Chương 49
Thanh kiếm có thểis cắist đdrứNat vạxKn vật
Trung quốc, trên đphCỉMBnh một tòa tháp trung tâm thương mạri sầZBm uấKt.
“Stellar !? Em nghe đipaây. “ Một cô gái mới mái tóc đioMen dài, vóc dáng nhỏ nhắWfn trong bộ trang phục bằXwng lụa ôm sát lấViEy cơ thểxK hoàn mỹ, hòa mình vào bóng tối trong một góc nhỏ khuấWft, đisôi mắakxt nhắaiWm nghiền khẽ nhíu nói vào đdriện thoạdri.
Khó ai có thểEmz ngờis đsoược cô gái nhìn mảmxnh khảhYnh yếu ớt này lạZii là một trong ba ngườfi mạisnh nhấmGVt trườzOng sinh đNaảHgmo hiện tạAxai. Queen thứWf hai, Shaorin.
“BạIKch hổ báo về, tìm đxKược King rồi !” Bên kia đisầdGu đisây vang lên tiếng nói đBạwm mạKc của một cô gái khác.
“Anh ấsy thế nào !?” Đôi chân mày của Shaorin có giãn ra, khóe miệng tràn ngập tiếu ý nhàn nhạwt.
“RấIKt tốt. “ Stellar đdGáp ngắioMn gọn, cô biêt đakxây không phảsoi lúc đMBểw buôn chuyện.
“Ưʍ...”
“Có đkKiều, thực nghiệm đxKảmGVo vẫn còn vài thứO mà chúng ta không biết !”
Shaorin không đdGáp, nhưng Stellar vẫn cảxm nhận đsoược ý hỏi rấWft rõ ràng.
“Cụ thểNa khi trở về chịLAg sẽ nói sau, có vẻ như cô ta vẫn không muốn biết mấHgmt.” Stellar thở dài nói.
“Cũng tốt, chúng ta cũng đipaâu có muốn bịaiW coi là thế thân của cô ta.” Shaorin cườXwi nhẹ nói.
Đầwu bên kia bắLDt đioMầXwu trậm mặc, đLDược một lúc:
“Bên chỗ em sao rồi !?” Stellar tiếp tục nói.
“Đã bắxadt đVIdược toàn bộ ngườTTWi của tiên giới ở Trung Quốc, chỉo còn một đipaối tượng cuối cùng này thôi.”
“Là đZBầBu não rồi phảipai không !? Em cẩBn thận một chút.”
“Ưʍ...”
Điện thoạipai ngưng bặt, có vẻ hai cô gái đsoều không có nhiều chuyện đsểGZX nói. Shaorin vẫn thong thảzO đXwứXwng đIKó. Cô đakxang chờhY đEmzợi...
Bỗng có tiếng bước chân nặng nề vang lên, từ dưới cầakxu thang, một thiếu niên với gương mặt thư sinh nho nhã, mặc một chiếc áo trắZBng đdrặc trưng của trườWfng phổ thông cùng cặp mắGZXt kính che lấsp đWfôi mắgaVt uểgaV oảisi xuấphCt hiện.
Cậu ta mở chiếc cửa tum bằmxng sắipat đBã han rỉmx bước ra, dáng ngườgaVi dong dỏng cao nhưng nhìn qua cực kỳ yếu ớt. Nhìn bề ngoài chẳng ai có thểViE liên tưởng thiếu niên này đCQến một tu chân giảioM hùng mạkKnh.
Đây là đwối tượng thuộc tiên giới cuối cùng còn sót lạphCi. Shaorin và ám sát bộ hành đZBộng quá nhanh chóng, toàn bộ ngườMBi của tiên giới bịdr ĐạOm Băng Băng (cô gái do Ren bắakxt về) tiết lộ đWLiều bịLD xử lý trong vòng một ngày. Và hoàn toàn không hay biết gì về tình trạKng của nhau.
TấgLZt cảioM bọn họ đaLNều khai ra một đZBầWLiu mối chung, thiếu niên thoạWLit nhìn vô cùng yếu ớt kia, là ngườCQi cầsm đMBầwu bọn họ tạmxi nhân giới.
“Đến rồi.” Shaorin khẽ nói vào đdGiện thoạBi.
“MạZBnh chứf !?” Stellar cũng hỏi ngắWLin gọn.
“Tu vi nguyên anh hậu kỳ, tương đaLNương với 19% sứIKc mạZinh cube.” Shaorin yên lặng một chút rồi nói.
“Làm phiền em rồi.”
“Không có gì.” Shaorin cườxKi thảWLin nhiên rồi ngắZBt liên lạZBc.
Thiếu niên với dáng vẻ yếu ớt thấIKt bạmGVi kia dườLyng như không hề phát hiện có ngườxadi xung quanh, nhắmxm mắZBt cảioMm ứsong một chút rồi vung hai tay lên.
Một pháp khí hình chiếc gương lớn xuấmxt hiện trước mắGZXt hắBn tỏa ra linh quanh nhàn nhạst.
Khi chiếc gương lớn xuấWft hiện, không khí vốn nóng rực trên sân thượng ngày hè này đmxột nhiên chở lên dịsou mát lạZB thườaLNng, từng làn gió nhẹ xuấwt hiện mang theo linh khí khiến con ngườaLNi ta thư thái dễ chịxadu thổi qua.
Rồi không gian chợt rung đisộng chiếc gương phảMBn chiến lên khoảzOng không trước mắMBt thiếu niên hư ảMBnh một đkKạBo sĩaLN già, đsoôi mắioMt uy nghiêm lóe lên nhữGZXng quang mang thâm thúy. Ở gầKn đmxó nhưng Shaorin vẫn không nhìn rõ đHgmược chân dung của lão, dườWLing như có một lớp vụ khí che phủ đsi tầhYm nhìn của cô. Nhưng cô vẫn lặng yên đkKứfng đwó, kiên nhẫn chờaf đNaợi.
“Tham kiến trưởng môn nhân.” Thiếu niên cung kính hạaiW mình, cúi đEmzầEmzu nói.
“Thanh đioMạgaVo tử, có tin gì của Băng nhi truyền về không !?” Giọng nói ầViEm ầgaVm như sấrm phát ra từ hư ảfnh trong gương, nhưng dườaLNng như chỉaiW vang vọng trong phạkKm vi sân thượng này. Nếu không thì chắxKc ngườEmzi dân ở dưới đkKã mừng rơn vì tưởng trờXwi sắkKp mưa.
“Trưởng môn sư huynh, tiểdru thư đaiWã lên thực nghiệm đoảxKo đxKược 3 ngày rồi, tạakxm thờgLZi chưa có tin tứafc gì truyền về, có lẽ là do cấfm chế trên đXwảViEo.”
Thiếu niên yếu ớt kia lạaLNi không hề bịdG chấNan đaLNộng chút nào bởi âm thanh như sấphCm nổ bên tai kia, chỉo cung kính thưa.
Lão đfạCQo sĩLAg trong gương trầEmzm ngâm một lúc rồi nói:
“Nếu một ngày nữwa, không có tin tứLyc gì của Băng Nhi, ngươi lập tứEmzc trở về đmxi !”
“Tạsoi sao vậy !?” Thiếu niên ngạLyc nhiên hỏi.
“BảzOn tôn có linh cảafm không hay về việc này, truyền tấaLNn phù ta đioMưa cho Băng Nhi, dù vượt giới cũng có thểaf truyền tin tứNac đhYược. Con bé lạxKi là ngườaLNi cẩWLin thận... “ Giọng nói vẫn vang vọng nhưng ẩBn ẩafn có chút lo lắkKng.
Nhưng ông ta cũng không dám nói chăc chắmxn đMBiều gì, mỗi tu chân giảLy của không linh kiếm phái ra ngoài hành đMBộng đVIdều có một ngọn đrèn bảHgmn mạgLZng, nếu tử vong thì đwèn sẽ tắHgmt. Nhưng đGZXằZBng này tấZit cảmx các đIKèn bảKn mạhYng đgaVều vẫn còn sáng nguyên... thật khó mà nói rõ tình hình.
“Trưởng môn đaiWừng lo, tu vi của ta dù không bằgaVng ngài nhưng ở nhân giới này cũng thuộc tầdrng lớp đCQứNang đEmzầgaVu. Ta sẽ ở lạMBi đdrây chờZi tin tứLAgc của tiểKu thư. Ngài đmGVang thờoi kỳ đdGột phá lên hợp thểGZX kỳ, xin đhYừng phân tâm.” Thiếu niên vội vàng nói.
...
Shaorin nghe đWfến đNaây thì cặp mắXwt vẫn nhắaLNm nghiền khẽ nhíu lạhYi một chút.
Không ngờB môn chủ của Không Linh kiếm phái lạVIdi đEmzạGZXt đPHPến Hợp thểakx kỳ.
Thật sự rấLAgt mạIKnh.
Tu chân giảEmz đxi theo con đZiườkKng tu luyện khác với đxKa số các siêu năng lực gia của trái đzOấkKt, họ cưỡng ép luyện hóa năng lượng vào trong cảri tạipao cơ thểaiW, vì thế rấXwt khó đLAgong đZBếm xem sứhYc mạmxnh của một tu chân giảB như thế nào, nhưng đgaVạipai khái có 8 cấxKp bậc chính như sau:
Luyện khí kỳ - nhập môn – tương đsương với ngườgaVi sử dụng đafược 3% sứXwc mạipanh cube.
Trúc Cơ kỳ - vượt qua đBược lầaLNn phong hỏa đxadạafi kiếp, cơ thểaf đphCược cảIKi tạLDo – sẽ tương đKương với ngườgaVi sử dụng đBược 5% - 7% sứxKc mạisnh cube. Cũng là đdGẳng cấioMp hiện tạAxai của ThầLDn Tiễn.
Sau đGZXó lầaiWn lượt là Kim Đan kỳ, Nguyên Anh kỳ, Hóa ThầBn Kỳ, Hợp ThểxK kỳ, Độ Kiếp kỳ, ĐạaiWi Thừa kỳ. Mỗi cấIKp tương đsoương với sử dụng đTTWược thêm 5% sứphCc mạipanh cube.
Nhưng cũng không thểaLN đEmzong đsoếm bằCQng số liệu, ngoạmGVi trừ ngườMBi có con mắEmzt chân lý như King, còn lạZii đPHPểXw nói chính xác sứMBc chiến đOấhYu của một tu chân giảis quảZB thật rấdrt khó. Vì họ còn nhiều thủ đwoạdrn cổ quái khác nữViEa lúc giao chiến.
Thêm nữWLia là khảaiW năng sử dụng cube cứipa tăng lên 3% thì sứafc mạipanh sẽ tăng lên gấmxp đHgmôi gấOp ba tùy vào thểTTW chấMBt của từng ngườisi.
Trên 10% sứafc mạIKnh cube, mỗi lầLyn nhích lên đEmzược một đViEơn vịXw, sứNac mạLAgnh sẽ tăng gấmxp 2 lầCQn.
Trên 20% là 5 lầMBn mỗi đipaơn vịLy.
Trên 30% là 10 lầdGn.
Chênh lệch thật sự rấst lớn.
Nếu môn chủ Không Linh kiếm phái thật sự đWLiạHgmt đXwến hợp thểhY kỳ vậy sứgaVc mạdrnh của lão cũng đVIdạZii khái bằMBng với ngườMBi có thểso sử dụng 25% sứgLZc mạaLNnh cube. Thật sự là ho một cái cũng có thểs gϊếŧ hết nhữAxang thiếu niên thiên tài trên thực nghiệm đioMảZBo.
ĐạZBt đZiến mứgLZc đmGVộ đakxó thật sự đHgmã bằaLNng thầxn trong mắsot ngườBi thườCQng rồi. Giao chiến giữBa nhữmxng kẻ ở cấmGVp đBộ như vậy, lỡ tay hủy một thành phố của nhân loạisi cũng là bình thườLDng.
May sao, không gian ở trái đfấEmzt không thểw chịru đsoược sứoc mạGZXnh quá lớn của nhữdGng kẻ đgLZó, nên sẽ sinh ra phảBn ứsng bài xích, các mảBnh không gian băng hoạLyi sẽ không ngừng công kích lên họ nếu xuấKt hiện. Hành tinh này cũng có nhữBng kháng thểo của nó. Nếu có dịphC vật có thểaiW uy hϊếp đaLNến sự tồn tạgLZi của nó xuấAxat hiện, dĩB nhiên là bịZB diệt trừ.
SứLAgc mạisnh bài xích này đLyến từ cube. Vậy nên chống lạLAgi nó là không thểioM.
Giống như mặt trờdri tỏa ánh nắEmzng cho muôn loài, ai cũng có thểAxa đLDược hưởng, con ngườHgmi còn làm ra nhữxKng công cụ đoểB khai thác năng lượng này.
Nhưng mặt trờhYi mà giáng vào một ai, thì kẻ đHgmó chắKc chắafn phảgLZi chết.
Chống cự làm sao đWLiược lực lượng của tự nhiên mạonh như vậy chứK.
...
Quay trở lạGZXi sân thượng của khu trung tâm, Shaorin đgLZang nhíu mày. Không phảaiWi vì cô sợ hãi môn chủ của Không Linh kiếm phái.
Mà là vì nhân vật cấhYp bậc này, bạMBn bè, ngườPHPi quen của lão cũng sẽ không yếu. Nếu họ phát hiện ra kế hoạCQch của King, bọn họ có sự chuẩZBn bịioM trước, cùng trấdGn thủ, duy trì thông đxadạBo thì việc phá hủy con đsườmxng này có lẽ sẽ có chút phiền phứzOc.
“Được rồi, ta tin tưởng ngươi, nhưng nếu phát hiện có đisiểLym gì bấkKt thườaLNng, lập tứgaVc trở về đphCó. Ở tiên giới ta vẫn có thểmx đisảafm bảKo cho các ngườipai hơn.” Môn chủ Không Linh kiếm phái thở dài, phấaft phấLAgt tay rồi biến mấot.
“Vâng thưa trưởng môn.” Thiếu niên cung kính đLAgáp sau thu lạwi linh lực dồn vào chiếc gương.
Mấaft đafi linh lực vận chuyểisn, chiếc gương trở lạaiWi thành một mảLynh tiểzOu kính bình thườxng, hắmxn cấhYt vào trong túi áo khoác rồi nhếch môi cườZii khẽ.
ĐoạGZXn, ánh mắaiWt hướng về chỗ Shaorin đfang ẩxn nấVIdp, lạLDnh giọng nói:
“Nghe lén đhYủ rồi chứXw !?”
“Thầakxn thứsc của tu chân giảxK nguyên anh kỳ thật lợi hạxadi.” Shaorin bước ra với nụ cườViEi ngọt ngào đEmzáp, dù cô cũng hơi có chút bấMBt ngờViE.
“Không, khảVId năng ẩhYn thân của ngươi thật sự rấKt tốt. ChỉkK là nhữisng đLDợt gió linh lực vừa rồi có đzOiểmxm không đmxúng, thổi đNaến chỗ ngươi quá tĩMBnh lặng. Gió này mang theo pháp lực của ta, chuyểzOn đViEộng không theo quy luật của thế giới này.”
Nói rồi hắakxn liếc nhìn Shaorin đwầNay thâm ý.
“Nhưng đWfến chỗ ngươi thì quy luật lạCQi đdrược sắphCp xếp lạHgmi.”
“Nói vậy là ngài phát hiện ra ta từ sớm.” Shaorin vẫn đwiềm nhiên với nụ cườwi hòa khí.
“Ta muốn xem ngươi có thểgLZ giở trò gì ! Nơi này đaiWã đgaVược giăng trận pháp phòng ngự, trừ khi hạIK đViEược ta, nếu không đaLNừng hòng ra khỏi đxadây.” Thiếu niên đisược gọi là Thanh đAxaạmxo tử cườgaVi lạzOnh nói.
Không gian xung quanh hắBn chợt rung đTTWộng, một thanh trườaiWng kiếm cổ xưa lập lòe xuấViEt hiện tỏa ra quang mang chói mắsot, thanh thế khϊếp nhân. Hình ảipanh chỗ hắaiWn có phầVIdn vặn vẹo, rõ ràng là vì ngườkKi này đipaã đMBạhYt đxadến mứphCc đsộ sứAxac mạrnh giới hạaiWn ở thế giới này.
Thế giới chỉTTW chấZBp nhận sứPHPc mạxKnh nhỏ hơn 20% cube đxKược phép hiện diện.
Nhưng thiếu niên cùng thanh cổ kiếm vẫn không bịIK bài xích, chứHgmng tỏ tu vi của bọn họ vừa sát mứhYc có thểZB chấNap nhận đNaược của không gian.
Ở cấakxp đoộ này, một kiếm chém ra thì tòa nhà cao tầBng này chắakxc chắfn bịB cắsot thành hai nửa.
Shaorin không nói gì thêm, chỉmx cườLAgi khẽ gỡ chiếc bông tai xuống, thứZB này sau khi đgLZược gỡ ra cũng tỏa ra nhữEmzng tinh thểw màu xanh nho nhỏ nhìn như đkKom đmxóm với tầViEn xuấMBt càng lúc càng nhiều, cuối cùng tổ hợp thành một thanh kiếm kỳ lạB.
Kỳ lạaLN ở chỗ nó chỉhY có cán kiếm bằZBng kim loạgLZi gì đNaó nhìn không rõ, nhưng khi bao kiếm với tạEmzo hình đwôi cánh phượng hoàng mở ra, một lưỡi kiếm hình thành từ nhữkKng tinh thểxK màu xanh xuấMBt hiện, hình dạLDng cong cong tựa như một thanh katana dài.
Thanh kiếm xuấdGt hiện một cách nhẹ nhàng, không thanh thế, không tiếng đAxaộng, chỉakx tựa như có một sứaiWc mạIKnh kỳ lạAxa hút cảso ngàn chú đLAgom đxKóm vào dầIKn dầipan hình thành lên lưỡi kiếm trong lặng yên vậy. Nhìn qua lúc này có phầWfn giống nhữxadng thanh kiếm bằsng laze mà các robot của quân đXwội trái đhYấaft hay cầrm.
“Phượng hoàng trườOng sinh kiếm !?” Thiếu niên biến sắaiWc rồi.
Có thểxK không biết cô gái này là ai, nhưng tứEmz đLAgạafi bảMBo vật của TrườdGng sinh đViEảdGo nổi danh đxKỉmGVnh đzOỉakxnh. TấPHPt cảZB đsoều là nhữgLZng thầHgmn khí cấZip bậc nghịsch thiên. Cho hù hắioMn có tu vi chạVIdm đWLiến bứkKc tườdrng ngăn cách thế giới cũng không dám chính diện đfối kháng.
“Đúng vậy.” Shaorin nhẹ nhàng trảB lờoi
Thanh đWfạHgmo tử giật mình kinh hãi bởi giọng nói này không ngờHgm lạBi từ sau lưng hắmGVn vang lên.
Tốc đwộ thật khủng khϊếp. Thậm chí di ảPHPnh lưu lạisi đfằdrng trước vẫn còn chưa có tiêu tán hoàn toàn.
Rồi tiếng leng keng của kim loạxKi vang lên đZBánh thứLAgc hắson trong cơn sợ hãi, thanh phi kiếm không hiểgaVu vì sao lạPHPi rơi xuống như không còn sứkKc mạKnh gì nâng đLyỡ. Dù nó vẫn đxadang ở trong trạipang thái hoàn hảxKo.
HắLAgn nghệch mặt ra nhìn, nhưng đmxôi mắst khϊếp hãi lạakxi ánh lên vẻ không thểdr tin tưởng đafược nhìn xuống vùng bụng, nơi đafang phát ra nhữfng tiếng nổ tanh tách.
Nguyên anh với hình dạNang giống hắZin hồi nhỏ như đphCúc, căn nguyên của sứAxac mạViEnh, nơi cung cấIKp linh lực mạHgmnh mẽ cho gã đaLNang phát ra từng tiếng nứxt vỡ thê thảOm, tan thành bụi phấLDn.
Thậm chí còn không kịsp hét lên một tiếng.
Điều làm hắzOn càng thêm tuyệt vọng là vốn dĩAxa nguyên anh là bảxKn mạViEng của hắdGn, anh hủy thì ngườgaVi mấWft, nhưng bây giờmx nguyên anh đfã tan tành, mà hắisn vẫn còn sống, không hề thấEmzy đakxau đLyớn gì, chỉLy có sứxKc mạKnh hoàn toàn biến mấIKt, trở thành một ngườXwi bình thườNang.
CảIKm giác này còn đLAgau khổ hơn cái chết.
Tư thái siêu việt, nhìn xuống chúng sinh bịis một chiêu này phá hủy triệt đMBểx. HắxKn thậm chí còn không thốt đNaược tiếng nào đdGểs phát tiết cảZBm xúc của mình. Cú sốc này quảLAg thật quá lớn.
...
Shaorin nhìn thiếu niên đWLiứBng đioMó chết lặng mà cũng thầaLNm thở phào một hơi.
Hoàn hảaiWo.
May mắBn nhân lúc hắaLNn ngạioMc nhiên dùng tốc đsoộ nhanh nhấaft tấmGVn công, nếu không có lẽ không thểmx kết thúc dễ dàng như vậy đmxược. Tu chân giảZi nguyên anh kỳ đsoã là tồn tạLDi đmGVỉmGVnh cao ở thế giới này rồi, muốn bắkKt sống quảipa thật rấdrt khó.
Dù vậy, cảioMm ứphCng đdrược tâm trạZing có chết cũng không cam tâm của hắakxn, cô lạWLii nói:
“Không cầmxn ngạakxc nhiên như vậy, chắEmzc hẳn ngài của đIKã biết phượng hoàng kiếm của ta có thểf cắmGVt đdGứVIdt mọi vật mà chủ nhân muốn.”
Thiếu niên mặt xám như tro tàn nhưng cũng mạipanh mẽ gật đWLiầBu một cái, trong đaiWôi mắBt vẫn tràn ngập sự khó hiểmGVu.
“Thật ra đmxiều này chỉaf là một phầdGn. Thanh kiếm này có thểgaV cắkKt mọi thứakx. ChỉLAg cầTTWn ta có thểLAg nhìn và hiểKu đLAgược.”
“Cũng tứVIdc là nếu ta muốn cắst mạMBch máu của ai đphCó, thì chỉkK có mạphCch máu của hắWLin bịIK đwứsot thôi...”
Shaorin đfột nhiên lạAxai biến mấxadt, rồi bấNat thình lình xuấsot hiện trước mắMBt thiếu niên, thanh kiếm lạViEi vung lên một lầNan nữLDa.
Thanh kiếm này kết hợp với tốc đKộ như quỷ mịs, nhờNa khống chế phong nguyên tố của cô. Thật sự là tuyệt phối.
“Ngươi vừa làm gì ta !?” Thiếu niên kinh hãi, hắAxan đsoã nhận ra có đTTWiểKm không đCQúng khi thanh kiếm kia chém qua não bộ của mình. Cảsm giác của hắdrn với không linh kiếm phái, tình nghĩfa với sư huynh đVIdệ trong môn phái đLDang dầVIdn dầLyn ta biến. Thậm chí cảLy sự kính sợ với trưởng môn, sự lo lắgaVng cho cháu gái ĐạHgmm Băng Băng cũng đPHPang nhạst dầphCn đaiWi.
“Ta đPHPã nói, chỉxK cầsn là vật ta có thểWLi nhìn và hiểdGu đHgmược, đwều có thểs cắVIdt, kểB cảWLi sự trung thành của ngài.”
“Không thểXw nào.” Thanh đZiạmxo tử ôm đsoầmGVu rên la thống khổ, hắzOn muốn ngăn chặn sự biến mấZit của nhữgLZng cảipam xúc ấsy, nhưng không thểViE, chỉphC vô lực nhìn các mảWfnh tình cảVIdm quan trọng trôi đxi dầmxn dầioMn.
“Thêm nữEmza, đWLiừng nghĩioM đBến tự sát.”
“Thanh kiếm này của ta còn đOược gọi là trườxadng sinh kiếm, ngài biết nó nghĩBa là sao không !? “
“KểphC cảf cái chết đWLiang gặm nhấzOm cơ thểNa ngài, ta cũng cắzOt đNaược !” Shaorin vẫn dùng thái đWfộ nho nhã uyểWLin chuyểakxn nói với chấdrt giọng ngọt như đdGườCQng. Nhưng đBến tai Thanh đNaạkKo tử, hắisn có cảdGm giác chẳng khác gì bịxK một đZBám kim từng cái từng cái một đmGVâm dầzOn dầZBn từ tai lên tới não.
“Không thểPHP nào, đLDểAxa nhìn đphCược cái chết...” HắMBn thều thào nói...
Rồi đWfột nhiên như bừng tỉsnh, tâm tình lập tứCQc lạri trở lên kích đphCộng nói lăng loạzOn xạipa:
“Ta hiểAxau rồi, thảCQo nào ngươi luôn phảWfi nhắWfm mắhYt, con mắakxt đakxó... ngươi đioMã từng đipai qua phật giới.... !?”
Đột nhiên mọi âm thanh ngưng bặt, chỉo một tia sáng lóe lên thiếu niên này lập tứipac trở lên đzOờXw đMBãn, đipaôi mắakxt dạxi ra...
“Xin lỗi, ngài biết quá nhiều, ta buộc phảmxi cắdGt đkKứft đfoạLAgn ký ứzOc này đdGi...” Giọng nói nhẹ nhàng của Shaorin vẫn vang lên. Nhưng thiếu niên tâm đBã xám như tro tàn...
Lúc này chút dũng khí cuối cùng đipaểPHP tự sát hắViEn cũng không còn.
...
“Sao rồi !?” Giọng nói đxadạphCm mạGZXc của Stellar tiếp tục vang lên trong đxadiện thoạakxi.
“Hỏi đgaVược rồi, nhưng có lẽ kế hoạGZXch phảkKi hoãn lạOi.” Shaorin nói một cách bấwt đsoắxKc dĩAxa.
“Tạafi sao vậy !?” Stellar vẫn bình tĩmGVnh hỏi.
“Bên kia thông đdGạipao, ngườLDi trấxn thủ là một con khỉZi đAxaá, rấZBt mạioMnh, cực kỳ mạipanh...”
Shaorin cườZii khổ nói.
Sau đZió cảHgm hai cùng trầaiWm mặc.