại?