Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trường Sinh Đảo

Chương 13: Chương 12

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 12

Takeshi và âm mưu của tiểrau nhân vật

Ngày mà thực nghiệm đFảsjo mở ra, không ngờgV lạFi sớm hơn dự tính hai năm.

Nhưng cũng không ảfeZnh hướng quá nhiều, bởi lẽ các nhân tuyểniUn đCrược chỉnsM đZMịGoZnh đInểiQv tham dự đxoGã đqsIược quyết đTịMVnh từ 10 năm trước rồi. Phảri chọn sớm thì mới bồi dưỡng đGoZược chứM. Không chỉL bồi dưỡng trong nội bộ quốc gia, nhiều thiếu niên từ khi còn rấiLt trẻ đniUã đgVược đLưa ra nhữTng chiến trườMng khốc liệt tiến hành thực chiến.

Trên Quãng đraườCrng rèn luyện dài đKằoTrng đkikẵTFng, thỉxoGnh thoảtrCng nhữgVng thiếu niên đowặc biệt nhấvtxt của các quốc gia cũng có nhữyNng cuộc chạvtxm chán nho nhỏ.

Trong nhữTng trận chiến ngầUmm giữTa các quốc gia đvtxểsj đnsMánh giá lực lượng tương quan, có 5 thiếu niên đdTược cho là có triểkikn vọng nhấQnwt, ThầKn tiễn của Trung quốc và Takeshi Minamoto của Nhật bảedcn là 2 trong số điLó.

Không biết có phảui vì quan hệ giữwTca hai quốc gia hay không mà hai thiếu niên này nhìn nhau đnsMã không thấruy thuận mắrMt.

Thầogyn tiễn ghét nhìn cái khuôn mặt lúc nào cũng âm trầiQvm, đTFôi mắyNt thi thoảTFng ánh lên cái nhìn hèn mọn của Takeshi, và cái cái cách hành sự không từ thủ đqsIoạwn của hắran nữMa.

Takeshi cũng ghét cái mặt lúc nào cũng vểrunh lên của ThầZMn tiễn, cái thái đnsMộ cao ngạUmo xem chúng sinh như cỏ rác, hành đoTrộng lúc nào cũng đuơn đlFkộc ra vẻ bá vương, trong mắcrZt Takeshi, đmây là đFiểMVn hình của loạgVi mồm to não teo.

Tuy ghét nhau như vậy, nhưng trong mườniUi năm tham gia nhữgVng nhiệm vụ của quốc gia, với vô số lầran va chạvtxm, cảra hai bên đraều không làm gì đwTcược nhau, bọn họ quảM thực là ngang tài ngang sứsjc.

Cũng có thểra là vì giáo quan của hai bên can thiệp vào nhữlFkng lúc mấtrCu chốt nhấCrt, kềm chế cảFL hai ngườniUi, không cho bọn họ có cơ hội liều mạsNng, hay nhữiQvng quân nhân thiết huyết, luôn đvtxi theo bảTFo hộ cảK hai, không ngầnsMn ngạyNi đZMem thân mình làm lá chắiLn cho hai thiếu niên có đMược sự kỳ vọng lớn nhấMVt của đlFkấCrt nước này, giữZnq lạoTri tính mạtrCng của họ nhữMng lúc nguy hiểrum nhấLt.

CảL hai ngườrMi đkPều chưa có cơ hội thực sự tung ra sát chiêu liều mạrng phân thắrung bạrMi với đFối phương, đogyành phảTFi cùng chờM ngày mà thực nghiệm đMảMo này mở ra.

Tuy thế, với vô số lầUmn chạsjm chán, cùng nhữrung cuộc chiến nảMy lửa, tên tuổi cảr hai đowều có trong danh sách nhữrng ngườIni cầran kiêng kỵ, tránh không nên chạwm chán quá sớm của tấqsIt cảGoZ các thí sinh tham gia khảGoZo hạcrZch.



Thực nghiệm đKảsjo bấZMt ngờCr mở ra sớm hai năm, làm công cuộc chuẩdlon bịqsI có phầyNn bịZnq gián đZMoạran, Takeshi Minamoto buộc phảrui lên đrMảfeZo sớm, trong khi lá bùa tối thượng nhấrat vẫn chưa đcrZược tế luyện hoàn toàn, đCriều này giảLm mạranh thực lực của hắedcn khi đFối mặt với ThầMn tiễn không biết từ đraâu mà có đKược Hậu Nghệ cung thầCrn bí.

Không chỉCr vậy, hắmn cũng cảMm thấQnwy hòn đrMảQnwo này quá bấowt công với nhữKng thí sinh chiến đsNấruu bằdTng các công cụ hỗ trợ, chẳng hạogyn như nhữQnwng bùa chú triệu hồi của hắkikn, nhữkPng sinh vật nhỏ hắFn triệu hồi ra rấUmt nhanh sẽ bịtrC phân giảTi thành nhữqsIng tia linh khí đMơn thuầGoZn nhấmt, tẩMm bổ cho thực vật trên đgVảwo. Sinh vật lớn triệu hồi vừa tốn sứqsIc, lạZMi không ngừng bịr hòn đogyảmo bòn rút tinh phách, đrểyN lâu cũng tự tan biến.

“Có lẽ ngườrMi tạogyo ra hòn đniUảiQvo này muốn các thí sinh phảZnqi dựa vào chính sứiQvc của mình đxoGểK tham gia khảwTco hạQnwch sao !?” Takeshi thầFLm đZhoán như vậy.

Thế nhưng, dùng bùa chú bịcrZ hạtrCn chế cũng không hẳn làm hắvtxn hoàn toàn không có vốn liếng sinh tồn trên đyNảsjo.

Gia tộc lo lắowng cho sự an toàn của hắfeZn, đogyã điQvặc biệt bồi dưỡng thêm một thiếu niên thiên tài khác, một cô gái. Shirayuki Minamoto từ năm 6 tuổi đedcã ở bên cạunh hắTFn, chỉcK là từ nhỏ cô đKã luôn ăn mặc theo phong cách của một ninja tiêu chuẩyNn, khuôn mặt lúc nào cũng bịUmt kín, làm hắInn chưa bao giờkP đZMược biết mặt mũi chiến hữTFu từ thờui thơ ấrau này ra sao.

Năng lực mà Shirayuki thểZM hiện ra hoàn toàn vượt trội nhữTng gì mà gia tộc Minamoto mong đMợi, mọi kỹ năng đfeZánh lén, ám sát, do thám một ninja cầdTn có, cô đMều có thểvtx thực hiện một cách hoàn hảTFo từ khi mới 12 tuổi. Cộng thêm giáo dục tư tưởng phảcKi trung thành với gia tộc từ nhỏ, hay cụ thểnsM là phảKi trung thành với ngườrui đZhược chọn của gia tộc này, Shirayuki có thểgV nói là vũ khí hình ngườfeZi mạsjnh nhấrMt trong tay Takeshi, chỉT là cô luôn đRRfược gia tộc ẩqsIn giấkPu, cho đowến ngày thực nghiệm đuảoTro này mở ra.

Với sự giúp đfeZỡ mạnsMnh mẽ từ Shirayuki, Takeshi rấrut nhanh đQnwã hàng phục đkikược đcKối thủ đqsIầQnwu tiên của mình trên đvtxảro, một kịm sĩm từ Anh Quốc – Robert Mullins. NgườZhi này thực sự cũng không tệ, dưới sự ám sát của Shirayuki, cộng thêm vài ảFLo ảogynh thứdTc thầCrn của bảMn thân Takeshi hỗ trợ, không ngờT vẫn có thểQnw đwánh ngang tay, chỉfeZ là khi Shirayuki bấniUt chợt cởi ra lớp áo ngoài trước mặt hắsjn, tên kịra sĩCr này vậy mà lạcrZi trố mắdTt, đlFkơ ra trong 1 -2 giây ngắCrn ngủi.

Chớp lấMy thờniUi cơ, Takeshi nhanh chóng hạfeZ một cấwTcm chế linh hồn vào tên dạvtxi gái này, và thế là hắwTcn có thêm bộ hạniU thứMV 2 của mình trên đniUảxoGo chỉK sau 2 tiếng đQnwặt chân đwến nơi đMây.

Cộng thêm khảnsM năng kiếm thuật cận thân đcKã đInược khổ luyện bao năm của mình, Takeshi trên đxoGảrao lúc này cũng có thểkik coi là một nhân vật có số má.

...

“Takeshi, ta nghĩMV chúng ta có thểM hợp tác.”

NgườFi thứMV 2 hắtrCn gặp mặt trên đuảxoGo là một tên ăn mặc cổ quái, với khuôn mặt bịedc một lớp sương mờogy ảgVo che phủ, áo bào trắZnqng, đoTrội chiếc mũ che nửa khuôn mặt, toàn thân nhìn không rõ dáng ngườKi, cầiQvm theo một cậy gậy khảkPm một viên ngọc màu lam thỉqsInh thoảFng ánh lên nhữLng tia sáng lạsN thườtrCng nói lên thân phận của hắZhn, một Pháp sư. Ở thờrMi đraạrai này, pháp sư cũng không phảdTi nghề nghiệp gì quái lạM, thậm chí một số trận pháp khai thác sứFc mạmnh cube đFơn giảrn còn tràn lan trên inte, chảcK hiểLu tên nào dỗi việc tung lên. Nhiều nhà máy, xí nghiệp cũng mờlFki các ma pháp sư cấrap thấgVp làm nhiều nhiệm vụ cảRRfi tạrao đkikấdlot đInai, đRRfiều chỉfeZnh năng lượng khác nhau với mứkikc giá rẻ hơn nhiều so với thuê vài ngàn nhân công thay nhau cày cuốc.

Thế nhưng thuộc tính của ngườQnwi xuấxoGt hiện trước mắwt hắdlon đCrây rấTFt đraặc biệt: Một ma pháp sư không gian.

Không gian là thuộc tính khó theo học nhấGoZt trong cái nghiệp pháp sư này, kểm cảcrZ ở học viện Key West, nơi tấrMt cảMV nhữFng ma pháp sư ưu tú nhấdlot tụ tập, cũng chẳng có mấKy ai đMi theo con đCrườTFng này, vì tính nguy hiểGoZm khi làm thí nghiệm quá cao. Sơ sẩKy một chút là có thểkP tạwTco ra một lỗ đsNen hay vết rách không gian, xong đrMâu đedcấfeZy mấoTrt xác lúc nào không biết. Ngườrui này còn trẻ mà đMã có thểFL đgVi theo con đraườdTng này, lạnsMi có chút thành tựu, hắkPn cũng thực xứung đZnqáng với chữGoZ thiên tài.

Pháp sư đyNột ngột xuấwTct hiện trước mặt Takeshi đZMưa ra yêu cầtrCu liên thủ, cùng lúc, một con bọ cánh cam nhưng to bằcrZng bàn tay ngườFi lớn đZnqột nhiên bay đUmến từ trước mặt họ, mang theo mẫu giấdTy về hành tung của một trong 5 thiếu niên đedcược đgVánh giá là mạoTrnh nhấrat trong số các thí sinh, ThầFLn tiễn.

Takeshi không biết kẻ nào nhàn rỗi lạrai đQnwi theo dõi ThầGoZn tiễn như vậy, nhưng mà đtrCịLa đdloiểqsIm trên tờQnw giấFy lạRRfi cách vịedc trí mà hắsjn đFang đTFứZhng không xa, mà ngườFi đUmông thì gan lớn, hắtrCn cũng muốn thử xem sao, nếu có thểtrC đMem kẻ đInáng ghét này dẫm chết dưới chân mình, là một việc thật sự khiến cho hắdTn nằowm mơ cũng phảdTi mìm cườtrCi toe toét.

Còn về nguồn gốc tờrM giấiQvy !? HắZnqn cũng không rảMnh mà quan tâm, chỉL là một tên muốn ngồi ngoài ngư ông đMắrac lợi mà thôi, nhưng phe hắGoZn có 4 ngườIni, muốn kiếm chút lợi ích cũng không dễ dàng gì, còn muốn tranh thủ !? Hừ, hắwTcn đInã lén cài trên con cánh cam đniUưa thư đkPó một thứyNc thầqsIn, chỉcK cầfeZn con bọ đwó quay về với chủ nhân, vịoTr trí của hắZhn cũng sẽ bạsNi lộ thôi, loạvtxi tiểcKu nhân vật như vậy, không cầZMn tốn thờcKi gian lưu tâm đLến làm gì.

Takeshi có lẽ cũng không phát hiện ra, hắyNn và ThầrMn tiễn tuy hành xử khác nhau, nhưng cùng có chung một tật xấwTcu mà các thiếu niên thiên tài đraều có, quá kiêu ngạUmo, và cũng chính vì cái tật xấdlou này, các đkPạZMi nhân vật thườrang ăn thiệt thòi lớn trong tay tiểru nhân vật.

Có lẽ hôm nay, ngoài ThầtrCn tiễn, đZMến lượt Takeshi ngộ đowược chân lý này rồi.



Takeshi dùng máu huyết của chính mình gia tăng tốc đFộ cho 4 con ngựa không đcrZầZnqu đvtxang kéo xe, làm cho chúng mọc ra nhữInng đFLôi cánh màu đraen quỷ dịiQv, đdloẩGoZy tốc đkikộ của chiếc xe tăng lên mấowy lầsNn, nhưng đIniều này cũng làm hắdlon hụt hơi.

HoạnsMt lực của hắgVn sử dụng trên đcrZảIno tiêu hao gấiLp mấoTry lầoTrn bình thườrung, hòn đTảro đMáng ghét này không ngừng bòn rút đogyi hoạrt lực của hắiQvn mỗi lầInn thi triểcKn pháp thuật. Hoạkikt lực là một loạogyi năng lượng diễn hóa ra từ sứCrc mạMnh cube, cũng giống mana của ma pháp sư, hay linh lực của tu chân giảTF, thứiQv này là đwộc quyền của dòng họ minamoto, công dụng thì không có gì nhiều, chỉFL đUmểF cung cấLp khảsN năng hành đrộng cho các thứedcc thầZMn. Tuy có thểCr ngồi nghỉZh đoTrểlFk phục hồi lạdloi, nhưng nhữLng lúc giao tranh với nhữgVng đMối thủ ngang tài như ThầrMn tiễn, đtrCây là một thiệt thòi lớn. Cũng chính vì vậy mà khi cảxoG đqsIám vây công ThầiQvn tiễn, hắogyn chỉM ra tay vào lúc mấZnqu chốt nhấedct.

Nhìn nhữUmng con côn trùng bay tới bay lui trên đMVườCrng, Takeshi biết là tên đwiều khiểrun con bọ cánh cam kia cũng đUmang ở đniUây, hắgVn khẽ nghiến răng.

“Hừ, không ngờdlo còn muốn kiếm tay trên của ta, điLược rồi, cho ngươi nằMVm cùng ThầFn tiễn luôn.”

Cỗ xe theo ý chí của hắdlon nhắedcm thẳng đFến hướng trung tâm của đLám bọ, cũng là nơi đsNang có quầmng áng sáng chói mắqsIt chiếu rọi cảgV một góc rừng, đFi trên một không gian song song riêng biệt, nên đruám bọ không con nào có thểwTc tiếp cận đFLược 3 ngườgVi trên xe.

ChỉQnw là sau khi cỗ xe của hắrn xuyên qua khu rừng, cũng là lúc Takeshi thấuy trước mắdlot là một mảTFng sáng rực, trái tim hắiLn chợt nhảqsIy dựng lên một cái hét lớn: “Robert, nếu không muốn chết thì ra tay đyNi !! “

KịF sĩK cũng biết đrMây không phảZnqi lúc đFLểM nói nhảwTcm, vì nếu Takeshi đwiên lên làm bậy thì cấgVm chế trong điLầgVu hắMVn sẽ phát tác, hắedcn không chết thì cũng sẽ biến thành ngu ngốc, vậy nên hắTFn hét lớn một tiếng rồi cầMm thanh trườZhng kiếm của mình, lao vυ"t ra khỏi xe ngựa.

Đối diện bọn họ, ThầnsMn tiễn lạMVnh lùng đInứedcng điQvó, cây cung to dài, có hai đrMầZhu nhọn hoắGoZt đsjược cắRRfm trên mặt đGoZấfeZt, chắniUn trước ngườQnwi hắUmn, dây cung vẫn đkikang run lên bầiLn bật. Còn mũi tên ánh sáng trên đnsMó, đUmang lao đFến chỗ chiếc xe ngựa với thanh thế khủng khϊếp, mang theo tiếng rít gào của từng phiến nứgVt vỡ. Với cườxoGng đmộ ánh sáng như vậy, đQnwến cảwTc bứUmc tườtrCng không gian song song mà cỗ xe ngựa thểM hiện ra, cũng sẽ bịkik xé rách dễ dàng như tờMV giấiLy.

“Thật có ý tứogy, không ngờniU trước khi đedci vẫn có thểT dẫn dụ bọn Takeshi đsNi theo hướng bắvtxn tên của mình, tên tiểfeZu nhân điLó, thật giảQnwo hoạcKt.”

ThầoTrn tiễn ngẫm nghĩru, hắiLn cũng không bắedcn tên xong rồi bỏ chạray, vì với tốc đUmộ đrang lao đZMến của chiếc xe kia, hắdlon biết mình có chạKy cũng không thoát, chỉxoG ngưng thầqsIn nhìn vào hình bóng bên kịZM sĩoTr giáp bạcKc với cây kiếm phủ đrMầFLy ánh sáng xanh đoTrang muốn chặn đTứniUng một tên toàn lực của mình kia.

ẦM…

Một tiếng nổ vang mạCrnh mẽ vang lên trong khu rừng yên ảM, như tiếng sấMm giữFLa trờMi điQvông, kịL sĩT toàn thân đMVẫm máu, bộ giáp hoa lệ trên ngườIni tan nát tơi bờmi, bay ngược về phía sau, nhưng hắZMn cũng thành công chặn lạZnqi đCrược mũi tên ánh sáng của Thầogyn tiễn.

“Shirayuki.” Takeshi tiếp tục hét.

NữcrZ ninja vâng một tiếng rồi cũng nhảCry ra, dẵvtxm lên trên ngườoTri kịcK sĩlFk xấFLu số đKang văng ngược trở lạsji, tiện thểoTr đdTạMp văng hắtrCn sang hướng khác, không cho hắogyn bay về chỗ chiếc xe ngựa, đL*иg thờvtxi mượn lực từ đlFkó lao vυ"t về phía ThầiQvn tiễn. Hai tay bóng lên ánh sáng của kim loạwi, mỗi tay cầrum một cây tiểmu kiếm, sát ý không ngừng tỏa ra một cách trầedcn trụi.

Keeng…

Shirayuki kinh ngạZnqc nhìn cây trườoTrng cung va chạkPm với nhát chém của mình, ThầgVn tiễn không ngờtrC lạTFi dùng có thểF dùng chân đsNiều khiểZnqn cây cung này, biến nó thành một thứvtx vũ khí cận thân hữTFu hiệu. Hắogyn lạoTrnh lùng nói với cô:

“Đàn bà, cút qua một bên.”

Nói rồi hai chân bắrt đrMầkPu biến nhịrup, một loạlFkt trọng cước đqsIược đsjá ra, vào cổ tay của Shirayuki làm hai cây tiểInu kiếm của cô ta không tài nào chém xuống đMược, sau đMó, một đedcạMp như trờowi giáng hướng về phía ngực của cô buộc nữM ninja này phảogyi giơ hai thanh kiếm lên chắCrn ngang chống đKỡ.

Bụp.

Dù đcrZã giơ hai cây kiếm lên đowỡ, nhưng Shirayuki vẫn bịoTr đkiká bay. Lực chân của Thầdlon tiễn cũng cực kỳ mạxoGnh mẽ, lúc chiều nhận một đMVạtrCp của hắFn đGoZến bây giờiL cũng chưa lành lặn hẳn, làm khảlFk năng chiến đTấTu của cô cũng bịogy giảtrCm sút đogyi nghiêm trọng.

“Không hổ là ngườdloi mạfeZnh nhấMt trong số các ứedcng viên.”

Shirayuki vừa bịlFk đrMá bay đcrZi, vừa nghĩrM, nhưng hai tay cô vừa thoát khỏi sự tê rầqsIn do ăn một cước này, lập tứZhc đQnwồng loạdTt vung lên, hai cây kiểcrZu kiếm như hai phi đMVao lao đInến bóng lưng ThầGoZn tiễn đFLang cấniUp tốc lao về phía Takeshi đcKang ở trong cỗ xe ngựa kia.

Phập… phập

Hai cây tiểTu kiếm cắsjm chính xác lên lưng ThầZMn tiễn, nhưng hắmn cũng không dừng lạri một chút nào, không ngừng chạkPy hết tốc lực đedcến cỗ xe ngựa, ấedcm ứsjc cảcK ngày, chạGoZy cũng không thoát, nhân lúc đwịkPch đMang toán loạQnwn, Thầown tiễn quyết đrMịRRfnh...

Liều mạqsIng.



Trên bầInu trờZMi, ẩyNn dưới một đwám mây đuen, thiếu niên ngườoTri Thái Anacharka đInang ngồi trên đlFkám côn trùng của mình, khẽ kéo chiếc mũ kì dịK, lộ ra một nụ cườedci mỉrMm.

“Nhìn bọn chúng như vậy, cậu thấdTy vui lắkPm hảTF !? “ Không gian bên cạownh hắFLn chợt rung lên rồi thân hình pháp sư không gian vừa tách nhóm với Takeshi lúc chiều hiện ra. Giọng nói trong trẻo cao vυ"t, không ngờIn lạrMi là một cô gái.

“Bọn chúng tự cho mình là đsNạdloi nhân vật, có quyền coi thườFng kẻ khác, chỉRRf đdTểCr nhữrng ngườkiki cùng đedcẳng cấsjp vào trong mắkikt, vậy thì tôi tác thành cho bọn chúng thôi. Giúp ngườsji là việc tốt mà, đtrCương nhiên tôi thấiLy vui rồi.” Anacharka ôn hòa mỉZhm cườKi nói với pháp sư.

Pháp sư chợt trầlFkm ngâm, dưới lớp mũ che kín khuôn mặt, không ai biết ngườgVi này đUmang nghĩM gì.

“ChịsN nghĩsN gì vậy !?” Anacharka quàng tay qua ôm lấmy eo pháp sư, kéo cô về phía ngườiLi mình thì thầgVm.

“Không có gì.” Pháp sư đxoGáp lờyNi, không phảQnwn kháng hắLn ôm mình, nhưng lạoTri giơ tay chặn lấxoGy cánh tay hắiLn đxoGang muốn kéo chiếc mũ chùm nửa khuôn mặt của mình ra.

“Ôm thì đruược mà muốn nhìn mặt lạnsMi khó thế sao !? cũng không phảiQvi chưa nhìn qua mà “ Anacharka đCrành rút tay về, nhưng khó hiểcKu hỏi.

“Tôi ngạwi…”

« Chương TrướcChương Tiếp »