Chương 23: Cuối Tháng 2

Thành tích tốt thì tốt thật, nhưng dựa theo tốc độ này thì đoán chừng chưa đến hai ba tháng là tiểu thuyết này sẽ hoàn.

Biên tập viên Tiểu Nha muốn Tô Khải Hạo cập nhật chậm một chút, thời gian càng kéo dài thì càng tiếp cận được thêm nhiều độc giả, số lượng mua truyện cũng sẽ tăng lên.

Nhưng Tô Khải Hạo lại không nghe lời cô.

Nói đùa, phải mau chóng để giá trị danh vọng đạt tới mười triệu thì thân thể hắn mới được phục hồi hoàn toàn, Tô Khải Hạo vội còn không kịp, sao có thể cập nhật chậm được?

Nếu như để lâu, giống như khe nhỏ suối dài thì quyển sách này còn có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn, nhưng bây giờ mục tiêu của Tô Khải Hạo là kiếm được tiền càng nhanh càng tốt!

Tô Khải Hạo nhắn lại một câu cảm ơn.

Tiểu Nha: “Đúng rồi, Hạo Nhiên, quyển tiểu thuyết này của cậu chắc sang tháng sau là hoàn rồi, cậu đã có ý tưởng cho sách mới chưa?”

Cô cũng từng hỏi Tô Khải Hạo quyển sách này bao giờ có thể hoàn thành.

Được phụ trách một tác giả có thể viết ra quyển tiểu thuyết hay như vậy, tất nhiên là Tiểu Nha vô cùng vui vẻ, chỉ tiếc là đến cuối tháng sau là tác phẩm hoàn thành rồi.

Trước đó trên trang web tiếng Trung Bác Đằng cũng có không ít trường hợp như vậy, tác giả viết quyển đầu tiên lập tức lọt vào hàng ngũ tác giả đại thần, doanh thu cao ngất, nhưng sang bộ thứ hai thì lại nhạt hơn rất nhiều, thậm chí còn không vào nổi top 10.

“Sách mới à?”

Tô Khải Hạo yên lặng suy nghĩ.

Lúc này hắn đã viết xong [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], nhưng mà cho dù hắn liều mạng cập nhật thì tháng sau truyện hoàn rồi, hắn khó mà kiếm được mười triệu giá trị danh vọng.

Thế nên tất nhiên hắn sẽ viết quyển tiểu thuyết thứ hai.

[Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã viết xong, bây giờ mỗi ngày hắn chỉ cần dành ra một phút để đăng chương lên mạng là được, thời gian còn lại có thể dồn hết tinh lực lên quyển thứ hai.



Tô Khải Hạo: “Tôi đang chuẩn bị cho quyển sách mới rồi.”

Biên tập viên Tiểu Nha nhìn thấy tin tức này thì âm thầm thở phào một hơi, xem ra Tô Khải Hạo đã sớm có ý tưởng rồi.

Cô không cần phải lo lắng Tô Khải Hạo viết xong quyển này thì không viết nữa.

Biên tập viên Tiểu Nha: “Chờ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] kết thúc, tôi sẽ xin ký hợp đồng Đại thần cho cậu.”

Trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, hợp đồng Đại thần dành cho những tác phẩm đã hoàn thiện và có số lượng đặt mua từ 20.000 trở lên.

Thành tích của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] rất tốt, nhưng vẫn chưa hoàn thành.

"Hợp đồng Đại thần?” Tô Khải Hạo nghĩ thầm.

Hắn không tiếp tục trả lời nữa, trong lòng âm thầm nghĩ xem quyển thứ hai nên viết cái gì.

Không mất bao nhiêu thời gian, Tô Khải Hạo đã quyết định xong, sau đó bắt đầu viết sách mới, chuẩn bị tích lũy bản thảo.

Ngày cuối cùng của tháng 11 đã trôi qua, quyển sách mới này Tô Khải Hạo cũng đã viết được 50.000 chữ.

"Hiện tại sách mới đã bắt đầu, ngày mai sẽ đăng lên!”

Viết một quyển thì kiếm được tiền từ một quyển, viết hai quyển thì kiếm được tiền từ hai quyển!

Thế nên, vì có thể mau chóng kiếm được mười triệu Giá trị danh vọng, Tô Khải Hạo chuẩn bị đăng song song!

Tất nhiên, hiện giờ hắn cũng có thể tăng tốc độ cập nhật [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], chẳng hạn như cập nhật 100.000 chữ mỗi ngày.

Nhưng cho dù có làm như thế thì vẫn còn cách con số mười triệu Giá trị danh vọng rất xa, thế nên, đăng song song hai quyển sẽ giúp hắn tích lũy Giá trị danh vọng càng cao hơn.



Mà sang đến quyển thứ hai, Tô Khải Hạo không có ý định tiếp tục viết truyện đô thị nữa.

Ngày hôm sau, Tô Khải Hạo đăng sách mới, sau đó liên hệ với biên tập viên Tiểu Nha.

Tô Khải Hạo: “Tôi định hôm nay sẽ đăng sách mới.”

Biên tập viên Tiểu Nha: "? ? ?"

Tiểu Nha đọc được tin này thì sốc vô cùng, cậu trai à, cậu vẫn còn đang cập nhật quyển sách đầu tiên mỗi ngày 50.000 chữ đó, thế mà bây giờ lại còn muốn viết luôn quyển thứ hai?

Cậu sáng tác truyện dễ dàng như thế à?

Tô Khải Hạo lại bổ sung: “Tôi đã viết xong [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lâu rồi, bây giờ mỗi ngày dành ra một phút đăng chương là được.”

Biên tập viên Tiểu Nha nhìn thấy tin tức này thì suy nghĩ một chút rồi nói: “Hạo Nhiên, sách mới của cậu là thể loại gì?”

Tiểu Nha hơi không hiểu suy nghĩ của Tô khải Hạo, nhưng trước đó Tô Khải Hạo đã bác bỏ lời gợi ý cập nhật chậm lại của cô, vậy nên bây giờ cô cũng không có ý định thuyết phục gì.

Bởi vì cô biết, cho dù mình có thuyết phục thì Tô Khải Hạo cũng không nghe.

Tô Khải Hạo: "Tiên hiệp.”

Nhìn thấy thể loại này, Tiểu Nha lập tức khuyên nhủ: “Hạo Nhiên, hiện giờ thể loại tiên hiệp không hot, hiện giờ trên web cũng chỉ có vài tác giả đang viết thể loại này mà thôi, thành tích cũng không mấy khả quan.”

Nội dung của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] của Tô Khải Hạo có thể xếp vào hàng kinh điển của những tiểu thuyết đô thị đăng trên trang web tiếng Trung Bác Đằng.

Điều này chứng tỏ Tô Khải Hạo rất am hiểu về thể loại đô thị này, có cơ sở [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], nếu như quyển thứ hai Tô Khải Hạo vẫn viết thể loại đô thị, vậy thì chỉ cần chất lượng không giảm sút thì chắc chắn có thể tiếp tục bùng nổ!

Nhưng mà, Tô Khải Hạo lại không viết đô thị, quay ngoắt sang viết tiên hiệp?