Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trường Sinh Đảo

Chương 34: Chương 33

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 33

Kiệt sứjsc

ChấDPOt đVRtộc rấDrt nhanh chạbYy lên óc của King, hắnTnn cảjsm thấooy bụng dưới như bịWq một ngọn lửa thiêu đaosốt, toàn thân khô không khốc, các mạqch máu bắGwt đVRtầjsu phình căng, có dấThu hiệu nứnlt toác ra.

Chẳng cầNNDn chân lý tra xét, hắPrTn cũng biết cơ thểnTn mình lúc này muốn gì.

ChỉTFG là không thểTh làm thế đjbKược.

Một khi đWã bắIWt đooầaZVu sẽ không thểDr dừng lạTFGi, cô gái giảDPOi tỏa thứS áp lực cho hắIWn nhấKt đqịbYnh sẽ chết. Còn hắEAn sau đló chắjsc chắnTnn cũng chẳng sống đaosược.

“Ha ha ha, King của trườKng sinh đxEảro, ngươi thấThy sao !? cảEAm giác thế nào !? Đừng kềm chế nữVKa, phóng thích nó ra đFSi, chỉTFG cầrsNn chơi cô ta một lầBhn là sẽ hết thôi mà !? Dù rằrsNng sau đTFGó tính mạrsNng của cô ta không đKảaZVm bảDro lắDPOm nha “. Anacharka cườooi hì hì nói, toàn thân hắoon đOIxầry máu, xương cốt gẫy vụn, nhưng vẫn thảIWn nhiên như không có chuyện gì xảPrTy ra. Lúc này trong đaosầgJju hắFSn chỉnl có một ý niệm mãnh liệt nhìn hai ngườNNDi trước mắrsNt vì vận đbYộng làm trò hay ho quá mứTac mà cùng chết thật khó coi.

Du͙© vọиɠ cuối cùng này làm hắKn có thểr nhẫn nạooi sống tiếp, cũng như bỏ qua cơn đDPOau của cơ thểTh.

Nhưng đtFột nhiên hắZaZn phảsTni ngậm miệng, một sứgJjc ép khó hiểdagu từ đsOâu đOIxó đQrQang gặm nhấVKm đBhạJBni não hắDrn, làm Anacharka phảxEi khó khăn lắJBnm mới không phát ra tiếng run rẩay. Ánh mắnkt sợ hãi cùng khó hiểQrQu nhìn về phía trước.

King không đláp, hắjsn chỉNND tỏa uy áp đDPOược hình thành từ bao năm trên chiến trườoong của mình ép cho nhữZEjng lờtFi Anacharka đgJjang đKkiên cuồng gào lên dầVRtn yếu ớt lạThi. Rồi hắEn mới nặng nề nói:

“Ngươi... nghĩTFG ta là ai chứoo !?” Nói rồi hắrn chầqm chậm đJBnứZaZng dậy, dù rấdagt chậm, nhưng hắDPOn thật sự đnlứoong dậy và đPrTi từng bước về phía Anacharka.

“Tên này có còn là ngườNNDi không vậy !?” Anacharka sửng sốt thầIWm nghĩEA, cho dù lượng thuốc tê đWã tán đVKi khá nhiều, có vậy thì hắOIxn mới có thểVVd làm đDPOược chuyện hay ho kia, nhưng mà da^ʍ dược mà hắKn chế ra pha loãng cho mườsTni tên lính đVVdặc công uống vào cũng có thểaos đaZVồng loạDrt hóa thành dã thú.

Vậy mà tên này có vẻ như vẫn còn đsOang thanh tỉKnh, còn có ý muốn gϊếŧ mình.

Quái vật.

...

Hoàn cảGwnh của mình, King đbYã phân tích xong.

ChỉxE còn cách cắTFGn răng chịKku đDrựng, hoặc là:

Gϊếŧ Anacharka, cướp lấNWVy tri thứnkc của hắaosn, tìm ra cách giảnTni thứBh đaZVộc này.

Nghĩa đThến đBhây, King gian nan ngẩNNDng mặt dậy, cây gậy ánh sáng không biết từ lúc nào đZaZã trở về tay hắBhn, thầqn trí đZaZang bịQrQ nhữang ý tưởng dâʍ ɖu͙© công kích làm hắan không thểl huy đPrTộng thứTa này tấsOn công nữxEa.

Nhưng đDriều khiểJBnn đooơn giảaosn quanh ngườPrTi thì vẫn làm đZEjược.

VấsOt vảFS bám vào cây gậy, King khó khăn đEứqng lên, chầrm chậm, từng bước tiến về phía Anacharka.

ChấQrQt kí©h thí©ɧ kia hình như đooã trung hòa bớt thuốc tê liệt trong cơ thểQrQ hắWqn, từ đVRtó lấjbKy lạFSi chút sứaosc lực nho nhỏ. Có lẽ nó đsTnã kích phát chút tiềm lực cuối cùng của cơ thểnl con ngườNNDi.

...

Linh nghe đnkược một đPrToạsOn này thì như rơi vào hầVRtm băng, cảaos sứDrc đlểIW cảam thán cũng không có.

Thôi rồi...chảnk lẽ bịTh bạZEjo hành đhến chết...mình vẫn còn nguyên a....

Tuy không ngẩJBnng đNWVầFSu lên đDPOược, nhưng cô vẫn nhìn thấnly Anacharka vẻ mặt khϊếp sợ cùng toàn thân đNWVẫm máu không xa. Còn bước chân gian nan đROang đEAi về phía hắPrTn, cũng có một thảrsNm máu kéo theo.

Là do một số mạTFGch máu của King đbYã không chịlu đBhược áp lực mà vỡ ra. Hắoon đEAã dồn ép cơ thểIW quá nhiều, bộc phát sứBhc mạDrnh quá lớn, lạqi phảZaZi đQrQè ép chấsOt đNWVộc, nên toàn thân bây giờIW cũng tràn ngập màu đZaZỏ tươi của huyết dịaZVch, nhìn qua chẳng khá hơn Anacharka là bao.

Linh cảThm thấWqy rấDrt khó chịZaZu, nghe đVVdược đNNDối thoạJBni của hai ngườWqi, tấNWVt nhiên cô biết muốn giảDri tỏa cho King, mình cầTFGn làm nhữWng gì, đrột nhiên lạSi có xúc đwộng muốn gọi hắEAn lạnki...

Nhưng nghĩVK đrsNến tràng cảqnh của mấWqy con voi, cô lạTai thành thật mà ngậm miệng lạaZVi.

“Không phảPrTi mình không muốn giúp mà là bây giờVRt đVKang bịS tê liệt, có mở mồm cũng không đdagược, thật xin lỗi...” Linh tự an ủi bảbYn thân như vậy.

Chỉdag là đaột nhiên cô lạSi cảrm thấaosy từ trong đaosầnTnu mình, một luồng sứOIxc mạDrnh kỳ lạIW đjsang dầZaZn dầBhn giảQrQi khai chấKt đIWộc tê liệt của Anacharka, và ngón tay mình đnTnã có thểh cử đVRtộng nhè nhẹ.

...

Cách đEAó không xa, pháp sư tấVVdt nhiên nhìn thấQrQy một màn này, lòng như có lửa đDPOốt, chỉbY muốn lập tứZEjc xông qua nhưng cô không thểW. Bởi vì ngườIWi đTFGang cườZEji sán lạSn trước mắtFt đaZVây.

“Hê, đWừng phí sứThc nữjbKa, ông quan sát hai đWứZaZa lâu rồi, mỗi lầKkn muốn dịEAch chuyểPrTn không gian cô đEều phảdagi chuẩjbKn bịFS trước, nếu phân tâm sẽ không làm đjsược nữSa.”

“Có ông ở đdagây, lạJBni còn cho cô tự do làm thế sao !?”

Giọng nói thô tục, mở mồm xưng là xưng ông, trên đNNDảqo này chắKkc cũng không có nhiều ngườNNDi, lạwi còn khá quen thuộc với pháp sư. TấxEt nhiên chỉsTn có một.

Sandra nhìn vào tên kịl sĩaos với khuôn mặt anh tuấDPOn cùng nụ cườsTni sán lạOIxn, nhưng mỗi lầTFGn mở mồm đWều như mấZaZy thằgJjng du côn đxEầVKu đKườtFng xó chợ kia bực mình hỏi:

“Ngươi vì sao phảbYi bảDPOo vệ hắPrTn !? Hắqn là ngườaZVi tạwo ra tấaZVt cảa chuyện này đDrấTFGy, đsTnánh bạWi, cướp đIWược năng lực và trí nhớ của hắhn là sẽ có cách rờri khỏi đZaZảEo...”

“Bởi vậy mới bảQrQo đROàn bà ngu ngốc !” KịBh sĩxE Robert bĩjbKu môi nói, đFSồng thờNWVi tay cũng không chậm chém một đQrQườJBnng kiếm dài, mang theo luồng ánh sáng sanh kỳ lạGw về phía pháp sư, làm cô ta lạbYi phảIWi huy đZaZộng tườTFGng không gian lên đDrón đwỡ.

“Chậc, lạPrTi còn muốn câu giờa tranh thủ đGwểFS dịKkch chuyểZaZn tứsTnc thờsTni, tưởng ông đTFGây không có não sao !?”

“Ngươi...”

“Nói chung là hắTan không thểTFG chết đWqược, nếu không cảNND hòn đEảNNDo này chắFSc chẳng ai còn sống mà ra khỏi đDrây đZEjâu.” Robert ngoáy ngoáy ra một cục rỉjs mũi búng đWi rồi nói.

“Là ngươi ép ta đOIxấDry.” Sandra nghiến răng nói, cô đnTnang gấZaZp rút lắROm rồi mà lạEAi đooụng tên vô lạZaZi này. Chưa kểdag đxEến hiệp hội kỵ sĩaos và pháp sư vốn đjbKã không ưa nhau từ trước, lúc này càng không cầoon cố kịGw gì mà đIWánh hết sứVRtc thôi.

Gọi ra một tườVKng không gian bảZaZo vệ, cây gập phép trong tay Sandra bắnlt đaosầhu quay tròn, viên ngọc trên đgJjỉDPOnh gậy bỗng lóe sáng.

Không gian xung quanh hai ngườNNDi chợt rung đWqộng.

Robert đFSang nhăn nhở cũng phảDri mở trừng mắZEjt chửi thề một câu rồi chật vật né sang một bên.

Chỗ hắoon vừa đsTnứGwng, một khe rách không gian đIWang từ từ khép lạJBni, tuy không rộng lắROm, chỉIW bằtFng một cái đJBnầbYu ngườaosi, nhưng bịNWV thứKk này cuốn phảBhi, một mảnlnh cơ thểNND sẽ có cơ hội đai tham quan đnkạTFGi vũ trụ bao la vô tận mấDPOt.

May mà nhạsOy cảVKm thấgJjy không khí lưu thông bên mình có đooiểnkm không đTFGúng.

Con ranh này vậy mà có thểoo cưỡng chế tạWo ra khe rách không gian, từng nghe pháp sư không gian hệ là lũ quái thai nhấZaZt, bây giờKk tận mắjst chứaZVng kiến rồi.

Mẹ nó, ông né, ông né.

Robert đVKành phảrsNi di chuyểGwn liên tục, chạooy càng lúc càng nhanh, vì mỗi chỗ hắNNDn đJBnứZaZng chưa đnkược một giây thì đQrQã lạPrTi có một khe không gian hiện ra ở đThó không báo trước, không tiếng đaZVộng.

Đây là tuyệt kĩaZV cao nhấlt của Sandra rồi, tấQrQt cảdag sự phòng ngự trước thứbY này đnkều vô hiệu. Tấht nhiên trừ nhữlng thứIW nghịqch thiên như Huyền vũ thủ của Ren.

Tuy rằVKng chật vật né tránh nhưng Robert cũng tiện tay chém ra mấKy đjbKườROng kiếm khí về phía pháp sư, tuy bịNWV tườVKng không gian cảPrTn lạsTni phầJBnn lớn, nhưng thỉGwnh thoảVKng cũng bứrsNc Sandra phảgJji né sang một bên, nhờaos vậy mà hắjbKn cũng có vài giây đKkểoo thở sau nhữVRtng lầBhn chạbYy nước rút liên tục.

Đánh nhau với loạbYi hình này là Robert ghét nhấEt, toàn lực chặt chém cũng như đZaZánh hờdagi hợt vào không khí vậy, bực mình không sao tảEA siết.

CứKk như một võ sĩTFG quyền anh hét toàn lực đrấNNDm vào bao cát, nhưng chợt phát hiện bên trong toàn không khí, cảKkm giác hụt hẫng khó tảPrT, một lầaosn thì còn đxEỡ, đsTnằNNDng này cứIW lặp đhi lặp lạgJji, có hàm dưỡng tốt đjsến mấdagy thì trán hắIWn cũng phảNWVi nổi gân xanh vì stress.

Sandra cũng không khá hơn, đVRtánh ra vết nứDPOt không gian cũng làm cô khá mấtFt sứGwc, ma lực tiêu hao vô số kểFS, vậy mà tên kịgJj sĩRO này lạjbKi trơn như cá, chạNWVm đGwến là tránh, tránh rồi còn đIWánh trảEA.

Có loạDPOi kịnl sĩnTn ôm đooầaZVu chạhy chối chết lâu lâu lạdagi quay lạooi cắIWn trộm một cái như thế này sao !?

Hội trưởng hiệp hội kịS sĩdag nhìn thấNNDy một màn này chắGwc ông cũng phảNWVi cắNWVn lưỡi tự sát mấEAt. Tên kịNND sĩDr này quảRO thật là quái thai nhấZaZt trong số các kịFS sĩQrQ mà Sandra từng gặp.

Thật bực mình.

Vì thế cô lôi ra trong ngườai mấsTny viên đrsNá quý, đNNDiểTam tay mấsTny cái kích hoạrt lên một chút, từ nhữZEjng thứS này, mà lực ào ào chảGwy vào ngườBhi cô, bổ xung chỗ đZaZã tiêu hao vừa rồi.

Mấaosy viên đDrá này đNWVυ"ng là đROá ma lực các pháp sư cao cấdagp hay mang theo tùy thân, Sandra mới là một pháp sư cấDPOp trung nhưng cũng đIWá có nhiều như vậy, đNNDủ đrểDPO thấWqy sự yêu quý của công hội pháp sư cùng học viện pháp thuật với cô ta như thế nào.

Được trợ lực từ nhữEng viên đnká, ma lực của Sandra đKkột nhiên tăng mạqnh, tầWqn xuấNWVt các vết nứBht cũng đVKã xuấKt hiện mỗi lúc một nhanh. BứWqc cho kịaZV sĩl phảooi chạqy tới chạTFGy lui vô cùng khốn khổ, lúc này hắFSn cũng chẳng có thờri gian mà phảnTnn công nữgJja, nên đQrQành sử dụng một thứW vũ khí hạnk lưu khác:

HắPrTn bắVKt đNWVầjbKu hít hơi thật sâu, đIWề khí, há mồm ra chửi:

“Đệch, con nhỏ ngực bự mông cong này, không ở nhà đqẻ đli còn chạsOy ra đqây đránh gϊếŧ với ông, mẹ, đgJjừng đDrểl ông bắdagt đaược, ông thề sẽ cưỡиɠ ɠiαи mày một trăm... á á.....”

HắNWVn chưa nói hết câu thì lượng vết nứtFt không gian xuấGwt hiện càng lúc càng dày đWqặc, Sandra thực sự tứxEc giận rồi, từ khi sinh ra , chưa có kẻ nào nói với cô nhữQrQng câu này bằnkng cái giọng tởm lợm như vậy.

“Câm miệng rồi đThi chết đnli.”

Ma lực dồn ra ngày càng nhiều, một vết rách xuấTht hiện làm kịaZV sĩEA hoảEAng hốt né ra thì lạqi một vết khác xuấat hiện ngay hướng hắDrn né, tuy tránh đSược, nhưng hắJBnn cũng phảThi nằjsm bò ra, lăn lộn trên đnTnấht vô cùng khó coi.

“Đồ khốn của học viện pháp thuật kia, thù này đQrQã kết rồi đaZVó....Hôm này ông mà ngỏm thì 12 hiệp sĩbY bàn tròn còn lạOIxi sẽ thi nhau cưỡиɠ ɠiαи ngươi...nhớ đró...á....á...á.....!!!”

“Hộc...mẹ ơi, còn chưa có xuyên không....Đệch, hôm nay ông mà không chết, chắgJjc chắbYn ông sẽ thông ass mày... Đừng tưởng thằKkng rắBhn rết đwó là ngon, ông sẽ cho mày biết thế nào là đlàn ông đqích thực...Chậc, lạROi tới nữJBna...”

Chửi thì cứQrQ chửi, nhưng tránh thì vẫn phảjbKi tránh, nhìn qua Robert lúc này vô cùng nhếch nhác, nhưng hắJBnn cũng chẳng biết làm thế nào, chẳng lẽ bỏ chạqy.

Không đJBnược, kịNND sĩTh gì mà lâm trận bỏ chạaZVy chứsTn, sĩjs khảWq sát bấqt khảJBn nhục.

Robert hào hùng thầKm nghĩa, hồn nhiên quên luôn cái mồm ô uế của mình.

Sandra thì vẫn đaiên cuồng công kích, không kểnk hao tổn linh thạROch cùng với việc cưỡng ép ma lực vào bảaosn thân sẽ có hạri như thế nào.

...

“Hộc...tạEi sao các ngườZaZi cứh phảjbKi chạThy về hướng này làm gì !?” Trung Thành buồn bực nói với hai ngườaosi đROang chạay bên cạsOnh. Nhưng chân hắEn cũng không chậm tý nào.

Hắwn bịrsN bọn ngườNWVi này kéo xuống nước cùng rồi.

“Nói nhảhm, bọn ta không chạrsNy hướng này thì chạROy đPrTi đgJjâu, ít ra còn có hi vọng có ngườJBni giúp đTFGỡ...hộc.” Thiếu niên toàn thân đqược bao quanh bởi tầThng lửa đDrỏ nói với giọng bấVVdt mãn.

“Ai ngờNWV tìm đaosược một tên yếu nhớt.” Cô gái với màn sương lạsOnh quanh ngườjsi cũng bực mình nói.

“Hừ, nói thì oai, Các ngườSi mạNWVnh vậy sao không ở lạdagi đEánh với chúng nó đnli...Chết tiệt, nhanh chân lên một chút.” Trung Thành quay sang gắnkt gỏng rồi tăng tốc.

“Mẹ ơi, đwuổi theo nhanh vậy sao !?” Thiếu niên dùng lửa quay đaZVầdagu lạxEi sợ vãi linh hồn, cũng tiếp tục cắdagm đnTnầVRtu cắTFGm cổ tăng tốc.

“Bọn chúng không biết mệt, là do chúng ta chạVKy chậm lạGwi.” Cô ta quay lạGwi phấVKt tay, một làn sương lạDPOnh tỏa ra, cây cỏ dưới chân lập tứZaZc đróng băng, làm mấZEjy vật đdagang đNWVuổi theo phía sau dẵhm lên cũng có chậm lạNNDi đqôi chút.

“ĐểZEj ta thử xem.” Trung thành nói rồi quay lạsTni, dùng hai khẩIWu air gun (súng nén không khí) liên tiếp bắDPOn mấhy phát.

Tiếc là hắNWVn ngắKm tuy chuẩaosn nhưng tốc đqộ của nhữxEng sinh vật này quá nhanh, chỉZEj có một phát là trúng đZEjược chân của con đli sau cùng, đsTnục đEược một lỗ nhỏ, nhưng cũng không ảgJjnh hưởng đaZVến sứThc chạROy của nó là mấaZVy, thậm chí làm nó chuyểaosn qua chạOIxy 4 chân, còn nhanh hơn một chút

HắjbKn lạNNDnh lùng cấNWVt súng rồi cũng cắWm cổ chạDPOy tiếp.

Phía sau bọn họ, 4 sinh vật hình ngườjsi toàn thân máu me be bét, ruột gan tơi bờhi đdagang gấnlp rút đJBnuổi theo phía sau, có vẻ thà chết cũng không bỏ qua
« Chương TrướcChương Tiếp »