Chương 11: Set Vip!

Biên tập viên Tiểu Nha gửi tin tức đi chưa tới một phút đồng hồ đã nhận được tin tức trả lời.

"Thứ sáu tuần này đi."

Tô Khải Hạo bây giờ chỉ muốn kiếm tiền, thế nên muốn vào Vip sớm nhất có thể.

Lúc này, hắn cảm nhận được rõ ràng, trạng thái thân thể của mình tốt hơn trước một chút.

“Được, vậy tôi sẽ tiếp tục đẩy mạnh quyển này cho cậu, chờ đến thời gian set Vip.” Sau khi xác nhận được thời gian set Vip với Tô Khải Hạo, Tiểu Nha nhanh chóng trả lời.

Trong tay cô có không ít tư nguyên, tất nhiên là hoàn toàn nguyện ý đề cử cho [Tôi thực sự không muốn trùng sinh], bởi vì quyển sách này chắc chắn sẽ hot.

"Cám ơn." Tô Khải Hạo trả lời.

Biên tập viên Tiểu Nha: "Không có việc gì, sách của anh chất lượng thì tôi mới đề cử, vậy thì mười hai giờ thứ sáu bên tôi sẽ set Vip, thời gian có thể xê dịch đôi chút, cậu chú ý nhé.”

Hai bên nói chuyện thêm một lúc, sau đó Tô Khải Hạo tắt khung chat, gương mặt lộ ra ý cười.

“Cuối cùng cũng đã được set Vip rồi.”

Hắn nhìn về phía tin tức của mình.

“Ký chủ: Tô Khải Hạo”

“Giá trị danh vọng: 45013”

“Ô biểu tượng đã mở: Trang web tiếng Trung Qidian.”

Lúc này, giá trị danh vọng của hắn đã đạt tới hơn bốn mươi ngàn!

Mà căn cứ theo hệ thống thì số tiền mà hắn kiếm được là yếu tố lớn nhất ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn!

“Khải Hạo, ăn cơm thôi.”

Ngoài cửa, cha Tô gõ cửa một cái, sau đó đi đến.

Ông nhìn thoáng qua giao diện máy tính của Tô Khải Hạo, cười nói: “Vẫn còn đang viết à?”

Ông biết gần đây Tô Khải Hạo đều đang viết tiểu thuyết, nhưng cũng không phản đối.

Tô Khải Hạo gật đầu mỉm cười, hắn không nói đến chuyện sau khi truyện set Vip thì sẽ có thêm thu nhập. Chờ đến khi cầm được tiền trong tay rồi nói sau.

Một ngày nhanh chóng trôi qua, nháy mắt đã tới thứ năm, lúc này [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã có hơn 35.000 lượt lưu truyện.

Trong danh sách vé tháng, truyện của hắn đã xếp thứ hai.

Quyển xếp đầu tiên là của một tác giả đại thần, sách mới vừa công bố đã có hơn hai trăm người khen thưởng Minh chủ. Lúc này, vé tháng của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] còn cách rất xa.

Trước khi set Vip, Tô Khải Hạo đăng một bài phát biểu cảm nghĩ.

Nội dung rất đơn giản, chính là sau khi set Vip thì ngày đầu tiên hắn sẽ cập nhật 50.000 chữ. Truyện của hắn xếp thứ hai, theo như lời hứa trước đó thì hắn sẽ tăng thêm chín chương, mỗi chương 3000: chữ, chín chương 27: .000 chữ!

Ngoài ra, lúc này có 35.000 lượt lưu truyện, nếu như trong hai mươi tư tiếng đầu có 3500 người mua chương thì sẽ tăng thêm một chương, 4000 người mua thì tăng thêm hai chương, 4500 thì tăng thêm ba chương... Nói tóm lại là cứ tăng thêm 500 thì hắn lại tăng thêm một chương, không có hạn mức cao nhất!

Bài phát biểu cảm nghĩ này vừa tung ra đã khiến độc giả sục sôi!

Mười lăm ngàn chữ một ngày đối với bọn họ mà nói thực sự không đủ, thế nên ai cũng mong chờ [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] set Vip để tác giả còn bão chương!



“Mười hai giờ rồi, sao vẫn chưa thấy cập nhật?”

"Trang web tiếng Trung Bác Đằng có bị lỗi không vậy? Hôm nay có mấy truyện tôi đang đọc đều công bố set Vip, nhưng mà chưa thấy ai cập nhật hết.”

“Chờ mong tác giả đại đại bùng nổ!”

“Sau khi set Vip, nếu như chất lượng tác phẩm vẫn duy trì ở mức ổn định thế này thì tôi sẽ lập tức khen thưởng Minh chủ, tôi thề đấy!”

...

Phần bình luận của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh đang rất náo nhiệt, những bình luận mới thay nhau xuất hiện.

Lúc này Tô Khải Hạo cũng đang ngồi đợi, thỉnh thoảng hắn lại F5 một cái, vẫn chưa thấy đổi trạng thái.

Lúc này, hắn cũng không lo lắng gì đến chuyện bão chương cả, bởi vì bản thảo của hắn lúc này đã đạt tới 900.000 từ! Đây là thành quả suốt hai tuần qua của hắn!

Chờ đến mười hai giờ không năm phút, Chu Khải Hạo lại ấn F5 lần nữa, cuối cùng cũng set Vip thành công rồi.

Sau đó, Tô Khải Hạo bắt đầu không ngừng đăng tải chương mới.

Một chương, hai chương. . . Không tính đặt mua, tính cả tăng thêm, Tô Khải Hạo tổng cộng cập nhật 77.000 chữ. Mỗi chương của hắn khoảng 3000 chữ, thế nên hắn cần cập nhật 26 chương!

Ba phút đồng hồ, Tô Khải Hạo đã hoàn toàn đăng tải xong xuôi!

...

Trương Hàng là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, mở một công ty nhỏ, cũng có thể coi là có chút tài sản.

Lúc rảnh rỗi anh ta thường đọc tiểu thuyết, hiện giờ đang đu một quyển tên là [Tôi thực sự không muốn trùng sinh]

Sau khi hoàn thành công việc bận rộn của mình, thời gian đã đến 12 giờ 30. Giờ nghỉ trưa Trương Hàng thường có thói quen cầm điện thoại xem thử tiểu thuyết mình thích có đăng thêm chương mới hay không, đọc xong chương mới thì đi nghỉ ngơi.

“Hả? [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] cập nhật thêm hai sáu chương? Đúng rồi, hôm nay là ngày quyển sách này set Vip.”

Trương Hàng nhìn thấy thông báo này thì vô cùng mừng rỡ, hoàn toàn không chút do dự ấn mua, sau đó bắt đầu đọc.

Tiểu thuyết đăng thêm càng nhiều chương thì sẽ có càng nhiều chi tiết được triển khai, sở thích của mọi người cũng khác nhau. Hầu hết mọi người đều thích Thẩm Ấu Sở, nhưng Trương Hàng lại thích Tiểu Ngư Nhi.

Hồi anh ta học cấp ba cũng có một mối tình đầu, tính cách rất giống với Tiểu Ngư Nhi, đáng tiếc, anh ta đã bỏ lỡ cô ấy rồi.

Anh ta tràn đầy hứng khởi đọc truyện, nhân vật chính Trần Hán Thăng là một tên tra nam, hắn cứ lượn đi lượn lại giữa các cô gái y như cá gặp nước, khiến cho người ta hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tình tiết nhiều lên, Trương Hàng cũng càng đọc càng cảm thấy căng thẳng.

Hai nữ chính trước đó không hề quen biết nhau, nhưng do dịch bệnh truyền nhiễm nên nhân vật chính Trần Hán Thăng bị cách ly. Sau đó, Tiêu Dung Ngư và Thẩm Ấu Sở lần lượt xuất hiện, Tu La trường lần đầu tiên không có bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn mà bạo phát.

Trong lòng Trương Hàng vô cùng căng thẳng, Tiêu Dung Ngư trong sách rõ ràng là biết thân phận của Thẩm Ấu Sở- bạn gái của Trần Hán Thăng.

Sau đó là chương mới nhất.

[Trần Anh Tuấn: Anh muốn thổ lộ với em, Tiểu Ngư Nhi, anh đã thích em từ lâu lắm rồi, em có đồng ý làm bạn gái anh không?”

Chú cá nhỏ trốn dưới đáy biển thổi bong bóng: Làm bạn gái của anh? Anh có thích những cô gái khác không?

Trần Anh Tuấn: Tất nhiên là không rồi, anh cam đoan mình sẽ không bao giờ có tình cảm với những cô gái khác.

Chú cá nhỏ trốn dưới đáy biển thổi bong bóng: “Vậy được, nói lời phải giữ lấy lời, em miễn cưỡng đồng ý làm bạn gái của anh.



Trần Anh Tuấn: Tốt quá rồi, yêu em.

Tiêu Dung Ngư nhìn đoạn hội thoại trước mắt, đầu tiên là bật cười, sau đó dần dần chuyển thành khóc. Nước mắt của cô rơi tí tách lên màn hình laptop, lau mãi cũng không hết.]

Đọc đến đây, tưởng tượng ra cảnh Tiểu Ngư Nhi tự nói chuyện một mình, sau đó xin chuyển trường, một mình đến một ngôi trường mới, trên trán Trương Hàng nổi đầy gân xanh.

“Chó tác giả, viết cái quái gì vậy!”

Anh ta vốn rất thích nhân vật Tiểu Ngư Nhi, không ngờ cô lại thảm như vậy.

Mà lúc này, bên dưới khu vực bình luận cũng vô cùng sôi nổi!

"Xin chào tác giả, tôi rất ngưỡng mộ bạn. Tôi đã mua một số thứ và muốn gửi đến nhà bạn. Xin hãy cho tôi địa chỉ của bạn."

“Trời ơi, tôi không nhịn nổi nữa rồi, muốn xông vào chém chết trên Trần chó kia.”

“Hu hu hu, với tư cách là một độc giả nữ, tôi cảm thấy quyển tiểu thuyết này cũng quá ngược rồi!”

“Đâu có ngược đâu? Tôi cảm thấy rất hay mà, viết truyện hậu cung thì ít nhiều cũng sẽ có những cảnh như thế này mà thôi, không có mâu thuẫn thì không thể nào có cao trào được.”

“Haizz, Tiểu Ngư Nhi quá kiêu ngạo, tôi thích những cô gái như Thẩm Ấu Sở, nhưng bây giờ đọc tới chương này lại thấy thương cho Tiêu Dung Ngư quá.”

“Tôi đã ủng hộ vé tháng rồi, tác giả đại đại mau chóng cập nhật thêm nhé?”

...

Phần bình luận có một đống người mắng chửi tác giả, đương nhiên phần lớn vẫn là mắng chửi nam chính Trần chó.

Nhưng mà hầu hết vẫn là những bình luận giục ra chương mới.

Trong thời gian ngắn, số lượng bình luận của phần chương mới không ngừng tăng lên, thậm chí còn bỏ xa những chương khác.

Lúc này đã set Vip được một tiếng, Tô Khải Hạo bắt đầu nhìn số liệu của mình.

“1800 người đặt mua.” Trên mặt Tô Khải Hạo lộ ra một tia mừng rỡ.

Bây giờ mới chỉ là một tiếng thôi, thế mà mốc đầu 3500 người mua của Tô Khải Hạo đã đạt được một nửa.

Hiện giờ vẫn còn một số người đang đọc những chương trước, chưa đọc tới chương sau.

Nếu như tất cả mọi người đều đọc hết thì khoảng cách sẽ càng nhỏ lại.

Lúc Tô Khải Hạo nhìn số liệu thì Tiểu Nha cũng đang nhìn, gương mặt nhỏ nhắn của cô tràn đầy sợ hãi và vui mừng.

“ 1900 rồi... Thêm chút nữa là đạt tới 2000!”

Biên tập viên Tiểu Nha thỉnh thoảng lại F5 một chút, chỉ trong một giờ đồng hồ ngắn ngủi mà đã có gần 2000 người đặt mua, con số này đúng là nghịch thiên.

Sau nửa năm im hơi lặng tiếng, cuối cùng trong số tác giả mà cô phụ trách cũng có được một vị tác giả tài năng rồi! Hơn nữa còn là tài năng không thể nào lường trước!

“Ôi, Tiểu Nha, thành tích của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] mạnh thật đấy, nhanh như thế mà đã nằm trong top 2 bảng danh sách vé tháng rồi! Cứ cái đà này thì một thời gian nữa nó sẽ dành top 1 không biết chừng!”

Biên tập viên Tiểu Ô cũng đang xem tình hình những quyển tiểu thuyết mà mình phụ trách vừa mới set Vip, sau đó thở dài ngao ngán. Trong vòng hai mươi tư tiếng đồng hồ, quyển có tiềm năng nhất trong số đó cũng không thể nào đạt tới 2000 lượt mua.

Tiểu Ô nhìn số liệu hiện trên máy Tiểu Nha, ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ.

Những quyển tiểu thuyết mà bọn họ phụ trách có thứ hạng càng tốt thì phần thưởng mà bọn họ đạt được càng cao.