Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trường Sinh Giới

Chương 64: Bắc Đẩu Phong Thần

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sắc mặt Liễu Mộ tái nhợt, mồ hôi toát ra ướt cả mái tóc dài của hắn, từng sợi từng sợi tóc dính cùng một chổ, hắn gian nan bay lên, trốn về một hướng khác trong phiến không gian.

Lúc này Tiêu Thần đã đau đớn đến cực điểm, thân thể thật như muốn tan vỡ, thế nhưng bên trong không gian mà Liễu Mộ chủ đạo, hắn tạm thời vô pháp nghĩ ra phương pháp thoát khốn. Hết sức gian nan giương cánh tay phải lên, lực không gian đáng sợ khiến cho tay phải hắn run lên, gân xanh đều căng phồng lên, hắn bắn ra một đạo kiếm khí sáng ngọc về phía Liễu Mộ, muốn xuyên qua thân thể của hắn. TruyenHD

Lúc này Liễu Mộ đã sớm mất đi vẻ ung dung, toàn thân hắn đều bị mồ hôi ướt sũng. Mồ hôi hóa thành từng tầng hơi sương bao phủ lấy hắn. Thấy kiếm khí sáng ngọc kéo đến, hắn gian nan bắn xuống một tia ánh xanh từ trên không. Một tiếng "Leng keng", thần mang trùng kích đến bị biến mất, mà tia ánh xanh cũng tan vỡ trong không trung, nguyên là lực lượng không gian đã ngăn chặn một kích sắc bén kia.

Từ lúc bắt đầu đến bây giờ, thời gian tuy rất ngắn thế nhưng đối với hai người mà nói tựa như đã qua trăm năm, bọn họ đều đã có cảm giác tan vỡ.

Liễu Mộ rất nhanh cảm thấy hư thoát, hắn không ngờ được lại gặp một cường địch như vậy, thuật vô pháp không chế đối phương, cuối cùng hắn cắn chặt răng, hai tay gian nan vẽ ra từng đường quỹ tích phức tạp khó dò, từng tia thần quang màu xanh phát ra, ngưng tụ thành từng đạo thiên đao phát ra ánh sáng ngọc, hướng Tiêu Thần chém đến.

Đây chính là đao vũ do một phiến không gian linh lực hình thành! Nếu như linh lực cường đại mà nói thì hoàn toàn có thể đập tan hư không. Liễu Mộ tuy rằng không có khả năng như vậy, thế nhưng không gian đao mang cường đại như vậy cũng đủ để kiêu ngạo với cao thủ đồng cấp.

Tại thời khắc này, Tiêu Thần đã chính thức cảm giác được cận kề tử vong, Liễu Mộ ốm yếu thật sự quá cường đại, chính là địch thủ đáng sợ nhất mà hắn gặp phải!

Tiêu Thần cũng chưa từng nghĩ đến việc buông bỏ, mặt dù tử vong sẽ đến trong nháy mắt, hắn cũng sẽ đem hết toàn lực chống lại, đây chính là tính cách của hắn.

Cánh tay gần như trong suốt, hoàn toàn có thể thấy được mạch máu đang chảy cùng với nguyên khí đang lưu chuyển, tuỳ thời đều có thể tan vỡ. Thế nhưng trong thời khắc này, Tiêu Thần không có lựa chọn nào khác, lực lượng Thuế Phàm ngũ trùng thiên được đề thăng đến cảnh giới cực hạn, hai tay dĩ nhiên đột phá khỏi sự cầm cố của không gian linh lực. Mặc dù thân thể tùy thời có thể tan vỡ thế nhưng hắn vẫn như cũ không chút do dự huy động song chưởng, đem những pháp ấn thần bí khó lường liên tiếp đánh ra.

Tinh quang sáng chói hiện lên trong phiến không gian này, mà bảy ngôi sao rực rỡ nhất xuất hiện trước người Tiêu Thần, Bắc Đẩu thất tinh* nhanh chóng xoay tròn bảo vệ hắn, hình thành một màn ánh sáng rực rỡ! Khắp không gian phát ra thần quang chói mắt.

(* Bắc Đẩu thất tinh: bảy ngôi sao Bắc Đẩu.)

Tiêu Thần có chút kích động, màn ánh sáng của Bắc Đẩu thất tinh được hắn gọi là "Phong Thần", thường ngày rất khó thành công tạo thành, tại hoàn cảnh sinh tử nguy vong này khiến cho hắn có thể kích phát thành công thức .

Không gian đao mang do linh lực ngưng tụ thành, sau khi đạt đến một cảnh giới nhất định được xưng là có thể chém chết hết thảy ngăn trở, sau khi đạt tới cảnh giới tối cao ngay cả thần cũng vô pháp ngăn cản được nó! Liễu Mộ tuy rằng không có được tu vi như vậy nhưng đao vũ này cũng đủ kinh người rồi.

Âm thanh "xích xích" vang lên tựa như là tử vong ma âm chấn nhϊếp tâm hồn. Bất quá chuyện khiến người ta kinh dị xảy ra. Từng tầng đao vũ sau khi đánh lên "màn ánh sáng Phong Thần" thì như là trăm sông đổ biển, toàn bộ dung hợp vào bên trong màn ánh sáng kia.

Trước người Tiêu Thần phát ra ánh sáng chói mắt, như là mười mặt trời đồng thời phát sáng trong khoảng không gian này khiến cho người ta không thể mở được hai mắt. Đao vũ được không gian linh lực ngưng tụ dưới "Đầu" của Bắc Đẩu thất tinh đã hóa thành linh lực thuần túy sau đó lưu chuyển đến "Chuôi" của Bắc Đẩu thất tinh.

Hai tay Tiêu Thần không ngừng huy động những quỹ tích huyền bí khó lường, phảng phất như xé rách hư không. Thần đồ sao Bắc Đẩu trở nên cực kỳ mông lung, sau đó tại trong sát na bộ phát ra một cổ năng lượng ba động đáng sợ, cùng không gian linh lực lúc trước ngưng tụ cùng một chỗ, từ một điểm ở chuôi bắn nhanh ra!

Lực lượng của Tiêu Thần cùng Liễu Mộ như là được chồng lên nhau. Chùm tia sáng ngọc bích tựa như là thiên kiếm vô địch, xẹt qua bên tai của Liễu Mộ sau đó hung hăng đánh lên vách ánh sáng phía sau hắn.

Dưới tiếng nổ "Ầm ầm", không gian hơn trăm thước vuông hoàn toàn tan vỡ biến mất. Ngay khi hết thảy yên tĩnh trở lại thì Tiêu Thần xuất hiện giữa chỗ bạch cốt, xương cốt toàn thân rung động "Phách phách bạch bạch", thân thể rốt cục chống đỡ cũng không có tan vỡ. Cả người hắn như đao phong bức nhân, nhìn chằm chằm đối thủ trước mặt.

Thân thể Liễu Mộ lay động vài cái, sau đó vững vàng như đóng đinh trên mắt đất, hắn nhìn Tiêu Thần thật lâu sau đó mới mở miệng nói: "Ngươi đã thắng. Thật không ngờ không gian linh sĩ đạt đến Thuế Phàm ngũ trùng thiên lại thua võ giả đồng cấp." Bất quá hắn cũng không hề có vẻ uể oải nói: "Kỳ thật, thực lực của ta cũng không thấp hơn ngươi!"

"Không gian linh sĩ rất đặc thù sao ?" Tiêu thần nghĩ Liễu Mộ có hơi tự phụ quá mức.

Liễu Mộ cười khổ, dù sao cũng là thua, hắn tự giễu nói: "Ta thừa nhận bại trong tay ngươi nhưng ngươi cũng không cần phải châm chọc ta. Không gian linh sĩ so với tu giả đồng cấp được xưng là vô địch, là vương giả của những tu giả cùng cấp. Ngươi và ta cùng ở cảnh giới Thuế Phàm ngũ trùng thiên. Nhưng hôm nay lại bại dưới tay ngươi khiến ta thực sự xấu hổ."

"Ta cũng không có châm chọc ngươi, trước đây ta cũng không có nghe qua không gian linh sĩ chính là vương giả trong những tu giả cùng cấp. Bởi vì, ta đến từ Nhân Gian Giới…"

Tiêu Thần đã nhìn ra, Liễu Mộ không vì chiến bại mà tâm sinh oán hận, cũng không định kết cừu địch với hắn, như vậy Tiêu Thần cũng dần dần hòa hoãn lại, nếu như cực chẳng đã mà nói thì ai lại muốn gây thù với hắn đây?

"Ngươi cũng đến từ Nhân Gian Giới…"

Truyện trò đơn giản qua, Tiêu Thần rốt cuộc cũng biết được ý nghĩa của không gian linh sĩ, chính xác là vương giả trong những tu giả, thưa thớt như là phượng mao lân giác. Bất quá, hôm nay hắn chiến bại được không gian linh sĩ được xưng là đồng cấp vô địch, trong lòng tràn ngập tự tin, truyền thuyết là có thể đánh vỡ được!

Đồng thời, Liễu Mộ cũng từ Tiêu Thần mà biết được những sự tình vừa xảy ra ở khu ngoài của hải đảo. Hắn tiến nhập vào sâu trong Long Đảo từ rất sớm, từ khi Long Đảo bị phong bế, hắn một mực tu luyện ở phụ cận thần bi.

"Liên minh ? Hạn chế ? Sớm muộn gì cũng sẽ huyết chiến thôi, tuyệt đại đa số người trên Long Đảo sợ rằng khó có thể bảo toàn mạng sống!"

"Nếu Liễu huynh đã đoán được, sau này chúng ta sẽ hổ trợ lẫn nhau. Thế nào?"

"Tốt, ta cũng không hi vọng có một địch nhân như ngươi." Sau một hồi đại chiến, sắc mặt Liễu Mộ so vơi trước càng tái nhợt hơn.

"Ta cũng không muốn có một địch thủ kinh khủng như ngươi." Tiêu Thần nói chính là lời chân thực, không gian linh sĩ cảnh giới Thuế Phàm ngũ trùng thiên là địch thủ cực mạnh mà hắn gặp phải hiện nay.
« Chương TrướcChương Tiếp »